Chương 8: nhiệm vụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Babaka ngươi bảo ta tìm thức ăn cho chúng.
Mộ Dung Tuyết cau mày hỏi.

- Đúng vậy ký chủ. Nhưng không phải chỉ no một bữa mà phải lâu dài. Ký chủ phải giúp cho bọn trẻ tự lực gánh sinh nha.
Babaka lạnh lùng van lên.

- Con mẹ nó, hố cha ngươi, ngươi bảo ta cho bọn chúng ăn vài ba bữa thì được, chứ bất một cô gái yếu đuối như ta chỉ bọn chúng cách sinh tồn còn nhiều người như vậy, làm sau làm được.
Mộ Dung Tuyết tức giận xả một tràng.

- Đó là chuyện của ký chủ Babaka không biết. Babaka chỉ có nhiệm vụ nhắc nhở ký chủ thôi.
Babaka vô tội nói.

- Mẹ nó, nhiệm vụ như vậy ta không làm.
Mộ Dung Tuyết bực mình nói.

Babaka lạnh lùng nói.
- Được thôi.
- ký chủ có thể không làm.
Nhưng trong vòng hai tư tiếng nếu ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị trừng phạt  nhẹ nhàng nha.

- Trừng phạt như thế nào.
Mộ Dung Tuyết tòa mò hỏi.

- Trừng phạt điện giật

- Không cao lắm chỉ có 100v thôi.
Babaka gian trá hù dọa.

- Điện giật 100v mà ngươi nói không cao hả....
- Có khi ngươi trừng phạt song là ta ủn củ tỏi luôn đó.
Mộ Dung Tuyết xanh mặt cải lại.

- Ký chủ yên tâm Babaka sẽ không để ký chủ chết đâu, nhiều lắm chỉ là hủy dung hoặc mất có nữa cái mạng thôi.
Babaka bình tĩnh trả lời.

Nghe xong Babaka nói ra kết cuộc của mình nếu không hoàn thành nhiệm vụ, trên tráng của Mộ Dung Tuyết lặng lẽ chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh 😥

" Đúng là hệ thống hố cha mà".
" Tĩnh lược một  ngàn câu chữ thề".
Mộ Dung Tuyết không nhịn được đang đào mười tám đời tổ tông của Babaka lên mắn.

- ký chủ bây giờ cô có mắn chết Babaka thì cô cũng phải hoàn thành nhiệm vụ nha.
Babaka lạnh lùng khuyên nhủ.

- Aida.....
Mộ Dung Tuyết không nhịn được thở dài.

- Babaka ta đồng ý làm nhiệm vụ nhưng ta muốn thêm phần thưởng nha.
Mộ Dung Tuyết cuối cùng cũng thỏa hiệp. Ai bảo nàng đứng dưới máy hiên người ta chứ, không thể không cuối đầu nha. Nhưng nàng cũng không phải dễ bị bắt nạt như vậy, nên phải đồi thêm lợi tức mới được.

- Ký chủ cô muốn thêm gì.

Babaka bình tĩnh hỏi.

- Babaka ngươi nghĩ thử xem, ta làm xong nhiệm vụ này có phải là rất vĩ đại hay không, vậy mà ngươi thật keo kiệt chỉ cho có hai xấp vải làm phần thưởng. Ngươi có cho thì cũng là quần áo chứ, ta là ảnh hậu đâu phải thợ may đâu. Ngươi cho vãi làm sao ta mặc được.
Mộ Dung Tuyết cố cò kè mặc cả với Babaka.

- ký chủ cô nói cũng có lý.
- Thôi được rồi ký chủ nếu cô làm xong nhiệm vụ này thì ngoài phần thưởng là hai xấp vải ra, tôi còn tặng cho cô hai bộ quần áo và một cuốn sách nói về   tác dụng của các loại dược thảo được không.
Babaka thỏa hiệp.

- Được. Thành dao.
Mộ Dung Tuyết vốn chỉ định thử thôi, nhưng không ngờ Babaka đồng ý thật đúng là niềm vui quá bất ngờ nha.

- MÀ nè Babaka sau ta cứ cảm thấy là hình như ngươi đang  lừa ta thì phải mà ta còn giúp ngươi điếm tiền nữa.
Cho dù là Babaka đã đồng ý cho cô thêm phần thưởng. Nhưng linh cảm Mộ Dung Tuyết cứ mắc bảo phần thưởng góc phải như vậy mới đúng mà Babaka lúc đầu chỉ muốn hố cô thôi.

- ký chủ cô nghĩ nhiều rồi Babaka là hệ thống của ký chủ làm sau có thể lừa gạt ký chủ được chứ.
Babaka biện minh cho mình.

- Thôi được rồi ta tin ngươi.
Có tin hay không thì nàng cũng Không có lựa chọn có được không.

Sau một cuộc trao đổi sống chết cò kè mặc cả với Babaka thì Mộ Dung Tuyết đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề làm sau để hoàn thành nhiệm vụ trong hai mươi bốn tiếng đây.
" Thật là đau đầu mà"

- Tuyết cô không sau chứ.
Thanh thấy Mộ Dung Tuyết không biết đang nghĩ đến chuyện gì mà lúc thì cau mày, lúc thì giận dữ, lúc thì vui vẻ, xông rồi còn lộ ra vẻ đang suy tư  rất nghiêm túc, nên không nhịn được hỏi.

- À tôi không sau. Thanh anh có thể giúp tôi gọi bọn trẻ tập hợp   đến đây được không. Tôi có chuyện muốn nói với bọn chúng.
Mộ Dung Tuyết bảo Thanh tập hợp tất cả bọn trẻ đến vì cô đã có cách giúp chúng rồi.

- Được.
Thanh hơi nghi ngờ không biết Mộ Dung Tuyết gọi bọn trẻ đến làm gì nhưng cũng không hỏi nhiều mà đi luôn.

Mộ Dung Tuyết thấy Thanh đã đi gọi bọn trẻ cô cũng cắt bước đi về phía bời sông.

Mộ Dung Tuyết đến bờ sông rồi ngồi xuống dơi tay bức lấy hai cộng cỏ lên nhìn. Nếu cô nhớ không lầm thì hai sợi cỏ này một cọng là rau duệ mọc rất nhiều ở những nơi như ao, đầm, sông, chúng có vị ngọt chứa rất nhiều giá trị dinh dưỡng sức khoẻ.

Còn một cộng còn lại là rau hến, rau này có vị chua, tính bình và thanh nhiệt, còn có tác dụng chữa bệnh.

Lúc trước khi còn ở cô nhi viện, cô thường ra bờ sông gần đó để đem về ăn.

Trong lúc  Mộ Dung Tuyết đang suy tư thì Thanh đã tập hợp tất cả lũ trẻ rồi chỉ còn đợi Mộ Dung Tuyết đến thôi.

Mộ Dung Tuyết thấy vậy thì đứng lên đi đến trước mặt lũ trẻ rồi nói.

- Chào các em ta tên là Mộ Dung Tuyết ta có một chuyện muốn nhờ các em không biết các em có đồng ý giúp ta không, ta hứa nếu các em làm song thì ta sẽ cho các em thức ăn coi như là trao đổi được không.

Mộ Dung Tuyết vẽ mặt tươi cười nhờ giả.
Nàng biết nàng chỉ là một người xa lạ đối với họ, nếu bây giờ nàng nói những thứ này có thể ăn thì sẽ không ai tin, tại vì nếu ăn được thì đã bị hái đi hết rồi cũng không thể mọc thành đám ở đây được, bọn chúng thà bất Dung Đất để ăn chứ không ăn những thứ này thì chỉ có một khả năng là họ không biết những thứ này có thể ăn được, nên nàng không thể nói ra, mà dù có nói cũng không ai tin nên nàng trực tiếp chứng minh là được rồi, không cần nhiều lời làm tốn thời gian của nàng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net