Nhiệm vụ thứ nhất : Nữ chính , xin đừng manh động (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Miệng mắng chửi A Nghiên , tay lại thành thật bới đống nấm keo , áng chừng cũng kha khá nên sắc mặt Lưu thị hòa hoãn lại đôi chút .

A Nghiên phụ giúp dọn dẹp nhà cửa , cho gà ăn như mọi ngày , chỉ thiếu mỗi tiếng mắng chửi của Lưu thị , mọi thứ thật bình yên . Tới buổi chiều , như A Nghiên dự liệu chỉ có thể ăn hai cái bánh bột , tay vừa chạm vào cái bánh thứ ba đã nhận được ánh mắt đắm đuối của Lưu Thị , A Nghiên thức thời rời bàn ăn đi cọ nhà xí .

Buổi tối trăng sáng , A Nghiên đang nằm ngủ thì bị đánh thức bởi cơn đau bụng , lọ mọ ngồi dậy đi tới nhà xí thì nghe thấy tiếng loạch xoạch nhỏ bé . A Nghiên sợ tới gần đi luôn trong quần , sau đó cánh cửa nhà xí bỗng mở ra , A Nghiên hết hồn quay đầu lại thì thấy đệ đệ Hạ Phi bước ra , A Nghiên lắp bắp chỉ hướng : '' Ta vừa nghe tiếng động ở kia '' . Đệ đệ Hạ Phi nghe A Nghiên nói bèn nhìn theo , sau đó trực tiếp xoay người chui vào nhà xí đóng cửa , A Nghiên nét mặt dại ra cường thế mở cửa nhà xí chui vào theo : '' Ngươi làm vậy là có ý gì ? ''

'' Phương hướng ngươi chỉ là khu vực mộ địa , ngươi biết còn hỏi '' Đệ đệ Hạ Phi run rẩy nói nhỏ ,  A Nghiên trực tiếp cứng họng . Cái Đ m , tại sao nhà của nguyên chủ lại ở gần mộ địa chứ , rốt cuộc đây là tiết tấu cốt truyện điền văn hay kinh dị ? Tầm vài phút sau không nghe thấy động tĩnh khả nghi gì nữa , hai tỷ đệ thoáng buông tâm , sau đó cả hai định ai về phòng nấy thì cánh cửa nhà xí bỗng mở toang ra .

Đệ đệ Hạ Phi cùng A Nghiên đồng thanh thét lên , A Nghiên mở mắt nhìn thì thấy đó là đại ca Hạ Tước , hắn cũng sợ hãi đến đái cả ra quần rồi hét theo . Sau đó là các động tác võ thuật nước chảy mây trôi cùng tiếng chửi kinh điển của Lưu Thị giải quyết ba kẻ ồn ào . Sáng hôm sau A Nghiên nghe theo tiếng nói chuyện của Lưu Thị mới biết hôm qua Lưu Thị giải quyết lũ nhỏ xong mới để ý không thấy Hạ Thạch Đầu , Hạ Thạch Đầu nói không ngủ được nên đi dạo lòng vòng trong sân , rõ ràng buổi tối lúc đó A Nghiên không thấy Hạ Thạch Đầu ở trong sân như hắn nói , theo kinh nghiệm đọc Conan của cô thì chắc chắn việc này có điều gian trá .

Lại qua vài buổi tối nữa A Nghiên đề cao cảnh giác theo dõi xung quanh , dù trả giá bằng việc ngủ không đủ sáng bị Lưu Thị hành hung cũng không thể ngăn cản việc điều tra của cô . Quả nhiên trời không phụ lòng người , hôm nay A Nghiên bắt quả tang một bóng đen lúi húi đi ra từ phòng Lưu Thị  , A Nghiên đi theo . Sau đó A Nghiên phát hiện một bí mật động trời , Hạ Thạch Đầu gian díu với Lữ quả phụ ở đầu thôn . Tối hôm đó quả là một đêm dã chiến đặc sắc , cấm trẻ em dưới mười tám tuổi ...

Nắm lấy bí mật này A Nghiên cân đo đong đếm xem nó có giá trị như nào để cô lợi dụng . 

Lại qua thêm vài buổi tối nữa , Hạ Thạch Đầu lại tìm tới tình yêu đích thực của mình thì dị biến xảy ra . Hạ Thạch Đầu không thấy Lữ quả phụ ở điểm hẹn bèn lo lắng đi tìm kiếm ở khu vực xung quanh , có vẻ nếu tìm không thấy hắn còn định tới nhà ả tìm cũng nên , cũng tại ổ rơm cách đó tầm mười phút đi bộ , Hạ Thạch Đầu phát hiện Lữ quả phụ đang ba chấm với một người đàn ông khác không phải hắn . Máu nóng nổi lên hắn xông vào lôi kéo tên đàn ông đánh đấm chửi bới , tiếng la hét khóc lóc rên rỉ , mọi việc có vẻ trở nên ồn ào đánh thức nhiều người . Hạ Thạch Đầu lí trí bị hạ bộ tri phối tỉnh lại , bất chấp đau đớn bỏ chạy khỏi hiện trường đánh nhau , A Nghiên xem mà toát hết mồ hôi , cũng rời khỏi hiện trường trở về nhà đắp chăn đi ngủ .

Hôm sau tuy không biết chuyện gì xảy ra nhưng người dân trong thôn cũng túm tụm bàn tán huyên náo .

Lưu Thị sắc mặt đen nhánh cả ngày âm tình bất định , từ vết thương trên mặt Hạ Thạch Đầu , Lưu Thị biết chuyện ngày hôm qua có liên quan đến hắn , gặng hỏi thì hắn nói trượt chân ngã , cái cớ ấy lừa trẻ con thì được chứ lừa người lớn chẳng ai tin . Lưu Thị nổi giận nắm áo Hạ Thạch Đầu to tiếng thì bị Hạ Thạch Đầu giáng một cú đấm vào mặt '' Con m* nó , đồ đàn bà hung hãn , ta đã nói không có là không có , còn như vậy một lần nữa thì cút ''. Trực tiếp dập tắt manh múm định nháo tiếp của Lưu Thị ,  Lưu Thị lập tức ngoan như chim cút .

Chỉ là bị chồng đánh thôi mà , âu cũng là chuyện thường ở cái xã hội cổ đại , bị chồng đánh chửi là một việc quá ư là bình thường , phụ nữ gả gà theo gà gả chó theo chó , thằng đàn ông có không ra gì thì người đàn bà cũng chẳng dám bỏ , thời này mà dám bỏ chồng hoặc bị chồng bỏ thì chỉ có chết với dân tình xung quanh . Tới làm quả phụ vì chẳng may chồng chết còn sống khổ lên bờ xuống ruộng kìa , nhìn là biết . Lưu Thị cũng biết điều này , nhưng cơn ghen làm mờ lí trí mới có hành động ép hỏi Hạ Thạch Đầu , khi cơn ghen lắng xuống thì chỉ còn chết lặng . Lưu Thị ngồi dậy lại bắt đầu làm lụng các công việc thường ngày như không có gì xảy ra  , trong lòng thị ta nghĩ gì chẳng ai biết ...

Một ngày này A Nghiên chạy đi tìm hiểu đối tượng nhiệm vụ là Ôn Noãn , người sẽ cống hiến thân xác cho nữ chính sau này . Ôn Noãn ngoại hình rất khá , khi cười hai má lộ ra hai lúm đồng tiền , đôi mắt một mí lúng liếng đầy sức sống , mỗi tội da vàng quá , là tình trạng chung của người thời này chăng . Còn lại không có gì đặc biệt , cũng giống bao cô gái tuổi mười lăm khác , thật dễ thẹn thùng ... Ừm là thật dễ thẹn thùng , A Nghiên mở miệng nói chuyện là Ôn Noãn đỏ mặt , A Nghiên toát mồ hồi làm ơn đi tôi và cô đều là con gái , có cần phải thỏ thẻ ngượng ngùng như vậy không , cảm thấy mọi thứ trở nên phức tạp khi giao tiếp với Ôn Noãn , A Nghiên cáo từ rồi chuồn thẳng .

Mùa đông tới .

Hôm nay A Nghiên đi cùng Ôn Noãn đi bán khăn thêu , túi tiền bao . Đi cùng A Nghiên và Ôn Noãn có Lưu Thị cùng người trong thôn . Số tiền này theo Lưu Thị nói là chuẩn bị trước mùa đông mua muối , đường , cùng vải , bông . Số khăn thêu và túi tiền bao rất nhiều , tích cóp làm trong một thời gian dài từ mùa hè tới giờ , bán cũng được kha khá , phải biết con đường từ Hạ Gia Thôn tới huyện thành gần nhất đi lên cũng mất năm sáu tiếng đi bộ , nên thường phụ nữ trong thôn hay tích thêu phẩm vào đi cùng nhau bán một lần một cho tiện .

Bắt đầu từ mùa đông A Nghiên đã lên lịch là lúc nào cũng áp sát , kè kè đi theo Ôn Noãn ở khắp mọi nơi , ai biết Ôn Noãn sẽ xảy ra chuyện lúc nào , nếu A Nghiên ngăn cản Ôn Noãn không gặp nạn , không biết nữ chính còn xuyên tới nữa không .

Tới huyện thành là buổi trưa , ai cũng mệt mỏi , xe bò chỉ chở được vài người , ai mệt quá thì đi lên , cứ thế mà thay phiên nhau . Tới cuối ngày trước khi đánh xe đi về thôn mỗi người gom ít tiền , không tiền thì ra màn thầu thức ăn cho chủ xe là được , toàn người trong thôn cả . Lúc về mua đồ nhiều cũng toàn chất lên trên xe , đi về là trăm phần trăm đi bộ .

A Nghiên dắt tay Ôn Noãn nép vào bên đường chờ Lưu Thị cùng vài phụ nhân bán đồ ở phường thêu , Ôn Noãn cả quá trình hai má đỏ hây hây cúi đầu , A Nghiên nhìn mà cúc hoa căng thẳng . Chỉ là do xe ngựa đi qua A Nghiên sợ Ôn Noãn bị xe ngựa tông phải , nhỡ may vì vậy mà Ôn Noãn trực tiếp cống hiến thân thể cho nữ chính thì đúng là không có cái dại nào như cái dại nào . Vội vàng buông tay Ôn Noãn ra , A Nghiên thoáng thấy được tiếc nuối trong đôi mắt ấy ... Mẹ nó gặp quỷ mà .

Lưu Thị hớn hở bước ra khỏi phường thêu ánh mắt từ ái nhìn A Nghiên , A Nghiên vẻ mặt dại ra , vẫn biết ở trước mặt người ngoài thì nên diễn gia đình từ ái bởi không muốn làm đề tài cho người khác tám nhảm , nhưng thật là có chút chịu không nổi .

Tới lúc mua đồ xong chất đồ lên xe bò mọi việc vẫn ổn , trong tầm kiểm soát , A Nghiên thoáng thở phào nhẹ nhõm . A Nghiên nào biết dị biến xảy ra ở trên đường về kìa , chuyện ngày ấy là như vầy , trên đường về vẻ mặt ai cũng hớn hở vui mừng , sau đó mọi chuyện diễn ra giống như [ Final destination ] , xe bò bỗng súc bánh xe vì  lọt ổ gà cùng hàng hóa quá nặng , chưa kể xe vốn cũ kĩ tới tháng muốn hư là hư đã sửa chữa chắp vá quá nhiều lần , mọi hàng hóa chất trên xe đổ ập về phía Ôn Noãn xấu số đứng kế bên , Ôn Noãn vẻ mặt ngờ nghệch đứng hình nhìn những thứ nặng nề ấy chuẩn bị đập thẳng vào mặt mình thì A Nghiên như [ Siêu anh hùng ] trực tiếp phi thân đá Ôn Noãn ra khỏi [ Vùng nguy hiểm ] . Sau đó A Nghiên lăn lộn trên đất tránh đi , còn Ôn Noãn may mắn thoát nạn bị mẻ một cái răng bởi va chạm xinh đẹp với hòn đá gần đó . Từ ngày ấy , thiếu nữ ấy trở thành thiếu nữ ... sứt răng .

Những tưởng mọi việc sẽ khiến Ôn Noãn trở nên hận thù A Nghiên , khiến A Nghiên khó tiếp cận để thực hiện nhiệm vụ . Nhưng có vẻ A Nghiên lo lắng dư thừa . Ôn Noãn nghĩ A Nghiên cứu mạng cô , bởi mấy thứ đồ trên xe rất nhiều bị chồng hết món này lên món nọ , lại bị chủ xe bò cùng mọi người lợi dụng chở hàng vượt quá chiều cao , trọng tải xe . Nhìn sơ đống đồ đó mà đổ ập vào người Ôn Noãn bé nhỏ có lẽ Ôn Noãn sẽ bị nữ chính xuyên tới chiếm thân thể luôn .

Sau đó những người bị thiệt hại tài sản trong chuyện này cãi vã om sòm cùng tiếc hận , rồi ai về nhà nấy .

Từ ngày đó trở đi , Ôn Noãn hay lấy cớ nắm tay A Nghiên , hay đỏ mặt thẹn thùng hơn , còn hay liếc trộm A Nghiên nữa ... A Nghiên thấy thật mệt mỏi , cuộc sống càng lúc càng khó qua .

Lại một ngày mùa đông , A Nghiên đang ở trong phòng Ôn Noãn lười biếng cầm khung thêu đâm chọc lung tung , nếu Lưu Thị nhìn thấy cảnh này A Nghiên sẽ trực tiếp bị treo cổ . Ôn Noãn tập trung thêu thùa , thỉnh thoáng liếc nhìn A Nghiên cười cười lộ ra hai lúm đồng tiền bên má , A Nghiên rất muốn nói thiếu nữ ơi đừng cười , cái răng sứt ấy lộ ra rồi  . Gượng gạo nhếch miệng đáp lại Ôn Noãn , A Nghiên lại quay đầu với khung thêu của mình .

Tiếng Lâm Thị nương của Ôn Noãn vọng lại kêu Ôn Noãn vào phụ việc , A Nghiên mặt dày đi theo . Ôn Noãn lúi húi xách nước vào bếp , A Nghiên nhìn thấy mà hết hồn chạy ra đòi xách phụ , lùa Ôn Noãn đứng đó nhìn thôi , thử nghĩ xem thời tiết lạnh lẽo , mặt đất trơn trượt , thùng nước thì nặng mà Ôn Noãn đang dính hiệu ứng [ mùa đông cuối cùng ] . Ha hả , nhắm mắt cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra . Ôn Noãn đỏ mặt ánh mắt nóng bỏng nhìn A Nghiên , A Nghiên đang đi bình thường nhìn thấy suýt trượt chân cắm đầu vào thùng nước . Ôn Noãn bỗng nói nhỏ chỉ A Nghiên nghe được : '' Ta thích A Nghiên '' .

A Nghiên cười cười nói '' Ừ , ta cũng thích ngươi , chúng ta mãi là bạn '' . Ôn Noãn nở nụ cười tươi , đẹp không sao tả xiết .

Ngày hôm đó Lưu Thị xách tai A Nghiên lôi về nhà , chửi cả buổi vì tội la cà giúp nhà người khác việc vặt , nhà mình thì bỏ bê , thật không có trách nhiệm . A Nghiên buồn bã nhìn cánh cửa ngoài sân , bên tai là tiếng [ rap ] chửi bới của Lưu Thị , càng thấm nhuần sự tài tình của [ Nghề nào cũng có trạng nguyên ] , chửi trăm câu không trùng lặp câu nào  , trạng nguyên của nghề chửi bới là đây chứ đâu .

Vài hôm sau A Nghiên lại lấy cớ trốn thoát khỏi sự giam cầm của Lưu Thị , sang nhà Ôn Noãn . Vừa vào cửa đã thấy Ôn Noãn buồn bã ngồi trên giường , Ôn Noãn vừa thấy A Nghiên thì nở nụ cười , nụ cười này gần như xua tan giá lạnh trên người A Nghiên khiến A Nghiên nhịp tim trật một nhịp . A Nghiên nổi da gà , quay đầu đi , tự chửi bởi bản thân .

'' Ta tới tìm ngươi nhưng nương ngươi nói ngươi bận việc không gặp ta , ta rất nhớ ngươi '' Ôn Noãn cười toe toét thỏ thẻ nói '' Ta cũng nhớ ngươi , ở nhà làm việc xong chẳng có gì , thật chán '' Ý của A Nghiên thật rõ ràng , chỉ vì ta rảnh quá mức mới kiếm ngươi chứ không vì gì khác .

'' Ta thêu cho ngươi một túi tiền nhỏ , đảm bảo ngươi thích , ta thêu rất lâu đó '' Nói xong Ôn Noãn với tay từ dưới gối lấy ra , túi nhỏ thêu hình hoa đào ,  nguyên chủ Nhị Nha tên ở nhà gọi Nhị Nha , tên thật là Hạ Đào Hoa . Có thể nói Ôn Noãn thêu chiếc túi thật để tâm , cũng như ý nghĩa của nó vậy .

'' Ngươi thích không ? '' Ôn Noãn cười dịu dàng nhìn thẳng vào đôi mắt A Nghiên , A Nghiên đang ngỡ ngàng nhìn túi thêu , bất ngờ nhìn thấy đôi mắt của Ôn Noãn , A Nghiên lần đầu tiên đỏ mặt như vậy , tim đập lỡ nhịp liên hồi . A Nghiên thật sự động tâm , chỉ là một túi tiền nhỏ , nhưng ánh mắt ấy quá chân thành tràn đầy tình cảm , muốn nói không để ý là không thể ...

'' Rất đẹp , ta thật sự rất thích ''A Nghiên cầm túi thêu lí nhí trả lời .

Haiz , con người , nhất là phụ nữ thường rất dễ động tâm với sự chân thành , A Nghiên cũng chỉ mới mười tám tuổi , cái tuổi lớn không lớn nhỏ không nhỏ , thật dễ dàng cảm mến một ai đó .

Mùa đông này A Nghiên hay trốn sang nhà Ôn Noãn chơi , hay mang cho Ôn Noãn những thứ mà A Nghiên cho là thú vị , quý báu . Ôn Noãn cũng vậy , cũng hay chia sẻ cho A Nghiên những thứ mình có . A Nghiên cũng vài lần giúp Ôn Noãn tránh đi nguy hiểm , đổi lấy là bản thân A Nghiên vài lần chịu thương tích , A Nghiên thật sự cảm tạ Lưu Thị đã ban cho Nhị Nha một thân thể khỏe mạnh , Lưu Thị thì gần như phát điên nhốt A Nghiên lại , nhưng sau đó A Nghiên cũng vẫn trốn ra như thường . 

Hôm nay cũng vậy , tội phạm A Nghiên trốn khỏi sự giam giữ của quản giáo Lưu Thị . 

[ Prison break ] tác giả tiết kiệm hai trăm từ miêu tả cuộc vượt ngục này ...

A Nghiên hớn ha hớn hở chạy đi kiếm Ôn Noãn , vừa bước vào nhà Ôn Noãn thì thấy không ổn , thông qua Ôn Noãn kể lại A Nghiên mới biết thì ra do đại ca của phụ thân Ôn Noãn , hắn làm ăn sao không biết giờ thiếu nợ tùm lum , gia gia Ôn Noãn biết việc giận lắm , sau đó trăm triệu không ai ngờ hắn lấy cắp tiền của nãi nãi Ôn Noãn đi , dắt díu cả nhà hắn trốn mất dạng , phải biết đó là tiền mồ hôi nước mắt cả đời của hai người già , tiền quan tài luôn . Gia gia Ôn Noãn tức giận ngất xỉu , tới giờ cũng chưa tỉnh , nãi nãi cũng đổ bệnh nặng . Sau đó cả nhà mới vỡ lẽ ra là phụ thân Ôn Noãn cũng cho đại ca hắn vay một số tiền lớn , nương Ôn Noãn không hề biết điều đó , đó là số tiền mà cha Ôn Noãn cầm đồ vài mẫu ruộng tốt trong nhà , với gia đình Ôn Noãn thì đó không là gì chỉ hơi thiệt kinh tế cơ bản chút , nhưng nương Ôn Noãn tức khí gây nhau với phụ thân Ôn Noãn một trận , Ôn Noãn vừa sợ vừa khóc can ngăn nhưng hai người càng gây lớn hơn , kết cục là nương Ôn Noãn bỏ về bên ngoại tới hôm nay cũng chưa có về ...

Gia gia nãi nãi ở bên ấy có vài vị thúc thúc chăm sóc cũng không đến mức , nhưng càng như vậy phụ thân Ôn Noãn càng tức khí , còn la hét giận dỗi đòi bỏ nương Ôn Noãn . A Nghiên an ủi Ôn Noãn có lẽ vài ngày sau là phụ thân Ôn Noãn sẽ kêu Ôn Noãn cùng đi đón nương về thôi . Ngày xưa gia đình A Nghiên cha mẹ cũng cãi nhau vì tiền bạc , áp lực công việc suốt xong cũng đâu vào đó , con cái đầy ra ấy , bỏ thế nào được , huống chi phụ thân và nương Ôn Noãn cũng rất có tình cảm với nhau theo như A Nghiên quan sát . Quả đúng như vậy , một thời gian ngắn sau đó phụ thân Ôn Noãn ỉu xìu đi đón nương Ôn Noãn về , sau đó mọi chuyện lại bình thường trở lại . Ngày đi đón nương Ôn Noãn , A Nghiên cũng đi theo Ôn Noãn giúp Ôn Noãn né được một lần nguy hiểm , Ôn Noãn suýt bị cành cây rơi trúng đầu , mùa đông cành cây nào cũng bị đóng băng cứng ngắc , không hiểu sao có thể gãy rồi rơi chuẩn như vậy được , cốt truyện thật ti bỉ ...

Kết quả A Nghiên lại bị Lưu Thị nhốt vào trong nhà , cấm không cho đi đâu , còn kêu Hạ Tước và Hạ Phi trông chừng kĩ càng hơn , còn nói nếu còn một lần nữa là Lưu Thị dùng khóa khóa cửa phòng A Nghiên lại luôn .

A Nghiên nghĩ Lưu Thị chỉ mạnh miệng , nhưng có vẻ A Nghiên sai rồi , lần này A Nghiên đỡ cho Ôn Noãn một lần nguy hiểm nữa , đệ đệ Ôn Noãn đi ra bờ sông chơi với sấp nhỏ trong thôn , Ôn Noãn lúc này đang cùng A Nghiên đi trên đường đưa đồ sang nhà thôn trưởng , đồ ăn nóng hổi do nương Ôn Noãn nấu , mang sang biếu nãi nãi tức nương của thôn trưởng , họ hàng xa thôi nhưng lâu lâu cũng có qua lại . Đúng lúc này tiếng bọn trẻ khóc lóc gào hét , tiếng kêu cứu ở bờ sông . Thời tiết lạnh căm căm , nghe tiếng khóc kêu cứu cũng biết chuyện gì xảy ra rồi , A Nghiên toát mồ hôi nghe thấy nội dung tiếng hét là đệ đệ Ôn Noãn và một nhóc nữa rớt xuống sông .

Ôn Noãn nghe thấy lập tức vừa chạy tới bờ sông vừa khóc gọi tên đệ đệ , lúc tới bờ sông Ôn Noãn không nghĩ nhiều liền nhảy xuống , A Nghiên thật sự không theo kịp tốc độ của Ôn Noãn , Ôn noãn hơn A Nghiên vài tuổi chạy nhanh lên thật sự theo không kịp . Kết quả trong dự tính , vừa nhảy xuống bơi tới lôi kéo đệ đệ về phía bờ được một khoảng cách thì Ôn Noãn đuối sức , đứa bé kia thì dựa vào đệ đệ Ôn Noãn chới với bơi vào bờ , A Nghiên cắn răng nhảy xuống dùng hết sức hết sức kéo cổ Ôn Noãn vào bờ , sau đó dìu Ôn Noãn đang ngờ nghệch cùng đệ đệ nàng lết về nhà . Vứt đệ đệ Ôn Noãn cho Lâm Thị đang kinh ngạc , kéo tay Ôn Noãn vào phòng cởi đồ cho Ôn Noãn lau sạch nước khắp người rồi mặc đồ cho nàng . Cả quá trình Ôn Noãn như người mất hồn , bỗng Ôn Noãn dang tay ôm lấy A Nghiên .

'' A Nghiên , có ngươi thật tốt  '' Nói rồi Ôn Noãn chảy nước mắt , cảm giác đuối sức cùng giá lạnh đánh tới lúc ấy , Ôn Noãn biết nếu không có A Nghiên thì Ôn Noãn có lẽ công đạo tại đó rồi . A Nghiên vỗ vỗ lưng Ôn Noãn , Ôn Noãn lúc sau mới giật mình nhớ ra A Nghiên cả người cũng ướt đẫm giống mình , bắt A Nghiên thay quần áo của mình nhưng A Nghiên không chịu mà cáo từ về nhà , nếu để Lưu Thị thấy A Nghiên mặc quần áo của Ôn Noãn về nhà thì khác gì nói cho Lưu Thị biết A Nghiên trốn trại . Nhưng Ôn Noãn nhất quyết không chịu , còn lôi Lâm Thị vào dùng sức mạnh bắt A Nghiên lau người mặc đồ mới ,  rồi chịu thả A Nghiên về nhà .

A Nghiên vừa về nhà thì bị nhốt lại , bị khóa cửa phòng . Như trong dự tính ...

Lưu Thị lần này quản thật nghiêm , A Nghiên mãi không tìm cớ trốn ra được , tới gần tết nguyên đán khi Lưu Thị và hai tên phản bội Hạ Tước Hạ Phi lơi lỏng , A Nghiên mới có cơ hội trốn trại thêm lần nữa .

Nhưng tới nhà Ôn Noãn thì thấy cửa ngoài đóng chặt , bên trong phòng yên ắng không có người , A Nghiên sợ hãi . Đứng gọi cửa mãi mới có người dân đi qua nói gia đình Ôn Noãn về bên ngoại hai ngày nay rồi . A Nghiên cắm đầu chạy tới nhà ngoại Ôn Noãn , lúc này đã là buổi chiều , nếu đi tới nhà ngoại Ôn Noãn có lẽ là trời tối , lúc đó không quay về được , trời tối đường đi rất nguy hiểm . A Nghiên cũng mặc kệ , chỉ biết tiến về phía trước , tới đâu hay tới đó .

Tới nhà ngoại của Ôn Noãn , Ôn Noãn rất ngạc nhiên khi thấy A Nghiên . Vội vàng dắt tay A Nghiên vào trong phòng đường tỷ , Ôn Noãn và đường tỷ ở cùng một phòng . Ôn Noãn dùng bàn tay ấm áp của mình xoa lên hai má lạnh lẽo của A Nghiên '' Sao ngươi lại tới đây ''

'' Ta không thấy ngươi ở nhà , ta lo lắng , ngươi hay gặp xui xẻo nếu không có ta ngươi làm sao ? '' A Nghiên lờ đờ trả lời

'' Ta sẽ không có việc gì '' Ôn Noãn dịu dàng nhìn vào mắt A Nghiên , hòa tan lạnh lẽo trong tâm A Nghiên , cả quãng đường này A Nghiên vừa chạy vừa sợ hãi , sống lưng luôn lạnh ngắt , thật sự sợ hãi , đã không phải chỉ là làm nhiệm vụ nữa , A Nghiên coi Ôn Noãn như bạn thân , là hơn cả bạn thân có lẽ là người thân đi . 































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net