Chương 33: Tăng tu vi cho thực vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau gần 3 tháng điều trị, Tô Hạ Huyền bây giờ mới có thể đi lại bình thường 

Vì trong suốt khoảng thời gian đó nàng chỉ ở trong phòng nên ngoại hình cũng được bồi dưỡng không ít. Làn da càng trắng noãn hơn, mấy vết sẹo lúc trước nhờ vào dược mà Bạch Tử Hy đưa cho cũng không còn thấy nữa, mái tóc dài mượt như tơ đen xõa xuống sau lưng, đôi môi đỏ mọng, hàng lông mi cũng cong hơn, dài hơn

Không biết đây có phải là thời kì phát triển của nàng hay không mà nó lại thay đổi 1 cách chóng mặt như thế chỉ sau vài tháng ngắn ngủi. Đây có thể được cho là "dậy thì thành công" chứ?

Lúc trước tuy rằng nhan sắc nàng không tệ nhưng lại phải chịu nhiều lao lực, tổn thương thể xác và tinh thần quá độ nên dù đẹp đến thế nào cũng có nét tiều tụy còn bây giờ như lột xác, trở thành 1 mỹ nhân khuynh nước khuynh thành

Nhưng mà Tô Hạ Huyền cũng không thích như vậy cho lắm vì đó cũng là minh chứng cho thấy 3 tháng qua nàng chẳng tập luyện được gì

Âu Dương Dị sư phụ cùng Bạch Tử Hy sư tỷ đều nói rằng dục tốc bất đạt, nàng bây giờ chỉ cần hảo hảo nghỉ ngơi thật tốt, không cần lo lắng đến chuyện tập luyện

Haizz ...

Dù sao lâu lâu tĩnh dưỡng bản thân cũng là 1 chuyện tốt, huống hồ nàng còn mang trọng thương như vậy

Nàng tự hỏi không biết đã bao lâu kể từ lần cuối nàng nghỉ ngơi rồi nhỉ?

Tô Hạ Huyền chống người dậy, thân thể nhanh nhẹn trước kia bây giờ bỗng dưng cứng ngắc làm nàng có chút khó chịu

Nàng ra ngoài thì thấy bóng dáng bạch y nữ tử đang cắt tỉa cho 1 chậu cây nhỏ

Trông thấy nàng tới, Tử Hy dừng công việc của mình lại mỉm cười nói:

- Hạ Huyền sư muội tỉnh rồi à?

Nàng lịch sự đáp lại rồi đi đến bên Tử Hy nhìn chằm chằm

Nàng ta có chút không quen, gượng cười:

- Sao vậy?

- Sư tỷ, ta thấy hình như ngươi lúc nào cũng mang bạch y a. Ngươi thích màu trắng?

Sắc mặt Tử Hy có những vệt đỏ rồi cả khuôn mặt biến thành màu hồng lúc nào không hay

Nàng ấp úng trả lời, đáy mắt hiện lên tia ôn nhu:

- Là... là vì ta nhớ... sư phụ hắn... từng nói mình thích màu trắng

Hạ Huyền cười hì hì, nàng hẳn là đã quên mất việc ngây thơ thích 1 ai đó rồi:

- Sư tỷ, ngươi xuân tâm động rồi à?

Tử Hy lập tức chuyển chủ đề:

- Sư muội ngươi có muốn học cách điều khiển linh lực 1 cách tốt nhất hay không?

Ánh mắt Hạ Huyền sáng lên, phải nói nàng chờ câu này rất lâu rồi a

Bạch Tử Hy chỉ tay về phía chậu cây ban nãy nói:

- Muội hãy tập trung truyền cho cây này 1 lượng linh lực vừa phải, nếu quá ít nó sẽ bị phản tác dụng mà trở nên khô héo ngược lại sẽ bốc cháy

Hạ Huyền gật đầu, nàng đưa 2 tay lên trên cách ngọn cây 1 khoảng, tập trung dồn linh lực rót vào cây từng chút một cố gắng không quá mạnh tay

Bạch Tử Hy quan sát thấy xung quanh cây có 1 luồng gió nhẹ lay lay lá cây, dần dần lá trở nên xanh mướt hơn, kích thước của cây cũng lớn thêm

Nàng "ồ" 1 tiếng nhưng lại giật mình khi thấy điều xảy ra tiếp theo

Cây lớn nhanh dẫn đến chậu cây nhỏ kia cũng không đủ sức chứa, rễ cây bắt đầu đâm ra làm vỡ chậu rồi lan ra xung quanh cắm xuống mặt đất, hình thành 1 cây cổ thụ

Tô Hạ Huyền lúc này mới chậm rãi mở mắt, kinh ngạc nhìn cây đó

Bạch Tử Hy reo lên vui mừng:

- Thật tốt quá sư muội, muội đã tăng tu vi của cây này lên rồi đấy!

- Tăng tu vi?

- Ừm! Việc này xảy ra khi chúng ta rót vào thực vật 1 lượng linh lực phù hợp nhất, lúc đầu là từ từ tiếp theo đó dần rót nhiều hơn sẽ được công hiệu rất tốt. Nhưng mỗi loại thực vật cần lượng linh lực và cách rót khác nhau nên hiệu quả cũng không phải là thành công ngay từ lần đầu như muội, chúng ta phải thực hiện nhiều lần mới có thể hiểu được tập tính của từng loại rồi làm 

Tô Hạ Huyền cười nhưng nhanh chóng bị dập tắt sau đó

Bây giờ chỉ mới là khởi đầu mà thôi, nàng không nên vì chút thành công nhỏ nhoi này mà mãn nguyện, nàng muốn bản thân phải mạnh hơn nữa...

-------------------OoO------------

~ Nhớ đón xem chương 34! Thân ái và chào tạm biệt!~




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net