Chương 27: Phần thưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe Babaka nói vậy Mộ Dung Tuyết nhìn vào không gian thấy trong đó có thêm một quyển cầm phổ và một cây đàn trong rất cổ xưa, nàng hiếu kỳ lấy ra xem.

Cuốn cầm phổ trong rất cũ nát trên mặt bìa có chữ viết rất lạ, không giống tất cả những chữ viết mà nàng biết nhưng không hiểu sau nàng vẫn có thể đọc được, nàng cũng rất ngạc nhiên nhưng lập tức hiểu ra, thì ra đây chính là tác dụng của viên thuốc ngôn ngữ nên cũng không hỏi nhiều.

Nàng lại nhìn vào cây đàn, cây đàn này trong rất cổ xưa và củ nát trên cây đàn chứa đầy bụi trong rất dơi dấy. Thấy thế Mộ Dung Tuyết lập tức vẻ mặt co quắt hỏi Babaka.

- Babaka bộ ngươi không có cây đàn nào đẹp hơn một chút sau, cây đàn này nhìn nó cũ như vậy, ta sợ chưa kịp chạm tay vào thì dây đàn có khi nào đứt luôn không.

- ký chủ cô hãy nhỏ một giọt máu vào cây đàn đi rồi cô sẽ thấy được kì tích.
Babaka giọng nói đầy khinh bỉ nói với Mộ Dung Tuyết giống như cô là kẻ quê mùa không  kiến thức nó không chấp nhất với cô.

Mộ Dung Tuyết cũng không để ý giọng nói khinh bỉ của Babaka, lập tức cắn nát đầu ngón tay nhỏ máu vào cây đàn như lời của Babaka nói.

Khi giọt máu của Mộ Dung Tuyết vừa chạm vào cây đàn thì nó lập tức thắm vào không nhìn thấy nữa, sau đó là một hào quan chối mắt hiện lên khoảng tầm một phút, thì hào quang biến mất, trước mặt Mộ Dung Tuyết không còn là một cây đàn cũ kỹ không đáng một đồng nào nữa mà là một cây huyền cầm tuyệt đẹp.

Cây huyền cầm này dài khoảng hơn một mét có tổng cộng chỉ vẻn vẹn 9 thanh dây.

Babaka thấy Mộ Dung Tuyết nhìn cây huyền cầm chằm chằm giống như một kẻ ngốc thì không nhịn được giải thích.

- Cây huyền cầm này nó có tên là Cửu Sắc Huyền Cầm, nó có thể được xem là một thần khí còn cuốn cầm phổ trên tay cô nó có tên là Mộng Sắc Sinh Hương.

- Cuốn cầm phổ này nó được chia thành ba tầng.

- tầng thứ nhất. Bình tâm nhập tĩnh.
Khi cô luyện được tầng thứ nhất thì tiếng đàn có thể khiến người nghe trở nên bình tâm không còn cảm thấy nóng nảy mà chỉ cảm nhận được sự bình yên hạnh phúc.

- Tầng thứ hai gọi là, trăm hoa đua nở.
Khi cô luyện thành tầng thứ hai này công dụng cũng như tên của nó có thể khiến cho mười dặm xung quanh cô trăm hoa đua nở cho dù đó đang là mùa đông tuyết rơi.

- Tầng thứ ba. Niết Bàn trùng Sinh.
Tầng thứ ba này nếu cô luyện được đến đỉnh điểm có thể khiến cho vạn vật tái sinh.

Babaka một hơi giải thích song tất cả cho Mộ Dung Tuyết thì thấy cô miệng chữ A mắt chữ O nhìn cây huyền cầm chằm chằm trong cực kỳ ngu ngốc.

Cũng không thể trách cô được chỉ một tiếng đàn có thể khiến cho vạn vật tái sinh thật khiến người ta khó tinh.

- Ký chủ tỉnh.
Babaka thật là hết nhìn nổi vẻ mặt của ký chủ nhà mình nên không nhịn được gọi Mộ Dung Tuyết một tiếng.

Mộ Dung Tuyết sau tiếng gọi của Babaka cuối cùng cũng hoàn hoàn không nhịn được hỏi.

- Babaka ngươi nói tất cả những việc này có thật không, cuốn cầm phổ này thật sự lợi hại như vậy sau, nếu luyện đến tầng cuối cùng có thể khiến cho vạn vật tái sinh sau.

- Đúng vậy ký chủ, nhưng mà trên đời này bắt cứ việc gì nó cũng có cái giá của nó.

- Nếu cô muốn học được tầng thứ nhất thì rất dễ chỉ cần cô biết đánh đàn thì sẽ học rất nhanh, nếu cô sử dụng nó thì cô cũng không có tác dụng phụ nào cả.

Nhưng từ tầng thứ hai trở đi thì không như vậy nữa.

- Nếu cô muốn hoàn thành được tầng thứ hai thì đầu tiên cô phải có được tinh thần lực đã. Tầng thứ hai này nếu cô sử dụng thì cũng không sau nhiều lắm nó chỉ làm hao tổn tinh thần lực của cô thôi tinh thần lực càng nhiều thì hiệu quả càng cao nhiều lắm chỉ khiến cho cô cảm thấy hơi mệt mỏi chứ không có tác dụng phụ nào cả nghĩ ngơi một lát thì sẽ không có gì.

- Nhưng từ tầng thứ ba thì không như vậy nữa. Muốn hoàn thành được tầng thứ ba này thì tinh thần lực ít nhất phải là cao cấp mà mỗi khi cô sử dụng nó không chỉ làm hao tổn tinh thần lực mà còn bị tổn mười năm tuổi thọ, nên tôi khuyên cô nếu trong tương lai cô có luyện thành thì đừng có tùy tiện sử dụng, một người bình thường như cô không có bao nhiêu năm để lãng phí đâu.

- Tôi biết rồi.
Mộ Dung Tuyết cũng biết là trên đời này không có thứ gì là cho không cả được cái này thì sẽ mất cái khác đạo lí này cô hiểu.

Mộ Dung Tuyết thất mắt hỏi.
- Babaka không phải ngươi nói chỉ có giống đực mới có thể luyện ra tinh thần lực hay sau ta là một nữ nhân thì làm gì có tinh thần lực mà học chứ, như vậy thì ngươi cho ta cuốn sách này ba tầng thì có hai tầng là vô dụng rồi hả.

- Truyện này cô cứ yên tâm tôi đã tính hết cho cô rồi ở sâu trong Hắc Sâm rừng rậm có một loại quả gọi là quả Bạch tinh loại quả này rất hiếm có một năm nở hoa, một năm kết quả, một năm quả chín muốn có được một quả thì phải đợi ba năm.

- Tất cả những thú nhân trên đại lục này điều biết nó cô có thể đi hỏi thăm.

- Babaka ngươi nói nếu có loại quả này thì không phải giống cái cũng có tinh thần lực hay sau.
Mộ Dung Tuyết lại hỏi.

- ngươi đúng là không biết gì, nếu giống đực ăn loại quả này thì sẽ đề thân được tinh thần lực, nhưng nếu giống cái ăn vào cũng có thể có được tinh thần lực, nhưng mà nếu ăn vào thì thể chất sẽ được cải tạo thể chất càng cao nổi đau càng kéo dài một giống cái yếu đuối có thể chịu được  nỗi đau một ngày một đêm hàng ngàn hàng vạn mũi đau đâm vào cơ thể hay không , không cần nói thì cũng biết là không thể rồi bọn họ được nuôi đến kiều quý như vậy thì làm sau chịu được.

- Bọn họ kiều quý ta không phải cũng rất kiều quý hay sau, nổi đau bọn họ không chịu được vậy người lấy tự tinh ở đâu ra mà nghĩ ta cũng có thể chịu được vậy.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net