.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

📌 QUAN TRỌNG:
Đây là fanfic mình edit không nhằm mục đích thương mại, tuy nhiên do chưa có sự cho phép của tác giả nên mình mong mọi người không mang nó đi nơi khác cũng như không chuyển ver.
Fic mình edit vui cho chị em shipdom nên chỉ chính xác ~80% so với nghĩa gốc, có gì mọi người đọc hoan hỉ thôi ạ!
Link gốc mình sẽ để ở cuối, chúc mọi người đọc vui 💙
_________________

Song Mino trăm triệu lần không bao giờ nghĩ tới việc cậu mặc quần áo phụ nữ lại được nhiều người yêu thích đến vậy.

***

Vào dịp lễ hội hàng năm của trường, nhiều câu lạc bộ sinh viên sẽ tổ chức các hoạt động và gian hàng khác nhau để chào mừng ở ngay bên trong khuôn viên sinh hoạt trường. Và câu lạc bộ văn hóa Nhật Bản nơi Song Mino và Kim Jinwoo cùng tham gia cũng không ngoại lệ, họ đang lên kế hoạch để cho các thành viên trong câu lạc bộ cosplay và ra ngoài đứng bán cà phê.

Nguyên văn thì chủ tịch câu lạc bộ kia đã nói như này: "Chỉ cần có gương mặt này của Jinwoo hyung đứng ở cửa thôi lượng khách chắc chắn đã rất đông rồi, cosplay nữa thì càng không phải bàn, trai gái đấm đá tranh nhau là chuyện đương nhiên! Chúng ta chỉ việc ngồi đếm tiền."

Nhưng vấn đề là, tại sao lại là cosplay phụ nữ?!! Song Mino âm thầm gào thét trong lòng. Hơn nữa lại còn trúng vào Jinwoo hyung. Song Mino hoài nghi đây chính là mưa hèn kế bẩn của tên chủ tịch câu lạc bộ kia. Lúc kết quả rút thăm được công bố, vẻ mặt âm thầm đắc thắng của họ Lee kia chắc chắn không phải do cậu nhìn lầm.

Tuy nhiên, Song Mino chắc chắn không phải loại người dễ dàng bỏ cuộc.

Sáng hôm nay cậu đã bí mật tráo đổi quần áo của mình với bộ quần áo của Kim Jinwoo.

Hừ, quần áo nữ thôi mà, có gì to tát đâu.

Chẳng nhẽ lại để người đẹp nhỏ bé của cậu mặc váy ngắn đeo tất chân đen ra ngoài đứng thu hút khách?
Không có chuyện đấy đâu! Đôi chân xinh đẹp gợi cảm ấy chỉ có duy nhất Song Mino cậu mới được phép nhìn!

*

"Song Mino, không ngờ cậu mặc đồ nữ cũng rất dễ thương nha", chủ tịch Lee của cậu khoanh tay, mắt nhìn bộ trang phục từ trên xuống dưới.

"Nhưng hiện tại lượng khách hàng của chúng ta vẫn chưa đạt một nửa so với kế hoạch. Mino, cậu phải làm việc chăm chỉ hơn nữa, nếu không tôi sẽ phải để bạn trai Kim Jinwoo của cậu cùng cậu ra ngoài đón khách đấy, tôi vẫn còn thừa bộ trang phục nữ đây", chủ tịch Lee chỉnh lại cặp kính gọng vàng, quay người lạnh lùng bước vào quán cà phê.

Tư bản chết tiệt! Dù chưa chính thức gia nhập vào thị trường lao động nhưng Song Mino đã cảm nhận được sâu sắc nỗi đau bị áp bức bóc lột.

Song Mino vén hai bím tóc màu hồng ra sau, kéo váy ngắn lên một chút, nở nụ cười ngọt ngào nhất rồi kéo tay một người đàn ông đang đi ngang qua trước mặt, cố gắng giấu đi bộ loa trầm thấp thường ngày và nói bằng giọng nhẹ nhàng đáng yêu nhất có thể.

"Tiền bối, anh có muốn vào trong uống một tách cà phê không?".

Kết quả là dưới sự lôi kéo khách hàng nhiệt tình và tích cực của Song Mino, doanh thu của quán cà phê cũng bắt đầu tăng lên.

Nhưng đáng yêu quá cũng đem lại rất nhiều rắc rối.

Song Mino nhìn người lạ đang đứng trước mặt hỏi xin số điện thoại mà chỉ biết trợn mắt bất lực, "Xin lỗi, tôi không thể cho mọi người số liên lạc được".

Để tiếp tục duy trì vẻ chuyên nghiệp của mình, cậu vẫn giữ nụ cười dễ thương trên môi, "Hay bạn có muốn uống cà phê không? Cà phê của quán chúng tôi rất ngon."

"Vậy sau khi tôi mua cà phê thì anh có thể cho tôi số điện thoại không?", người tiếp cận kia vẫn kiên trì hỏi, thậm chí còn đưa một tay quàng lên vai như muốn ôm cả cậu vào lòng.

Song Mino trong lòng nóng như lửa đốt, nhưng còn chưa kịp đưa tay lên chặn lại hành động của đối phương thì đã nghe thấy một giọng nói vang lên đầy tức giận: "Hai người đang làm gì?"

Song Mino ngẩng đầu lên thì thấy Kim Jinwoo đang đứng trước mặt bọn họ, cặp kính đen cũng không thể che được sự tức giận trong đôi mắt to tròn của anh. Anh mím môi, đưa tay kéo cậu ra khỏi người lạ mặt kia.

"Tôi cảnh cáo anh không được động vào cậu ấy, tôi là bạn trai của cậu ta".

Tuy rằng không có ý định che giấu nhưng bình thường cả hai người đều tương đối kín tiếng, đây là lần đầu tiên Song Mino nghe Kim Jinwoo tiết lộ về mối quan hệ của họ nơi đông người như vậy.

Người kia sau khi nghe những lời nói của Kim Jinwoo thì không khỏi bật cười, nhìn anh từ trên xuống dưới đánh giá.

Kim Jinwoo đang mặc bộ quần áo mà hôm nay lẽ ra Song Mino sẽ mặc, concept là sinh viên đại học an tĩnh, kiểu tóc ngoan ngoãn dễ thương và chiếc kính gọng đen khiến anh trông như một cậu bé mềm mại và dễ bị bắt nạt.

"Mọt sách ở đâu chạy ra đây vậy? Nhìn như này mà dám nói bản thân là bạn trai của người khác? Về nhà mà đọc sách tiếp đi!"

Kim Jinwoo vì những lời nói này mà tức giận đến đỏ cả mặt, anh một tay tháo chiếc kính gọng đen trên mũi xuống, một tay đặt bên tai Song Mino, hơi dùng sức ấn cái đầu hồng ấy áp xuống đôi môi của anh.

Giống như thường ngày khi hai người hôn nhau, Kim Jinwoo vô thức kiễng chân lên, hai mắt nhắm lại và mím nhẹ môi.

Mọi người xung quanh đều há hốc mồm kinh ngạc khi chứng kiến cảnh tượng này. Nữ sinh tóc hồng kia so với cậu nhóc ngoan ngoãn dễ thương ấy rõ ràng còn cao hơn một chút, hình ảnh trước mắt này nhìn rõ ràng là không cân xứng, nhưng cảm giác thân mật và gần gũi giữa cả hai lại hài hòa khó tả.

Trong khi Song Mino vẫn còn đang đắm chìm sau nụ hôn táo bạo của Kim Jinwoo thì anh đã bừng bừng nóng giận và bước đến chỗ người lạ mặt kia, "Thấy rồi đấy! Đừng có mà lại gần bạn trai tôi nữa! Nếu không, tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu".

Người đàn ông kia ngơ ngác nhìn Kim Jinwoo, anh ta không phải bị sự giận dữ của Kim Jinwoo dọa sợ, mà là bị người trước mắt làm cho choáng váng đến ngây người.

Không rõ là vì tức giận hay ngại ngùng, sắc đỏ trên mặt Kim Jinwoo lan đến tận hai bên tai, lấp ló đằng sau mái tóc đen ngoan ngoãn. Khuôn mặt ửng hồng, đôi môi vừa được hôn cũng đã đỏ mọng và đầy đặn như quả anh đào, đôi mắt khi không đeo kính chỉ đơn giản là quá đẹp, và sự tức giận lại càng khiến đôi mắt ấy trở lên sáng hơn.

Những người đẹp thì ngay cả khi tức giận vẫn rất đẹp.

"Cậu tên gì? Có thể cho tôi xin liên lạc không?", người đàn ông sau khi bị sốc hồi lâu cuối cùng cũng có thể khó khăn hỏi một câu.

Như là không hiểu được người kia muốn nói gì, Kim Jinwoo khẽ cau mày, nghiêng đầu khó hiểu, "Anh nói gì cơ?".

Cách anh nghiêng đầu như vậy càng dễ thương hơn, khiến người đàn ông không kiềm lòng được mà nắm lấy cổ tay trắng nõn trước mặt, "Tôi không cần cậu ta nữa, chỉ cần cho tôi số liên lạc của bạn là được."

Chết tiệt, Song Mino không khỏi chửi thầm. Sau tất cả thì điều cậu không muốn xảy ra nhất cũng đã xảy ra.

Cậu hất bàn tay đang nắm chặt lấy cổ tay anh ra, cúi mặt xuống lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người đàn ông phiền phức, để lộ ra yết hầu trước đó bị mái tóc xoăn màu hồng che đi, giọng nói trầm khàn nghe như một lời tuyên bố chủ quyền.

"Quên nói, anh ấy cũng là bạn trai của tôi", Song Mino không thèm để ý tới người đàn ông một lần nữa bị sốc trước mặt.

"Đừng có mà tơ tưởng đến anh ấy", nói xong câu này liền nắm tay Kim Jinwoo xoay người rời đi.

Kim Jinwoo bị Song Mino kéo đi dọc bờ sông quanh trường, anh cảm thấy người đằng trước đang dùng lực nắm tay mình rất mạnh, dường như đang tức giận.

Anh khó chịu kéo tay lại, "Người nên tức giận ở đây là tôi mới phải".

Song Mino khó hiểu nhìn anh: "Anh tức giận cái gì?"

"Hôm nay em mặc bộ quần áo này đứng ở ngoài", Kim Jinwoo nhìn anh tức giận, "Cười với người khác đáng yêu như vậy, còn làm rất nhiều hành động làm nũng..."

Song Mino nhìn anh đỏ ửng mặt, như thể rất ngượng ngùng vì những điều vừa nói.

"Đến cả anh cũng chưa từng thấy qua", để che giấu đi sự xấu hổ, anh dùng ngón tay chỉ thẳng vào chóp mũi người đối diện.

"Sao thường ngày em không tỏ ra dễ thương như vậy với anh đi?"

Song Mino hoàn toàn bị người đàn ông đáng yêu trước mặt này đánh bại, cậu không khỏi bật cười, nắm lấy ngón tay đang chỉ thẳng vào mình, tự nhiên hạ xuống một nụ hôn.

"Hyung thích em làm nũng sao? Vốn dĩ em muốn ở trước mặt anh thể hiện một hình ảnh chững chạc để anh có thể dựa vào"

"Anh thích mọi thứ về Mino", Kim Jinwoo luôn thẳng thắn đến bất ngờ vào những lúc như này.

"Em đã có cách để thu hút khách mà không đem đến phiền phức rồi", Song Mino vừa nói vừa hôn lên mặt Kim Jinwoo, hài lòng nhìn khuôn mặt trắng trẻo có in dấu môi của chính mình.

*

Phó chủ tịch Lee nhìn dòng khách bất tận trong quán cà phê, trong lòng thầm khen ngợi ý tưởng của Song Mino - cosplay couple thật sự rất thú vị!

_____________

Nay zui nên đăng kkk chứ định diếm còn lâu á:)))

https://traylin.lofter.com/post/1cb37991_1c68e2fdc


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bl
Ẩn QC