Chương 20: Tiệc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộ Dung Tuyết nghe  tiếng gọi thì  lấy áo choàng, khoác lên người che kính toàn thân đi ra cửa xem là ai đang đến.

- Thanh.... là anh sau.
Thì ra là Thanh đang đứng trước cửa nhà gọi cô.

- Tuyết... Là tôi.
Thanh tiếng lên đoán Mộ Dung Tuyết, khi thấy hình dáng mà anh ngày nhớ đêm mong thì bỗng nhiên im bặt.

Thanh thật sự rất nhớ cô, rất muốn đến thăm nhưng Ngạo Vũ  ở đây nên không dám, giống đực thường có sự chiếm hữu rất mạnh đối với bạn lữ của mình, Ngạo Vũ là đại tế ti thực lực còn rất mạnh thì khỏi phải nói.

Mấy ngày nay xung quanh nhà của Ngạo Vũ cũng có rất nhiều giống đực như vô tình đi ngang qua, chủ yếu là muốn nhìn giống cái xinh đẹp để tỏa tình hoặc gây sự chú ý, điều bị Ngạo Vũ bóp trong trứng nước.

Chỉ cần là giống đực tiếp cận phạm vi hai mươi mét căn nhà mà Ngạo Vũ và Mộ Dung Tuyết đang ở, điều bị tinh thần lực của Ngạo Vũ đánh bật ra.

Lần này Thanh có thể đến được đây là do Ngạo Vũ nghĩ tất cả mọi người đã đi đoán đội săn thú, cùng với uy lực của mình nghĩ sẽ không ai dám bén mạng tới đây, nên mới bị Thanh chuôi lỗ hổng.

- Thanh anh sau vậy, sau không nói gì.
Mộ Dung Tuyết thấy Thanh cứ nhìn mình chằm chằm thì không nhịn được lên tiếng.

Nghe thấy tiếng Mộ Dung Tuyết, Thanh cuối cùng cũng hoàn hồn gãi đầu cười cười trong rất đáng yêu ngốc nghếch, dơi gỗ trái cây trên tay ra đưa cho cô.
- Tuyết đây là trái cây tôi vừa mới hái được rất ngọt cô cầm đi.

- Thanh, cảm ơn anh.
Mộ Dung Tuyết mỉm cười nhận lấy cái gỗ.

Thanh thấy Mộ Dung Tuyết nhận đồ của mình thì càng cười sáng lạn.

- Tuyết tôi phải đi rồi. Tối nay bộ lạc tổ chức ăn mừng cô nhất định phải đến đó. Tôi đi đây.
Nói song rồi Thanh chạy như bay.
Mộ Dung Tuyết thấy như vậy chỉ có thể cười cười lắc đầu.

Đến tối  mọi người tổ chức tiệc ở trung tâm bộ lạc, nơi này có một khoảng đất trống rất to có thể chứ hơn ngàn người.

Ở giữa có một đống lửa rất lớn đang cháy, xung quanh cũng có rất nhiều đốm lửa nhỏ, các giống đực đang nướng thịt không biết  họ còn chét cái gì  lên  miếng thịt mà mùi thơm cứ tỏa ra khắp nơi.

Các giống cái thì mỗi người ngồi một nơi, xung quanh là rất nhiều giống đực đang quay quanh. Đặc biệt là chỗ của Lili, cô ta hình như  rất được giống đực yêu thích.

Chỗ ngồi của tất cả giống cái đều có rất nhiều giống đực chỉ có Mộ Dung Tuyết  bên cạnh ngoài tộc trưởng và Ngạo Vũ ngoài ra không có ai cả. Đành chịu thôi Bọn họ sợ uy lực của đại tế ti nên chỉ có thể nhìn từ xa không dám đến gần.

Các giống đực nướng thịt song thì họ đem trái cây và thịt đến chỗ tộc trưởng và Ngạo Vũ cùng với các giống cái còn các giống đực khác muốn ăn thì phải tự làm, sự phân biệt giữa giống đực và giống cái rất rõ ràng.

Sau khi mọi người ăn được một lúc thì các giống đực lên đài so đấu, tiếng cổ vũ  vang vọng bốn phía trong rất náo nhiệt.

Được một lúc thì có một giống cái đi về phía của Mộ Dung Tuyết.

- Cô là giống cái mới đến Mộ Dung Tuyết phải không.
- Tôi là Lệ Na con gái tộc trưởng cũng là tỷ tỷ của Thanh.
Lệ Na cười nhìn Mộ Dung Tuyết giới thiệu.

- Chào cô tôi là Mộ Dung Tuyết.
Mộ Dung Tuyết thấy người đến là một giống cái còn là tỷ tỷ của Thanh nên cũng cười đáp lại.

- Tôi có thể ngồi ở đây được không.
Lệ Na chỉ vào bên trái của Mộ Dung Tuyết.

- Được. Chỗ này không có ai cô cứ tự nhiên.

Mộ Dung Tuyết vổ vổ bên cạnh mình bảo Lệ Na ngồi xuống.
- Cảm ơn.
- Tôi có thể gọi cô là Tuyết không.

- được.
Mộ Dung Tuyết nghe Lệ Na nói vậy cũng sảng khoái đồng ý.

- Tuyết cô thật đẹp, còn đẹp hơn Lili nữa.
Lệ Na nhìn Mộ Dung Tuyết không nhịn được khen. Trong lòng nghĩ
-"Lúc đầu khi nghe mọi người nói đại tế ti đã kết lữ với một giống cái xa lạ, mà giống cái này rất đẹp còn đẹp hơn Lili, cô còn bán tính bán nghi bây giờ gặp được đúng là không sai Tuyết thật sự rất đẹp."

- Tuyết tôi nghe Thanh nói cô đã dạy cho bọn nhỏ đốt lửa mà không cần hoả thạch còn có làm sau để chế biến thủy ngư phải không.
Lệ Na bán tính bán nghi hỏi.

- Ừm... tôi thấy bọn nhỏ không có gì để ăn nên đã dạy chúng.
Mộ Dung Tuyết thông thả trả lời.

- Tuyết cô thật giỏi.
Lệ Na nhìn Mộ Dung Tuyết ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Mộ Dung Tuyết thấy vậy chỉ có thể cười trừ.

- À. Phải rồi Tuyết hôm nay có rất nhiều dũng sĩ ưu tú tham gia buổi tuyển trọn, tối nay cô có muốn trọn một vài người không.
Lệ Na nhìn vào đám giống đực đang thi đấu ở trung tâm hỏi Mộ Dung Tuyết.

- Trọn vài người để làm gì.
Mộ Dung Tuyết không hiểu hỏi.

- Đương nhiên là trọn họ làm bạn lữ. Cô không biết à.
Lệ Na vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Mộ Dung Tuyết.

Mộ Dung Tuyết lắc đầu tỏ vẻ không biết.

- Tuyết để tôi giải thích cho cô hiểu.

- Bộ lạc Nham Thạch của chúng ta cách mười ngày sẽ cử thú nhân thay phiên nhau vào trong Hắc Sâm rừng rậm để săn trùng thú và thu thập dược liệu.
- Sau khi họ về thì bộ lạc sẽ tổ chức tiệc chúc mừng, các giống đực sẽ lên đài thi đấu để thể hiện tài năng cùng thực lực của mình.
Lệ Na khí thế bừng bừng kể cho Mộ Dung Tuyết.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net