Chương 21: Bạn thân và em họ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân Mã cảm thấy ngày hôm nay mình thật sự rất xui xẻo.

Cánh tay cậu đã lành hẳn, vậy nên sẽ đi tháo bột, và điều đó cũng đồng nghĩa với việc cậu không còn có thể ỷ vào vết thương mà làm nũng Xử Nữ được nữa.

Thêm vào đó, người cậu cực ghét đang đứng trước cửa nhà cậu.

- Lăng Tứ Âm, cậu làm gì ở đây hả?

- A, chào buổi sáng Nhân Mã, tay cậu có vẻ lành rồi nhỉ? - Tứ Âm dùng nụ cười thân thiện hỏi thăm cậu.

- Đừng có đánh lạc đề với tôi! Cậu đến đây làm gì?

- Mã, khách đến nhà phải lịch sự. - Mẹ cậu từ trong bếp bước ra, khẽ trách cậu, sau đó cười với Âm. - Cháu là bạn học của Mã với Xử Nhi à?

- Không phải bạn cùng lớp ạ, nhưng cháu là bạn rất thân với A Xử ạ.

- Cháu mau vào nhà đi.

- Cháu xin phép ạ.

Trước ánh mắt đầy căm ghét của Nhân Mã, Tứ Âm lịch sự vào nhà. Thấy cô đã ngồi xuống ghế sofa, mẹ Mã liếc cậu một cái. Cậu hừ lạnh nhưng cũng đi lấy tách trà cho cô.

- Không nghĩ tới cậu đối xử với tôi tốt như vậy.

Tứ Âm bưng tách trà, khẽ thổi, thần bí nói. Cô biết Nhân Mã khá khó chịu với cô vì cô thân với Xử Nữ. Chẳng ai muốn thấy có quá nhiều người lảng vảng bên cạnh người mình thích.

- Vì đang ở nhà thôi, chứ ra ngoài thì đừng có mơ tưởng.

Mã ghét bỏ đáp lại, cũng ngồi xuống sofa. Cậu thật sự không muốn phải đối diện với con nhỏ này chút nào! Vừa nhìn đã biết có ý đồ xấu với Xử Nữ rồi!

- Tôi hỏi cậu lại lần nữa, cậu đến đây làm gì hả?

- Đương nhiên là đến chơi với A Xử rồi. Cậu ấy từng đến nhà tôi, hiện giờ tôi đáp lễ lại thôi. - Tứ Âm lần này thành thật đáp.

Nhân Mã nhếch môi, nụ cười đắc thắng trên mặt:

- Đáng tiếc với cậu, hôm nay chị ấy phải ra ngoài rồi.

- A Xử đi đâu?

- Đương nhiên là đi đến bệnh viện cùng tôi tháo bột rồi.

Mã hếch đầu nói đầy tự hào. Âm nhăn mặt, trầm tư suy nghĩ. Nên làm sao bây giờ nhỉ?

- Chị, chị xuống rồi!

Tứ Âm ngẩng đầu lên liền thấy Xử Nữ đang đi xuống. Hôm nay trên người cô mặc một bộ váy hoa, rất dễ thương. Xử cũng nhìn thấy Âm, ngạc nhiên vô cùng, chạy đến bên người bạn thân của mình.

[ Âm, sao cậu lại đến đây? ]

- Tớ đến chơi với cậu nhưng mà hình như cậu lại bận rồi.

Âm làm ra vẻ ủy khuất, Xử nhăn mặt, sau đó vỗ tay thật to như vừa nghĩ ra cái gì đó.

[ Cậu đi với tớ và Mã đi, dù sao ba người vẫn vui hơn hai. ]

- Thật chứ? - Âm hỏi, ánh mắt không quên liếc về phía Mã.

Xử Nữ gật đầu thật mạnh, Tứ Âm liền vui mừng nhào lên ôm lấy cô. Nhân Mã ban nãy đắc thắng hiện tại không thể cười cho nổi nữa. Ai có thể nói cho cậu chuyện gì vừa xảy ra không?! Con nhỏ kia làm sao lại đi cùng rồi?!

[ Mã, có chuyện gì sao? ] Xử quan tâm hỏi.

- Không có gì đâu ạ...

Mã cố gắng cười tươi đáp, nhưng trong lòng lại cười không nổi. Người cậu cực ghét lại đi đến bệnh viện tháo bột cùng.... Được rồi, đây là chuyện xui xẻo thứ ba trong ngày.

Vậy là dưới sự đồng ý của Xử Nữ và cái lườm sắc lẻm của Nhân Mã, Tứ Âm đã tham gia chuyến đi đến bệnh viện cùng hai người, bắt đầu một ngày khá đáng nhớ với cả ba người.

Bệnh viện ở gần nhà, đi một lát là tới. Sau khi kiểm tra một lượt, bác sĩ chấp thuận cho Nhân Mã tháo bột. Sau lại dặn dò thêm rất nhiều thứ cần chú ý. Xử Nữ chăm chú lắng nghe rồi ghi chép lại, điều đó khiến cậu rất vui. Được người mình thích quan tâm là tuyệt vời nhất!

- Mới hơn chín giờ sáng, đi chơi đâu đó không?

Ra khỏi bệnh viện, thấy thời gian còn sớm, Tứ Âm liền đề nghị đi chơi. Nhân Mã dù không đồng ý cũng vẫn phải đi cùng, vì Xử Nữ có vẻ rất thích thú. Được rồi, vì cô cậu sẽ ráng chịu con nhỏ cứ vài phút lại liếc xéo cậu này.

Gần nhà Xử và Mã có một khu hội chợ ẩm thực chỉ tổ chức vào hai ngày cuối tuần. Vì cậu bị thương nên cô vẫn chưa được đi, nhân dịp này liền dùng lí do ăn mừng cậu khỏi tay mà đi chơi. Hai người còn lại cũng không nói gì, chỉ đi theo sau Xử, giúp cô mua đồ ăn mà thôi.

[ Hai người cũng mau ăn đi. ]

Xử Nữ không phải người ham vui bỏ bạn, cô cố gắng diễn đạt ý của mình cho người bán kem, cuối cùng cũng mua được ba cây kem với ba vị khác nhau. Cô lấy vanilla, Mã lấy chocolate, Âm lấy matcha.

- Không nghĩ tới kem ở đây lại ngon như vậy.

Tứ Âm cảm khái. Cô là con gái nhà giàu, tuy rằng vẫn thường xuyên tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhưng cũng hiếm khi có dịp được thưởng thức với các món ăn đường phố. Hôm nay có cơ hội liền tận dụng một chút.

- Kem ở đây cũng ngon thật, nhưng tôi biết có vài quán bán kem ngon hơn.

Nhân Mã vừa ăn kem vừa đáp. Nhìn Âm sung sướng ăn kem, cậu bất giác cũng mủi lòng. Dù sao cũng là con gái, cậu không nên quá ác cảm với cô. Hơn nữa hiện tại cô lườm cậu cũng là vì cậu cướp mất thời gian cho cô chơi cùng Xử. Con gái thường có tâm lí chung là muốn dành thật nhiều thời gian bên bạn thân mình mà

- Lần sau tôi dẫn cậu đi ăn kem ở nhà hàng năm sao, đảm bảo ngon.

- Thôi ạ đại tiểu thư, thứ cho đám thường dân chúng tôi không có tiền.

- Ai nói cậu trả tiền đâu? Tôi sẽ bao mà.

- Nợ cậu một bữa ăn, sau này cậu mà có yêu cầu gì tôi lại phải làm.

- Cậu cho rằng tôi còn tính toán một bữa ăn với cậu?

- Ừ đó, tôi nghĩ vậy đó.

Hai người lại tiếp tục cãi nhau lần nữa. Nhân Mã nghiến răng, nhìn Tứ Âm đang cao giọng cãi với cậu, liền thu hồi lại ý nghĩ ban nãy. Con nhỏ này thật sự không thể không ghét!

Âm lườm cậu thật sâu, trong lòng cực kì không vui. Mặc dù cô biết Mã là em họ của Xử, nhưng vẫn không thể thích cho được! Người gì đâu hở tí là nhăn mặt, còn không cho cô được ở gần bạn mình, rất phiền phức!

[ Hai người đừng cãi nhau nữa. ]

Xử Nữ đi mua đồ ăn về thấy cảnh này liền đứng ra can ngăn. Hai người kia thấy cô thì tách ra, nhưng vẫn liên tục lườm nhau. Xử có chút không biết làm sao, cô không hiểu vì sao họ lại ghét nhau như vậy. Xem ra hôm nay cô phải giúp họ giảm ác cảm về đối phương rồi.

A! Phải rồi nhỉ....

[ Đi cùng tớ đến chỗ này được không? ]

Nhân Mã cùng Tứ Âm gật đầu, ba người cùng chuyển hướng đi ra ngoài đại lộ. Vượt qua hết mấy con phố, họ dừng tại trước một nhà sách thật lớn.

[ Trong đây đang tổ chức một cuộc thi, phần thưởng là bản limited và quà tặng của các ấn phẩm nổi tiếng. Hôm nay phần thưởng là cuốn sách tớ cực thích. ]

Nói xong Xử Nữ liền dùng ánh mắt đầy mong chờ nhìn hai người họ. Cô không giả đáng thương, giả đáng yêu, nhưng không có nghĩa rằng cô không biết.

Quả nhiên hai người kia liền trúng chiêu.

- Vậy để em đi thi với chị! - Mã liền xung phong, đây là cơ hội hiếm có để cậu được ở gần Xử!

- Khoan khoan, để tớ, tớ hiểu cậu hơn! - Âm làm sao có thể bỏ qua chuyện này được?

- Cậu né ra, tôi sẽ là người đi cùng chị ấy!

" Nữ nữ đi với nhau tốt hơn! "

Nhìn hai người kia tiếp tục cãi cọ, Xử cảm thấy hơi quan ngại về kết quả tiếp theo. Cô đứng nhìn một lúc, sau đó lần lượt kéo áo họ ra hiệu.

[ Thật ra quy định của cuộc thi là những người cao hơn 1m60, vì có vài trò cần đến chiều cao. ]

Cô tỏ vẻ ái ngại nhìn họ, rồi lại nhìn mình. 

Hai người kia nhìn nhau, nghiến răng nghiến lợi. Xử cao có 1m52, đồng nghĩa với việc họ phải chơi cùng nhau. Nhưng mà ghét nhau như vậy, làm sao có thể hợp tác đây??

[ Hai người có thể giúp tớ không? ]

Xử Nữ dùng ánh mắt đáng thương nhìn họ. Được rồi, cô cảm thấy hôm nay mình làm hơi quá, nhưng mặc kệ vậy. Mong rằng họ có thể đỡ ác cảm về đối phương hơn.

- Có!

Một tiếng đáp lại đồng thanh, kèm theo đó là nhẫn nhịn và nghiến răng!

Hai người hùng hổ đi vào, sau đó nghe tên trò chơi mà suýt ngã ngửa tại chỗ.

Nhìn động tác đoán nghề nghiệp.

Một người có trong tay tên nghề nghiệp rồi làm động tác, không được nói ra tiếng, người còn lại sẽ phải đoán.

Cái trò chơi này rõ ràng cần tình đồng đội!

Mà bọn họ có cái tình đồng đội đó đâu ra!!!

Hai người nhìn nhau, đều thấy sự ái ngại trong mắt đối phương. Nhưng khi nhìn đến Xử Nữ đứng bên ngoài, dùng ánh mắt cổ vũ nhìn họ, hai người hít sâu một hơi, quyết định đăng kí.

Vì cô ấy, nhất định phải làm được!

- Tiếp theo xin mời đội ' Bạn thân và em họ!

- Khụ khụ!!

Nhân Mã cùng Tứ Âm liên tục ho khan, có chút bất lực khi nghe tên đội. Xử Nữ không ngờ lại đặt như vậy!

- Các bạn sẽ có mười nghề nghiệp tương đương với hai mươi phút. Cách chiến thắng là đoán đúng hết trước hai mươi phút. Lúc đó các bạn sẽ được lấy phần thưởng luôn. Số điểm các bạn giành được sẽ được tính trên số câu đúng trong thời gian hai mươi phút và so sánh với các đội khác. Nếu số điểm các bạn cao nhất, các bạn được nhận phần thưởng.

Nghe người dẫn chương trình đọc luật, hai người gật đầu. Tứ Âm thân hình nhẹ hơn nên là người làm động tác, Nhân Mã làm người đoán đứng đối diện.

Hai mươi phút, bắt đầu!

Tứ Âm mở mười tờ giấy, sau đó bắt đầu nhảy múa. Nhân Mã cau mày, sau đó nói:

- Diễn viên xiếc?

Cô liều mạng lắc đầu, lại tiếp tục nhảy. Cậu ngẫm nghĩ vài giây, la lên:

- Vũ công?

- Bingo!

Hai người thở ra một hơi, khởi đầu xem như thuận lợi.

Cô liền làm động tác tiếp theo. Âm chặp ngón trỏ và ngón cái, sau đó lướt tay từ trái sang phải. Mã cau mày, đây là nghề gì?

- Nhạc trưởng?

Cô lườm cậu một cái, cậu liền biết sai rồi. Chặp ngón tay, chặp ngón tay..... Cậu tự chặp ngón tay mình, sau đó vỗ tay thật to! Nghĩ ra rồi!

- Nhà văn!

- Chuẩn!

Hai câu rồi! Mới có bốn phút thôi!

Mỗi câu thời gian tối đa là hai phút, họ đều đã dùng hết thời gian tối đa rồi. Tiếp theo phải nhanh lên!

Tứ Âm liền cầm micro trên bàn, ngẩng đầu lên, há miệng ra, gương mặt làm ra cảm xúc mãnh liệt.

- Ca sĩ!

Câu này quá dễ!

Cô vẫn cầm micro, lấy thêm một tờ giấy, sau đó cứ nâng lên hạ xuống micro trên tờ giấy. 

Đây là nghề gì?

Cậu thật sự nghĩ không ra. Cô thấy vậy liền đổi động tác. Đặt tờ giấy lên bàn, tay trái để tờ giấy hơi nghiêng, tay phải làm động tác đảo qua đảo lại trên mặt giấy.

A!

- Đầu bếp!

- Yess!

Còn mười bốn phút! Phải nhanh hơn nữa!

Tay phải Âm đảo từ trước ra sau trên mặt đất, sau đó lại dùng tay kia cắm thứ nào đó xuống.

Cắm.... Xới....

- Nông dân!

- Chuẩn!

Âm đọc tờ giấy tiếp theo, cau mày. Nghề này không phải hơi khó rồi chứ? Cô suy nghĩ mãi vẫn chưa ra nên làm động tác gì. Thời gian chỉ còn mười hai phút thôi!

Phải rồi!

Cô đảo quanh, liền phát hiện con dao nhỏ gần đó. Cô vội cầm lấy, sau đó làm động tác như đang cắt cái gì. Mã nhíu mày, cậu thật sự không hiểu rồi!

Cô cũng biết cậu khó hiểu, liền phải nghĩ cách khác thôi!

Cô dùng tay vẽ ra ngôi sao trong vòng tròn trong không khí, sau đó lại vẽ tiếp một con trâu.

Mã suy nghĩ, một kí hiệu cả hai người đều biết, có nghĩa là phải xuất hiện trong trường.

Ngôi sao trong vòng tròn.... Là biểu tượng cho chương trình tuần trước. Đó là " ước mơ ".

Con trâu... Biệt danh? Không có ai như vậy. Tên? Khoan, tên.... Có một người có tên gần giống vậy.... Kim Ngưu....

Uớc mơ của Kim Ngưu! 

- Bác sĩ!

- Các bạn giỏi lắm!

Hai người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, sau đó lần đầu tiên trong ngày mỉm cười với nhau.

Đó là tự đắc dành cho mình, cũng là tán thưởng cho đối phương.

Thật may mắn họ có những kí ức chung.

Sau đó mọi chuyện cũng dễ dàng hơn nhiều.

Làm động tác mở cửa, đi vào, ngồi trên ghế, vặn tay theo chiều kim đồng hồ.

- Tài xế!

Gấp tờ giấy thành hình gậy dài, sau đó cầm gậy đảo qua lại trong không khí.

- Nhạc trưởng!

Chỉ còn hai nghề nữa thôi! Vẫn còn sáu phút!

Chiến thắng gần kề rồi!

Âm đứng trên bục của dẫn chương trình, đập bục, sau đó làm động tác như đang cãi nhau.

Cãi nhau mà đứng trên bục sao?

Phải rồi!

- Luật sư!

- Cố lên! Nghề cuối cùng!

Cô lấy một cuốn sách, mở ra đặt trên tay trái, tay phải cầm bút viết lên không khí, mắt lâu lâu nhìn vào sách.

Hm.....

Cậu hơi cau mày, động tác này nhìn quen quen....

Hình như đã thấy ở trường.

Cô hạ cuốn sách xuống, sau đó vẽ một bông tuyết trong không khí.

Tuyết.... snow... yuki.... Yukimura!

- Giáo viên!

- Đúng hết! Mười chín phút!

- AAA, chúng ta thắng rồi!!

Nhân Mã cùng Tứ Âm liền bắt tay nhau, sau đó liền cảm thấy kì quái. Nhưng mà hai người vẫn mỉm cười với đối phương.

- Hợp tác không tồi.

Họ đồng thanh nói, sau đó lại bật cười. Hình như họ đỡ ghét nhau rồi thì phải.

Dẫn chương trình trao phần thưởng, Xử Nữ lên bục cùng họ, ba người chụp ảnh với nhau.

Cô trả thêm tiền yêu cầu in thành ba tấm ảnh, sau đó mượn bút đề lên đằng sau.

- Đi chơi cùng bạn thân và em họ rất vui!

Hai người kia cầm ảnh, sau đó mỉm cười bất đắc dĩ. Hóa ra đây mới là mục đích thật của Xử à....

Chơi xong cũng đến giờ ăn trưa, ba người cùng về lại hội chợ ẩm thực vì lúc nãy chơi ăn hết. Xử Nữ đi đằng trước, hai người đi đằng sau.

- Không nghĩ tới cậu đoán ra được ẩn ý của tôi. - Lời này là Tứ Âm khen thật lòng.

- Cũng không nghĩ tới cậu còn nhớ được những kí ức chung. - Với Nhân Mã, lời này là vui mừng.

Hai người dừng lại nhìn nhau, sao đó đồng loạt bắt tay.

- Không làm bạn thân được thì làm chiến hữu đi. - Âm mỉm cười nói.

- Đối thủ nữa, tôi không thua cậu đâu. - Mã cũng mỉm cười.

Hai người bắt tay thật chặt, một mối quan hệ tốt đẹp được hình thành.

Sống trên đời có một người vừa làm bạn vừa làm đối thủ là một điều hạnh phúc.

Xử Nữ ngoái đầu nhìn họ, sau đó mỉm cười thật tươi! Thật tốt!

Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh, trong lòng cũng tràn đầy vui sướng. Quyết định đi lên thành phố chính là một trong những quyết định đúng đắn nhất của cô.

Vì ở đây, cô có những người bạn thật tuyệt vời.

---

Author: Mika, Aki ( Kaoru ).

Writer: Aki ( Kaoru ).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net