Chap 49 : Tạo phản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

. Nam Phong mang theo cô tức tốc vào cung , khi đến nơi , không khí đau thương tràn ngập khắp cung điện , phụ hoàng của hắn vẫn còn nằm trên giường , trên khuôn mặt phảng phất nỗi sợ hãi , hai tay bấu chặt , hai chân cũng thâm tím bất thường , thân thể theo thời gian mà lạnh đi . Mẫu hậu của hắn vì đau lòng không nhịn được mà ngất xỉu .
- Thái Y , phụ hoàng ta....tại sao lại qua đời ?
- Vương...vương gia , hoàng thượng trước đã mang bệnh , hạ thần đã đem thuốc đến cho người nhưng...không biết ai đã bỏ mã tiền vào trong đó .
- Mã tiền ?
- Mã tiền có thể giúp chữa bệnh nhưng nếu dùng nó trong thời gian dài lâu sẽ bị độc mà chết.
- Mau lôi hết nha hoàn thân cận phụ hoàng lên đây cho ta .
- Báoo ! Tam vương gia , Cửu vương gia , nha hoàn thân cận của hoàng thượng ba người đã chết hai , một người đang hấp hối .
. Trên trán hắn đã xuất hiện ba vạch đen , cô liền nắm lấy tay hắn , ý bảo sẽ không sao .
- Mau đem lên đây cho bổn vương ! Nhanh lên !
. Tam vương gia một bên cũng lo lắng quát tháo . Khi người đưa đến rồi , nha hoàn nằm dưới đất kia đang co rút , mắt trợn ngược lên , miệng bắt đầu sủi bọt trắng . Thái Y liền chạy tới với ý định giữ lại cái mạng nha hoàn này , cũng là giữ lại cái mạng của lão , vạn lần không để hai vị vương gia tức giận .
. Nha hoàn đó có vẻ đau đớn không nói nên lời , tay hướng đến long sàn rồi xoay lại nhìn đám người bọn hắn ú ớ mấy tiếng sau đó lăn đùng ra chết .
- Hạ thần bất tài , độc đã ngấm sâu vào cơ thể không cứu được .
. Hắn tiến đến long sàn , nhìn sơ lược kiểm tra vài chỗ đều không có vết tích gì . Sau đó liền cho người lo tang lễ , xong việc hắn mang cô trở về phủ , cô đã mệt rồi , cần phải nghỉ ngơi .
-------- Tuyết Cô viện
- Phong , ta biết ngươi rất buồn , nhưng người đã đi rồi , vốn dĩ không thể sống lại , ngươi hãy phấn chấn lên , tìm ra người hạ độc , trả thù cho phụ hoàng ngươi .
. Nhìn thấy hắn cứ ngồi ở một góc cùng ánh nến mập mờ , trong lòng cô cũng đau theo hắn , cô mất mẹ từ lúc chỉ có bốn tuổi , nhưng cô đã nhận thức được và đau lòng như thế nào , còn hắn , đã lớn như thế , đau cũng không thể khóc , chỉ có thể ngồi yên đó .
- Phong , ta nói ngươi không  nghe sao ? Mau đi ngủ đi , ngươi đã ngồi đó lâu lắm rồi .

- Nàng ngủ trước đi , đừng bận tâm ta .
- Cái gì mà không bận tâm , ngươi là người của ta , ngươi có chuyện gì ta cũng rất đau lòng...
. Hắn xoay lại nhìn cô .
- Ta sẽ không để nàng đau lòng nữa , chỉ là lần này , ta không ngờ hắn lại nhẫn tâm ra tay với phụ hoàng , ta nhất định , phải bắt hắn trả gấp mười !!
---------
. Cô và hắn từ sớm đã nhập cung , là do mẫu hậu gọi đến bảo có chuyện quan trọng , đến nơi đã thấy bá quan văn võ đã đủ . Mẫu hậu hắn lấy ra di chiếu , đọc lên cho mọi người cùng nghe . Sau khi nghe xong hai tai cô như lùng bùng , đây là di chiếu truyền ngôi cho hắn , cho Nam Phong .
--------
. Hàn Kha cùng Hạo , Tiểu Xuân đang trên đường trở về kinh thành , chỉ là không phải ba người , mà còn có rất rất rất nhiều người .
- Vừa nhận được tin !! Hoàng thượng đã...băng hà rồi !
. Hạo có chút sững người , phụ hoàng này của hắn tuy ghẻ lạnh hắn , nhưng thật tâm hắn không có ghét người phụ hoàng này .
- Nguyên nhân ?
- Bị hạ độc .
. Tiểu Xuân ngồi một bên nghe mà không kịp che miệng đang há ra , hoàng thượng thật là bị hạ độc sao ?
- Do ai làm ?
- Ngươi nghĩ còn ai khác ngoài tên đầu lợn đó ? Không vì hắn , ta cũng không vội vội vàng vàng dắt các ngươi về đâu .
- Hắn dã tâm như vậy , cả phụ hoàng cũng sẵn sàng giết không tha .
--------
- Hôm nay , ta lên ngôi kế vị phụ hoàng , nàng cũng đường hoàng lên làm hoàng hậu , sau này nên cẩn thận một chút , có biết không ?
- Ngươi không cần lo , hãy lo cho bản thân trước đã , cùng đến đại điện thôi !
. Hắn và cô sánh vai nhau bước vào , hai bên muôn lời chúc tụng .
- Hoàng thượng vạn tuế ! Vạn tuế ! Vạn vạn tuế !
- Hoàng hậu thiên tuế ! Thiên tuế ! Thiên thiên tuế !
- KHOAN ĐÃ !
- Bảo vệ hoàng thượng !!
. Từ đâu binh lính tiến vào bao vây khắp nơi . Các quan thần một số chạy lại vây quanh bảo vệ hắn và cô , một số khác chạy về phía của nam nhân kia .
- Các ngươi nên nhận ra ai mới là hoàng thượng .
- Hỗn xược ! Mau quỳ xuống nhận tội , may ra hoàng thượng sẽ tha cho ngươi .
- Các ngươi mở mắt ra nhìn cho kĩ , đây là quân bài thống lĩnh 7 vạn quân , bên ngoài còn có 15 vạn quân Đại Nguỵ , các ngươi nên xem lại ai mới là người quỳ xuống xin tha .
. Nam nhân lấy trong người ra quân bài , ngạo nghễ ngang tàn .
- Lý Quốc Thiên ! Tên phản tặc , ngươi hôm nay dám tạo phản , còn không mau hối lỗi , trẫm sẽ niệm tình huynh đệ tha cho ngươi một mạng sống .
- Nam Phong , ngươi sai rồi , là ta mới là người nói câu đó , ta đến đây để giành lại thứ đáng lẽ là của ta , ngươi ngoan ngoãn chịu trói đi .
- Phong !!!
- Hàn Tuệ !!
. Hắn vì một chút lơ là bị một hắc y nhân mang cô đi .
- Ngươi mau thả nàng ra !!
- Để xem biểu hiện của ngươi cái đã .
. Thiên nhếch môi nhìn hắn .
- Hoàng thượng , chúng ta hiện đang bị bao vây , tiến không được lui cũng không xong , hoàng hậu lại bị hắn bắt làm con tin , chúng ta nên...
- Các ngươi yên tâm !
- Quốc Thiên ! Thứ ngươi muốn là ngôi vị , ta đưa cho ngươi , mau thả nàng ấy ra !
. Nam Phong bước ra , dáng vẻ bất khuất thường ngày của hắn đâu rồi ? Hắn quỳ xuống , hắn thua rồi , thua thật rồi !!
- Haha ! Các ngươi mở mắt ra nhìn cho kĩ , hoàng thượng của các ngưoi chọn mỹ nhân không chọn giang sơn , xứng để các ngươi tôn sùng sao ? Mau trói hắn lại cho ta !!
- Ngươi mau thả Hàn Tuệ ra !!
. Lãnh thừa tướng nhìn nữ nhi mình yêu thương trong tay kẻ địch không khỏi lo lắng .
- Nhạc phụ đại nhân , người không cần lo , nữ nhi của người sẽ được ta chăm sóc tốt !!
- Ngươi nói không giữ lời !! Ngươi...
- Thừa tướng , đừng lo , hắn không làm gì hoàng hậu đâu , cứ theo kế hoạch mà làm !!
. Phó tướng quân bên cạnh nhắc nhở , là người thiện chiến , nay lại chịu im lặng trước kẻ địch , quả khác thường !!
- Mau giải vào nhà lao hết cho ta !
. Cô từ nãy giờ quan sát , có điểm gì đó rất lạ liền nhớ lại lúc nãy .
- Một lát nếu có chuyện gì xảy ra , nàng nhất định không được vội vàng , cứ bình tĩnh yên lặng là được . Mọi chuyện có ta lo !
. Ban nãy rõ ràng hắn đã ôm cô chặt , cớ sao lúc hắc y nhân bay đến lại cố tình thả lõng để hắc y nhân dễ dàng mang cô đi ?
. Ngoan ngoãn nghe lời hắn dặn mà im lặng , nhưng khoé mắt đã ươn ướt , lòng đã như cắt ra từng mảnh , Nam Phong của cô chưa bao giờ khuất phục trước ai , hắn...đang quỳ dưới chân huynh đệ của hắn , kẻ thù của hắn .
P/s : Au vừa viết xong nên post liền luôn 💞💞 chap này ta thấy nó cứ lẹ lẹ sao ấy , có phải không ? Chuyện bắt đầu rối nên ta không biết viết sao để mạch truyện chậm lại nữa 😶😶 Tại sao Nam Phong cố ý cho Hàn Tuệ bị bắt đi ? Phó tướng quân và Lãnh thừa tướng không động thủ ? Nam Phong lại chịu quỳ xuống đầu hàng ? Hàn Kha đột nhiên xuất hiện ? Quá trời câu hỏi luôn 😂😂 Thôi au ngủ đây các bạn đọc truyện rồi ngủ sớm nhé 💞💞 Cmt truyện đi 💋💋 à mà mời ghé qua wattpad của au xem tác phẩm mới nhé ❤️❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net