Chương 1: bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Haizzz chán quá đi! Sao giờ này được chơi chứ?? Cuối năm thì đã làm sao?? Sao không học trước lớp 12 đi, mấy môn chính cũng vậy mà." - cô nằm ra bàn vừa suy nghĩ vừa nhìn lũ bạn ở cạnh nói chuyện. Cô không giỏi giao tiếp lắm mà cô có cảm giác mk vs lũ bạn xung quanh thuộc 2 thế giới khác nhau, vì cô là cô cuồng anime, mê zai anime và tiểu thuyết. Nên khó có điểm tương đồng vs bon họ lắm. Dù mang tiếng bạn thân và học cùng nhau 2 năm rồi mà còn đang ngồi cạnh.
- Trang ơi! Bà sao vậy?? - cuối cùng 2 đứa ngồi bên pải cô cũng nhớ tới cô
- Mồ! Chán quá cơ! Trời đẹp như này mà pải ngồi trong lớp. Mà cũng chẳng có bài học nữa (vì cô đã làm xong hết bài tập rồi cả bài tập hè nữa) - cô ngồi dậy rồi lại nằm xuống than thở nhìn ra ngoài
- Đẹp.....đẹp á?? - 2 đứa nó nhìn ra ngoài mà đầu có mấy con quạ bay ra
*Đúng vậy! Trời rất đẹp! Mây đen che kín cả bầu trời, gió thổi vù vù làm mấy cây nghiêng ngả ^^*
- Um đẹp mà! Không được ra ngoài chơi mà cũng chẳng có bài học. - cô thở dài
- Ah muốn xem anime. - cô đập bàn
- Naruto tui yêu cậu, Kirito san tui nhớ cậu, Kaneki Ken I mặt trăng you, Spleepy ash, Yato, Levi, .........- cô trọc trọc xuống bàn mà kể tên các nv anime mà cô thích
- Phút tự kỉ bắt đầu! - 2 đứa bạn cô nhìn nhau mà phán
CỘP
- Ash! Sao ông oánh tui?? Tui pis tui thông minh hơn ông nên ông gato, oánh vô đầu tui để tui tụt IQ.....-cô ôm đầu mắt oán hận nhìn vô cậu bạn ngồi bên trái cô mà nói 1 tràng
- Stop! - cậu ta qoát cô
-......
Thấy cô im lặng cậu ta phán tiếp:
- Bà nói từ nãy đến giờ làm tui đau hết cả đầu!
- Kệ tui! Chán thì pải kêu chứ! - cô lườm cậu
~xoẹt~ chợt 1 tia sáng loé qua đầu cô, cô cười gian nhìn cậu
- Này! Bà làm gì mà cười kinh vậy? - cậu phòng bị
- Tui có cách bớt chán. Nhưng cần nhờ ông giúp
- Bà nói đi, đừng hentai là được!
- Ông hun Bá or Huy or Đức đi! - cô ngây thơ
- Bà bị hâm à? - cậu dí đầu cô
- Này! Tui có làm gì sai? Là 1 fan anime nên tui cũng thích yaoi thì có gì sai? Tui chỉ không thích ecchi thôi! - cô oan ức
- Bó tay với bà! - thở dài và lấy trong cặp ra 1 quyển màu đen - Bà đọc tạm quyển này đi! Tui mới mượn ở thư viện xong
- Ế........Ế....! Truyện Kiều?? - cô ngạc nhiên
- Um đọc đi! Có cả chữ hán đấy!
- Tui muốn kanji hơn! Vì đang tự học tiếng Nhật mà! - buồn bã
- Đọc đi! - ra lệnh
- Hai! - ỉu xìu
----5 phút trôi qua-----
- Mồ! Chán quá! Mới đọc đến trang thứ 14 mà tui chán lắm rồi! Không vào đầu! Tui muốn đọc truyện mà cứ giới thiệu tác giả hoài. - đập đầu xuống bàn ( đập nhẹ )
- Đến bó tay với bà! - thở dài
- À nghĩ ra rồi! - đập tay xuống bàn, lôi nháp + bút ra từ cái balo Naruto vs 2 móc chìa khoá, 1 là móc có con ninja rùa - Rap - nhồi bông nhỏ, cái thứ 2 là hình Spider Man bằng nhựa. - Tui sẽ sáng tác truyện, mới nghĩ ra 1 ý tưởng truyện xuyên không xong. - "1 loạt hình ảnh về truyện xuất hiện trong đầu cô"
- Oh! Bà viết đi!
"Xem nào! Khung cảnh trước khi xuyên giống như mình bây giờ đi. Nhưng....không pải 1 người xuyên mà là 2 người xuyên đi. Sẽ là 1 người thân vs nv chính, như bạn thân đi và sẽ xuyên vô nữ chính. Còn câu truyện sẽ có 4 nam chính, nữ chính là em ruột của nữ phụ và bị tạo hiện trường là chết khi mới sinh ra, người bắt chính là mẹ kế vì bà bị vô sinh, sau khi thành công lừa ba nữ phụ thì bà ta giết mẹ nữ phụ và lên làm phu nhân. Rồi như bao chuyện khác nữ phụ chết thê thảm trước khi biết sự thật, bị nam chính coi thường,....rồi nv chính xuyên qua thay đổi cốt truyện, nhận ra bạn mk cũng xuyên nên 2 người hợp tác để trả thù bà mẹ kế. Cứ tạm vậy đi!"- cô cắn bút suy nghĩ (thói quen)
- Viết thôi! - cô hào hứng xoay bút
-----10 phút sau------
- Ah xong 1 chương rồi! - cô bóp vai ưỡn người
Đột nhiên
- VÙ.......ù! Rầm! - gió đột nhiên nổi lớn làm cây rung mạnh và cửa bị đập và.......
- Đùng! - tiếng sấm vang trời, cô giật mk nhìn ra cửa sổ, có gì đó đang thu hút cô.
- Aaaaaaaaaa! - sau tiếng sấm là mất điện và làm tất cả lũ bánh bèo hét lên
- Ash 1 lũ bánh bèo vô dụng - cô nói thầm và bước ra ngoài. Cô nhìn xung quanh, 1 cảm xúc khó thả xuất hiện. Bỗng cô thấy 1 cô giáo vs đôi giày ít nhất là 10 phân đang ngồi giữa sân, ông chân mà không một ai để ý. "Chắc trật chân rồi! Sân thì trơn mà vs đôi giày đấy đảm bảo ngã." Do tính trượng nghĩa và tốt bụng, cũng như có cái gì đó thúc dục cô đến chỗ cô giáo đấy nên cô chạy từ tầng 3 xuống tầng 1, giữa trời mưa bão xuống sân trường.
- Cô có sao không? Đưa chân cho em xem nào!
- U....um! - cô có vè ngượng ngùng
- Trật rồi! Cô chịu đau được không?
- Cô sẽ cố chịu! - mắt ngấn nước
- Haizz! Lấy tay tóm vô vai em này! - thở dài
- Um -tóm
- 1 2 3 - cô nắn chân cô giáo
- Ư - cô giáo đau nhưng cố chịu tóm chặt tay cô (cô còn đau hơn
-_-)
- Xong rồi! Để em đỡ cô!
- Cảm ơn em! - đỏ mặt
- kcj ạ! - cười
- Rắc..rắc! - 1 cành cây rơi xuống chỗ cô và cô giáo. Nó định đỡ cô giáo, cả 2 cùng tránh cành cây, nhưng chân cô không cử động được: - Chết thiệt! - cô nhăn mặt chửi thề 1 câu, vội đẩy mạnh cô giáo kia ra và- Rầm! - cành cây rơi trúng chỗ cô
Cô mất dần ý thức, xung quanh tối dần. Bỗng 1 ánh sáng loé lên, cô bị hút vô.
-End chương-


Mới viết ah mà được hơn nghìn từ
Và mong mina bỏ qua thiếu xót (có lẽ hơi dài dong)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net