[Xuyên không] Cảnh Hi vương phi (hay) Update nhanh nhất - tbon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nhất, nhận được thánh chỉ, phu nhân cả ngày lấy lệ tẩy mặt, lão gia cũng tương tự, là luyến tiếc tiểu thư gả đi Cảnh Hi vương phủ, cho nên lão gia đã nhiều lần hướng Hoàng Thượng thu hồi mệnh lệnh tứ hôn đã ban ra, nhưng Hoàng Thượng tâm ý đã quyết, thủy chung không chịu, còn giận dữ phạt lão gia một năm bổng lộc. Tiểu thư người có biết, sau đó lão gia đi ra nói với mọi người nhận Hoàng Thượng tứ hôn, tiểu thư là người am hiểu lí lẽ, mới đồng ý gả tới Cảnh Hi vương phủ. Tiểu thư thân thể không tốt, lại tích ức thành tật. Ngày đó đi hồ nước tản bộ, k may liền trượt chân xuống nước.. ” Lệ nhi vừa khóc vừa nói
Ai! Mệnh có điểm khổ, không chết tử tế lại roiwvaof một cái đãi gã Vương phi. Bất quá đối với nàng mà nói tựa hồ đều chính là chỗ cư trú thôi! Gia đình…lúc máy bay rủi ro một khắc, từ đó đối với nàng mà nói cũng đã là từ ngữ xa xôi đi!
Không biết ở thế giới kia nàng như thế nào …đã chết ? Người thực vật ? hay linh hồn Ngọc Băng Tuyền ở trong cơ thể nàng ?  Mặc kệ là cái gì ,ba mẹ của nàng hẳn là thương tâm muốn chết. Còn có Danny, hắn nhờ nàng tra vụ án, làm sao bây giờ >_<
Nghe Lệ nhi nói Ngọc Băng Tuyền này từ nhỏ luôn tuân theo nữ tử không tài là đức tiêu chuẩn… Anh danh nhất thế của nàng, không phải đã bị một cái Ngọc Băng Tuyền phá hủy T_T

(*) brokeback : ( từ này bó tay lun )
broke :thời quá khứ của break

động tính từ quá khứ của break (từ cổ,nghĩa cổ)


tính từ

khánh kiệt, túng quẫn, bần cùng

back : quay lại, trở lại.
Mọi người cứ hiểu chị Ngọc Tử Tuyền của chúng ta dùng từ này để mắng anh Cảnh hi đi >o<. Thật sự là dịch không hiểu nghĩa lun đấy T__T

~~ Hết chương 5 ~~

Chương 6: Đoán
Ở thừa tướng phủ ngày càng nhàm chán, nhưng mà Nhị thiếu gia Ngọc Băng Tuyền không hổ danh giang hồ đệ nhất thần y, thân thể của nàng khôi phục rất nhanh, thường xuyên đi dạo trong vườn.
Nghe Lệ nhi nói, nguyên lai Ngọc Băng Tuyền chưa bao giờ rời Thanh vũ các( chỗ ở hiện tại ) Lệ nhi cũng nói, tiểu thư của nàng hiện tại thay đổi rất nhiều, hay nở nụ cười, cùng thường đi ra Thanh vũ các đến địa phương khác một chút…
Còn có 6 ngày..còn có 6 ngày là tới hôn lễ, không biết về sau sẽ gặp dạng người gì, cái brokeback.. Ách..Vương gia không biết dạng gì a ~ >o<. Quên đi, mặc kệ! Dù sao hắn cũng chỉ là cái brokeback mà thôi ( @gà: Lúc nào cũng kêu brokeback, khioong hiểu ý nghĩa gì luôn >O< ) nàng không can thiệp cuộc sống hắn, hắn cũng đừng can thiệp hoa đào của nàng là tốt rồi! Hơn nữa hắn cũng không làm cho nàng đói chết. Nữ nhân thế kỉ 21 đều đọc lập, cho dù người khác mặc kệ nàng sống chết, cũng không tin người thế kỉ 21 lại thua người cổ đại..Hừ hừ !
Ngọc Thiên Vương Triều không tồn tại trong lịch sử a! Ha ha, như vậy trước đây nàng ngâm nga chừng này thi từ nói không chừng sẽ dụng võ ở đây, nàng cũng có thể một phen tài nữ..hì hì ( ớn cái pà nè =)) )
Nàng lại cùng ngốc Lệ nhi đến xung quanh vườn, đi đến hồ nước, nơi này Ngọc Băng Tuyền trượt chân rơi xuống nước. Tại hồ nước, tâm tình của nàng thực phức tạp. Nếu Ngọc Băng Tuyền không rơi xuống nước, không hôn mê, nàng sẽ không đến nơi này, có khi nàng cũng sẽ chết. Tuy rằng hiện tại sống, lại chiếm dụng thân thể của hắn, nàng duy nhất có thể làm tốt Ngọc Băng Tuyền, đãi nàng xuất gia, đừng cho người nhà của hắn bị liên lụy, hảo hảo đối đãi người nhà của hắn, tựa nhân thân chính mình giống nhau. Ngọc Băng Tuyền ta khiếm của ngươi, chỉ có thể giúp ngươi như vậy….
” Lệ nhi, gọi người đem đằng y đưa đến.”
” Vâng. Tiểu thư”
” Các ngươi đi xuống đi “
” Vâng. Tiểu thư”
Nghe tất tất tốt tốt bước chân, nàng biết nơi này chỉ còn một mình… Không hổ danh là phủ thừa tướng, trong vườn thật đúng là mĩ lệ, không phản đối! Đã nói một cái hồ nước, chung quanh núi giả, liễu rủ, mặt cỏ, vườn hoa, lương đình, tiểu kiều, cái gì cần có đều có. Trong ao hoa sen cũng khai chính diễm, niên đại yên bình, trong suốt…
Nhưng mà thế kỉ 21 giống nhau vẫn là không thể thiếu quyền lợi đấu tranh! Trong hai ngày nàng luôn luôn tự nghĩ, Cảnh Hi Vương gia công cao cái chủ, Ngọc thừa tướng đức cao vọng trọng, đương kim hoàng thượng lại tứ hôn Ngọc thừa tướng làm nhạc phụ Cảnh vương gia. Nếu hai người phản ý, ngôi vị hoàng đế tọa ổn sao.
Ngọc li như thế nào lại tự tin như thế, chính mình lấy nhân làm chuẩn.. Thẳng đến nghe đại ca, nhị ca nói trong triều có một cỗ thế lực khác, nguyên lai Ngọc Li chỉ là bí quá hóa liều, thì phải là trấn quốc đại tướng quân Thượng Quan Thanh, cũng là đương triều quốc trượng. Hoàng hậu Ngọc Thiên Vương triều cũng chính là Ngọc Đức Du, sau đó là nữ nhi Thượng Quan Thanh Thượng Quan Du, mà ca ca Quan Du cùng đệ đệ cũng là mệnh quan triều đình, có địa vị lớn.
Thượng Quan Thanh cùng Ngọc tướng giống nhau đều là nguyên lão tam triều. Cảnh Hi vương gia còn không phải là đại tướng quân thời điểm này, Ngọc Thiên vương triều nói cách khác là ” Văn có Ngọc Tướng, võ có Thượng Quan ” mới có thành tựu Ngọc Thiên vương triều ngày hôm nay.
Nhưng hiện tại Cảnh hi vương ra thời điểm này muốn trên tay cầm toàn bộ binh quyền, nhưng Thượng Quan Thanh lại chậm chạp không chịu giao binh quyền. Lấy thân phận nguyên lão cùng quốc trượng hướng Hoàng thượng không ngừng tạo áp lực, bất đắc dĩ Ngọc Li chỉ có đem nữ nhi Ngọc Thừa tướng gả cho cửu đệ Cảnh Hi Vương gia, đay là canh bạc Cảnh Hi Vương gia cùng Ngọc Thừa tướng chân thành…
Đương nhiên đây đều là phỏng đoán của nàng, đại ca cùng nhị ca đương nhiên không thể nói với nàng điều đó. Vọng tưởng thầm đoán thành ý là tử tội a~
Hoàng hậu một lòng lấy lòng Thái hậu, ở phía sau cung thỳ kiêu ngạo, ương ngạnh, lấy thúng úp voi, vì cái gì nàng được cấp gã Cảnh Hi vương gia mà không vào cung làm phi, nếu nàng vào cung, lấy hoàng thượng, đối với sự hiểu biết của Ngọc Băng Tuyền, nhất định sẽ bị hãm hại
Mà hiện tại, hắn cũng cần Soái lão cha duy trì thời điểm, làm sao có thể để nữ nhi hắn thương yêu nhất chịu ủy khuất đâu. Nhưng lại yếu xác định lập trường chính trị, cho nên cũng chỉ đem nàng gả cho cửu đệ tín nhiệm. Bởi vì Cảnh Hi cũng chưa cưới vợ, sở nếu nàng gả tới Cảnh Hi vương phủ nhất định là Cảnh Hi vương phi mà không phải là sườn phi hoặc thị thiếp. Cảnh hi vương gia phi phẩm giai là cao hơn Vương Phi của hắn, thậm trí cao hơn quý phi, gần bằng với hoàng hậu.
Đối với vương phủ hắn không có quy củ này, chỉ có chính phi Cảnh Hi Vương gia mới là phẩm giai như vậy. Nghe nói Cảnh Hi vương gia đại hôn cũng giống với hoàng thượng đại hôn là cùng dạng phô trương, nhìn sính lễ đưa đến phủ thừa tướng mới biết được mũ phượng khăn quàng giai vương phi đều dựa theo hoàng hậu. Xem ra hoàng thượng thật đúng là rất coi trọng Cảnh Hi vương gia, cũng rất trọng thị Ngọc Thừa tướng.. Nhưng mà hắn không biết cửu đệ chính mình là cái dạng Brokeback sao (@Gà: theo suy đoán chắc là bê đê rồi ^___^” )

~~ Hết chương 6 ~~

Chương 7: Gặp gỡ Tư Đồ tử tiêu

Trong đầu loạn trí, mún quên đi quên đi, không muốn nghĩ đến! Mặc kệ ta hiện tại có thể hiểu rõ cái gì, những điều cần phải giải quyết thì có trốn cũng trốn không xong! Ta cũng chỉ có thể để nước đến chân mới nhảy mà thôi. Hơn nữa, tình thế của ta rất nguy cấp rồi. Suy nghĩ nhiều như vậy để làm chi đâu?

Ta muốn hát! Ở thế kỷ hai mươi mốt ta rất thích hát, cùng lắm thì giọng ca của ta không được hay. Nhưng hiện tại âm  giọng của Ngọc Bang Tuyền thật đúng không phải thường a~, tùy tiện hừ vài câu lại có thể tạo ra thanh âm rất hay. Thật lâu mới có cơ hội này, đương nhiên phải xướng vài khúc để thỏa mãn đây! Nhưng xướng cái gì.? Nhìn nước ao tĩnh lặng, ta đột nhiên nhớ tới Hứa Tung [Đoạn Kiều tuyết đọng], liền xướng!

Tìm không được hoa chiết cánh Khô Diệp điệp

Vĩnh viễn cũng nhìn không thấy héo tàn

Giang Nam bong đêm hạ tiểu kiều mái hiên

Đọc không hiểu tái bắc hoang dã

Nếu là vô duyên tái kiến

Bạch đê liễu liêm rơi lệ vài biến

Phía sau Ngọc Băng Tuyền có ba người đứng lẳng lặng mắt nhìn khung cảnh đẹp đã phía trước, thậm chí đã quên hô hấp: Một thân bạch y nữ tử đang nửa ngồi ở đằng ghế, nhẹ giọng ngâm nga những làn điệu Linh Không tựa như tiếng chuông bạc Thiên Âm trong lúc vô ý rơi xuống chốn trần gian, làm cho nhân loại ngay cả hít thở cũng không thông… Trước mắt Ngọc Băng Hàn chính là Ngọc Băng Tuyền, hắn tiếc hận vì cái gì đây lại chính là muội muội của hắn. Hắn hoài nghi có thực là giọng ca đó là chính tiểu muội của hắn? Mà Tư Mã Đồ tử tiêu tại lúc này..cảnh tượng trước mắt làm hắn hồn điên bát đảo..như đang lạc vào cõi tiên…

Về phần Ngọc Băng Tuyền. Có thể nói là ta xướng rất còn thật dự duyên cớ, căm bản không phát hiện  phía sau có người, đến khi xướng xong thì mới hồi phục lại tinh thần, cảm giác được có ánh mắt đang nhìn mình. Ta liền bật đứng dậy, có thể do nằm lâu mà thân thể bị tê còn chưa hoàn toàn khôi phục lại cử động quá mau. Nhất thời thân thể không đúng vững, ta thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất. Cứ tưởng ta sẽ có cái hôn thật nhiệt tình với mặt đất nhưng là rơi vào một cái ôm dày rộng mà ấm áp.

Ta lắc đầu, mở mắt ra, chính mình thanh tỉnh một chút, mới nhìn rõ được chủ nhân của hai cánh tay đang ôm ta là một nam tử mặc lam bào…

“Khụ khụ…” Đại ca nhị ca cùng nhau ho khan một tiếng, ta mới biết được có chút thất lễ, vội vàng theo nam tử áo xanh kia trong long thoát ly đi ra…

“Cô nương bị sợ hãi!” Âm thanh của nam tử áo xanh thật đúng là dễ nghe.

“Ách.. Đa ta công tử!” A! Vẫn là cái không hơn không kém mĩ nam! Đây không phải là người nhà của ta nữa chứ! Hắn hẳn với ta là không có quan hệ huyết thống! Thật là tra tấn người ta mà, sắp tới là đem gả cho một cai Brokeback Vương Gia, giờ trước mắt lại xuất hiện một mĩ nam a~! Thật sự là đáng tiếc, bất quá để dành ngắm cũng tốt! (@gà: nàng đúng thật quá háo sắc rồi..:)) @july: ta ước gì cũng gặp được mĩ nam như nàng.. chứ xq ta chỉ toàn củ cải mà thôi..:(( )

“Muội muội, đây là bạn hữu tốt của đại ca và nhị ca, Tư Đồ tử tiêu!” Nhị ca trong ánh mắt nghi hoặc cùng kinh dị, giới thiệu ta cho cái mĩ nam mặc áo choàng xanh ngọc kia, “Đây là muội muội của tại hạ, Ngọc Băng Tuyền.”

Mĩ nam lam bào mắt nhìn hâm mộ, “Tuyền nhi sao? Ách..Không biết tại hạ có thể gọi nàng là Tuyền nhi?”
”Đương nhiên là có thể a~! Tử tiêu ca ca hãy kêu ta Tuyền nhi đi!” Đương nhiên là cái dễ nhìn thì có gọi là gì cũng đều dễ nghe! Khà khà…@@

“Tuyền nhi, thân thể như thế nào?” Nhị ca đến gần bên ta, khẽ kéo khởi tay của ta, liền bắt mạch

“Ân! Nhị ca quả nhiên lợi hại, ta hiện tại khôi phục tốt lắm! Ngươi xem, ta không phải đang vui vẻ sao!” Ta rạo rực nói!

“Để y1!” Đại ca ra tiếng cảnh cáo ta, haha, đại ca cũng là rất phi thường quan tâm đến ta, mỗi lần nhị ca muốn ta uống thuốc Đông y, đại ca đều phái người đưa tói cho ta các món ngọt thượng đẳng cùng mứt hoa quả vì sợ ta bị đắng miệng. “Nữ hài tử trong nhà, tốt nhất là nên an phận một chút! Trước mặt khách nhân, ngươi như vậy còn ra hệ thống gì!”

“Thật không ngại, Tuyền nhi như này tính cách hoạt bát sáng sủa, đúng là khó có được, sao lại trách cứ cho nàng!” Tư Đồ tử tiêu cười nói, trên mặt lộ vẻ thưởng thức biểu tình.

“Tuyền nhi, không thể nông nổi, biết không? Chưa tới vài ngày nữa ngươi sẽ đại hôn, vương phủ không thể so như phủ Thừa tướng, khi ngươi đãi gả đến Vương phủ thì ngươi chính là Cảnh hi Vương phi, phải có bộ dáng của Vương phi có quy củ, biết không?” Nhị ca trong lời nói không vui, Tư Đồ tử tiêu nụ cười cứng lại.

~~ Hết chương 7 ~~

Chương 8: Trên đường
Ai nha! Nhị ca, ta về sau sẽ không tự tại như vậy, còn mấy ngày này ngươi mang ta hảo hảo du ngoạn thôi! được không ? Từ khi tỉnh lại đã không đi ra quá Thừa tướng phủ, cái lương không bằng bạo lực. Tử Tiêu ca ca cũng đã ở đây, các ngươi liền mang ta ra phủ đi chơi, hảo , không tốt ? ” Nàng nhất tưởng tiểu thuyết xuyên qua chợ rất là náo nhiệt, nghĩ vậy hai mắt liền tỏa sáng.
Nàng nhấ định phải nếm thử mứt quả thời đại này với hiện đại có gì khác nhau, vì sao nữ chủ xuyên qua đều thích nó.
” Nhưng là muội muội thân thể có chịu nỗi không? Ngươi mới tỉnh lại hai ngày, trên đường cái nhiều người, lại thực loạn, làm sao so sánh với sự yên bình của thừa tướng phủ, nếu có điểm gì sơ xuất, phải làm sao bây giờ ? ” Đại ca vẻ mặt lộ vẻ ưu sắc
” Đại ca~~~” Nàng đương bên người Nhị ca chạy sang chỗ Đại ca, túm tay áo rộng thùng thình, miệng nhất quyết, mắt chớp chớp, giống con cẩu lưu lại đáng thương, nhìn chủ nhân hảo tâm thu lại chính mình ( @gà: bà điên nè tự ví mình là cẩu vậy chời =)) )
” Ngươi liền mang Tuyền nhi đáng thương đi được không? Tuyền Nhi ở trong phủ ngốc đều nhanh bị mốc meo…Tuyền Nhi nghĩ đi thôi ! đại ca mang ta ra ngoài thôi, được không ? Trong thành có nhiều loạn nhưng lại có ba vị ca ca, các ngươi sẽ không để ta bị thương đi !” Nàng đương làm nũng, thanh âm lúc lên lúc xuống, ngẫm lại thấy khinh chính mình, cái này đều học theo Danny.
” Được rồi, được rồi! đại ca sẽ mang ngươi ra ngoài ! Nhị đệ, Tuyền nhi thân thể không có gì đáng ngại chứ ?”
Đại ca không chịu nỗi công lực làm nũng của nàng,rốt cuộc đáp ứng mang nàng ra ngoài rồi, nhưng đối với cơ thể nàng vẫn còn có điều băn khoăn. Ai! Nàng không phải Ngọc Băng Tuyền, nên cơ thể hồi phục siêu mau a~… Hơn nữa thế kỉ 21 công phu so với ở đây bây giờ chỉ mới là bắt đầu, phỏng chừng không dùng được bao lâu, giống kiếp trước lợi hại.
” Ha ha ! Đại ca có thể yên tâm, Tuyền nhi thân thể đã không còn đáng ngại”
Nàng lại nói chủ ý của mình
” Ách.. Tuyền nhi, ngươi mượn quần áo làm gì ? Chẳng lẽ qu” Đấy nha! đấy nha! đại ca nhị ca, hai ngày nay thực ngoan, vẫn đều đặn uống thuốc nha!” hì hì… Cổ đại này xem ra mứt hoa quả vẫn là hảo ăn!
” Tử Tiêu, ngươi kế tiếp có việc sao ? Nếu thấy rảnh thỳ cùng nhau đi chút đi! ” Nhị ca đối lam bào mĩ nam Tư Đồ Tử Tiêu nói
” Hôm nay không có việc gì, có cái gì mà không rảnh đâu! Hơn nữa Tuyền nhi sắp đại hôn, về sau sẽ không thể đi ra ngoài du ngoạn, Tử Tiêu cũng muốn đi một chuyến “
Thật là, muốn hay không như vậy a~ Một lần lại một lần “nhắc nhở” nàng sắp tới đại hôn! Bi kịch ~~~
” Hì hì.. được rồi , được rồi nga~ các vị ca ca đều đồng ý , có thể mượn cho ta một bộ quần áo được không ? “
” Ách.. Tuyền nhi ngươi mượn quần áo của chúng ta làm gì ?Quần áo của ngươi không đủ mặc sao ?” Đại ca vẻ mặt kinh ngạc
” ha ha! như vậy a! bất quá ta và  đại ca ngươi cho mượn, ngươi cũng không mặc được! Đại ca Nhị ca cũng không phải quần áo tiểu hài tử ” Nhị ca cười nói
” Ách…!” Có vẻ thật là như vậy, nàng thế này mới phát hiện được Ngọc Băng Tuyền thật sự không cao a~ Cùng lắm chỉ đến 160cm, nhưng đại ca ,nhị ca cơ hồ phải 180cm! Lấy ánh mắt chuyên nghiệp của trinh thám, nàng có thể chuẩn xác nhận ra bọn họ cao bao nhiêu! Nàng cao những m72 , thật đáng tiếc vóc dáng cao ở kiếp trước của mình ==”
” Quên quên đi… ta trở về đổi quần áo… Lệ nhi hồi Thanh vũ các” Lệ nhi từ xa xa chạy theo
Vốn chính là tưởng quần áo xuất môn vô cùng đơn giản, bởi bình thường nàng rất ngại phiền toái, cũng chỉ mặc nhất kiện ngoại bào. Nhưng Lệ nhi lại nói tiểu thư trước kia cũng chưa ra đường nên là phải mặc thật là xinh đẹp mới đúng ! Ách.. Ngọc Băng Tuyền này sống 15 năm như thế nào, nàng rất là hảo kì, cũng không đi chơi trên đường ? Thật là nàng không tưởng tượng nỗi . Cho nên Lệ nhi “tra tấn” một lúc nàng mới rốt cục cho là tốt lắm =__=” Nàng cầm gương xem rõ ràng, phát hiện nhân thức cổ đại cũng đủ tra tấn a~. Nàng yêu cầu mãi , đồ trang sức mới có thể bột nước sắc hạt châu cùng hoa thủy tinh , nguyên bản là có rất nhiều trâm cài tóc cùng sai tử… Đây là đầu ai, không phải hóa cái…
Kì thực vẫn là không sai, bột nước sắc váy dài, bột nước sắc đồ trang sức, phấn son điểm tố trang, vẫn thực là thanh tú. Cứ như vậy cũng được! Hướng chợ xuất phát !
~~ Hết chương 8 ~~

Chương 9 : Thiên Nhiên cư
Khi nàng đi ra ngoài Thanh vũ các, nhìn ba vị mĩ nam không có chút cảm thán, vì cái gì sắp tới đi gả cho một cái Brokeback. Trước mặt nàng xuất hiện bao nhiêu là mĩ nam,  chính là dùng để dưỡng mắt. Quên đi, không nghĩ nhiều như vậy, bổn tiểu thư đi dạo phố !
” Tiểu thư..Tiểu thư, người chậm một chút ” Lệ nhi lải nhải không ngừng, vốn nàng k có ý mang theo tiểu nha đầu này, nhưng Nhị ca nói nàng phảo dẫn theo một nha hoàn, bằng không sẽ không cho ra ngoài, hơn nữa Ngọc Băng Tuyền cũng ít khi đi dạo phố, Lệ nhi chắc hẳn cũng ít được đi, liền mang nàng ra ngoài chắc hẳn tốt lắm.
” Tốt lắm, ta biết! ngươi không cần, ngươi không cần lo cho ta, tiểu thư nhà ngươi khó khăn lắm mới được đi dạo phố, ngươi còn như vậy cản ta,  ta du ngoạn sẽ không có thích thú được. ” nàng quyệt miệng…
” Ách.. tiểu thư, ngoạn là có thể, nhưng bộ dáng tiểu thư như vậy là không được nha! Tuy mọi người không biết Ngọc tam tiểu thư là ai nhưng mà đi theo Đại thiếu gia với Nhị thiếu gia cũng không nên để cho bọn họ mất mặc chứ >o< “
” Ta ~~~  >___<! ” Thật không biết mình là tiểu thư hay nàng ấy là tiểu thư nữa. Mặc kệ nó ! Hừ!
” Đại ca, Nhị ca, Tiêu ca! Trong thành này có gì tham quan được không ?”
Ta đã vất vã đi một lần mà không tham quan đủ, chắc hẳn là rất mệt a~ ! Hơn nữa ta cũng rất lo lắng, không biết về sau nên làm cái gì! Tỷ như mở cái Mỹ dung điếm đi, hẳn là kiếm được bội tiền! Cho dù tương lai Vương gia brokeback nước sông không phạm nước giếng, ta cũng không đói chết, khi thế lực Thượng Quan Thanh biến mất, ta rời Vương phủ một chút tư bản đều không có. Nếu không mở cái ngân hàng, phỏng chừng ở đây mọi người không ý thức được tầm quan trọng của ngân hàng, chỉ có một ýt ngân hàng tư nhân, làm dân chúng sinh ý, nhưng thật là kiêu ngạo, cùng hoàng đế buôn bán, còn có thể nắm giữ mạnh máu kinh tế của Ngọc Thiên vương triều, liền càng dễ dàng bài trừ thế lực Thượng Quan Thanh.
Địa vị kinh tế càng cao thì địa vị chính trị cũng rất quan trọng, hơn nữa coi như đây là nghề chính của nàng đi. Hắc !
Nàng vừa nhấc đầu thấy luôn một ngân hàng tư nhân, môn quy coi như không nhỏ – Ngân hàng tư nhân Phú Thái, nơi này ngân hàng tư nhân đều làm cái gì đây ? Nàng đang nghĩ tới, tư đồ Tử Tiêu đã mở miệng
” Phú Thái này là ngân hàng tư nhân lớn nhất thành Huyền Ngọc, mà lão bản lớn nhất ở đây là đại ca của Tuyền nhi ngươi đó !”
A! Nàng cư nhiên quên, đại ca là phú thương đệ nhất Ngọc Thiên vương triều, nàng thật sự muốn mở một cái ngân hàng, chẳng phải đoạt sinh ý người nhà? Không nên không nên! Nàng không được làm cái hành vi thiếu đạo đức như vậy, vẫn là mở thẩm mĩ viện là tốt nhất, trình độ người dân ở đây, nàng phát hiện đều là dùng “son”, “bột nước”..người nhà, gia quyến quan to khẳng định đều muốn biến thành trẻ đẹp ^__^ vẫn là chủ ý hảo !
” Oa! đại ca thật sự lợi hại a~ ngân hàng tư nhân lớn nhất! ai! Ta đói bụng…!” Có tiền như vậy , sao không đi ăn một chút.
” Ha Ha! đói bụng, chúng ta đây phải đi ăn ở tửu lâu lớn nhất Huyền Ngọc thành, Tử Tiêu huynh, được không ? ” Nhị ca cười đề nghị
” Đương nhiên! “
” Tốt! Tốt” Nàng thực hưng phấn xem thực tế thế nào, tửu lâu lớn nhất a!
” ha ha, chúng ta hôm nay đều do Tuyền Nhi hết ! Nhị ca như trước tươi cười chưa giảm
” Đi thôi! “
Khi chúng ta đến “tửu lâu lớn nhất Huyền Ngọc thành”, nàng nhìn thấy tửu lâu này được xem như  cấp 5 sao, chính là cái tên này… nàng hết chỗ nói rồi, tên này nói ra hù chết người, ách không đúng, phải nói là cười đến chết.
Có mấy tên khách sạn cùng lữ điếm, chính là mặc kệ điện ảnh cổ trang vẫn là đang ở cổ trang kịch truyền hình, đều đã xuất hiện ” Duyệt Lai khách sạn”, ” Nghe  hương đến tửu lâu”… mà nàng bất đắc dĩ đang đứng nhìn bảng hiệu ” Nghe hương đến rượu lâu” mắt trơn trắng ! Thật là đáng tiếc cho tửu lâu tốt như vậy, cư nhiên tên kêu như vậy. Gọi là gì khi” Nghe hương đến “..
” Làm sao vậy Tuyền Nhi! Thấy tửu lâu này như thế nào? Nhìn dáng vẻ của ngươi giống như không thích ? ” Tư đồ Tử Tiêu khẩn trương hề hề hỏi nàng
Quên đi, nàng thu hồi những bình luận để không thốt ra, dù sao cũng là người ta mời

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC