🍦Chap 17🍦

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌳Em với anh giống như một cái cây🌳
Vì sao ư
🍂Vì khi những cái lá rụng chỉ còn lại 1 cái cây chết khô🍂
Giống tình yêu của em và anh. Khi anh rời đi. Em giống cái cây chết khô đó vậy mãi mãi ko mọc ra lá. Và mãi mãi ko có đc tình cảm thật lòng của anh💔
--------------------------------------------------------------
Bệnh viện Seoul

Bốp
JM đấm JH 1 cái rõ đau

"Mày rốt cuộc làm gì em ấy. Nó là vợ mày đấy thằng khốn" -JM quát

"Anh bình tĩnh đi" -YG vội hạ hỏa chồng mình

"Em..." -JH gục xuống

"Anh thật thất vọng về em chỉ vì tình cũ mà em ép em ấy nhảy lầu. Thằng bé là vợ em đấy. Còn đứa bé nữa. Sao em ích kỉ vậy hả PARK JIHOON" -BB nhìn anh với vẻ mặt thất vọng

"Em chỉ nghĩ cho bản thân mình thôi đúng ko Jihoon" -Y nói

Đoàng
1 viên đạn ghim vào vai trái của anh

"Tôi cảnh cáo anh. Tránh xa anh ấy ra. Ko thì đừng trách, tôi sẵn sàng tiễn anh xuống âm phủ đấy" -Samuel mặt lạnh cất súng. Chưa bao giờ bé đáng sợ như vậy

Cạch

"Ai là người nhà của bệnh nhân LGL" -BS hỏi

"Là chúng tôi" -All trừ.... ai thì bt r

"Bệnh nhân bị chấn thương vùng đầu khá nặng. Sau vài tuần có thể tỉnh lại còn nếu ko tỉnh thì chúng tôi ko biết. Tuy rớt xuống từ độ cao như vậy nhưng đứa bé còn giữ lại đc đúng là thần kì. Chúc mừng cả nhà" -BS nói rồi đi

Cả bọn vào phòng thăm GL

Tua~ 2 tuần sau

"Ưm... đau đầu quá" Cậu tỉnh dậy

"Bs... bs. Vợ tôi tỉnh rồi" -JH la lớn

Sau khi khám...

"Cậu ấy đang hồi phục nhớ bồi bổ cho cậu ấy" -Bs

"Con... con... em..." -GL nhìn YG

"Đừng lo con em vẫn ổn. Ko sao đâu" -YG nói thì cậu thở phào. Đưa tay xoa bụng mỉm cười nhẹ

"Xin lỗi bảo bối..." -GL thủ thỉ

"GuanLin..." -JH nhìn cậu

"Sao anh còn ở đây ko phải nên đi vui vẻ với GuanJi à" -GL nhìn thẳng vào mắt anh

"Anh xl. Anh sai rồi, anh yêu em rất nhiều. Làm ơn, cho anh 1 cơ hội nữa đi. Anh nhất định sẽ bảo vệ em và con mà... anh xin em" -JH quỳ xuống cầu xin cậu. Cậu đau lòng chứ nhưng định nói thì...

"Jihoon, em có thai rồi. Là con của em với anh đấy" -GuanJi cũng mang dòng máu gia tộc Lai gia. Cũng có thể mang thai

GuanLin sững người

"Buông tôi ra" -GL lạnh nhạt nói

"Em rốt cuộc đã làm gì" -JM

"Ko lẽ hôm đó" -JH nhớ lại hôm làm cậu phải ngồi đây. Là lúc anh ân ái cùng nó -GuanJi

"Đúng rồi. Em vui quá" -GuanJi nhảy bổ vào người anh. Anh vô thức ôm lại nó

Cậu sững người. Anh nhận thức lại buông nó ra

"Anh chọn ai???" -GL đau lòng nhìn anh

"Anh..." Anh thật sự rất rối. Cả hai người đều cần anh chăm sóc...

GL tháo chiếc nhẫn anh đeo cho mình ra. Vứt xuống đất ko thương tiếc

"Vợ..." -JH nhìn thấy mặt trắng bệch

"Anh im đi. Tôi ko phải vợ anh. Hơn nữa đứa bé này ko phải của anh" -GL nói

"Cái gì...?" -JH sững người

"Phải đứa bé ko phải của em" -JM lên tiếng. M.n đều bt chuyện gì đang xảy ra trừ anh vào nó

"Nó là của..." -BB

Cạch. Cánh cửa mở ra

"Của tôi" -Xiumin bước vào

"Mày..." -JH cứng họng. Làm sao có thể

"Làm sao ko thể???. Đứa bé vốn là con của tao. Ko phải của thằng ko ra gì như mày. Tránh ra" -Xiumin đẩy anh ra 1 bên

Hồi tưởng
Lúc trong xe cứu thương

"Xiumin.... làm ơn.... đưa em....ra... khỏi đây" -GL thều thào

"Đc...đc anh hứa.... em cố lên" -Xiumin cầm tay cậu

Tại bệnh viện lúc JH chưa ts thì Xiumin nói với m.n giúp anh thực hiện 1 màn kịch cũng như là giảm đau khổ cho GL. Họ đều cảm thông và đồng ý

Còn bên GuanJi. Cậu ta là cáo đội lốt thỏ. Nhờ 1 người đàn ông ân ái với cậu ta dê tạo ra cái thai đó chư ko phải là con của anh. Hơn nữa Lai GuanJi đã bị Gia Tộc Lai tẩy chai từ trước r. Cậu ta là đi ăn bám thôi

End hồi tưởng

"Em có sao ko. Còn đau ko" -Xiumin đỡ cậu dậy tựa vào lòng mình

"Em ổn" Cậu cũng phối hợp với Xiumin

"Chồng à~ chúng ta về đi. Còn phải chăm sóc cho tiểu bảo bối nữa" -GuanJi nhìn anh = đôi mắt ngây thơ

(Mây: Ngây thơ con c*c...... ối giời ơi mình vừa nói gì vậy nè)

"Nhưng..." -JH ngập ngừng anh muốn ở lại chăm sóc vợ anh nhưng mà ai là vợ anh chứ... anh là đang ảo tưởng rồi.... giờ anh chỉ còn GuanJi nhưng anh đâu biết con cáo đội lốt thỏ kia đang lợi dụng anh đâu

"Mời về. Ở đây ko ai tiếp" -Samuel chỉ tay về phía cánh cửa. Nó đứng dậy hậm hực kéo tay anh ra phía cửa

Cạch. Cánh cửa đóng lại

"Em cảm ơn m.n" -GL thều thào nói

"Chúng ta là 1 nhà mà" -JM, YG đồng thanh

"Khi nào em định đi" -Y và BB đồng thanh part 2

"Chắc vài ngày nữa" -GL

"Xiumin nhờ hết vào anh" -Samuel chu mỏ

"Anh biết rồi" -Xiumin

Ngày hôm sau. DH và JY tới thăm cậu

"Anh thay mặt nó xl em ko ngờ nó vì tình cũ mà tuyệt tình như vậy" -DH ngập người 90°

"Ko... ko sao" -GL ngập ngừng khi thấy anh cuối đầu như vậy

"Mày đi thật sao?" -JY rưng nước mắt

"Ừm. Tao sẽ bắt họ trả giá" -GL ánh mắt đầy căm phẫn

Vài ngày sau
Anh tới phòng cậu thì thấy trống ko. Vội đi hỏi y tá

"Người trong phòng bệnh này đâu" -JH

"Vâng... người đó đã xuất viện r ạ" -Y tá

Anh phóng xe về Park gia

"Hyung... GuanLin đâu" -JH nhìn 4 người

"Ko biết" -BB điềm tĩnh trả lời. Sáng hôm nay cậu đã lên máy bay cùng Xiumin rồi

"Tại sao lại ko biết. Vợ em đâu" -JH tức giận

"Em ấy ko còn là vợ em nữa Park Jihoon à. Bớt ảo tưởng lại em ấy đang mang trong người giọt máu của Kim gia" -Y và YG điềm tĩnh

"Sớm muộn gì cũng thành Kim Phu Nhân. Em lo đi mà chăm sóc thằng hồ ly tinh của em đi" -JM uống trà đọc báo bình thường. Vẻ mặt ko có gì là bất ngờ, bởi vì vai diễn họ đã kết thúc đâu

Anh chạy ra khỏi Park gia. Gọi điện cho đàn em tìm GuanLin

"Mặt nạ em rơi. Anh sẽ thấy thế nào là đau khổ. Lớp mặt nạ này cũng tới lúc phải tháo ra rồi. Cuộc vui còn dài. Anh cứ từ từ thưởng thức" -End GL pov's

End chap 16. Vote cho tui nha. Mỗi 1 lượt đọc, bình chọn, bình luận là động lực lớn để tui ra chap rồi. Cảm ơn ạ😍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net