Chương 16: Chú tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồng y nữ tử kia dưới sự điều khiển của Hạ Huyền lập tức múa kiếm, lưỡi kiếm bay vút hướng đến vị hoàng thượng đang ngồi phía trên. Trong lúc mọi người đang nín thở thì Cửu vương gia đã nhanh chóng rút kiếm ra và chặn lại thanh kiếm ấy. Cửu vương gia truyền linh khí của mình vào thanh kiếm kia liên tục, do không chịu nổi linh lực nhiều đến mức ấy nên cả thanh kiếm và hồng y nữ tử đều biến mất

Hoàng thượng bấy giờ tay chân run lẩy bẩy, miệng quát tháo:

- Người đâu! Mau bắt tên thích khách ấy lại!

Tức thì, những tên lính từ bên ngoài xuất hiện vây quanh Tô Duệ Dung làm nàng ta tái mặt. Lúc này, nàng đã thoát khỏi sự thao túng của người khác nhưng bây giờ đã quá muộn rồi!

Nàng run lên, toát mồ hôi hột:

- Không phải, không phải là do ta làm! Không phải do ta!

Hoàng đế kia trông thấy biểu cảm vô tội của nàng ta liền không màng đến, thẳng thừng nói:

- Đem giam vào đại lao, chờ ngày xét xử!

Không khí trong nơi tổ chức yến tiệc đột ngột bị thay đổi do ai đó nhất thời ham chơi. Khắp nơi đều xì xào bàn tán toàn lời lẽ cay độc

Vào lúc này, Tô tể tướng mới ra mặt. Dù rất không ưa gì nàng nhưng dù sao nàng ta cũng thân mang danh nghĩa nữ nhi Tô gia, làm sao có thể không quản?

- Bệ hạ, làm ơn hãy tra cho rõ. Chứng cứ vẫn còn chưa đủ, làm sao lại vô cớ bắt nữ nhi của thần?

- Thân là phụ thân mà lại không biết quản giáo nghiêm ngặt nữ nhi của mình, để nó làm náo loạn nơi này, còn muốn thích sát trẫm. Ngươi nói, trước mặt bao nhiêu người này, sao lại không đủ chứng cứ?

Tô Duệ Dung quả thật bị lời nói kia làm cho xanh mặt, nàng khóc lóc van xin:

- Phụ thân, không phải là nữ nhi làm, nữ nhi không bao giờ làm chuyện thất đức như vậy! Cứu nữ nhi, cứu nữ nhi....

Tô tể tướng không liếc nàng ta lấy 1 cái nhưng vẫn dốc sức nói:

- Xin bệ hạ hãy suy xét! Nàng ta dù phạm tội tày trời đến cỡ nào đi nữa thì cũng là nữ nhi của thần. Lẽ nào ngài không nể mặt thần 1 lần mà tha tội cho nàng ta?

Thái tử nãy giờ vẫn ngồi ung dung uống rượu mà bây giờ lại nói:

- Phụ hoàng, thần nhi thấy hay là phạt nàng ta đóng cửa không cho ra ngoài trong 2 năm để ăn năn tội lỗi của mình thì sao? Dù sao cũng chưa có ai bị thương cả và dáng vẻ của nàng ta thế thì chắc là trong lúc không chuyên tâm nên mới xảy ra cớ sự như vậy. Cũng cho là không phải cố ý đi?

Hoàng thượng hừ 1 tiếng:

- Vậy làm theo lời con đi

Rồi đi thẳng vào phía trong thánh điện của mình cùng vài người hầu

Tô Duệ Dung đưa đôi mắt cảm kích về phía thái tử dường như muốn ôm chằm lấy hắn ta

Tô Hạ Huyền nhìn cảnh này mà không khỏi bật cười

Đùa sao? Hắn ta nói sẽ cho ngươi đóng cửa tự suy nghĩ trong vòng 2 năm! Là 2 năm đó! đừng đùa chứ, 2 năm sau là ngươi 20 tuổi. Độ tuổi đẹp nhất đời người đấy! Dù có thích thì cũng phải biết suy nghĩ chút chứ?

Nàng nhìn người đang ngồi trên sàn nhà mà không khỏi cười, nhưng lại không biết vào lúc ấy, cũng có người đang nhìn chằm chằm vào nàng

----------------OoO-----------------

~ Nhớ đón xem chương 17! Thân ái và chào tạm biệt!~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net