chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1:
Trên đời mỗi người có một cái kết thúc khác nhau cho số mệnh của mình như chết già,chết bệnh,chết vì tai nạn giao thông khi cứu một đứa trẻ,v.v…cũng có những cái chết trên mặt trận dù da ngựa bọc thây nhưng để tiếng thơm muôn đời!!!!(HHX: em đã cố gắng lược bớt 1000 từ miêu tả cái chết rùi ạ (_ _|||))Thế nhưng hôm nay,ta Hạ Thiên Nguyên lần đầu tiên phải ngước mặt hỏi ông trời:”lão Thiên a!!!!tại sao cái chết của ta lại lãng nhách vậy nè?”
Chả là vào một ngày đẹp trời nọ,ta đang tung tăng đi shopping thì khì đi ngang qua đường ta đã vô cùng “may mắn” nhìn thấy 1000 đồng.Cái bản tính của ta lại vô cùng “yêu tiền” nên đâu thể lại bỏ qua 1000 đồng có thể mua được khoảng một cục kẹo singum miễn phí như vậy đúng không mọi người?Vì thế ta đã chạy đến nhặt với nụ cười sung sướng vô cùng hắc hắc hắc…>_<
Bỗng dưng ta nghe rầm một cái,ố là la….tự dưng tất cả mọi người ồn ào xúm nhau lại xem cái gì đó và đương nhiên cái bản tính bà tám trong ta cũng không chịu yếu thế mà đứng bên ngoài nghe ngóng như vậy ?nên ta cũng “bon chen” vào xem.Oa!Thật kì lạ nha?Cái cô gái đang nằm trên vũng máu mà người ta bảo nhau là bị xe đụng chết rùi đó nhìn thật là quen mặt nha?!Đúng rùi!Nhìn y chang ta nè haha>o_Ơ?Mà sao kì zạ ta?mình đâu nhớ có chị em sinh đôi đâu nhỉ?Thế là ta lén lén lại gần rùi nhanh chóng đứng sau lưng ông cảnh sát xem ổng đang ghi cái gì….
-Hạ Thiên Nguyên,20 tuổi,…
-What????Sao ông ghi tên tôi vậy hả?
Bỗng ổng quay lại làm ta bối rối cười cười giải thích:
-Ha ha…xin lỗi tôi không cố ý coi lén đâu tôi chỉ…
Chưa nói xong thì ông cảnh sát đó đã …đi xuyên qua ta nhe!Ta nhấn mạnh với mọi người ông đã đi xuyên qua ta đó.Trong phút chốc ta sững sờ,kinh ngạc thốt lên:
-Ông ấy biết thuật xuyên qua nha!(HHX:Ta xỉu….T.T)
Ta thốt lên đầy ngỡ ngàng và nhìn ông ấy như người trái đất nhìn thấy người sao Hỏa.Bỗng có ai đó gọi tên ta:
-Hạ Thiên Nguyên!

Ta xoay người đối diện với một gã tóc đỏ dựng ngược như lông nhím,quần áo thì đen thui lượm thượm,mặt mày thì đánh phấn trắng bệt,hai con mắt có quầng thâm thật to chắc lâu ngày không ngủ nha.Ta nghĩ chắc anh ta là người của đoàn làm phim nào đó đang đi tìm kiếm tài năng trẻ và ta chính là người đó hahaha>_-Ngươi là Hạ Thiên Nguyên?_Anh ta hỏi ta.
-Đúng vậy a!anh có phải tìm tôi để đóng phim không?haha…tôi biết mình có khả năng thiên phú để làm diễn viên mà,tôi từ nhỏ đã xinh xắn đáng yêu,cầm kì thi họa tôi điều biết,còn nữa tôi…
-Dừng lại!
-A!   
Vì bị cắt đứt dòng thao thao bất tuyệt của mình làm tôi không biết xử lý thế nào chỉ biết há mồm nhìn anh ta.Anh ta nói:
-Mau đi theo ta?
-Đi đâu a?Chúng ta chưa thỏa thuận tiền “cat sê” mà?(HHX:em muốn khóc T_T)
-“Cat sê” cái gì?mau theo ta gặp Diêm Vương !
-Diêm Vương?ai thời nay lấy cái tên sốc vậy trời?
-Hạ Thiên Nguyên,80 tuổi dương thọ ngươi đã tận mau đi theo ta !
-Khoan,ý ông là tôi đã chết rùi hả?
-Đúng vậy!
-Người bị xe đụng hồi nãy là tôi?
-Đúng!
-Nhưng tôi năm nay mới 20 tuổi???
Ta nói xong thì ta nhìn ông ấy,ông ấy nhìn ta một lúc sau ông ta nhẹ nhàng hỏi:
-20 tuổi?
-Đúng vậy!
Ta vừa nói vừa gật đầu chắc nịch.Ông ta trầm ngâm một hồi mới nhả từng chữ ra:
-Ta bắt lộn người rùi!
Ông ta nói xong thì ta cũng lâm vào chết lặng(HHX:tỷ chết rùi mà T.T),ta nhìn cái thân thể ngọc ngà của ta đã được người đem lên xe chở về nhà xác thì ta òa khóc ăn vạ:
-Oa oa oa!!!!không biết đâu!ông trả mạng lại cho ta a !hu hu hu ông có biết tôi còn 100 triệu trong tài khoản chưa xài hay không a?Tháng sau là sinh nhật 21 tuổi của tôi ông có biết tôi sẽ được nhận bao nhiêu tiền và quà hay không a?
-Im !ồn ào quá!
-Ông phải làm tôi sống lại!
-Sổ sinh tử không thể sửa bậy được!
-Tôi không biết!monney của tôi a!
Thế là ta tích cực khóc rống lên.Ông ta chịu ko nổi nữa liền…vung tay một cái làm ta bay cái vèo vào một hố đen vô tận…
-Ta chỉ có thể giúp ngươi đền bù như vậy thui cuộc sống sau này ngươi tự lo lấy goodbye!
-A a a a a a …..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net