Chương 55 - 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 55

"Phong, chúc mừng anh tiến giai thành công, cụng ly~" Mặc Vân Hi giơ ly chân dài lên, cười tủm tỉm nói. "Cám ơn." Lăng Phong nhấp một ngụm rượu mơ, hương vị chua ngọt rất là kích thích khẩu vị, nhìn một bàn thức ăn ngon, anh đã thật nhiều ngày chưa được ăn đồ ăn Vân Hi nấu.

Mặc Vân Hi gắp gân chân thú hầm trứng gà vào trong bát Lăng Phong, "Phong, lần này sau khi anh tiến giai, còn muốn đến dã ngoại đi làm nhiệm vụ liệp sát sao?"

Lăng Phong lắc đầu, "Không cần, còn chưa đến hai tháng là đến thú triều mùa đông, tôi muốn nắm chặt thời gian tu luyện, mau chóng thăng cấp, thời điểm thú triều khẳng định có thể săn được dị thú cấp 6."

"Thú triều..." Mặc Vân Hi do dự để đũa xuống, "Phong, thú triều rất nguy hiểm đi, anh nhất định phải đi sao?"

"A, không có việc gì, trong gia tộc rất nhiều người cùng đi." Biết Mặc Vân Hi lo lắng cho anh, Lăng Phong xoa mái tóc mềm mại của cậu, "Hàng năm đến thú triều gia tộc đều tổ chức tiểu đội liệp sát, không nguy hiểm như vậy." Lăng Phong nói đúng, thú triều năm nay cũng không đơn giản như vậy, bao gồm anh là một trong năm người thừa kế đã thành niên, lần này thú triều nghiễm nhiên đã thành chiến trường để bọn họ tranh giành lập uy.

"Nga, kia... Mang em cùng đi đi, em còn có thể thu thập dược liệu!" Mặc Vân Hi kỳ thật là không muốn cùng Lăng Phong tách ra, tại thế giới này, cậu chỉ có Lăng Phong là người thân cận nhất, tuy nói hiện tại có sư phụ, chính là cậu luôn luôn xem Lăng Phong như người nhà.

"Em không thể đi." Lăng Phong kiên quyết nói, và hai lần cơm, "Đến lúc đó tôi sẽ sắp xếp người bảo vệ em, em ngoan ngoãn đợi ở nhà, thời điểm thú triều học viện cũng sẽ nghỉ, chỗ nào cũng không được đi." Mặc Vân Hi hiện tại có thể nói là vướng bận duy nhất của anh, đối với địch người mà nói cũng là nhược điểm bạc nhược nhất của anh, anh không có khả năng mang theo cậu đi chém giết.

Mặc Vân Hi thực buồn bực cúi đầu ăn cơm, kỳ thật cậu sớm biết rằng sẽ là như vậy, "Đúng rồi, Phong, ăn nhanh lên, lát nữa mang anh đi nơi này!"

"Chỗ nào?" Sinh hoạt của Vân Hi rất đơn giản, mỗi ngày không phải đến trường học thì chính là đi dược thị, ngẫu nhiên đi xưởng dược nhà Harvey, chẳng lẽ mấy ngày nay anh không ở đây đã xảy ra chuyện gì? "Mau ăn, lát nữa anh sẽ biết!"

Sau bữa cơm chiều, Mặc Vân Hi liền hưng phấn lôi kéo Lăng Phong chạy vào phòng ngủ, "A, không nghĩ tới em nhiệt tình như vậy." Lăng Phong cười nói. Mặc Vân Hi đỏ mặt quay đầu lại liếc mắt trừng Lăng Phong một cái, "Làm đều là anh a, ngựa đực!" Đóng kỹ cửa phòng ngủ, hai người ngồi trên giường, Mặc Vân Hi thần bí hề hề lấy ra ngọc bội, "Phong, chuẩn bị tốt chưa?" Lăng Phong đuôi lông mày nhướn lên, "Tùy thời đều có thể, em phải tin tưởng năng lực của tôi." (=)))))

Mặc Vân Hi lười phản ứng anh, giữ chặt tay Lăng Phong, có chút khẩn trương, cậu còn chưa thử dẫn người đi vào, không biết có thể thành công hay không, tâm niệm vừa động, một trận cảm giác không trọng lực qua đi, hai người đã đi vào không gian trong bạch ngọc.

"Đây là..." Lăng Phong tò mò nhìn phong cảnh điền viên chung quanh, hoàn toàn bất đồng với phong cảnh địa mạo (hình dạng mặt đất) ở Dnoqia tinh cầu, núi ở đây thực xinh đẹp tuyệt trần, cây cũng không cao, cỏ cũng không phải chỉ có một ít.

"Đây là không gian trong bạch ngọc a!" Mặc Vân Hi rất ít nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Lăng Phong, đắc ý lôi kéo anh đi đến trước đình tứ giác, "Anh xem, mấy câu thơ này không phải là mấy câu thơ trên khối ngọc bội anh đưa em sao, cái này chính là ngọc bội không gian!"

Lăng Phong kinh ngạc nhìn câu thơ treo trên đình, anh vẫn là lần đầu tiên biết có người có thể tiến vào không gian, hơn nữa lớn như vậy, còn có trời có đất, có cỏ có cây? "Vân Hi, em phát hiện như thế nào? Còn có ai biết?" Lăng Phong khẩn trương hỏi.

Mặc Vân Hi buồn cười lôi kéo Lăng Phong đi vào trong đình, "Ai nha, anh đừng nghiêm túc như vậy, em trong lúc vô ý phát hiện, đương nhiên chỉ có anh biết."

"Ân, việc này đồng dạng cũng không thể để những người khác biết, loại đồ vật này ..." "Ai nha, thật dài dòng a, em biết, anh trước giúp em kéo thùng nước lên đi!"

Mặc Vân Hi lao lực phe phẩy thùng nước. Lăng Phong đưa tay kéo một cái, đem thùng nước kéo lên, "Em muốn uống?" "Anh uống, em uống không có tác dụng, bất quá khoai tây nhỏ rất thích!" Mặc Vân Hi đem thùng nước giao cho Lăng Phong, nếu cậu đoán không sai, nước này đối với việc khôi phục tinh thần lực có hiệu quả rất tốt.

Lăng Phong bưng thùng nước uống ngay một hơi, nước giếng lạnh lẽo thấm ngọt, tựa hồ ẩn chứa một loại năng lượng, làm người ta thần thanh khí sảng, hơn nữa giống như đối với kinh mạch bị tổn thương trong quá trình thăng cấp lúc trước cũng có chút tác dụng trị liệu! "Đây là?" Lăng Phong lại uống ngay vài hớp, "Đích thật là đối với kinh mạch có tác dụng trị liệu, tuy rằng không hiển rõ, nhưng thư thái rất nhiều!"

"Nga, nói như vậy đây là cửa vào dược tuyền a?" Mặc Vân Hi đúng là không phát hiện có công năng này, có thể là vì kinh mạch của cậu không bị thương, "Đúng rồi, em giới thiệu với anh linh thức của em, khoai tây!"

Phanh ~ khoai tây nhỏ nghe thấy tiếng gọi, lập tức cao hứng nhảy ra, nó rất thích không gian chơi thoải mái này. Lăng Phong nhìn chằm chằm quả cầu tròn vỗ bốn cái cánh nhỏ màu vàng này, anh là lần đầu tiên thấy linh thức của Mặc Vân Hi, "Khụ, em hẳn là rất cố gắng đặt tên." "Khoai tây, khoai tây..." Khoai tây nhỏ tò mò bay về phía Lăng Phong, ba một cái đụng phải đầu Lăng Phong, vỗ cánh nhỏ nhào vào trong lồng ngực Mặc Vân Hi, "Hi Hi, khoai tây giúp ngài báo thù, ai bảo hắn buổi tối mỗi ngày đều khi dễ cậu!"

Lăng Phong híp mắt nhìn chằm chằm quả cầu tròn màu vàng trong lồng ngực Mặc Vân Hi, "Nó thấy được?"

"Khụ, khoai tây nhóc đi chơi đi." Mặc Vân Hi xấu hổ sờ sờ đầu to của khoai tây, "Thực xin lỗi, nó là linh thức của em, em cũng không có biện pháp, anh để ý?"

Lăng Phong lắc lắc đầu, "Không, thực kích thích..." Mặc Vân Hi nghiến răng, anh đồ biến thái này! Khoai tây nhỏ vỗ vỗ cánh, chui vào trong thùng nước bắt đầu nghịch nước, "Khoai tây, khoai tây..." Lăng Phong liếm liếm môi, quyết định lần sau nên mang theo cái chén vào đây thì tốt hơn, "Vân Hi, đất bên kia là sao thế, từng khối từng khối." Lăng Phong chỉ vào mấy khối đất vườn cách đó không xa, bởi vì hiện tại cơ hồ dị thực (thực vật) nhân công gieo trồng đều khó sống được, cho nên người nơi này nhóm chưa từng thấy qua hoàn cảnh. "Nga, đó là đất vườn, chính là đất đã được bừa tơi, gieo trồng thực vật, em về sau muốn trồng chút dược liệu ở chỗ này."

Mặc Vân Hi đi đến cạnh ruộng, bốc một chút đất sét màu đỏ, đây là đất trên địa cầu, còn mang theo mùi đất ẩm ướt, "Nói không chừng đất nơi này có thể khiến thực vật sống được." Lăng Phong nhìn Mặc Vân Hi, cảm thấy được mỗi lần chỉ cần nhắc tới chuyện có liên quan đến thuốc, biểu tình Vân Hi thật giống như tản ra một loại ánh sáng nhu hòa, cả người đều rất khoái nhạc, anh thề, sẽ có một ngày anh để Vân Hi quang minh chính đại làm chuyện mình thích, làm một vị luyện đan sư chân chính.

Mặc Vân Hi ngày hôm sau vừa đến trường học đã bị Blaine chặn lại, "Vân Hi, thân thể tốt chứ?" Hôm nay Blaine ăn mặc một thân gọn gàng linh hoạt, áo sơmi màu trắng quần dài phối với da giày, có vẻ thon gầy cao ngất, đuôi ngựa dài màu vàng buộc lên cao, trong tay còn thưởng thức sự dẻo dai của thước dạy học, thấy thế nào cũng có phong phạm nữ vương mà.

Mặc Vân Hi gian nan nuốt một ngụm nước miếng, "A ~ sư huynh, sớm như vậy a."

"Gọi giáo sư, nơi này là trường học, Mặc đồng học thân mến." Blaine cười tủm tỉm đi tới, thước dạy học nhỏ trong tay vỗ vào tay kia ba ba rung động, "Vân Hi đồng học hôm nay thân thể tốt rồi chứ?" "Ha ha, đúng vậy, giáo sư, em... Ngày hôm qua tiêu chảy!" Mặc Vân Hi cười lui về sau từng bước, không ổn a...

"Nga? Tiêu chảy? Vậy cũng nên hảo hảo nghỉ ngơi hai ngày." Đôi mắt màu xanh lam một bộ biểu tình thân thiết, thước dạy học nhỏ ba một cái chuẩn xác vô cùng đập lên "chỗ bị thương" của Mặc Vân Hi. "Tê ~~" Mặc Vân Hi hoa cúc đau buốt nhảy ra xa một mét, "Giáo sư em sai rồi, em tan học... Nga không, giữa trưa không ăn cơm, đi phòng thí nghiệm giúp thầy làm dung dịch!"

Nghe vậy, Blaine thu hồi thước dạy học nhỏ, vừa lòng gật đầu, từ trong không gian lấy ra một bản ghi chép nhỏ, "Nhạ, băng ghi hình chương trình học ngày hôm qua, giữa trưa liền vất vả em tiểu sư đệ, nuốt lời thì không phải là trẻ ngoan nga, còn có, em đừng đến muộn." Mặc Vân Hi nhìn nhìn bản ghi chép, che mông, nhe răng nhếch miệng chạy về hướng phòng học, buổi sáng hôm nay môn địa lý các vì sao của lão đầu nhi cũng không dễ chọc, phải nhanh, tê ~~ ở chung cùng biến thái quá nguy hiểm, phải nghĩ biện pháp tự mình chuẩn bị bộ thiết bị luyện tập mới được.

Thời điểm nghỉ giữa giờ, Mặc Vân Hi đi đến trước mặt Harvey, "Anh em, có chuyện hỏi cậu." "Cái gì?" Harvey một bên nhét đồ ăn vặt vào miệng một bên hỏi. "Ngạch ~ cậu mặt làm sao vậy, đỏ cả một vùng lớn!" Mặc Vân Hi tò mò nhìn trên má trái Harvey có một chút sưng, "Bị người ta đánh?"

Không đề cập tới chuyện này thì hoàn hảo, nhắc tới chuyện này Harvey liền bốc hỏa, đồ ăn vặt cái gì, bóp cổ Mặc Vân Hi lắc mạnh, "Đều là cậu làm hại, đều là cậu làm hại!"

"Uy, đừng lắc, tử mập mạp, mau buông tay!" Mặc Vân Hi bị lắc đến độ có chút hôn mê, "Rốt cuộc sao lại thế này?"

"Hừ, còn không phải bởi vì ngày hôm qua cậu không tới!" Harvey thở phì phì trừng mắt nhìn Mặc Vân Hi, nhặt đồ ăn vặt lên rắc rắc cắn trút giận, "Ngày hôm qua, Blaine giáo sư mặt lạnh băng, tớ nhìn thấy hắn nhiều lần hướng về phía chỗ cậu ngồi nghiến răng, hảo tâm nói cho hắn biết cậu bệnh nặng, phát sốt, kết quả cứ như vậy, tay hắn khỏa thế nên đi làm dị năng võ giả!" Harvey còn khoa trương nhéo mặt Mặc Vân Hi. "Tê ~"

hiện tại Mặc Vân Hi vừa nghe đến tên Blaine hoa cúc liền đau, nhìn mặt mập mạp, càng thêm quyết định chính mình phải mua bộ dụng cụ, "Lần này tính như tớ thiếu cậu một cái nhân tình, nói chính sự anh em, trọn vẹn dụng cụ luyện đan, cậu có biết đại khái mất bao nhiêu tiền không?"

"Trọn bộ? Cậu muốn mua a?" Harvey kinh ngạc nhìn Mặc Vân Hi, "Cậu đã có thể luyện đan rồi?"

Mặc Vân Hi lắc đầu, "Tớ chính là hỏi một chút, sớm muộn gì cũng phải mua, đại khái bao nhiêu tiền?" Harvey nhíu mày nghĩ nghĩ, "Cụ thể tớ cũng không biết, bất quá rẻ nhất cũng phải hai ba ngàn vạn, luyện đan cao cấp thì càng đắt!" Hai ba ngàn vạn?! Đắt như vậy, còn là rẻ nhất! Lăng Phong gần đây luôn luôn vội vàng trù bị thú triều mùa đông cùng tu luyện, đều không đi làm nhiệm vụ gì, tuy nói con số trong thẻ phụ thuộc như trước khả quan, nhưng mua chút nguyên liệu, dược liệu còn có thể, mua dụng cụ thì có vẻ không đủ, làm sao bây giờ? Hiện tại đều không thể giúp anh ấy chiếu cố, lại càng không không biết xấu hổ thêm phiền toái cho anh, đúng rồi, chính mình kiếm tiền!

"Harvey, thuốc khôi phục tinh thần lực cùng viên dinh dưỡng có thể bán bao nhiêu tiền?" Mặc Vân Hi nghĩ đến cậu hiện tại cũng có thể làm ra thành phẩm dị năng dược. "Này phải xem phẩm chất, bất quá, cậu muốn bán?" Thấy Mặc Vân Hi gật gật đầu, Harvey nói, "Đừng nói giỡn, cá nhân làm dược ai dám mua a, không có dược sư cách chứng, không phải dị năng dược do dược hán sản xuất không thể bán!"

"A? Cá nhân không thể bán a?" Nghe xong lời Harvey, Mặc Vân Hi giống bóng cao su bị xì hơi, xem ra cậu là mệnh tiêu tiền, kiếm tiền và vân vân quả nhiên vĩnh viễn là giấc mộng a. "Ngô, dị năng dược cá nhân làm không thể bán, bất quá nếu là đan dược, có thể đến công ty bán đấu giá hoặc là dược tiệm gởi bán, chỉ cần kiểm tra đủ tư cách là được, rất nhiều luyện đan sư đều làm như vậy." Harvey nói.

Mặc Vân Hi ánh mắt nháy mắt sáng, "Anh em, kia đan dược cấp một, có thể bán bao nhiêu tiền?" "Cấp một? Hơn mười vạn, tốt thì mấy chục vạn, dưới cấp năm cũng không đáng giá lắm." Harvey tùy ý nói. "Mới hơn mười vạn?!" Hiện tại Mặc Vân Hi cuối cùng biết vì cái gì Herman nói phối phương của thầy ấy không thể phổ biến, chỉ vị cỏ quý giá kia thì không dừng lại ở cái giá này, "Xích đan có đan văn, cũng là giá này sao?"

"Xích đan có đan văn? Anh em cậu nói giỡn đâu đi." Harvey một bộ biểu tình cậu đừng đùa, "Đan dược cấp một, đều là luyện đan sư cấp thấp làm, ô đan đã không tồi, đại sư nào chạy đi làm xích đan cấp một a, nếu có, phỏng chừng có được từ hội đấu giá."

"Cậu nói thật? Nếu có, có thể hay không bán trăm vạn?" Mặc Vân Hi hưng phấn mà hỏi. "Ân, hẳn là có thể đi, dù sao có không ít kẻ có tiền muốn mua còn không có đại sư chịu làm đâu." Hôm nay Vân Hi rất kỳ quái, Harvey khó hiểu nhìn Mặc Vân Hi, "Anh em, cậu sẽ không thật muốn luyện đan đi?" "Ha ha, không, tớ tùy tiện hỏi thôi, đừng ăn, đi học."

Mặc Vân Hi giữa trưa ngay cả cơm cũng chưa ăn, gửi cho Lăng Phong thư điện tử liền trực tiếp chạy đến phòng thí nghiệm của Blaine, cậu cũng không muốn lại chọc giận biến thái này. "Hô ~ sư huynh, em đến đây!" Mặc Vân Hi chạy tới, thời điểm đến phòng thí nghiệm có chút thở hổn hển. Blaine ôn nhu cười cười, "Yêu, nhìn em thở hổn hển, cấp bách như vậy để làm chi, tài liệu đều chuẩn bị tốt, em nghỉ ngơi để sư huynh giải thích một chút rồi lại đi làm đi."

"Không, không có việc gì, em làm ngay." Mặc Vân Hi thoáng bình tĩnh, liền bắt đầu làm chiết xuất, cậu cũng không muốn cùng Blaine ngồi xuống nói chuyện phiếm. Có thể là bởi vì đã làm một lần, lần này phối phương đồng dạng, làm chiết xuất cùng dung hợp đều phi thường thuận tay, hơn nữa đều là một lần liền thành công, xoa xoa mồ hôi trên trán, Mặc Vân Hi đem dung dịch sau dung hợp giao cho Blaine,

"Sư huynh, làm tốt." Blaine hưng phấn mà tiếp nhận dung dịch, liền bắt đầu chuẩn bị dụng cụ luyện chế, ngay cả nhìn cũng không nhìn cậu. Mặc Vân Hi bĩu môi, thật sự là qua sông đoạn cầu, chính mình tìm cái ghế, ngồi xem Blaine luyện đan, nói như thế nào cũng là luyện đan sư cấp 7, cơ hội khó có được.

Trong biển ý thức của Mặc Vân Hi, khoai tây nhỏ cố gắng đem quá trình Blaine luyện chế hiển thị ra, cơ bản trình tự cùng với lúc Herman luyện chế không có gì khác, nhưng Blaine thao tác tinh thần lực tuy rằng cũng thập phần thuần thục, nhưng hiển nhiên không bằng lão đạo Herman, thời điểm biểu đồ tổ hợp năng lượng khai thông không lưu sướng như vậy, hơn nữa tổ hợp này cùng Herman cũng không hoàn toàn giống nhau, xem ra dược liệu đồng dạng, phương pháp mỗi người tổ hợp đều có bất đồng, chỉ cần làm được cân bằng năng lượng, không có xung đột thì tốt rồi.

Blaine luyện ra đan dược hẳn cũng là một khối xích đan, kết quả thí nghiệm đồng dạng cao tới 96%, phẩm chất phi thường không tồi. Viên đan dược này cũng có đan văn không có tình trạng nứt ra rõ ràng, nhưng cùng Herman đại sư luyện chế bất đồng, màu đỏ tươi cùng màu da cam phân bố giống như đường vân dưa hấu, hơn nữa thập phần đều đặn, mặt ngoài cũng là bao phủ một tầng vầng sáng màu vàng.

Blaine nhìn chằm chằm viên đan dược này như có điều suy nghĩ, ở trong quá trình luyện chế vừa rồi, hắn tự mình cảm nhận được tinh thần lực so với bình thường còn khó thao tác hơn như đại sư nói, dược vật hoạt tính tương đối cao, năng lượng dao động mãnh liệt, thật giống như đang sống, phi thường nghịch ngợm, tập trung tinh thần lực cao độ để uốn nắn năng lượng dược vật hoạt bát, hơn nữa dựa theo phân chia màu sắc, hắn cùng đại sư khống chế tinh thần lực vẫn còn kém rất nhiều.

"Vân Hi, tôi to gan phỏng đoán." Blaine vỗ vỗ đầu Mặc Vân Hi đang quan sát đan dược, chỉ vào bộ phận màu da cam trong đó nói, "Em nói này có thể là kim đan hay không?"

Mặc Vân Hi cau mày lắc đầu, "Không biết, em chưa thấy qua kim đan, bất quá em nghĩ kim đan hẳn là càng vàng đi, em trước kia xem qua đan văn xích đan, là màu kim hoàng, em cảm thấy phải là như vậy."

"Phải a, ai cũng đều không gặp qua." Blaine nhìn chằm chằm viên đan dược màu đỏ tươi cùng màu da cam giao nhau này đến xuất thần, "Chẳng lẽ nói chính là quá độ không rõ hiện đan văn sao? Viên đại sư cầm kia diện tích lớn hơn nữa càng đều đặn."

"Ân." Mặc Vân Hi gật gật đầu, "Sư huynh, thầy có thể cho em mượn phòng thí nghiệm dùng không? Em cuối tuần cũng muốn luyện tập luyện chế."

"Ha ha, sớm chuẩn bị tốt cho em rồi." Blaine đưa cho Mặc Vân Hi một tấm thẻ, "Đại sư đã sớm phân phó cho em một tấm thẻ, thuận tiện cho em luyện tập, bất quá không được làm nổ dụng cụ của tôi!"

"Thật cảm ơn sư huynh." Mặc Vân Hi cao hứng cất thẻ, "Đúng rồi, sư huynh cuối tuần ở sao?" Mặc Vân Hi không yên hỏi han. "Này cuối tuần không ở, tôi muốn đi xem kết quả nghiên cứu đan dược của đại sư." Blaine hướng Mặc Vân Hi mở trừng hai mắt, "Như thế nào? Muốn sư huynh cùng em luyện tập?"

"Không không, tự mình luyện là được, ha ha..." Mặc Vân Hi xấu hổ cười cười, trong lòng cũng đã nhạc khai liễu hoa, thật tốt quá, cuối tuần có thể đến đây luyện đan!

Chương 56

Rốt cục đến cuối tuần, sáng sớm, Mặc Vân Hi liền bọc mấy phần tinh chất dược vật dung hợp thành công ở phòng thí nghiệm của Blaine hai ngày này đi vào học viện Saint Ovendo, hôm nay cậu cuối cùng cũng bắt đầu luyện chế, vừa nghĩ tới không biết có thể luyện ra cái dạng đan gì, Mặc Vân Hi cảm giác đặc biệt hưng phấn.

Quét thẻ, thuận lợi đi vào phòng thí nghiệm, "Thật tốt quá, quả nhiên không có ai."

Mặc Vân Hi cẩn thận lấy ra từ trong không gian bốn phần dung dịch được dung hợp tốt, đây đều là cậu làm vào buổi chiều thứ năm và sau khi tan học ngày hôm qua, thời gian quý giá, cậu phải thừa dịp Blaine không ở đây hai ngày này luyện mấy viên đan dược.

Đầu tiên bắt đầu thử nghiệm trước với đan dược bậc một, Mặc Vân Hi dựa theo trình tự điều chỉnh tốt nhiệt độ đan lô cùng thời gian, loại đan phương này đã xem sư phụ cùng Blaine luyện chế hai lần, cậu tương đối có tin tưởng.

Đem dung dịch đổ vào đĩa thí nghiệm, bỏ vào đan lô, Mặc Vân Hi bắt đầu phóng xuất ra ý thức lực, ý thức lực trải qua dây xích tay màu bạc, bị áp súc thành sợi năng lượng rất nhỏ phóng xuất ra ngoài, bất đồng với tinh thần lực màu sắc oánh bạch, Mặc Vân Hi phóng xuất ra ý thức lực lại là màu vàng nhàn nhạt.

Dựa theo ý thức lực, Mặc Vân Hi chăm chú quan sát biến hóa trong đĩa thí nghiệm, để dây nhỏ ý thức lực quấy, dung dịch dần dần bốc hơi, trong nháy mắt dây nhỏ tiếp xúc dung dịch, cậu có thể rõ ràng cảm nhận được năng lượng thực vật sôi sục, ý thức lực gia nhập làm chúng nó càng thêm vui vẻ, phản ứng cũng càng thêm kịch liệt.

Xung quanh bốn bề vắng lặng, Mặc Vân Hi liền đi vào biển ý thức, đủ mọi đoàn năng lượng màu sắc rõ ràng có thể thấy được, cậu kiên nhẫn sử dụng dụng tâm thức lực đem làm theo, cũng đi diệt trừ tạp chất trong đó. Mặc Vân Hi phát hiện tuy rằng ý thức lực của cậu chủ động hơn, nhưng trên thao tác lại không linh hoạt bằng Herman cùng Blaine, riêng một bước này cũng đã tiêu hao không ít thời gian.

Cậu vốn là nghĩ dựa theo biểu đồ năng lượng của Herman đại sư phỏng chế một lần trước, nhưng tuy rằng khoai tây nhỏ đem biểu đồ hoàn nguyên hiện ra trong biển ý thức, nhưng các dòng chảy năng lượng dược liệu tựa hồ cũng không phải thực nghe lời, bướng bỉnh cùng ý thức lực chơi trốn tìm, trong khi đó khoai tây nhỏ cũng hưng phấn mà vỗ cánh nhỏ tham dự trong đó, bay tới bay lui hỗ trợ chỉ huy ý thức lực, trong biển ý thức một mảnh cảnh tượng khí thế ngất trời, Mặc Vân Hi chỉ cảm thấy xem người khác luyện đan là một chuyện rất có quy luật rất nghiêm túc, nhưng tới cậu, lại càng như là một trò khôi hài.

Mặc Vân Hi khó khăn rốt cục đem các loại năng lượng lưu tổ hợp thành một cái biểu đồ năng lượng đơn giản, tuy rằng cùng biểu đồ của Herman đại sư có chút chút chênh lệch, nhưng năng lượng tuần hoàn coi như lưu sướng.

Mặc Vân Hi sử dụng dây nhỏ ý thức lực kiên nhẫn làm khai thông, có chỗ dòng năng lượng giao hội sẽ xảy ra xung đột, cũng làm điều chỉnh rất nhỏ, theo các nhánh tốc độ chảy dần dần trở nên cân xứng mà có quy luật, Mặc Vân Hi cũng cảm giác ra trong biển ý thức bắt đầu lộ ra sức sống mạnh mẽ, loại cảm giác này rất kỳ diệu, so với đan dược gặp qua trong dĩ vãng thì mãnh liệt hơn, giống như là hình thành một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net