Chương 29: Vị trí.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn ở chân núi có gần ngàn người thế nhưng số người có thể đặt chân lên đỉnh núi Quyết Thắng đếm ra cũng chỉ có trăm người.

Những người có thể lên đỉnh núi trong lòng không có lấy chút bàn bạc, dù sao tại chỗ này có không ít người thực lực không tầm thường, hơn nữa còn có bối cảnh hùng hậu, ai biết bọn họ chiếm được bao nhiêu thân phận bài? Cuối cùng trong vòng khảo tư cách người đạt được thân phận bài nhiều nhất có mười tên, bọn họ đều cảm giác mình có không ít thân phận bài, nhưng lại cảm thấy so với những người khác mình có ít hơn, cho nên có không ít người chọn nơi này làm chỗ xuất thủ cuối cùng.

Cô Lăng Nguyệt cũng có ý định như thế, dù sao ai lại chê  thẻ thân bài nhiều hơn một chút cho nên dọc đường nàng và Cao Chí Thanh  thu hoạch không ít thân phận bài, nàng đối với điểm này rất có tự tin, nhưng nàng biết rõ tự tin đôi khi cũng hội hố người. Dù sao số người có thể tham gia vòng cuối chỉ có vỏn vẹn 10 người thôi.

 Sau khi tới đỉnh núi, đỉnh núi lại không hề dốc đứng giống như mọi người nghĩ, mà ngược lại lại là một vùng đất trống trải cực kỳ bằng phẳng, hơn nữa phạm vi vô cùng rộng lớn, cho dù mấy trăm người bọn họ đứng ở chỗ này cũng vẫn lộ ra vẻ vô cùng trống trải.  

 Nơi vùng đất bằng phẳng này lộ ra vẻ vô cùng bóng loáng, giống như một cây búa khổng lồ chém ngang đỉnh núi này vậy, nhìn qua thật thần kỳ. Ở chỗ đất trống này còn có một đỉnh núi cực kỳ trơn nhẵn, giống như lúc chém chỉ chém có hơn phân nửa.  

Cô Lăng Nguyệt hoàn toàn không quan tâm đến đây rốt cuộc là do thiên nhiên hay còn người tạo thành, hoặc là do cả hai bởi nàng biết chỉ cần thực lực ngươi đủ mạnh muốn sang bằng ngọn núi chỉ trong tích tắc là chuyện dễ như bàn tay.

Đưa mắt nhìn hoàng thượng Hiên Viên Long lúc này đang đứng trên một ngọn đài cao, đứng bên cạnh hắn còn có không ít người, Cô Lăng Nguyệt đứng nghe hắn buông lời khen ngợi những người có thể lên đỉnh núi.

Đối với khúc dạo đầu của Hiên Viên Long không thể nghi ngờ đã làm nâng cao cảm xúc của mọi người, mọi người kích động nhìn lên đài cao, khỏi dậy lên ham muốn của tất cả những người tham gia, đứng trong đám đông Cô Lăng Nguyệt không khỏi tán thưởng năng lực chính trị của Hiên Viên Long.

 "Kế tiếp, chúng ta chọn lựa trong các ngươi mười người có thân phận bài nhiều nhất, mười người này sẽ tiến hành một vòng tỷ thí cuối cùng!" Hiên Viên Long cũng không nói lời thừa thãi, mà trực tiếp đi vào chủ đề: "Sau đó trên bảng Quyết Thắng sẽ xuất hiện mười cái tên, những người có tên xuất hiện trên bảng Quyết Thắng sẽ đứng lên đài cao."  

  Hiên Viên Long làm ra một dấu tay, từng đạo quang mang từ trên cột sáng màu vàng trên đỉnh núi phát ra, bao vây lấy mọi người, lúc nhìn thấy một màn này, mọi người cũng không kinh ngạc.

Cô Lăng Nguyệt nhìn ánh sáng đó chiếu lên người mình liền cảm nhận được có một cỗ lực lượng kỳ lạ đang xem xét túi càn khôn của nàng, vốn sau khi biết túi càn khôn bị xem xét nàng còn có chút khẩn trương, có điều một khắc sau nàng phát hiện cỗ lực lượng kia dường như chỉ hữu dụng đối với thân phận bài, đối với những vật khác nó căn bản không để ý, lúc này mới yên lòng lại.

 Mặc dù có không ít người, nhưng thời gian tiêu hao lại vô cùng ngắn, bởi vì trong một lúc tất cả mọi người đều được tiến hành, rất nhanh, ánh sáng màu vàng kia liền biến mất.  

 Mọi người mờ mịt nhìn Hiên Viên Long, bảng Quyết Thắng này ở chỗ nào đây?

 Sự nghi vấn này cũng không duy trì quá lâu, ở trên vách núi sau đài cao dần dần lộ ra những chữ màu vàng, nhìn thấy một màn này trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, ai cũng không nghĩ tới bảng Quyết Thắng kia lại được làm từ vách núi, bảng Quyết Thắng cao hơn hai mươi trượng này thoạt nhìn làm mọi người chấn động.  

Theo hướng mọi người nhìn chăm chú, đám người Hiên Viên Long cũng quay về phía sau nhìn lại, những chữ màu vàng càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng xuất hiện mười cái tên!

Hạng thứ mười: Địch Lưu, hạng thứ chín: Sở Vân. . . . . . .  

Biết Cao Chí Thanh đứng ở vị trí thứ 7, Cô Lăng Nguyệt lên tiếng chúc mừng hắn rồi tiếp tục nhìn, nhìn ba chữ Cô Lăng Nguyệt có ánh sáng màu vàng chuyển động, khóe môi nàng cong lên. 

Mà Mộ Chỉ Ly nhìn thấy bản thân đứng vị trí thứ ba có chút thỏa mãn, sau đó tiếp tục nhìn xem hai người nào đứng cao hơn mình.

Nhìn người đứng ở vị trí thứ hai là Lục hoàng tử Hiên Viên Dật, hạng nhất là Cô Lăng Nguyệt. Đối với kết quả này, nàng không chút ngạc nhiên. Dù sao nàng sớm nhìn ra Hiên Viên Dật bất phàm, còn về Cô Lăng Nguyệt khi được Thiên Nhi nói cho hay thực lực sự của nàng ta thì nàng sớm đã biết trước.

Về phần ca ca của Hiên Viên Dật, Hiên Viên Thần đứng thứ sáu, thứ hạng này làm cho mọi người không khỏi cảm khái thực lực của hoàng thất, bọn họ tổng cộng chỉ có hai người tham dự cuộc thi này, mà hai người đều có thể tiến vào thứ hạng trong mười người, trong đó một người đứng hạng hai, thoạt nhìn thì dễ dàng, nhưng khi đã làm được như vậy thì tuyệt đối là kinh người!  

Đối với kết quả này, Hiên Viên Long tương đối thỏa mãn! Vị trí thứ nhất không thuộc về hoàng tộc khiến hắn có chút thất lạc nhưng bản thân hắn cũng rõ đây là chuyện hợp lý.

Về phần Hiên Viên Thần nhìn thấy một màn này xong, sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng khó coi, ánh mắt nhìn về phía Hiên Viên Dật cũng có một tia hận ý, thật ra thì dọc đường đi hắn cùng Hiên Viên Dật không đi cùng với nhau, mà là đến cuối mới hợp lại với nhau, cho nên hắn cũng không biết đến tột cùng Hiên Viên Dật đạt được bao nhiêu thân phận bài, hơn nữa sau khi gặp nhau, Hiên Viên Dật vẫn nói hắn ta đạt được vô cùng ít, mà hắn cũng cho là như thế, không nghĩ tới vậy mà hắn ta lại đạt được hạng hai.

 Nhìn phụ hoàng bộ dạng cao hứng, trong tim hắn thấy không thoải mái, hiển nhiên phụ hoàng cao hứng không phải là bởi vì hắn, sợ là địa vị giữa hắn và Hiên Viên Dật sẽ có biến hóa rất lớn!  

Về phần Nguyễn Ngọc Hành đứng ở vị trí thứ 4, hắn đối với việc Cô Lăng Nguyệt giành vị trí thứ nhất rất thoải mái tiếp nhận, thế nhưng đối với người đứng thứ 3 Mộ Chỉ Ly là hoàn toàn bất ngờ, song rất nhanh khôi phục lại thái độ của bản thân.  Nhớ tới chuyện nàng giải quyết đám người của thành Ngãi Y cùng thành Thanh Long đoạt không ít thân phận bài, có điều chưa từng nghĩ đến nàng ra còn đạt được nhiều hơn hắn!

Đối với bảng xếp hạng này, có người vui có người buồn, song lại bị giọng nói của Hiên Viên Long làm cho trấn tĩnh lại: "Kế tiếp, chính là vòng tỷ thi cuối cùng."

Nghe vậy, tất cả mọi người ở chỗ này dù là trúng tuyển hay không trúng tuyển đều đem lực chú ý chuyển đến đài cao. Vòng tỷ thí cuối cùng có thể nói chính là cuộc tỷ thí giữa những thiếu niên anh tài của Thiên Thăng quốc.

Chắc chắn, những người cuối cùng sẽ đạt được địa vị cực cao ở Thiên Thăng quốc được người người hâm mộ! Mà trước khi biết được năm người cuối cùng là ai, có thể thấy được quá trình tỷ thí đặc sắc của họ.

Thể lệ của vòng thi cuối cùng là như thế này: Năm người đứng đầu được quyền chủ động, do đó họ sẽ rút thăm tên của năm tuyển thủ đứng sau, nói cách khác năm người đứng đầu sẽ không gặp phải đối phương.

Với cách làm này đảm bảo thực lực người được tuyển chọn của Thiên Thăng quốc đạt mức độ tốt nhất, vì dựa vào số lượng thân phận bài cũng không thể đánh giá chính xác lên thực lực của người dự thi.

"Năm người đứng đầu lên đài, bắt đầu rút thăm!" Trên đài cao một người có đạo khí tức không hề thua kém Hiên Viên Long lên tiếng nói.

Mọi người không chút trì hoãn đi tới đài cao, đối mặt với trận đánh cuối cùng, mỗi người bọn họ đều có chút vội vàng, dù sao sau khi trận chiến ngày hôm nay chấm dứt, tất cả đều được định đoạt.

Tổng cộng chỉ có mười người, cho nên rút thăm có vẻ đơn giản, ở trên bàn trước mặt Hiên Viên Long có năm thẻ trúc, rất hiển nhiên trên năm thẻ trúc khắc năm cái tên, có điều bây giờ đang được để sấp, từng thẻ trúc nhìn qua đều rất giống nhau, không có cách nào để ăn gian cả.

Bởi vì là người đứng đầu cho nên Cô Lăng Nguyệt vô cùng tự nhiên rút, bên cạnh Hiên Viên Dật lại nhìn thoáng qua ba người Mộ Chỉ Ly, khóe miệng nở một nụ cười ấm áp, làm cho người ta nhìn qua cảm thấy rất thoải mái: "Các ngươi tới trước đi!"

Đáng lẽ Hiên Viên Dật phải là người rút thứ hai nhưng hắn lại để người khác rút trước, hành đọng này của hắn Cô Lăng Nguyệt hiểu rõ.

Hiên Viên Long sau khi nghe được lời của Hiên Viên Dật cũng gật đầu cười, hiển nhiên đối với cách làm của Hiên Viên Dật hắn rất hài lòng, thứ nhất có thể cho bọn họ thấy hoàng gia lòng dạ bao dung độ lượng, thứ hai làm cho mọi người tin tưởng là rút thăm công bằng.

Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly cũng không có ý kiến gì, Hiên Viên Dật đã nói như vậy, nếu bọn họ vẫn không chịu thì lộ ra vẻ có chút kiêu căng. Do vậy, người rút thăm thứ hai là Mộ Chỉ Ly.

Nhìn bốn thẻ trúc trước mặt, Mộ Chỉ Ly tùy ý chọn một cái, dù sao cũng không nhìn được phía sau như thế nào, huống chi nàng cũng không thèm để ý đối thủ của mình là ai.

Cô Lăng Nguyệt nhìn một chữ bát thật to viết trên thẻ trúc, đối thủ của nàng là Mộc Thiên Nam.

Kế tiếp bốn người khác cũng lần lượt lật thẻ bài, đối thủ của Mộ Chỉ Ly là số chín Sở Vân, đối thủ của Cao Chính Thanh là số năm Bao Hồng Hiên, thời điểm thẻ tên mở ra, Bao Hồng Hiên không khỏi có cảm giác oan gia ngõ hẹp.

Mà đối thủ của Hiên Viên Dật lại là ca ca của hắn Hiên Viên Thần, kết quả này khiến cho bốn người họ cảm thán vận khí này thật là khó gặp.

Hiên Viên Long nhìn thấy kết quả này trong một khắc trong mắt cũng hiện lên sự kinh ngạc, điều này không biết nên nói là bọn họ vận khí tốt hay tệ đây. Do vậy, hoàng gia nhất định sẽ có một người lọt vào trong năm người, chỉ có thể một người được chọn, cả hai người được chọn là không có khả năng.

Cô Lăng Nguyệt lặng lẽ nhìn trên mặt Hiên Viên Dật lộ ra một tia bất đắc dĩ, sau đưa mắt nhìn Hiên Viên Thần phía dưới lại thấy Hiên Viên Thần cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, trong mắt có chiến ý nồng đậm, xem ra Hiên Viên Thần nhất định trổ hết tài nghệ để thắng Hiên Viên Dật cho bằng được đây.

Những người khác cũng nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng thầm than Hiên Viên Thần yếu hơn Hiên Viên Dật một bậc a, ít nhất thì tâm tính chênh lệch quá lớn!

Thấy mười người đã được phân cặp xong, Hiên Viên Dật lại lên tiếng: "Hiện tại, bắt đầu tỷ thí!"

Cô Lăng Nguyệt nhìn ở dưới đài đã có năm đài tỷ võ, những đài tỷ võ này hẳn là đã có từ rất lâu rồi, có điều tuy cũ nhưng vô cùng cứng rắn, được xây nên từ đá hoa cương vô cùng tốt, đao kiếm đều không cách nào lưu lại chút dấu vết trên đó. Chắc là mỗi lần cả nước có cuộc thi cũng chỉ có mười người được vào vòng sau.

Ngước nhìn đối thủ của mình là Mộc Thiên Nam, Cô Lăng Nguyệt hoàn toàn không có chút áp lực nào.

Mà Mộc Thiên Nam khi biết đối thủ của mình là ai, liền rõ bản thân chỉ có thể đi tới đây thôi. Có điều hắn cũng giống như Mộ Chí Cương dốc hết sức ra thi đấu, không muốn có lấy một tia tiếc nuối nào.

Cô Lăng Nguyệt đương nhiên nhìn ra phần tâm tư này của hắn, trong lòng có chút tán thưởng, thế nhưng nàng cũng không có ý định nương tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net