Chương 46: Cưỡng dâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bóng đêm một thân hình cường tráng, trên lưng vác theo một người mà vẫn bước đi như bay trong rừng rậm.

Chỉ thấy anh ta đi mãi hình như đang muốn tiến vào Núi Đen, ngọn núi được xem là cao nhất, nguy hiểm nhất, nhiều Hung Thú nhất, phía Đông Đại Lục.

Khi đã đến vách núi chỉ thấy anh ta hơi dừng lại, trong lúc anh ta đang do dự xem có nên đẩy cơ thể nhỏ bé trên lưng này xuống vách núi không thì hình như cơ thể nhỏ bé anh ta đang vác trên lưng  cự quậy đang có dấu hiệu tỉnh lại. Thì anh ta cắn răng một cái nói.

- Xin lỗi. Nếu có trách thì chỉ trách cô đụng đến người không nên đụng.

Mộ Trạch nhắm mắt lại đẩy Mộ Dung Tuyết xuống vách núi.

Xong chuyện anh ta không hề lưu luyến bỏ đi.

Dưới vách Núi Đen đang xảy ra một cuộc chiến long trời lỡ đất giữa một Sư Thú và Hắc Trùng.
Hắc Trùng một loại Độc trùng hiếm thấy.

Độc của Hắc Trùng đối với thú nhân giống đực là cực độc nhưng nó chỉ là xuân dược đối với giống cái mà thôi.

Giống cái chỉ cần dính phải độc này thì dù trung trinh liệt nữ đến đâu thì cũng sẽ biến thành dâm ao đãng phụ, do cơ thể có sự khác biệt, độc tính cũng trở nên khác biệt.

Hắc Trùng có cơ thể dài đến 30 mét, có rất nhiều chân giống như rết, đầu có nhiều râu chỉ thấy hai con mắt thật lớn trên đỉnh đầu, vảy cứng rắn có màu đen tuyền, bóng loáng là một loại hung thú cấp 9 dưới vực Núi Đen, cũng là Thú canh giữ cây Hồn quả.

Hồn quả là loại linh quả giành để chữa trị linh hồn khi bị tổn thương, giúp tinh thần lực năng cao, năng cao sự lĩnh ngộ, là một loại quả trợ giúp rất lớn cho việc năng cấp trở thành Thú Vương.

Hắc Trùng rất tức giận cây hồn quả mà nó canh giữ, trăm năm mới nở hoa, trăm năm kết quả, trăm năm mới thành thục, mà chỉ có duy nhất hai quả nó đã đợi hơn 200 năm rồi, chỉ còn vài ngày nữa là nó sẽ thành thục tới lúc đó nó sẽ dùng hồn quả lĩnh ngộ đột phá thành Trùng vương, như vậy thì nó có thể biến thành người được rồi.

Nhưng lại bị thú nhân giống đáng ghét này không biết từ đâu xuất hiện chen ngang giữa đường đúng là đáng chết, cho dù nó đánh không lại người này thì nó cũng sẽ khiến cho giống đực này trả giá thật lớn vì hành động của mình.

Chỉ thấy Sư Thú to bằng một tòa nhà từ trên cao xà xuống dùng móng vuốt sắc bén đâm vào hai mắt của Hắc Trùng, khiến cho Hắc Trùng hét lên một tiếng kinh thiên động địa, nó sắp chết nhưng nó không cam tâm, lập tức dùng râu của mình quấn vào người Sư Thú rồi dùng miệng phu kịch độc lên toàn thân Sư Thú.

Sư Thú thấy vậy liền dùng sức mạnh vào ngón vuốt xé thật mạnh vào đầu của Hắc Trùng, làm cho đầu của Hắc Trùng bị xé ra làm hai, Sư Thú bị kịch độc cùng máu của Hắc Trùng bắn đầy người, Hắc Trùng ngã xuống.

Sư Thú lập tức  nhảy lên định dùng tốc độ Vũ sạch hết kịch độc trên người, nhưng độc của Hắc Trùng quá bá đạo làm cho Sư Thú, hoa mắt chóng mặt, cuối cùng đuối sức ngã xuống.

Trong lúc ngã xuống hình như có vật gì đó mềm mại rơi chúng vào trên lưng của Sư Thú.

Sau khi té xuống Sư  Thú vì trúng kịch độc quá nặng nên thần trí không rõ biến lại thành hình người, chỉ thấy có vật gì đó mềm mại nằm ở trên lưng mình.

Mộ Dung Tuyết sau khi bị Mộ Trạch đẩy xuống vách núi nhờ có một vật gì đó mềm mềm đởi được nên không chết được.

Lúc mà cô ấy tỉnh dậy tự nhiên không hiểu gì sau thấy cơ thể của mình nóng quá trong  thật khó chịu.

Dưới thân của nàng không biết  đang đè lên thứ gì mà  cảm giác rất mát lạnh, rất thoải mái thế là nàng cứ làm theo bản năng ôm lấy vật dưới thân không ngừng cọ.

Từ hình Thú vừa biến lại thành hình người, nên trên cơ thể giống đực không mảnh vải che thân.

Tiện cho việc Mộ Dung Tuyết liếm mút, vuốt ve khi cô ấy sờ đến dương vật của giống đực đó thì bàn tay cô ấy như chạm vào một cây sắc vậy, vừa cứng, vừa nóng, gân xanh nổi đầy, kịch cở quy đầu to hơn cổ tay của nàng nữa, chiều dài của nó khoảng hơn 28cm trong thật đáng sợ.

Nếu là lúc thanh tỉnh thì Mộ Dung Tuyết chắc sẽ sợ hãy chết mất, nhưng không hiểu gì sau trong cơ thể nàng hiện giờ đang có một ngọn lửa,  cô ấy sắp bị ngọn lửa này thiêu chết rồi.

Bây giờ trong đầu Mộ Dung Tuyết chỉ có dục vọng, cơ thể trống rỗng khó nhịn muốn được cái gì đó lắp đầy

Cơ thể nàng nóng đến phát sốt rồi, trong tiểu huyệt thì như có hàng ngàn, hàng vạn con kiến đang cắn vậy, như sắp chết đến nơi rồi thật khó chịu.

Mộ Dung Tuyết mò mẫm một hồi thì phát hiện dưới người mình là một giống đực, thế là không nghĩ gì nhiều nữa, bây giờ cô ấy chỉ muốn tìm được cái gì đó đâm vào tiểu huyệt của mình để giảm cơn ngứa mà thôi.

Thế là Mộ Dung Tuyết ngồi dậy, cầm lấy dương vật thô to của Hùng Thú đưa vào tiểu huyệt, không do dự ngồi xuống.

"Đau, thật đau".
Do không có tiền diễn lại đột ngột dùng dương vật đâm vào khiến
Cơ thể Mộ Dung Tuyết giống như bị xé làm hai vậy.

Cơ thể Mộ Dung Tuyết ngã xuống vì đau, nhưng không bao lâu cơn ngứa lại đến, Mộ Dung Tuyết ngồi dậy liên tục nhúng nhảy như một nữ tướng quân đang cởi ngựa vậy.

Vì đang trong cơn mê loạn Mộ Dung Tuyết không nhìn thấy được hào quang màu đỏ đang tỏa ra từ hai người cuối cùng hội tụ lại trên trán của giống đực.

Trong lúc giao hoang thú nhân có tỉnh lại mấy lần, nhưng vì thân mang kịch độc không thể nhúc nhích chỉ có thể nằm im một chỗ, nhìn cơ thể mình đang bị cắn xé cưỡng bức một cách không thương tiếc.

Trận giao hoang này kéo dài hai ngày hai đêm

Cuối cùng Mộ Dung Tuyết không thể chịu nổi nữa, trong lần lên đỉnh không biết bao nhiêu của mình cuối cùng ngã xuống, hôn mê bất tỉnh.

Còn thú nhân dùng hai ngày thời gian, cuối cùng cũng có thể loại bỏ được một chút kịch độc, vừa mở mắt ra thì cảm giác được trên cơ thể mình đang bị một giống cái nằm đè lên.

Dương vật của mình còn nằm trong tiểu huyệt của giống cái đó.

Sư Thú hồi tưởng lại những gì mà mình đã chảy qua, khi nghĩ đến chuyện mình bị một giống cái cưỡng bức như thế nào thì sắc mặt của hắn lập tức trở thành bảy sắc cầu vồng giống con tắc kè hoa thay đổi liên tục.

Có bất đắt dĩ, có mệt mỏi, có hói hận, có bất lực, có dư vị của sự sung sướng chưa tan, nhưng nhiều hơn là sự tức giận nhúc trời.

Đường đường là Hắc Phong Vương Thú cao cao tại thượng của Hoả Thạch Thành lại bị một giống cái cưỡng bức.

không nghĩ đến cơ thể thuần khiết của mình vậy mà bị một giống cái xa lạ chiếm đoạt chuyện này mà để cho người khác biết thì không biết mặt mũi của mình phải dấu ở đâu.

Nghĩ đến đây thì Sư Thú khí giận công tâm làm động đến vết thương lại hoa hoa lệ lệ ngất đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net