Chương 18: Tinh Thạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đêm không mộng. Mộ Dung Tuyết ngủ một giấc khi  lần nữa tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao.

Mộ Dung Tuyết mở mắt ra nhìn chằm chằm trần nhà mờ mịt phát ngốc, một lúc sau thì nàng mới nhớ là mình đã xuyên qua.

Nàng chậm rì rì ngồi dậy thấy bụng trướng trướng muốn tìm một chỗ nào đó để đi tiểu.

Mộ Dung Tuyết đứng dậy đi ra khỏi phòng thì hửi thấy một mùi thịt nướng thật thơm hấp dẫn. Nàng đi theo mùi thịt nướng ra tới cửa trước thì thấy Ngạo Vũ đang ngồi nướng thịt. Nhìn kỹ lại thì thấy không phải nướng thịt mà giống như đang chiên hơn. Nàng bước lên phía trước.

- Nàng tỉnh rồi à. Ta có chuẩn bị một chút thức ăn nàng ra ăn thử đi.
Ngạo Vũ cười cười nói.

- Vũ đây là cái gì vậy.
Mộ Dung Tuyết chỉ vào đồ vật giống cái giá thiết hỏi Ngạo Vũ.

- Đây là mâm thiết được chế tạo từ Kim khí, so với thạch khí sắc bén hơn nhiều. Nhưng số lược rất ít cực kỳ thưa thớt rất khó tìm.
Ngạo Vũ bân vơi giải thích.

(" Không ngờ thể giới này vậy mà đã có thể khai quật được kim loại '")
Mộ Dung Tuyết không nhịn được cảm thán.

- À.... Phải rồi Ngạo Vũ ở đây có WC không, ta muốn đi tiểu tiện.
Mộ Dung Tuyết cuối cùng cũng hồi thần nhớ lại mình đang mắc tiểu lập tức hỏi Ngạo Vũ chỗ để giải quyết.

- WC là cái gì. Ở đây không có nếu thú nhân muốn tiểu tiện thì chỉ cần tìm một chỗ tỳ tiện là được rồi.
Nghe Ngạo Vũ nói vậy trên trán Mộ Dung Tuyết nổi lên ba vạch đen, dơi tay ôm trán thật hết nói nổi.

-"( Nàng phải nhập gia tùy tục nha, bình tĩnh, bình tĩnh '').
Mộ Dung Tuyết không ngừng an ủi bản thân.

Một lát sau Ngạo Vũ dẫn Mộ Dung Tuyết đến một cái khe gần bộ lạc bảo nàng đi tiểu còn hắn đứng canh ở ngoài.

Mộ Dung Tuyết giải quyết sinh lý song thì thấy Ngạo Vũ giải cái gì đó ở chỗ nàng vừa tiểu tiện.

- Vũ chàng đang làm gì vậy.
Mộ Dung Tuyết thất mắt hỏi.

- Đây là bột được chế tạo từ loại nấm gọi là Mộc hương nó có tác dụng khử mùi rất hiệu quả.
Tuyết nước tiểu của nàng rất thơm ta sợ sẽ đưa tới rất nhiều trùng thú thì không hay. Nàng nhớ sau này khi tiểu tiện thì giải một ít bột này vào nhé.

Mộ Dung Tuyết nghe Ngạo Vũ nói vậy thì xấu hổ đến hay má đỏ bừng.

- Ngạo Vũ chàng cho ta cái vòng tay này sẽ không phải không dùng được a, có khi nào thú nhân khác có thể ngửi được hương khí trên người của ta không.
Mộ Dung Tuyết dơi cái vòng tay lên hỏi Ngạo Vũ.

- Sẽ không, cái vòng tay này là một pháp khí do ta dùng tinh thần lực tạo ra một pháp trận nhỏ, chỉ có ta có thể ngửi được khí vị trên người nàng, ngoài ra không ai ngửi được, trừ phi người đó có tinh thần lực ngang ta hoặc hơn ta thì mới có thể ngửi được mà thôi, nên nàng yên tâm đi.

- À... Vậy Vũ cấp bậc của chàng là bao nhiêu vậy.
Mộ Dung Tuyết  vẻ mặt hiếu kỳ hỏi.

- Nữa cấp Vương Thú.
Ngạo Vũ vừa đi vừa nói.

- Vũ chàng thật lời hại nha.

Mộ Dung Tuyết ánh mắt lấp lánh nhìn Ngạo Vũ.

- Ừ....
Ngạo Vũ giang tay nắm tay Mộ Dung Tuyết cười cười trả lời.

Hai người rất nhanh về đến nhà rồi dùng bữa sáng, sau khi ăn sáng song thì Ngạo Vũ đưa cho Mộ Dung Tuyết một vài cọng cỏ không biết tên bảo nàng nhai nó, rồi súc miệng lại bằng nước lạnh.

Mộ Dung Tuyết thấy trong miệng toàn là mùi thơm. rất thanh mát.

- Đây là cỏ nha Diệp, ta biết nàng thích sạch sẽ nên đã chuẩn bị một ít.

Sau khi tất cả mọi chuyện đã hoàn thành thì trời cũng trưa, thời tiết ở đây có lẽ đã vào hè nên rất nóng, nóng đến độ Khuôn mặt Mộ Dung Tuyết đỏ bừng mồ hôi chảy không ngừng.

Ngạo Vũ đang kiểm kê dược liệu thì thấy Mộ Dung Tuyết không ngừng lao mồ hôi thì đứng dậy lôi chiếc rương trong góc mở nắp ra, rất nhiều màu sắc đập vào mắt. Trong chiếc gương này đựng rất nhiều viên đá có đủ loại màu sắc khác nhau.
Nào là màu đỏ, màu xanh dương, màu trắng, màu vàng....vv......

Ngạo Vũ lấy vài viên đá có Màu xanh dương ra Mộ Dung Tuyết lập tức cảm nhận được một luồn hơi lạnh tỏ ra từ nó.

-  Vũ đây là cái gì vậy.
Mộ Dung Tuyết chỉ vào viên đá hỏi Ngạo Vũ.

- Đây là băng thạch có thể tỏ ra hơi lạnh nó là đặc sản của Bắc Băng Thành chỉ có ở nơi đó mới có.

- Còn viên đá màu đỏ này thì sau.
Mộ Dung Tuyết cầm một viên đá màu đỏ lên hỏi.

- Viên màu đỏ này là Hoả thạch nó dùng để nhún lửa. Cho dù là ở nơi tuyết rơi chỉ cần có củi thì  vận một chút tinh thần lực vào thì nó sẽ cháy được rất lâu.

- Còn viên màu trắng này là hồn thú nó được lấy từ trong cơ thể của trùng thú, có khả năng giúp giống đực năng cao tinh thần thực để lên cấp, ngoài ra nó còn có tác dụng trao đổi đồ vật ở trong các thành trì. Nhưng nó chỉ thuộc hàng sơ cấp.

- Viên màu vàng này là Hồn thú trung cấp một viên màu vàng bằng một trăm viên sơ cấp. Còn viên màu nâu này là cao cấp một viên của nó bằng một trăm viên trung cấp.

Thật thần kỳ Mộ Dung Tuyết không nhịn được cảm thán.
























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net