NT2H - CHƯƠNG 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Đồ, nghe nói cuối cùng là quân Tây Lương chiến được An Đồ.

Khi quân tiên phong của Đại Yến thuận lợi đánh vào đài canh, cũng không biết là ai đã hét lớn lên là không thấy tướng quân đâu cả.

Phó tướng làm ra một quyết định sai lầm chính là lập tức rút binh, hắn hoàn toàn không nghe được mệnh lệnh cuối cùng của Viêm, để cho Lý Quan nghênh ngang rút chạy ngay trước mặt quân Đại Yến.

Quân Đại Yến khi này giống như rắn mất đầu, ba vị phó tướng, sáu vị thống lĩnh đều nhặng lên như ruồi, gấp gáp chạy khắp nơi tìm kiếm, không thấy tướng quân, hoặc là chết trận hoặc là bị bắt, nhưng dù sao cũng phải có một chút tin tức chứ.

Mà bất kể thế nào, nếu sống không thấy người, chết không thấy xác thì bọn họ không còn cách nào khác là lấy cái chết tạ tội, cho dù trở lại kinh thành cũng chỉ có con đường chết! Thậm chí là tru di toàn tộc!

Ai bảo tướng quân của bọn họ là đệ đệ bảo bối của hoàng thượng cơ chứ?

Trên dưới toàn quân đều vô cùng kinh hoảng, còn có người đồn rằng: "Có thể là tướng quân bị khói độc hại chết rồi, thi thể bị sói tha đi, nếu không sao đến cái bóng cũng không thấy cơ chứ?"

Sau đó lại có người nói: "Một nhánh quân đội nhưng ngay cả tướng quân của mình cũng không bảo vệ được, hoàng thượng nổi giận, liệu có phải sẽ bắt tất cả phải chôn cùng hay không?"

Đứng trước bờ vực sống chết thì chẳng ai thèm quan tâm đến Lý Quan, để gã chạy thoát cũng được, bắt đầu lại từ con số không cũng được, tất cả mọi người chỉ lo làm sao để bẩm tấu chuyện lên lên hoàng thượng. Làm sao để bảo vệ đầu trên cổ mọi người.

Nhưng bàn tới bàn lui cũng chẳng ra được cách nào, cuối cùng vẫn là phải chịu tội! Nhất thời, tiếng khóc rống vang khắp quân doanh.

Mãi đến tận hừng đông ngày thứ hai, lúc Viêm quay trở lại doanh trại thì thấy hàng phòng ngự đã yếu đến mức không đỡ nổi một đòn, binh khí thì ngã trái đổ phải, khiến hắn tức giận đến mức suýt nữa muốn rút kiếm giết người!

Mặc dù nói, sau khi hắn trở về thì như mưa tạnh trời quang, doanh trại được chỉnh đốn lại, đội ngũ tuần tra cũng không dám làm biếng nữa nhưng Viêm vẫn vô cùng tức giận.

Bởi vì tất cả bọn họ đều là tân binh cho nên Viêm vô cùng chú trọng làm nghiêm kỷ luật trong quân, đương nhiên hắn cũng thưởng phạt phân minh, cố gắng rèn dũa ra một nhanh quân đội mạnh mẽ đề cao kỷ luật.

Trải qua hơn hai mươi trận chiến khiến cho bọn họ tiến bộ hơn ban đầu rất nhiều, dù có nói là như hai đạo quân biệt lập cũng không quá.

Nhưng đường đường là một đội quân đã thay đổi lớn làm sao nói tan rã là lập tức tan rã như vậy? nếu như hắn thực sự chết rồi, phải chăng Lý Quan sẽ thực sự đến đạp qua thi thể bọn họ mà tiến thẳng tới Tuy Dương?

Không chút khí phách! Ngu không nói nổi!

Viêm hận không thể đánh cho bọn họ một trận, đặc biệt là mấy tên phó tướng cùng thống lĩnh kia! Nói sao thì cũng đường đường là người cầm quân, sao mới gặp có chút chuyện đã mất bình tĩnh như vậy cơ chứ?

Thế nhưng, khi hắn tức giận liếc qua thì từng người đều uể oải không chịu được, trên mặt còn mang theo sự áy náy khiến cho Viêm phải nén cơn giận xuống, truyền lệnh xuống.

"Luyện binh." Sau khi để lại một câu thì Viêm cho tất cả lui ra ngoài, đầu hắn hiện tại rất đau.

Mấy ngày qua, Viêm không hề nói gì khác, mỗi ngày đều chỉ cho bọn họ luyện binh cùng tăng cường phòng ngự.

"Tương quân, trà này phải uống nóng mới tốt." Tát Cáp mang trà thảo dược dâng lên, lại nhớ ra nhà bếp còn một chút bánh màn thầu nóng mới làm xong liền lui ra, dự định bưng tới đây.

Chuyến này hắn đi chính là qua nửa cái doanh trại, nơi này có thể thấy được các hán tử để trần cánh tay đang khổ luyện trong gió thu se lạnh, thương được giơ lên, khi thống lĩnh hạ lệnh thì lại đồng loạt đâm tới: "Da! Ha!"

"Tướng quân...?"

Tát Cáp trở lại soái trướng nhưng lại không thấy Viêm bên thư án, chén trà vẫn còn nguyên đang bốc lên hơi nóng, không khỏi có chút buồn bực.

Nhìn quanh, Tát Cáp cũng không nhìn thấy bội kiếm của Viêm, có lẽ là đã rời khỏi trại, nhưng thời điểm này thì hắn có thể đi đâu cơ chứ?

←Chương trước: Chương 07←

→Chương sau: Chương 09→


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC