chương 18:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 18:

-Nguyên nhi nàng thức dậy rồi à?

-Á !!!!

Sáng sớm Lãnh Thiên như một âm hồn không tan đứng trước cửa phòng ta,làm ta vừa mở cửa đã bị dạo chết khiếp vì cái mặt đầy râu của Lãnh Thiên.

-Ngươi …ngươi rảnh lắm hay sao mà cứ đi theo ta vậy hả?

Nhìn nàng ôm ngực vì hoảng hốt chưa tan bằng bộ dạng một thiếu niên anh tuấn,hắn thật không hiểu sao nàng thích cải nam trang như thế? Nàng mặc y phục nữ nhân xinh đẹp lắm mà?!

-Ta chỉ muốn bảo vệ nàng thôi mà…

-Ngươi không được theo ta nữa!

-Vậy ít nhất nàng cho ta biết nàng định đi đâu để ta biết mà bảo vệ nàng.

-Được thôi!-Ta cười nham hiểm-Ta đến kỉ viện  ngươi muốn đi cùng sao?

-Kỉ viện?Nàng đến đó làm gì?

Lãnh Thiên hắn đã nghe nói nha đầu này chuyên đi dạo kỉ viện,mặc dù là chủ của Xuân Hoa Lâu nhưng cũng không thể nào một tiểu thư khuê các lại thường xuyên dạo các kĩ viện như thế được?

-Đến kỉ viện đương nhiên để mua vui rồi!Thế nào? Không được sao?

Ta nháy mắt với hắn.Hừ! Ta không tin một người nam nhân có thể chịu được cảnh nữ nhân đi kĩ viện như vậy,ta tin hắn sẽ nhanh chóng từ bỏ hôn sự này thôi ha ha ha…

-Ta từng nói sẽ bảo vệ nàng đương nhiên ta sẽ theo nàng đi những đâu nàng thích.-Hắn cũng muốn xem thử nàng đến kĩ viện làm gì.

-Tốt!

Ta gằn giọng,giậm chân bước đi.Hừ ! Vậy mà cũng đi theo ta được?! Hay là hắn cũng muốn đến kĩ viện mua vui? Ha ha…vậy đơn giản hơn rồi a…

Thế là ta nở nụ cười nham hiểm như “nàng tiên” thông thả bước về phía trước….

-Thiếu chủ người đến rồi a!!!!!

Quý ma ma vừa nhìn thấy bọn ta từ xa đã chạy ra đon đã. Mặc dù chịu không nổi mùi phấn son trên người bà ấy nhưng kể ra tính tình bà ấy cũng không đến nổi xấu. Từ ngày ta mua lại Xuân Hoa Lâu cũng là nhờ bà ấy coi sóc nên ta mới rảnh rỗi như vậy a…

-Việc làm ăn vẫn tốt chứ ạ?

-Tốt ! Tốt! Mới tháng rồi còn có thêm vài cô nương đến đây xin việc nữa…

-Thế ma ma có làm như lời ta dặn?

-Thiếu chủ an tâm, ta đã chọn lọc kĩ lắm mới nhận vào mà ha ha…

Xuân Hoa Lâu ngày xưa là kĩ viện chuyên mua bán các cô nương,cô nương nào bị bán hay tự bán thân vào đây là coi như cả đời này sẽ phải chịu sự sắp đặt của người khác. Số phận họ như một món hàng bị đem ra mua bán trao đổi bằng tiền. Ai có nhiều ngân lượng thì có được họ. Nói khác đi,các cô nương vào kĩ viện thì không có quyền gì cả họ chỉ biết nghe lệnh người khác, ai cãi lệnh sẽ bị bỏ đói,đánh đập đến chết. Có những lúc gặp phải những khách quan khó tính hay biến thái,không những bị làm nhục mà còn bị đánh đập không chết thì cũng tàn phế.Cũng có khi họ được những người có tiền mua về,may mắn thì có cuộc sống tốt còn không may gả vào nhà người cỡ tuổi cha mình thì cũng làm thiếp cho người ta,suốt đời sống trong khổ sởChả ai có thể cứu họ hay vì họ mà lên tiếng phân xử cả.

Xuân Hoa Lâu ngày nay được ta mua lại,trả tự do cho các cô nương. Họ muốn ra đi hay ở lại đều được. Họ tự quyết định cuộc đời mình,không phụ thuộc vào bất cứ ai. Chỉ cần họ muốn họ có thể ra đi bất cứ lúc nào. Ta cũng tổ chức các cuộc tuyển chọn các cô nương mới cho Xuân Hoa Lâu,không chỉ đẹp mà còn phải có tài năng vì nơi đây không còn là nơi mua vui xác thịt mà là nơi để người ta có thể thoải mái thư giản. Nếu ngày xưa nơi này không cho nữ nhân vào thì bây giờ chỉ cần họ muốn thì cứ đến. Nói rõ hơn ta mở một quầy bar đầu tiên trong lịch sử của triều đại Kim Long không hề có trong lịch sử này ^ ^

-Vị công tử này là… ???-Quý ma ma thấy Lãnh Thiên bộ mặt không rõ vì bộ râu che khuất kia.Trông sơ qua còn tưởng là sơn tặc a….

-À ?! Đây là Lãnh công tử bọn ta đến cùng nhau, bà cứ việc gọi các cô nương xinh đẹp tiếp đãi huynh ấy cho tốt để ta không mang tiếng là gia chủ mà tiếp đãi không tốt…-Hắc hắc ta xem ngươi sau khi gặp các mĩ nhân xong còn bám ta nữa không a…

-Vậy xin hỏi Lãnh công tử muốn cô nương nào hầu hạ ? Bích Lan,Xuân Hương,Mai Hoa,…-Quý ma ma nhanh miệng giới thiệu các cô nương xinh đẹp còn đang rảnh rỗi.

-Không cần !

Lãnh Thiên lạnh lùng lên tiếng.Hắn thật không hiểu nổi tại sao nàng cứ cố gắn hắn với các cô nương khác hay nàng định nhân cơ hội này lấy cớ từ hôn ? (HHX : Thông minh ! (giơ ngón tay cái)) Hừ ?! Hắn không dễ mắc bẫy vậy đâu ?!

-Hừ !

Ta bỉu môi một cái,kế này không thành ta bày kế khác. Ta là người thông minh không cần vì hắn mà tức giận a…

-Thư Thư có đang tiếp khách không ?

-Dạ thưa thiếu chủ, cô nương ấy không tiếp khách đang ở trong phòng đọc sách ạ !

-Cám ơn Quý ma ma, ta sẽ tự lên tìm nàng ấy bà cứ tiếp khách đi !

-Dạ !

Quý ma ma kính cẩn lui xuống. Ta cùng Lãnh Thiên bước lên lầu,thẳng tiến đến phòng của Tiêu Thư Thư.Đến trước cửa phòng,ta nhẹ nhàng mở cửa,rón rén bước vào,thẳng tiến về phía một nữ nhân đang đưa lưng về phía bọn ta.Chưa được ba bước thì…

-Nguyên nhi,muội đến rồi à ?

Mĩ nhân đó nhanh chóng xoay người,nhẹ nhàng đặt quyển sách trên tay xuống bàn,nở một nụ cười vạn vạn người mê.Chỉ ba tháng không gặp mà Thư Thư tỷ dường như xinh đẹp hơn hẳn lúc trước. Khuôn mặt kia xinh đẹp nhưng lại toả ra một khí chất mạnh mẽ bất phàm giống như một đoá hồng rực rỡ làm người ta muốn hái lấy,muốn chiếm lấy nhưng lại sợ động vào sẽ bị hàng vạn gai nhọn đâm cho máu chảy đầm đìa.

 Nụ cười của tỷ ấy rực rỡ như ánh nắng ban mai ấm áp làm ấm lòng người đối diện kết hợp với đôi môi đỏ mọng ngọt ngào làm người ta si ngốc.Hôm nay, Thư Thư tỷ không hề trang điểm hay ăn mặc cầu kì,chỉ mặc một bộ váy lụa màu trắng đơn giản.Tóc xoả lệch một bên vai,dường như mới vừa tắm xong.Nhưng như thế cũng đủ làm người ta khô nóng,ngay cả ta là nữ nhân mà còn cảm thấy như thế nữa cơ mà ?

-Tỷ lúc nào cũng đoán đúng cả ! Muội chưa bước tới mà đã nhận ra rồi !

Ta bỉu môi làm nũng với Thư Thư tỷ.Tỷ ấy cũng cho phép ta vô phép vô thiên dụi đầu vào ngực tỷ mà làm nũng,dù biết tính ta rất thích ‘’ăn đậu hủ’’.

-Nghe nói muội đi phương Bắc học trồng dược liệu và mở thêm một xưởng sản xuất gương và thuỷ tinh ở đó đúng không ?

-Wa !! Tỷ đúng là nắm bắt tin tức nhanh ghê đó nha ! Việc này chỉ mới vài người biết thôi đó.

-Muội quên đây là nơi nắm bắt tin nhanh nhất hay sao ?

-Ừ nhỉ ?! Ha ha…
Lúc này Tiêu Thư Thư mới để ý có một nam nhân đang nhìn nàng và Nguyên nhi. Xem ra gã hán tử mặt đầy râu này chắc hẳn là cao thủ nên nàng không hề cảm nhận được khí của hắn. Lúc nãy nàng chỉ cảm nhận được khí của Nguyên nhi mà không hề biết có người khác ngoài Nguyên nhi bước vào đây. May là hắn ta không phải kẻ thù nếu không nàng tin chắc mình bị giết mà không hề hay biết.

-Vị công tử này là… ???

-Đây là Lãnh Thiên, ‘’cái đuôi’’ của muội !

- Tại hạ là Lãnh Thiên, Nghe danh đã lâu về Tiêu tiểu thư,nay được gặp quả là danh bất hư truyền.

Lãnh Thiên chấp tay chào.Lần đầu tiên trên đời hắn gặp được một cô nương còn xinh đẹp hơn cả Bạch Sở Sở-đệ nhất mĩ nhân của Kim Long quốc. Nếu nói hắn không có cảm giác khi gặp mĩ nhân thì quả là gạt người. Hắn quả thật không kiềm chế được trái tim đang run lên vì Tiêu Thư Thư,ngay cả Bạch Sở Sở hắn cũng cảm thấy nàng ta rất xinh đẹp và tim hắn cũng đã loạn nhịp nhưng hắn chưa bao giờ thấy tim mình run lên như thế. Dù vậy,hắn cũng biết một điều là nữ nhân như Tiêu Thư Thư hay Bạch Sở Sở đều không phải mẫu người của hắn. Những mĩ nhân tài sắc vẹn toàn này không thuộc về hắn vậy thì hắn cần gì bận tâm đến họ.Tuy nhiên,hắn cũng không thể không thừa nhận rằng hắn cũng vô cùng thích những khuôn mặt xinh đẹp như thiên tiên ấy…

Đang vui mừng vì Lãnh Thiên say đắm nhìn Tiêu Thư Thư nhưng nhanh chóng hắn lại trở về khuôn mặt lạnh lùng làm ta như đang bay thì bị rớt xuống đất vậy.Chắc tên này có vấn đề sinh lý rồi !

-Hôm nay sao Song Nhi không đến vậy ?

-Song Nhi hôm nay ở trong phủ sắp xếp lại hành lý sau khi đi phương Bắc về.

Ta nhanh nhảo trả lời Thư Thư tỷ rồi đảo mắt nhìn khắp phòng tỷ ấy. Ánh vào mắt ta là cái bàn cờ vây trong góc phòng :

-Hay hai chúng ta chơi cờ nha tỷ ?

-Muội biết chơi sao ?

-Đương nhiên !

Ta thì cờ tướng,cờ vua,cờ caro,…đưa ta thì ta bó tay nhưng chỉ có cờ vây thì ta rất rành.Cũng không phải ta là người tài năng gì mà là lúc trước ta mê bộ truyện tranh Nhật Bản nói về cờ vây là ‘’Hikaru kì thủ cờ vây’’ nên ta ôm nguyên bộ truyện về đọc sau đó lên mạng tìm hiểu về cờ vây,dụ khị ông ngoại-ông ngoại ta là người Hoa-cùng ta học cờ vây,sau đó tham gia đấu cờ online với mọi người qua internet.Nên ta chơi giỏi nhất là cờ vây là vì thế.

-Vậy ta cùng thử sức xem sao ?


Thế là bọn ta cùng chơi cờ cùng nhau,chơi gần được nửa ván  thì Thư Thư tỷ xoa cằm suy nghĩ nói :

-Lối chơi của muội lạ lắm nha ?!

-Là sao ?

-Như nước này chẳng hạn, nước này phong cách rất lạ,ta chưa từng thấy nước đi nào như vậy a…

-Ha ha …vì đây là những nước đi do mình tự nghĩ ra mà.

Ta rất mặt dày thừa nhận những nước đi mà ta được học ở hiện đại là của mình. Tuy cảm thấy mình xấu xa nhưng không lẽ bắt ta nói là ta học của người khác và lỡ như Thư Thư tỷ muốn gặp người đó thì ta biết tìm đâu ra a…

-Sức cờ của muội cũng khá cao đấy chứ ? Ta sắp thua rồi nè !

 -Ha ha tỷ nhường muội thôi…

Không hiểu sao khi nhìn Thư Thư tỷ cười,nụ cười xinh đẹp khuynh thành đó làm cho ta tự dưng muốn hôn lên đôi môi ấy,đưa tay vuốt ve làn da bóng mịn như tơ ấy.Trong phút chốc ta đã không kiềm chế được và ta vươn đôi tay vuốt ve,mơn trớn  đôi má hồng mịm màng của tỷ ấy.

-Da tỷ thật đẹp…

Xúc cảm trên tay  thật tuyệt vời ! Da gì mềm mịn như thế cơ chứ ? Chẳng những mềm mại như da em bé mà còn rất thơm nữa…Ta cũng biết hành động này của ta quả là đã làm mọi người xung quanh nhìn ta kì lạ nhưng đâm lao thì phải theo lao thôi…Thế là ta nâng cằm tỷ ấy lên và…hôn lên đôi môi ấy (HHX : Muội xỉu !)

Trời ạ ! Nguyên nhi làm cái gì vậy nè ? Sao muội ấy dám …dám hôn ta ? Tiêu Thư Thư không thể tin thầm thốt trong lòng. Nàng thừa nhận khi Nguyên nhi trong bộ dạng nam nhân thật sự rất thanh tú cứ như một chàng trai mới lớn quả là làm lòng thiếu nữ xao động. Nhất là khi muội ấy dùng ánh mắt nhu tình như nước nhìn nàng và đưa tay vuốt nhẹ má nàng quả thật nàng có cảm giác bối rối như đứng trước một người nam nhân mà mình thích. Nhất là nụ hôn đó, nó là một nụ hôn nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước,thoáng qua nhưng lại để lại một xúc cảm ngọt ngào khó quên…

Nhìn cảnh tượng mới vừa xảy ra ban nãy Lãnh Thiên không thể tin được vào mắt mình. Nếu người khác nhìn vào thì đây có lẽ là một việc bình thường hay thấy ở tửu lâu hay kĩ viện nhưng hắn biết cả hai người đang hôn nhau và nhìn nhau đắm đuối kia là nữ nhi nên hắn không thể tin được điều mới xảy ra đó.

-Huynh còn đứng đây định phá hỏng chuyện tốt của ta ư ?


Nhìn Thư Thư tỷ đỏ mặt,ôm má đầy xấu hổ và Lãnh Thiên đang nhìn ta với vẻ mặt ‘’không thể tin nổi’’ ta  đành lên tiếng mong Lãnh Thiên có thể cho ta một không gian để bình tâm lại.

-Vậy ta về Trần Gia Trang trước !

Nói rồi Lãnh Thiên nhanh chóng bước ra khỏi phòng và đóng cửa lại. Lúc này Thư Thư tỷ mới cắn môi nói :

-Lúc nãy muội cố tình làm vậy để Lãnh Thiên bỏ đi đúng không ?

-Không !-Ta nhẹ nhàng mỉm cười- Muội quả thật muốn hôn tỷ !

-Hả ?!-Thư Thư tỷ không thể tin lui về sau ba bước.

-Ha ha ha…

Ta ngửa đầu cười to.Ta biết hành động khi nãy của ta là một chuyện thiên lý bất dung ở thời cổ đại.Nhưng không thể trách ta vì lúc đó ta không thể kiềm chế được. ta từng nói mình là một người có giới tính bình thường nhưng có lẽ vì ta không có tình cảm với nam nhân nên sinh lý bắt đầu có phản ứng với nữ nhân. Ta thật sự không hiểu nỗi bản thân mình.Nhưng ai biết trước được tương lai chứ ? Biết đâu có một ngày sẽ có một người mà ta có thể yêu xuất hiện...


 

        


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net