Chương 23: ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tuyết cô nói thật không, bốn năm sau nếu tôi còn thích cô thì cô sẽ suy xét lại sau.
Thanh không tin hỏi lại.

- Ừm...
- aaaaaa..... thật tốt quá...húhúhú.
Thanh nghe Mộ Dung Tuyết  không thẳng thừng từ chối mà còn đáp ứng cho mình thêm một cơ hội thì cười te tét lộ ra chiếc răng khểnh đáng yêu  vui mừng trong như một đứa trẻ được quà nhảy cẩn cả lên hú một cái đầy vui mừng.

Mộ Dung Tuyết thấy Thanh như vậy cũng bắt giác nổi nụ cười.

Ngạo Vũ ngồi bên cạnh thấy Mộ Dung Tuyết không từ chối Thanh mà còn cho cậu ta một cơ hội  thì hiếp mắt không nói gì.

Mộ Dung Tuyết chỉ hứa khi nào cậu ta được hai mươi tuổi thì mới suy xét cho cậu ta làm bạn lữ  cũng không phải đồng ý  liền, ai biết được bốn năm sau sẽ xảy ra chuyện gì, nếu Mộ Dung Tuyết rơi khỏi đây mà cậu ta không tìm thấy được hoặc cậu ta chết trước hai mươi tuổi thì lời hứa này cũng không còn giá trị nha.
Suy nghĩ như vậy nên Ngạo Vũ cũng không gấp bốn năm có rất nhiều sự cố sẽ không ai lường trước được.

Những thú nhân có ý với Mộ Dung Tuyết thấy Thanh đã được Mộ Dung Tuyết cho một cơ hội thì cũng rụt rịt muốn song lên thử  vận may một lần biết đâu sẽ thành công.

Ngạo Vũ thấy uy hiếp của hình đã không thể áp chế những thú nhân mặt dài mày dạn này nữa thì không đợi Thanh nói hết lời đã đứng dậy kéo tay Mộ Dung Tuyết rời khỏi đây. Khiến cho  Mộ Dung Tuyết và những giống đực muốn tiếng lên cầu hôn không kịp phản ứng.

Đến khi hoàn hồn thì giống cái đã bị đại tế ti của họ kéo đi mất, thấy vậy họ chỉ có thể thở dài trong lòng đầy tiếc nuối, trách mình vô dụng.

Thanh thấy Mộ Dung Tuyết đi mất  không nhịn được muốn đuổi theo thì bị Lệ Na đứng gần đó kéo lại. Lấc đầu với cậu một cái ý bảo cậu không nên đuổi theo.

Lệ Na biết những chuyện Thanh làm nảy giờ đã là giới hạn chịu đựng cuối cùng của Ngạo Vũ rồi, nếu bây giờ Thanh còn tiếp tục đuổi theo thì Ngạo Vũ sẽ không chịu được mà làm tổn thương đệ đệ của mình. Có Tuyết ở đó có thể Thanh sẽ không chết nhưng bị thương là điều không thể tránh khỏi nên nàng mới ngăn cản không cho Thanh đi theo. Thanh cũng biết tỷ tỷ cũng vì tốt cho mình nên cũng ngoan ngoãn đi về nhà không đuổi Theo Mộ Dung Tuyết nữa.

Bên này Ngạo Vũ không nói không rằng kéo Mộ Dung Tuyết đi về nhà.
Mộ Dung Tuyết cũng biết mình có lỗi với hắn cũng không nói gì cứ mặt kệ Ngạo Vũ kéo mình đi.

Khi về tới nhà Ngạo Vũ bế Mộ Dung Tuyết để lên giường cơ thể cao lớn đè lên, môi mỏng in xuống tìm chuẩn sát môi của Mộ Dung Tuyết mà hôn.

- A... Vũ...a...a.... chút..... chút..... chút.

Hai người môi lưỡi triền miên không ngừng phát ra âm thanh khiến người nghe đỏ mặt tía tai.

Nụ hôn cường thế công thành đoạt đất, chiếc lưỡi càng quấy trong miệng nàng không ngừng hút, giống như muốn hút hết mật trong miệng nàng, khiến Mộ Dung Tuyết vừa đau đớn lại tê dại sung sướng không nói nên lời.

Bàn tay Ngạo Vũ kéo lấy áo choàng của nàng,  vừa lúc bốn canh giờ đã hết tác dụng của nha đen cũng  biến mất làn da Mộ Dung Tuyết cũng phục hồi lại trạng thái ban đầu trở nên trắng sáng mịn màng.

Lúc này ở trước mắt Ngạo Vũ là một giống cái vô cùng xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành, khuôn mặt  bị tình dục nhộn đỏ  đang dùng ánh mắt ước ác nhìn  mình.

Đúng là câu hồn đoạt phách, nhìn thấy cảnh này thì có nam nhân nào chịu được huống chi Ngạo Vũ không phải nam nhân  bình thường mà là thú nhân tinh lực tràng đầy.

Ngạo Vũ định dùng tay xé lấy bộ y phục mà Mộ Dung Tuyết đang mặc trên người thì bị Mộ Dung Tuyết cản lại.

Đùa nàng à, nàng cũng chỉ có hai bộ y phục nếu bị Ngạo Vũ xé mất một bộ thì nàng sẽ tiếc chết mất. Hiện giờ nàng rất nghèo nha nên phải tiết kiệm, tiết kiệm a.

Ngạo Vũ thấy Mộ Dung Tuyết cản tay mình lại thì dùng ánh mắt đỏ bừng nhún đầy tình dục nhìn nàng chằm chằm.

Mộ Dung Tuyết biết nếu nàng không làm gì nữa thì nàng chết chất. Dù sau thú nhân có tính chiếm hữu rất mạnh đối với bạn đời của mình nàng cho Thanh một cơ hội thì đã gián tiếp làm tổn thương Ngạo Vũ rồi, là do lỗi của nàng a, nên nàng phải chịu trách nhiệm.

Trong ánh mắt đỏ ngầu của Ngạo Vũ, Mộ Dung Tuyết từ từ đứng lên dơi tay cởi chiếc yếm trên người rồi tới váy dài ngây cả chiếc vòng trên cổ tay cũng tháo xuống, một mùi thơm không thể cưỡng lại, Một cơ thể trắng nõn không tỳ vết hiện lên trước mắt Ngạo Vũ.

Một cơ thể hoàn mỹ đến mức Làm cho người ta chỉ muốn chà đạp nó .

Ngạo Vũ cũng thật làm như vậy, chỉ thấy hắn hai mắt đỏ ngầu kéo Mộ Dung Tuyết vẻ phía mình, cơ thể cao lớn lại đè lên lần nữa.




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net