Viên mãn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Loay hoay cũng tròn một năm Kim Dowoo được sinh ra, bé bây giờ đã biết đi, không những thế người ta còn biết bặp bẹ gọi ba và bố nữa, tuy là nói chữ được chữ không nhưng mà vẫn rất cố gắng, hôm trước còn cả nhà giật mình vì bé đã chỉ thẳng mặt Jungkook nói rằng " Kookie...chinh...", chắc chắn là bắt chước ông bố Taehyung rồi. 

Hôm nay không biết có thế lực gì mà sáng sớm chủ tịch Kim đã thức sớm hơn cả bạn nhỏ Jeon, chuẩn bị thức ăn sáng và còn dọn dẹp lại nhà cửa qua một lượt nữa. Vừa mới bước ra khỏi cửa phòng thì Jungkook giật mình, tự hỏi bộ nhà mình xuất hiện nàng Tấm trong câu chuyện cổ tích mà cậu hay kể cho em bé nghe hay sao mà tự nhiên gọn gàng quá. 

Nhớ lại cảnh tượng đêm qua mà cậu tức điên, nửa đêm vừa mới dỗ thằng con ngủ xong thì phải về phòng " dỗ " thằng bố ngủ tới rạng sáng, giờ xương cốt như bị gãy làm đôi, thật sự muốn đấm cho Kim Taehyung một phát, nhắc lại mới nhớ...

Khoan đã !

Bất chợt cảm thấy cái gì đó không đúng lắm....

Sao hôm nay biệt thự im lặng thể nhỉ ?

Tiếng khóc của trẻ con đâu ?

Với cả....tiếng làm nũng mỗi sáng của Kim Taehyung đâu ? 

Jeon Jungkook dạo từ trong nhà ra tới sân vườn không có một bóng người, kể cả TanBam cũng mất tiêu, hoàn toàn vắng lặng, mặc dù hơi hoang mang nhưng cậu cũng không lo lắng mấy, với kinh nghiệm quen biết gần tám năm với tên nào đó thì nhắm mắt cũng biết ai bày trò. 

Vừa mới dứt câu thì nghe ngoài cổng có tiếng động cơ xe quen thuộc đi vào, Kim Taehyung hôm nay mặc một bộ thể thao rộng rãi, nước da màu đồng khỏe khoắn,tay vuốt vuốt mái tóc không vuốt keo rũ xuống trán, cả người toát lên hình ảnh của người đàn ông trong gia đình.

Dáng người hắn chuẩn đến nỗi có thể dùng từ " hoàn hảo " để hình dung. Jeon Jungkook đứng yên trầm trồ ngước nhìn, còn tự hỏi vì sao bản thân có thể gạ được một ông chồng xuất chúng như vậy, đã nhà giàu mà còn đẹp trai, quá tuyệt.

Mà nói đi cũng phải nói lại, chỉ có Jeon Jungkook cậu mới xứng đáng với vị trí bên cạnh hắn. 

" Bạn nhỏ Jeon đang làm gì đó ? "

Taehyung bước xuống xe chạy thẳng đến chỗ của cậu ôm bảo bối của mình vào lòng hít một hơi, thả một nụ hôn nhẹ trán của bạn nhỏ hỏi han.

" Bạn nhỏ Jeon muốn hỏi bạn lớn Kim là bạn mang bánh bao nhỏ đi đâu rồi ? "

" Bánh bao nhỏ " là biệt danh của mẹ Jeon đặt cho Dowoo, banh nhỏ này thích ăn bánh bao cực, mặc dù răng cỏ chưa có phát triển mấy, nhưng nhóc vẫn có thể gặm bánh bao nhai nhai ngậm ngậm cả ngày cũng chẳng chịu bỏ ra. 

" Mẹ Kim nhớ cháu rồi ~~ "

Taehyung dụi cằm vào cổ người thương ngọ nguậy viện đại một lí do, thiệt ra là hôm nay hắn phải làm chuyện cực quan trọng, thằng nhóc kia quấy nhiễu quá, tiễn cho hội người cao tuổi trông hộ là phương án tốt nhất mà hắn có thể nghĩ ra .

" Thế à ? Vậy em có nên sang đó không nhỉ, sợ bánh bao quậy phá bà nội quá "

Nhóc nhỏ này của cậu không biết giống ai mà quậy trời thần đất lở, cũng tại ai kia, mỗi lần cậu muốn răn dạy thằng bé là hắn bồng người chạy mất dạng.

Đúng là con hư tại bố !

" Không cần ! Hai tụi mình có chuyện quan trọng hơn phải làm ! " - Cánh tay trên hông cậu cũng siết chặt hơn vài phần. 

" Chuyện gì dọ ? " - Jungkook khó hiểu nhìn hắn. 

" Em đoán xem ? "

" Anh mau cút ra chỗ khác, tôi còn đau lắm ! " 

Thấy ánh sáng nhàn nhạt lóe lên trong mắt vị chủ tịch nào đó, cậu lập tức rút tay về, Jungkook vô thức lùi vài bước về phía sau xua người né tránh.

" Ơ hay ? Không lẽ trong lòng em tôi là cái đồ tinh trùng thượng não không biết tốt xấu à ? " 

Thấy thỏ nhỏ có ý đề phòng mình thì Taehyung quan ngại sâu sắc, chống tay ngang hông muốn xác nhận lại lần nữa, rốt cuộc hình ảnh cao cao tại thượng của hắn trước đây trong mắt cậu còn đọng lại được mấy phần ?

" Ờ ! " 

Không đọng lại được gì thật à ?!

Jungkook hơi cong khóe môi, mắt nhìn anh chằm chằm có vài tia chọc ghẹo.

" Vậy thì bắt em phải chịu ủy khuất rồi, dù sao đi nữa em cũng phải sống chung cả đời với tên vô sỉ đấy thôi !! "

Lêu lêu !

Chuyện này cũng không thể trách được cậu, ai bảo tối qua hắn hung bạo như thế, bạn nhỏ khóc lóc xin tha cũng mặc kệ, lăn lộn tới gần tờ mờ sáng, Jungkook không giết hắn là may. 

" Vô lại ! "

Cậu lúng túng giấu mặt vào ngực anh, bị tên này chọc ghẹo riết rồi da mặt dày trước đây của cậu bị cán mỏng hồi nào không hay. 

" Quá khen "- Kim Taehyung nhìn dáng vẻ ngượng ngùng không tự nhiên của cậu, đôi mắt phượng khẽ nhếch, cười thầm.

Có con rồi mà bạn nhỏ vẫn đáng iu vậy shao ! 

--------

" Chúng ta đi đâu thế ạ ? " 

Jeon Jungkook ngồi trên xe vẫn đi dọc theo đường quốc lộ mà vẫn chưa khỏi hoàn hồn, ban nãy đang đứng tưới mấy chậu cây kiểng quý trong sân vườn thì hắn từ trong nhà cùng hai chiếc vali lớn, rồi một hơi vác cậu la làng í a í ới bỏ lên xe luôn, cả quá trình chưa tới một phút !

" Hôm qua em đòi đăng kí kết hôn với anh rồi còn gì ! Đừng chối nhé ! "

" Sao cơ ? " 

Cậu mắt tròn mắt dẹt chồm tay xoay đầu hắn đối diện với cậu, cũng không quan tâm đến việc người ta đang lái xe, hên là sáng sớm trên quốc lộ vắng xe.

" Woa Jeon Jungkook, em thế mà lại gạt tôi ! Hôm qua nghi chúng ta lăn giường em đã bảo ' Kim Taehyung em muốn kết hôn với anh ', ' chúng ta mau đi đăng kí kết hôn đi '.. em đã nói như thế rồi còn gì ! "

" GÌIII ?! "

Jungkook hét lớn, dần dần hoài nghi về nhân sinh, cậu chắc chắn bản thân không hề nói như thế, nếu như lúc đó cậu nhậu xỉn thì tạm chấp nhận được mà tin, đằng này bạn Jeon hoàn toàn không động đến một giọt bia, một trăm phần trăm tỉnh táo ! 

Đúng là Jungkook muốn kết hôn với hắn thật, n-nhưng mà ? 

Không phải chứ ! 

Thổ lộ trước cũng là cậu, cầu hôn trước cũng là cậu.

Tới chuyện đòi đăng kí kết hôn cũng là cậu ! 

Làm sao lại có chuyện lạ đời thế, từ đầu đến cuối Kim Taehyung chỉ cần ngồi không ăn bát vàng, đi ăn với gái về thì được cậu cầu hôn, chỉ cần nằm nhún thôi cũng có cậu con trai kháu khỉnh thông minh, sao Jungkook cứ thấy bản thân mình giống như bị trai đẹp làm mờ mắt thế nhỉ ? 

" Em đắn đo hoảng hốt làm gì, anh biết em mê ông xã của em mà, đừng ngại, haha !! " 

Taehyung vô cùng hài lòng với chiêu ngậm máu phun người của mình, đúng ra là tại hắn thèm em người yêu quá, nhanh chóng kết hôn càng sớm càng tốt, nhưng mà nói thẳng ra thì ngại ngùng lắm, thôi thì để cậu đảm nhận trách nhiệm cao cả này đi.

Nghe thấy hắn bỗng nhiên bật cười lớn, Jungkook ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn : " Anh trêu em ! "

" Thôi mà anh không ghẹo nữa ~~ Bạn nhỏ đừng giận "

" Xùy, thấy mắc ghét ! Nhưng mà không phải đi đăng kí kết hôn à, anh chạy đến đây ? " 

Lúc này cậu mới chú ý đến đường sá xung quanh, đi qua đoạn quốc lộ này sẽ có hai ngã rẽ, mà Taehyung lại chạy vào hướng sân bay Seoul.

" Thì chúng ta đi đăng kí kết hôn, nhưng mà đăng kí ở đâu thì không biết ! " 

Kim Taehyung quay sang nháy mắt trả lời cậu, tay thì lái xe, tay còn lại thì ung dung vuốt tóc, cơ thể còn giật giật theo nhạc, trông cái điệu bộ ngả ngớn thập phần dở hơi đó thì Jungkook thật sự muốn lao vào đấm cho một cái bật ngửa. 

Coi câu trả lời có gợi đòn không cơ chứ ! 

Thấy thế thì cậu mặc kệ hắn, hỏi thêm chỉ có rước cọc cằn vào người, dạo này Jungkook không còn hiền từ như hồi xưa đâu nhé ! 

Hay là có nguyên do khác làm cậu cọc cằn mà không ai nhận ra ? 

-----------

Sau mấy tiếng chật vật với việc say máy bay thì cũng đến nơi, vừa mới đặt mông xuống chiếc giường kingsize êm ái giữa phòng tổng thống của một khách sạn lớn ở trung tâm thì hai mắt của Jeon nhỏ lập tức nhíu lại, ngủ quên trời quên đất, cũng mặc kệ Taehyung đang làm loạn trên cơ thể trắng nõn.

Ý là hắn chỉ lau người rồi thay đồ cho bạn nhỏ thôi, không phải làm gì sâu xa đâu à nha !!!

Ngủ một giấc ngon thiệt ngon thì Jungkook mới bật dậy nhìn xung quanh, Taehyung vẫn còn nằm ghế bên gác tay ôm eo cậu thở đều, chắc hắn cũng mệt lắm, sáng thức sớm, trên máy bay thì tất bật lo lắng người bị say phương tiện, về đến chỗ còn phải chăm sóc cho cậu xong xuôi rồi mới an tâm đi ngủ.

Jeon Jungkook đẩy nhẹ tay hắn ra khỏi người mình bước xuống giường, mỗi bước đi không dám phát ra tiếng sợ kinh động đến Taehyung đang nghỉ ngơi.

Bước ra ngoài ban công nhắm mắt hít sâu một hơi, phóng tầm mắt ra ngoài đường phố có nhiều cặp đôi thong dong nắm tay, Jungkook bị thu hút bởi rất nhiều công trình cổ xưa nơi này, kiến trúc ở đây bị ảnh hưởng nhiều bởi phong cách Anh Quốc, những tòa lâu đài cổ với vẻ đẹp kiêu hãnh và quyền quý. Xung quanh cũng chẳng có tiếng động cơ của những phương tiện đi lại như ô tô, không khí yên lặng nhưng không hề ảm đạm mà lại bình dị gần gũi vô cùng.

Đây là đảo Ireland !

Jungkook đã từng nghe rất nhiều điều về quốc gia này, Ireland là quốc gia có tỉ lệ kết hôn thấp nhất trên thế giới, đồng thời cũng là một quốc gia sùng kính Thiên Chúa.

Ireland có một chế độ hôn nhân đặc biệt, hướng con người theo quan niệm hôn nhân Thần thánh, không được mạo phạm hôn nhân, luật pháp nước này cũng nghiêm cấm ly hôn.

Theo luật Ailen, bất kỳ ai đã lập gia đình không thể lập gia đình lần nữa, ngay cả với cùng một người, cho nên mọi người thường đắn đo rất nhiều khi quyết định xây nên tổ ấm với một ai đó.

Ấy thế mà Kim Taehyung nhất định mang cậu đến đây để đăng kí kết hôn, điều đó có nghĩa là cả đời này hai người họ sẽ mãi bên cạnh nhau, nếu hỏi Jungkook rằng cậu có do dự hay không, thì chắc chắn là có.

Không phải là cậu không muốn bên cạnh hắn cả đời, nhưng mà cậu chỉ sợ bản thân sau này sẽ bị Taehyung chọc cho ngại đến tức chết, lúc đó có phải hắn sẽ không thể đi thêm bước nữa hay không ?

" Sao bé lại trầm ngâm như thế, không sợ lạnh à "

Đang thơ thẩn thì cậu cảm nhận được một vòng tay ấm áp bao bọc, mùi hương bạc hà thanh mát quen thuộc tỏa ra trong không khí, Jungkook cũng hùa theo thả lỏng hoàn toàn dựa vào người sau lưng nhắm mắt thư giãn.

" Không lạnh, hạnh phúc đến nỗi trái tim cũng ấm lên "

Jungkook nắm lấy bàn tay đang đặt trên eo mình, ngẩng đầu hôn nhẹ lên cằm anh rồi cười mỉm, cậu thích khoảnh khắc này.

" Ừm, anh vui vì em đã hạnh phúc "

Đây là lời thật lòng đấy !

" Taehyung, anh thật sự muốn cùng em đăng kí kết hôn ở đây à ? "

" 5 năm trước, lần đầu tiên anh công tác ở Ireland, anh đã ước mình có thể đến đây cùng em... "- Hắn tựa cằm vào vai người nhỏ hơn, cả hai cùng nhìn xa xăm về hướng của tòa nhà lớn ở phía Bắc, nơi mà ngày mai họ sẽ đến.

" Em biết không Jeon Jungkook, tình cảm của anh dành cho em không phải chỉ nằm ở nơi chúng ta kết hôn, đó cũng chỉ nằm ở giấy tờ pháp lý, mà là cả cuộc đời của anh... "

" Ngay từ giây phút em xuất hiện ở phòng thanh nhạc năm đó, anh đã muốn biến em thành người của mình rồi. Những năm tháng ở Mỹ, cũng không ngần ngại mà thông báo với tất cả mọi người xung quanh rằng bản thân đã có chủ. "

" Mặc dù khi đó anh vẫn không thể chắc chắn rằng em có đồng ý quay lại trở thành người của anh hay không, nhưng anh vẫn sẽ mặc nhiên để em ở vị trí độc nhất vô nhị ! "

Kim Taehyung yêu em, nên hắn muốn đem hết những gì hoàn hảo nhất, tốt nhất đối đãi với em.

Đứng dưới ánh trăng sáng tròn vành vạnh cùng với hàng ngàn ngôi sao chớp nháy trên bầu trời đêm của đảo Ireland, hắn quay người cậu đối diện với mình, thủ thỉ :

" Jeon Jungkook, em có nguyện ý ràng buộc cả đời với anh không ? " 

Đây không phải là lần đầu hai người bọn họ nói những chuyện tình cảm đường mật, nhưng lần này không chỉ đơn giản là tâm tình, mà còn là một lời mời.

Mời em trở thành người đồng hành với tôi cho đến khi cả hai rời xa cõi đời này !

" Con cũng đã sinh rồi, anh hỏi như thế là muốn em trả lời như thế nào ? Với cả không phải lần trước em chính là người cầu hôn với anh sao ? " - Jeon Jungkook ngượng chín mặt không dám ngước lên trả lời hắn, môi dẫu chu chu ra hờn dỗi. 

" Còn không phải không muốn bạn nhỏ chịu ấm ức hay sao ? " - Hắn cười khẽ nhéo nhẹ chiếc mũi cao ráo của cậu cưng nựng. 

" Đáng ghét ! "

" Thế bạn nhỏ có đồng ý sinh cho anh thêm mấy nhóc nhỏ nữa hay không "

" Em đồng ý mà ! "

Jungkook bay vào lòng hắn òa khóc, cuối cùng thì bốn năm chờ đợi của cậu cũng đổi lại được một khoảnh khắc đáng nhớ như thế này.

Có lẽ câu chuyện của bọn họ vẫn không là cái đinh gì so với một số cặp đôi khác, nhưng mà đối với Kim Taehyung và Jeon Jungkook là cả một vấn đề. Khi đó kể cả hắn và cậu đều nghĩ chuyện tình này phải buông bỏ thôi, người ta thường có câu " Bạo phát là bạo tàn " , những gì nhanh đến cũng vội đi. Nhưng thật may mắn, bọn họ vẫn không bỏ lỡ nhau.

" Taehyung à, em nghe nói hợp đồng kết hôn ở đây chỉ có thời hạn đến 100 năm thôi ! Với em vẫn chưa đủ đâu ~~"

" Vậy sau khi hết 100 năm, anh sẽ đưa em đến đây đăng kí kết hôn lại, kể cả kiếp sau, kiếp sau nữa chúng ta vẫn kết hôn ở đây ! "

" Thành giao ! "

Ngày hôm sau, có một lớn một nhỏ khoác tay nhau đi trên con đường nhỏ, trên tay cầm một tờ giấy chứng nhận kết hôn mỏng màu hồng càng nói rõ thêm về đạo lý hôn nhân của Ireland: 

Thời gian hôn nhân càng dài thì mọi thứ càng đơn giản, hôn nhân càng bền vững.

-------------- CHÍNH VĂN HOÀN --------------

Thật sự cảm ơn mọi người đã ở đây với mình đến giây phút này, mặc dù không ồn ào cũng chẳng sôi nổi như các fic khác, nhưng các cậu vẫn ở đây với mình là một điều thật sự đáng quý 💓💓

Tớ biết là bản thân còn nhiều sai sót, giọng văn cũng chưa ổn, tớ sẽ cố gắng làm tốt ở những tác phẩm tiếp theo !

Cùng đón chờ các phiên ngoại nhé !!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net