Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yun Hee đi tới cạnh chị Chin Sun :"Unni. Hôm nay mọi người về trước đi"

"Lại hẹn nhau à" Chin Sun xoa trán hỏi

"Dạ" Yun Hee gật đầu trả lời

Chin Sun nắm hai bả vai Yun Hee, cả hai nhìn thẳng vào mắt nhau :"Nói thật cho chị biết, hai đứa có phải đang hẹn hò không ?."

Nghe thấy chị Chin Sun hỏi, Yun Hee nhớ tới tờ giấy nhắn hôm nay. Mặt lập tức đỏ bừng, thở dài nói :"Hôm nay em sẽ hỏi thẳng tiền bối, chị đừng lo"

Nghe Yun Hee đảm bảo Chin Sun yên tâm một chút :"Được rồi. Vậy chị về trước"

Yun Hee :"Bye bye unni"

Yun Hee cầm điện thoại suy nghĩ có nên điện tiền bối không.

"Em đang suy nghĩ gì vậy ?"

Yun Hee giật mình quay lại thì thấy tiền bối đang đứng ngay đằng sau, mỉm cười nhìn nàng.

Yun Hee thành thật trả lời :"Em đang định điện cho anh"

"Chúng ta đi thôi. Em ăn gì chưa? Chúng ta đi ăn trước đi" Jungkook dắt Yun Hee tới xe.

"Dạ oppa" Yun Hee nhìn động tác mở cửa xe cho nàng của tiền bối, Yun Hee thầm nghĩ đây là động tác giữa những người bạn sao.

Jungkook điều chỉnh điều hòa, mở một bài nhạc nhẹ. Sau đó quay qua hỏi nàng "Đủ ấm chưa em"

Yun Hee giật mình :"Dạ rồi ạ. Chúng ta đi ăn gì vậy oppa ?"

Jungkook :"Chúng ta đi ăn thịt nướng đi. Nhà hàng Born and Bred gần khu Seongdong-gu"

Yun Hee lo lắng :"Có ổn không ạ, nhà hàng đông người em sợ sẽ có người chụp lại"

Jungkook cười nói :"Không sao đâu, chúng ta ngồi phòng riêng. Anh có nhờ chủ quán rồi"

Yun Hee sửng sốt, tiền bối đỉnh quá dậy.

Tới quán thịt nướng, Yun Hee liền kiểm tra lại mình đã che kín mít chưa, Jungkook nhìn qua không khỏi bật cười. Dẫn Yun Hee đi vào, Jungkook liền đưa tin nhắn cho quản lý. Sau khi quản lý xác nhận rồi thì dẫn hai người tới một chỗ khuất người.

Hai người được dẫn tới phòng riêng, được ngồi đối mặt với bếp trưởng làm Yun Hee giật mình. Bếp trưởng tên là Sang Jung, không chỉ là một chàng trai dễ thương và thú vị, anh ấy cũng rất khiêm tốn. Hai người bắt đầu trao đổi với bếp trưởng và được họ phục vụ món ăn mà họ cho là hợp nhất, chứ không có menu để gọi món.

"Oppa, ở đây chắc đắt lắm đúng không" Yun Hee không nhịn được lo lắng thì thầm hỏi

"Ở đây giá hợp lí lắm em đừng lo" Jungkook nhịn cười trả lời

Quán ăn không quá ồn ào, cực kì sang trọng, nhà hàng còn theo phong cách Omakase. Yun Hee không khỏi trầm trồ

Jungkook tìm đề tài để trả lời :"Tết năm nay em có về nhà không ?"

Vì đã qua thời gian quảng bá nên bây giờ Yun Hee khá là rảnh :"Có ạ, ngày 28 em sẽ về để ăn Yết Seollal (Tết Nguyên Đán). Anh có về nhà không ?"

Jungkook :"Có, ba mẹ anh ở Busan nên anh sẽ về Busan ăn tết"

Yun Hee :"Khi nào anh đi ?"

Jungkook :"Chắc là mai"

"Ngày mai ạ ! Anh đã chuẩn bị đồ chưa ? Mai anh đi chừ còn rủ em đi chơi" Yun Hee giật mình

Jungkook cười :"Chiều mai anh mới đi, đừng lo"

"Em có cần tới tiễn không ạ ?" Vừa nói xong Yun Hee đã hối hận, đi tiễn để bị paparazzi chụp cho à.

"Đến lúc lên máy bay anh sẽ điện, em đừng suy nghĩ nhiều" Jungkook nhẹ nhàng nói

Yun Hee :"Dạ"

Đồ ăn bắt đầu được phục vụ. Jungkook thì thầm vào tai Yun Hee "Ở đây sẽ phục vụ một bữa ăn gồm nhiều loại thịt bò chất lượng hàng đầu"

Yun Hee nếm thử không khỏi sửng sốt, mỗi miếng thịt đều có lượng gia vị phù hợp ngon dã man. Đang ăn dở chừng nửa chừng, Sang Jung đột nhiên quay sang chúng tôi và nói: “Các bạn ơi, hãy yêu cầu tôi dừng lại, nếu không tôi sẽ tiếp tục phục vụ các bạn đến hết” như thể là nơi mà bạn có thể ăn tất cả những gì bạn ăn. 

"Anh ấy đang nói đùa à?" Yun Hee len lén hỏi Jungkook. 

Sang Jung nghe thấy Yun Hee nói ngay lập tức cười nói :"Cha tôi đã để lại cho tôi rất nhiều bò ,và ai đó phải ăn tất cả chúng! "

Yun Hee không khỏi bật cười. Tính cách hấp dẫn của bếp trưởng không chỉ dừng lại ở khiếu hài hước, sự dễ thương của anh ấy khiến trải nghiệm dễ chịu hơn nhiều.

Nhìn Yun Hee cười vui vẻ, Jungkook cũng bật cười theo. Thầm nghĩ không uổng công gọi điện năn nỉ anh Sang Jung.

Điểm nổi bật của bữa ăn là ở phần cuối, khi họ cuộn toàn bộ một con thịt, và người bán thịt đã thể hiện kỹ năng của mình bằng cách chuẩn bị món sashimi thịt bò tươi ngon nhất.

Cuối cùng Sang Jung mở một chai rượu gạo Hàn Quốc vì anh ấy không muốn hai người rời đi mà không thử một hoặc hai ngụm đồ uống truyền thống này.

Lúc tính tiền Yun Hee muốn chia đôi nhưng Jungkook không đồng ý. Chỉ bảo nàng bữa sau mời lại được. Nhưng nhìn bữa ăn ngày hôm nay Yun Hee liền biết là không rẻ, liền muốn chia đôi.

Hai người giằng co lúc lâu, nhìn thấy Jungkook không có ý để nàng trả Yun Hee liền xuống nước trước. Trong lúc Jungkook đi thanh toán, Yun Hee đeo khẩu trang rồi nhẹ nhàng tới chỗ nhân viên: " Chị ơi cho em hỏi xíu là một bữa ăn ở đây là bao nhiêu tiền ạ"

Nhân viên chuyên nghiệp đáp :" Bình thường sẽ là 2,5 triệu ₩ cho một phòng ạ."

Yun Hee sững sờ, thôi xong, 2,5 triệu ₩. Nhìn vẻ mặt như sắp chết của Yun Hee, nhân viên liền lập tức nói thêm

" Nhưng...nhưng mà một phòng gồm 12 người nên chia ra chỉ còn 250$ một người thôi"

May quá, 250$ dù đắt như so với 2,5 triệu ₩ thì vẫn chấp nhận được, haha.

Ngồi trên xe, cả hai đều im lặng. Jungkook lâu lâu nhìn qua Yun Hee, thấy cô nàng vẫn đang nhíu mày trầm tư.

"Em đừng giận. Lần sau chúng ta sẽ chia đôi " Jungkook nhẹ nhàng nói

"Em không giận, em chỉ đang suy nghĩ xem thử chỗ nào mời anh đi ăn được." Yun Hee nghiêm túc hỏi :" Anh có ăn được sushi không ?"

"Anh ăn gì cũng được" Jungkook bật cười

Jungkook đưa hai người đến bên bờ sông Hàn. Ngồi trên xe nhìn ngắm sông Hàn,tòa nhà quốc hội hay những hàng anh đào trên đại lộ Yunjungno. Dù bầu trời Seoul không có sao để ngắm nhưng khung cảnh trước mắt cũng đủ đẹp mắt rồi.

Yun Hee :"Vậy là anh hai anh đang đi quân sự hả"

Jungkook :"Ừ, ba mẹ anh cũng đi làm nên Gureum khá cô đơn."

Gureum là chú chó giống Maltese mà nhà tiền bối Jungkook nuôi. Jungkook đưa hình cho Yun Hee xem, là một chú chó có vẻ ngoài rất đặc biệt với bộ lông tuyệt đẹp, rất dễ thương.

Yun Hee :"Em cũng muốn nuôi thú cưng để đỡ buồn nhưng mà khó lắm í"

Jungkook :"Em muốn nuôi gì ?"

"Một chú chó giống Shih Tzu " Yun Hee đưa cho Jungkook hình nàng lưu được trên mạng

Jungkook :"Chị của J-Hope hyung cũng nuôi một em Shih Tzu "

"Thật ư" Yun Hee hào hứng :"Ở ngoài ẻm có dễ thương không"

Jungkook cười nhẹ :"Dễ thương lắm. Tên là Mickey "

Cả hai nói chuyện một hồi, đến khi nhìn đồng hồ thì gần nửa đêm. Đắn đo một lúc Yun Hee quyết định hỏi.

"Oppa... em muốn hỏi là... ừm... anh thích em à. Nếu anh không thích em thì những hành động quan tâm của anh khiến em hơi hiểu lầm. Có thể đó là hành động của anh đối với bạn của mình. Nhưng mà em nghĩ mình nên hỏi thẳng để em không còn hiểu lầm nữa."

Một lúc lâu sau, Jungkook mới nhẹ nhàng nói:

"Ừ. Anh thích em Yun Hee à. Chưa được em cho phép mà anh đã thích em rồi .

Thầy Murakami Haruki đã từng nói :
《Nếu như tôi thích em, và thật tình cờ em cũng thích tôi, khi làn tóc em rối, tôi sẽ mỉm cười mà giúp em vén lại tóc, sau đó bàn tay sẽ lưu luyến mà đặt trên mái tóc em thêm vài giây.

Ngược lại, nếu như tôi thích em, mà thật không may em lại chẳng thích tôi, khi làn tóc em rối, tôi chỉ có thể nhẹ nhàng mà nói với em, tóc em rối rồi kìa.》"

Jungkook dừng một chút rồi nhẹ nhàng vén tóc Yun Hee

"Vậy nên anh nói ra lòng mình với em, chỉ là muốn bày tỏ tâm ý của anh cho em. Em không cần phải chịu gánh nặng về trách nhiệm, vì tỏ tình là chuyện của một mình anh. Nếu như em đồng ý, đương nhiên là một chuyện cực kỳ hạnh phúc. Nhưng nếu em từ chối thì... cũng không sao cả"

Bầu không khí như tĩnh lặng, thậm chí có thể nghe thấy tiếng hít thở của hai người.

Tiền bối Jungkook thật sự rất tốt, Yun Hee nghĩ. Những hành động quan tâm của tiền bối Yun Hee đều không hề thấy phản cảm, thậm chí nàng còn rung động bởi những hành động nhỏ đó. Thế nhưng... chẳng có cặp đôi idol nào là an ổn cả.

Trách nhiệm của một người nghệ sĩ khi đứng trên sân khấu...trách nhiệm đó chính là hình mẫu một ngôi sao lung linh với tài năng xuất chúng, với nhân cách sáng giá, là hình mẫu lý tưởng của fan về một mẫu bạn trai hay bạn gái nào đó và đương nhiên sẽ thuộc quyền sở hữu chung của tất cả chứ không phải của riêng ai

“Rời khỏi nhóm đi đồ phản bội”, “chúng tôi sẽ rời khỏi fandom”, “anh/cô đang làm ảnh hưởng đến nhóm đấy”… là những câu muôn thuở của fan khi họ “nhảy cào cào lên” hay “hét hò thảm thiết” mỗi lần có một thần tượng nào đó chính thức tuyên bố hẹn hò hoặc kết hôn.

Nàng không muốn ảnh hưởng đến tiền bối. Tiền bối đã hy sinh quá nhiều thứ để đạt được bây giờ. Vậy nên...phải từ chối thôi

"Xin lỗi tiền bối. Chúng ta không thể hẹn hò được. Em xin lỗi" Yun Hee như lấy hết sức lực để trả lời

Jungkook cười nhẹ, nhưng bàn tay đã xiết chặt vô lăng. Jungkook vốn đã biết câu trả lời, hiện tại nhóm của hắn đang rất là nổi tiếng, Yun Hee thì mới debut, hai người họ là không thể.

Vậy nên Jungkook muốn kéo dài thêm một chút thời gian. Thế nhưng hôm nay Yun Hee muốn nói ra hết thảy. Hắn không muốn phủ nhận tình cảm của mình vậy nên đành đi đến con đường này.

"Ừ, anh hiểu mà. Để anh đưa em về"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net