Q1 - Chương 8: Dỗ chị gái ngốc đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editer: Phong Miên

"Chị, chị cùng em đến đây." Cố Hi mang theo Lý Hỉ Mai đi vào phòng mình, sau đó đen một hộp sữa bột cùng một hộp sữa lúa mạch trên bàn, còn có một gói kẹo sữa đại bạch thỏ đưa cho nàng, "Chị, chị nghe em nói, sau khi ba mẹ qua đời, anh rể cũng vội vàng giúp rất nhiều việc. Trong một tháng này chị vẫn luôn bận rộn ở chỗ này, tuy rằng anh rể cùng bố mẹ chồng chị minh bạch lý lẽ, không có để ý. Tuy nhiên chị vẫn là người đã gả đi ra ngoài, nếu vẫn luôn hướng về nhà mẹ đẻ, trong lòng người nhà chồng khẳng định không cao hứng. Cho nên về sau nếu có chuyện, trừ phi em gọi chị hỗ trợ, nếu không không phải ngày lễ ngày tết thì chị đừng tới, bột sữa cùng bột lúa mạch còn có kẹo sữa này chị cầm về đi, chị làm việc nhẹ nhàng, nhưng mà anh rể ở phân xưởng làm việc tương đối mệt mỏi, cho nên sữa bột này chị có thể pha cho anh rể uống. Còn có cha mẹ chồng của chị cũng lớn tuổi rồi, chị cũng có thể pha cho bọn họ uống, một muỗng sữa bột một cốc nước, bột lúa mạch này chị cho cháu uống, cháu ngoại cũng bảy tuổi rồi, đúng là thời điểm thân thể phát triển, dinh dưỡng không thể thiếu."

"Không không không, mấy thứ này chính em lưu lại, chính em uống." Lý Hỉ Mai hoảng sợ. Khi nào thì em trai được nuông chiều từ bé thế nhưng liền vì nàng suy xét? Ngày hôm qua em trai cho nàng hai cái bánh bao, nàng đã cảm động rối tinh rối mù, hôm nay việc này vừa ra, nàng đều hoài nghi đầu óc em trai có phải bị đánh hỏng rồi không.

"Chị, chị nghe lời em nói." Cố Hi nói, "Chị nếu không nghe lời em nói, chị không cảm thấy chị làm thất vọng ân dưỡng dục của mẹ sao?"

Mẹ kế là bạch nguyệt quang trong lòng Lý Hỉ Mai, cho dù chết đi, nàng vẫn là thần tượng của Lý Hỉ Mai. Cố Hi lấy Trương Nhị Thuý ra tới, Lý Hỉ Mai liền không có biện pháp.

"Tuy nhiên............" Lý Hỉ Mai vẫn là do dự.

"Chị, chỉ có chị ở nhà chồng trôi qua tốt, về sau thời điểm em có chuyện tìm chị nhờ giúp đỡ, anh rể mới sẽ không phản đối, có phải mẹ qua đời chị liền không nghe em nói hay không?" Cố Hi làm bộ nghiêm túc nói.

"Vậy....... vậy được, chị nghe em." Lý Hỉ Mai bị em trai buộc nghe lời, gói lại đồ vật, trong lòng có cảm giác hoang mang, sau đó lại cảm thấy vui mừng, sau khi ba mẹ qua đời, em trai cũng liền hiểu chuyện.

"Chị lại đến phòng bếp." Cố Hi lại mang theo nàng đến phòng bếp, sau đó làm bộ ở trong ngăn tủ lấy đồ ra, từ quầy trữ vật của hệ thống lấy ra hai con cá cùng bốn cân thịt heo. "Chị, hai con cá này chị lấy một con đi, thịt heo chị lấy thêm một cân đi."

Lý Hỉ Mai nhìn đến tròng mắt đều phải rơi ra ngoài: "Ái Quốc, mấy thứ này em lấy từ đâu ra?"

"Bạn bè em đưa tới." Cố Hi nói.

"Bạn bè của em lấy từ đâu ra nhiều đồ như vậy?" Lý Hỉ Mai có chút không tin.

"Hắn là một lái xe, mỗi tháng đều chạy ra bên ngoài vận chuyển hàng hoá, sữa bột, bột lúa mạch cùng kẹo sữa là do hắn mang đến, cái công việc tài xế này của hắn là do em giới thiệu cho hắn, cho nên hắn đối xử rất tốt với em, chị có phải không tin em hay không?" Cố Hi nói, mặt trầm xuống, "Mẹ nếu như biết được chị hoài nghi cả em, nhất định là chết cũng không nhắm mắt."

"Không có không có, chị tin tưởng em mà." Lý Hỉ Mai lập tức nói.

"Vậy được, chị mau trở về, hiện tại cũng 10 giờ, chị về đến nhà cũng đến 1 giờ chiều, còn phải ăn cơm trưa." Cố Hi nói.

"Ái Quốc, chân của chị sức tốt lắm, đi nhanh, một tiếng rưỡi là đủ rồi." Lý Hỉ Mai nói.

"Vậy là tốt rồi."

"Chính là chị đi rồi, cơm trưa của em phải làm sao bây giờ? Còn có cơm chiều, còn có cơm cho ngày mai..........." Lý Hỉ Mai lại ưu sầu, "Nếu là có người có thể nấu cơm cho em thì tốt rồi."

Cố Hi cũng có ý nghĩ như vậy, nếu là có người có thể nấu cơm cho cậu thì tốt rồi. Đáng tiếc chính là cái thời đại này không có bảo mẫu, không có hạ nhân, kia đều là diễn xuất của nhà tư bản, thời đại này không cho phép.

Bất quá, Lý Hỉ Mai đột nhiên lại cao hứng: "Ái Quốc, em nhờ bà nội nấu cơm cho em, bà nấu cơm ngon, bà cùng ông hai người, em có thể mỗi ngày nhờ bà nấu cơm cho em."

Cố Hi hồi tưởng một chút, trong ấn tượng bà nội Lý nấu cơm còn ăn khá ngon. Bởi vì bà nội Lý có tổ tiên từng được làm ngự trù, cho nên truyền tới thế hệ này của bà nội Lý, tay nghề vẫn còn lại một chút tinh tuý.

"Được, em đã biết, em sẽ đi thương lượng cùng bà nội."

"Vậy chị về đây?" Lý Hỉ Mai đem cá, thịt, bột sữa, kẹo sữa cùng bột lúa mạch bỏ vào cái sọt, sau đó đeo lên trên lưng. Còn vẻ mặt lưu luyến không rời.

"Đi........... chờ một chút, chị, ngươi có thể hỏi anh rể một chút, có thể lấy được phiếu xe đạp hay không?" Cố Hi nói.

"Em muốn phiếu xe đạp làm gì?"

"Em muốn mua chiếc xe đạp, về sau đi huyện thành thăm chị hoặc là thời điểm đón chị, có xe đạp liền di chuyển dễ hơn, mỗi lần chị đến tới tới lui lui em đau lòng." Cố Hi trả lời.

Lý Hỉ Mai nghe xong, trong lòng thật mỹ mãn a, em trai của nàng biết đau lòng nàng! "Tuy nhiên mua xe đạp cần rất nhiều tiền."

"Em có tiền, cũng có thể dùng phiếu công nghiệp, phiếu thịt, phiếu lương thực đổi, chị giúp em hỏi anh rể một chút." Cố Hi nói.

"Được, chị đã biết, vậy chị đi đây."

"Dạ, trên đường cẩn thận."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC