Chương 2: xuyên sách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ai! Đau quá. Quái lạ mình trúng quả bom đó thì sao sống được hay là có người cứu mình. Không thể quả bom đó mạnh lắm sao có thể cứu được. Đang mải suy nghĩ thì một giọng nói cất nên đánh thức tôi khỏi dòng suy nghĩ.

Cậu chủ đã tỉnh có sao không để tôi gọi bác sĩ: Ông quản gia nói

Tôi không sao ông có thể ra ngoài cho tôi nghỉ ngơi.

Ông quản gia ra ngoài tôi bắt đầu sắp xếp lại mọi thứ. Một là mình sống một mình không có ai cả mà tay không có một vết trai do thường cầm dao mổ và luyện súng và các vũ khí lâu ngày để lại. Bật dậy vào soi gương thì thấy trong thấy trong hình là một cậu công tử bột da trắng mịn nhìn cũng rất thuận mắt. Nhéo một phát thấy đau thì chắc chắn đây là thân thể của mình mà sao lại mang một gương mặt khác. Ra ngoài tìm được giấy tờ tùy thân thì thấy một dòng chữ vô cùng nổi bật là Dạ Nguyệt cùng tên nhưng không cùng họ sau đó thì đầu đau như búa bổ và mọi thứ tối sầm trước mắt tôi. Mọi kí ức về Dạ nguyệt như ùa về trong đầu cậu cha mẹ mất từ nhỏ trong tai nạn máy bay. Nên từ nhỏ đã học mọi cái về công ti giờ cậu đang làm chủ tịch và đưa công ti phát triển rất tốt trong 5 năm qua khong bao giờ tuột khỏi top 3 công ti lớn nhất. Chỉ sau Bạch gia và công ti phần mềm Ninza hai công ti lớn nhất bây giờ. Tổng hợp mọi thông tin xong và cậu biết mình đã nhập hồn vào xác của nhân vật phụ trong của cô nhóc kia mà cậu cũng quên mất tên chuyện chỉ nhớ đây là lúc bị cô ả Tiêu Dao nói là nỡ tay đẩy xuống hồ vì do bất cẩn. Thế mà nguyên chủ cũng tin mà đem lòng yêu cô ả cái gì cũng nghe theo làm mọi việc mà không cần biết lí do. " Cậu nghĩ thầm: Đúng là yêu đến mù quán mà không biết đâu là thật đâu là giả chỉ đâm đầu vào yêu đúng là dại mà". Có đủ thông tin thì cậu gọi quản gia vào làm thủ tục xuất viện và trở về nhà để tiếp tục mọi công việc thường ngày và tránh xa nữ chính của chuyện để có một cuộc sống yên ổn bình lặng. Đang thẩm thơ nghĩ cho kế hoạch tương lai vói một vẻ mặt ngu ngơ thì có một ánh mắt theo dõi cậu từ lâu ngắm nhìn khuôn mặt ngởn ngơ của cậu qua cửa sổ mà thẫn thờ bất giác mở một nụ cười ô nhu trên khuôn mặt lạnh băng. ( vì giường bệnh gần cửa sổ nên cậu mới bị nhìn thấy mà không chút phòng bị). cảm nhận có ai nhìn qua ra thì không có ai:

Chắc mình nhìn nhầm, đúng là sự cảm nhận yếu mà chán thật.

Quản gia đi vào báo: cậu chủ mọi việc đã xong ta có thể về

Cậu trả lời bằng một câu nói lạnh băng không cảm xúc: Đi thôi

Về nhà thì cậu mới cảm nhận được thế nào là nhà giàu vì ngày xưa chỉ sống ở biệt thự nhỏ ngoại ô mà chỉ có một mình nên cậu cũng không chú ý đến nhà cửa mấy giờ thấy lại thì đây không khác nào một lâu đài đi theo kiểu Châu Âu xưa vừa cổ kính vừa sang trọng không kém phần khí thế. Vừa đặt chân xuống thì toàn bộ người hầu ra cúi chào một cách đúng mực qua ánh mắt cho thấy họ hoàn toàn kính trọng không có một ai có ánh mắt xem thường hay gian dối. Cho thấy nguyên chủ rất được mọi người tôn kính không có một chút tâm tư riêng nào.

Nên phòng ngủ thì đây là một căn phòng màu đencũng cùng màu phòng cũ cậu nên không phải đổi gì nhiều chỉ đổ lại bàn làm việctrong thư phòng lại thành màu đỏ. Ngoài công ti ra cậu còn một lắm giữ một nửahắc đạo do cha để lại có tên là Win chuyên điều tra về mọi thông tin, còn lànơi cung cấp thông tin cho cả hắc đạo và bạch đạo không nhữ thế mà còn là nơi xảnsuất vũ khí lớn nhưng do cậu quá tin tưởng nên đã bị phản bộ và đó cũng là mộttrong số các nam chủ của nữ chính là Thiên trợ thủ đắc lực của cậu đặt hết niềmtin vào mà nhận lai chỉ là trái đắng. Sau buổi tối, nghỉ ngơi lấy lại sức vìmai cậu còn phải kí hợp đồng với Bạch gia người đại diện là Bạch Duật Thần mộttrong số các nam chính đẫ cướp đi công ti của cậu vì lấy được bản kế hoạch bánvũ khí với Nga nên công ti cậu đã bị Nga khơi tố vì làm mất thông tin quốc giavà phạm tội phản quốc bị tịch thu mọi tài sản, vì cha có công trong nghiên cứucho đất nước thoát khỏi dịch bệnh tạo vắc xin nên đã được miễn chết. Người đưathông tin không ai khác là nữ chính vì có công phát hiện nội gián nên cô ta đượclà người phát ngôn của đất nước và giúp cho Bạch gia có được hợp đồng của Nga và nhận được một lợi nhuận lớn từ đó.


(chuyển ngôi xưng từ tôi sang cậu cho dễ viết)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net