Y Thủ Che Thiên 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thực sự là vượt quá sự tưởng tượng của mọi người.

“Chuyện hôm nay, ngoại trừ Bồng Lai bí cảnh, tin tức này tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, một khi tiết lộ ra ngoài, trả giá bằng tử vong! Các ngươi… hiểu rồi chứ?” Mẫn Vô Song bình tĩnh chậm rãi nói, ánh mắt lạnh như băng quét qua mọi người. Người bị ánh mắt kia quét đến đột nhiên cảm thấy áp lực, phút chốc, tất cả mọi người cúi đầu, không dám nhìn thẳng Mẫn Vô Song.

“Hiểu!” Mọi người rối rít đáp lại, có thể tiến vào Bồng Lai bí cảnh chính là mơ ước lớn nhất của bọn họ, giờ phút này đã đạt tới, còn có cái gì không đồng ý.

Nhìn dáng vẻ tiều tụy của mọi người, sắc mặt đám trưởng lão Hạ Trường Thanh mới tốt lên một chút. Hạ Trường Thanh chậm rãi nói: “Tin tưởng mọi người không biết rõ về Bồng Lai bí cảnh, hiện tại ta giới thiệu cho các ngươi về Bồng Lai bí cảnh một lần.”

Nghe vậy, mọi người đều chăm chú nhìn về phía Hạ Trường Thanh, ngay cả đám người Mộ Chỉ Ly cũng không ngoại lệ. Bồng Lai bí cảnh này rốt cuộc tồn tại như thế nào? Cho tới bây giờ, bọn họ cũng chưa hiểu thấu.

“Ở Bồng Lai bí cảnh có rất nhiều tiên đảo, trên tiên đảo tọa lạc vô số môn phái, về phần các ngươi lựa chọn tiến vào môn phái nào là chuyện của các ngươi. Nếu như thể hiện không tốt ở trong môn phái, sẽ bị đuổi ra, trở thành một gã Tán Tu.

Đừng cho là hiện tại các ngươi có thể tiến vào môn phái liền mừng thầm, ở trong Bồng Lai bí cảnh, số lượng Tán Tu vượt quá sức tưởng tượng của các ngươi. Địa vị của Tán Tu đương nhiên không thể so với người trong môn phái, ta có thể thản nhiên nói cho các ngươi biết, Bồng Lai bí cảnh tràn ngập nghiệt ngã, ngoại trừ có sức mạnh, không hề tồn tại đồng cảm gì hết.

Không có sức mạnh, kẻ tiện nhân chà đạp, không ai sẽ ra mặt giúp ngươi, cho dù là môn phái cũ của ngươi. Nếu như các ngươi có sức mạnh, đó tất nhiên là khỏi phải nói.” Hạ Trường Thanh chậm rãi nói.

“Sau khi đi Bồng Lai bí cảnh, không được tùy tiện bước ra! Bồng Lai bí cảnh là thế giới của Tu Luyện Giả chân chính, đây là quy định Bồng Lai bí cảnh định ra với bên ngoài, nếu không để mặc cho các ngươi ra vào, đối với vương quốc đúng là uy hiếp khổng lồ.” Mẫn Vô Song nói tiếp, “Chuyện này các ngươi nhất định phải nhớ kỹ! Một khi không tuân theo, kết quả —— chết!”

Nghe lời này, Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíu mày. Một khi bọn họ không thể ra khỏi Bồng Lai bí cảnh, vậy làm sao còn có thể trở về Phân thế giới? Làm sao có thể chi viện Tu Luyện Giả đến từ Phân thế giới, đây chẳng phải là hoàn toàn ngăn cách với bọn họ rồi?

Đây đối với bọn họ lại là một phiền phức lớn, tuyệt đối không thể như vậy mới phải! Nhưng nàng cũng không thể vì thế mà vứt bỏ Bồng Lai bí cảnh, thật là khiến người ta buồn bực. Đám người Hàn Như Liệt hiển nhiên cũng đang suy tư vấn đề này, không khỏi đều nhíu mày.

Hạ Trường Thanh dường như không chú ý tới vẻ mặt của mọi người, tiếp tục nói: “Ở trong Bồng Lai bí cảnh, môn phái có hai phân loại —— chính đạo và ma đạo! Hai loại này đều có sức mạnh rất lớn ở Bồng Lai bí cảnh, các ngươi có thể tự lựa chọn một loại. Nhưng các ngươi không thể lựa chọn môn phái, chỉ có môn phái lựa chọn các ngươi. Hiện tại, lựa chọn chính đạo đứng ở bên trái, lựa chọn ma đạo đứng ở bên phải!”

Lời của Hạ Trường Thanh vừa dứt, mọi người đều có chút do dự. Không biết nên chọn loại nào cho phải, ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng có chút do dự. Trước kia, ở Đại lục Thiên Huyền, môn phái căn bản cũng không phân chia chính – ma, Bồng Lai bí cảnh lại được phân chia rõ ràng như thế.

Rất hiển nhiên, chính đạo và ma đạo là đối lập, xem ra cạnh tranh ở Bồng Lai bí cảnh cũng không nhỏ a. Một khi lựa chọn, sau này không thể nào thay đổi. Đối với nàng, không có cái gọi là chính đạo và ma đạo, đều là cầu sức mạnh, chẳng qua là phương thức hơi khác mà thôi.

Cũng không phải là tất cả người thuộc chính đạo đều cương trực công chính, ra vẻ đạo mạo cũng không thiếu, cũng không phải là tất cả người trong ma đạo đều lãnh huyết vô tình, người ngay thẳng phóng khoáng cũng không ít, chọn loại nào là một vấn đề.

Mộ Chỉ Ly không khỏi nhìn về phía đám người Hàn Như Liệt, rất hiển nhiên, bọn họ không có ý định tách ra. Cho dù chọn bên nào, tất cả mọi người sẽ chọn ở cùng môn phái.

Hàn Như Liệt cười nhạt, cũng không nói chuyện, ý của hắn rất rõ ràng, dù Mộ Chỉ Ly chọn loại nào, hắn cũng không có ý kiến. Mộ Dật Thần cũng nhún vai, hắn cũng không để ý cái trò này, thế nào cũng giống nhau. Thiên nhi và Cung Tuấn Bân cũng không hề phát biểu ý kiến gì, trong phút chốc, mọi người ai cũng chưa ra quyết định.

Những Tu Luyện Giả khác đã rối rít đứng ở hai bên, chỉ còn lại có sáu người bọn họ còn đứng ở chính giữa, có vẻ vô cùng lúng túng. Ánh mắt mọi người đều tập trung trên sáu người này, ngay cả Hạ Trường Thanh và Mẫn Vô Song giờ phút này cũng đang nhìn sáu người bọn họ, trong mắt không thiếu tia hi vọng.

Trong này lại có vài nhân tài thích hợp bồi dưỡng, sau này tiền đồ vô lượng, bọn hắn đương nhiên hi vọng họ có thể lựa chọn môn phái của bọn hắn.

Cảm nhận được tầm mắt của Hạ Trường Thanh và Mẫn Vô Song, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy da đầu tê dại, còn không quyết định nữa, sợ là bọn họ sẽ nổi giận. Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly không khỏi bước sang bên trái một bước.

Mộ Chỉ Ly vừa bước sang một bước, năm người phía sau cũng sải bước sang bên trái!

Chương 54: Lựa Chọn

Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly bước sang bên trái một bước, trong mắt Hạ Trường Thanh ánh lên nụ cười. Chỉ cần bọn họ lựa chọn chính đạo, vậy là tốt rồi! Huống chi, Thiên Âm môn chính là môn phái đệ nhất của chính đạo, tin tưởng bọn họ sẽ chọn!

Đang lúc này, Mẫn Vô Song đột nhiên mở miệng, “Ma đạo không gò bó nhiều như chính đạo, chỗ tốt cũng không ít, các ngươi nên nghĩ rõ ràng.”

Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, tuy Mẫn Vô Song không nói thẳng bảo bọn họ đi ma đạo, nhưng ý này đã vô cùng rõ ràng, nói vậy Mẫn Vô Song hẳn thuộc môn phái của ma đạo, cho nên mới lên tiếng nhắc nhở như vậy.

So sánh với sự ngạc nhiên của Mộ Chỉ Ly, sự kinh ngạc trong mắt những người khác còn sâu hơn. Khi bọn họ lựa chọn, đều không có trưởng lão nào lên tiếng nhắc nhở, làm sao thời điểm mấy người Mộ Chỉ Ly lựa chọn, trưởng lão lại nhắc nhở? Nhìn dáng vẻ, như là chỉ sợ Mộ Chỉ Ly không gia nhập vậy.

Mẫn Vô Song vừa dứt lời, sắc mặt Hạ Trường Thanh biến đổi trở nên khó coi, không khỏi căm tức nhìn Mẫn Vô Song một cái, nói: “Đúng như Mẫn trưởng lão nói, chuyện này một khi quyết định thì không thể đổi lại, các ngươi nên hiểu rõ ràng, chính đạo cũng không thiếu chỗ tốt.”

Hai mắt Mẫn Vô Song híp lại, nhìn Hạ Trường Thanh trong mắt mang theo một tia tức giận. Hạ Trường Thanh cũng không sợ hãi chút nào, hai tầm mắt giao phong trên không trung, tóe ra tia lửa.

Mộ Chỉ Ly lúng túng một trận, nhìn bộ dáng dường như dù nàng lựa chọn cái nào, đều nhất định sẽ đắc tội trưởng lão bên kia, điều này thật sự là. . . . . . Nếu sớm biết như thế, lúc trước nàng liền nhân dịp lúc mọi người lựa chọn nhanh chóng chọn đi, sẽ không đến mức lúng túng như hiện tại.

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly không khỏi truyền tâm cho đám người Hàn Như Liệt, hỏi bọn họ rốt cuộc lựa chọn bên nào. Ai ngờ mọi người đều không có cảm giác gì đối với lần này, chỉ nói theo lựa chọn của nàng, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy nhức đầu. Trước mắt bao người, cộng thêm ánh mắt hiền lành của hai vị trưởng lão, loại này lựa chọn thật không dễ làm a.

Mộ Chỉ Ly thu chân lại, chìm vào im lặng.

Hạ Trường Thanh thấy Mộ Chỉ Ly đứng tại chỗ bất động, lại càng giận từ trong lòng, nếu như không phải là Mẫn Vô Song chặn ngang một gậy, hiện tại đám Mộ Chỉ Ly đã lựa chọn chính đạo.

“Mẫn Vô Song, cách làm này của ngươi thật có chút không hiền hậu a.” Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, sắc mặt âm tình bất định, rất hiển nhiên, hắn tức giận rồi.

Nếu như đối diện là những người khác, đối mặt với cơn tức giận của Hạ Trường Thanh, trong lòng nhất định sinh ý sợ hãi, nhưng ở trước mặt hắn là đối thủ một mất một còn đã nhiều năm. Mẫn Vô Song căn bản làm như không thấy Hạ Trường Thanh tức giận, không biết hắn khiến cho Hạ Trường Thanh tức giận còn hơn nữa bao nhiêu lần rồi, nếu có thể tức chết hắn ta tự nhiên là tốt nhất.

“Hạ Trường Thanh, ta đây cũng không nói sai a, mấy năm nay Thiên Âm môn của ngươi lấy danh nghĩa danh môn chính đạo đã thu vào không ít hạt giống tốt, sao lại không cho ta tranh thủ?” Mẫn Vô Song thản nhiên nói.

Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, nàng vừa nghe được cái gì? Thiên Âm môn? Điều này sao có thể? Chẳng lẽ ở chủ thế giới cũng tồn tại Thiên Âm môn?

Cùng một thời gian, vẻ mặt Hàn Như Liệt, Mộ Dật Thần và Thiên nhi giờ phút này cũng đầy khiếp sợ, xác thực là bọn họ nghe được ba chữ Thiên Âm môn từ miệng Mẫn Vô Song. Một người có thể nghe lầm, nhưng bọn họ nhiều người như vậy không thể nào đều nghe lầm đi?

Mộ Chỉ Ly vốn đang do dự gần như là quyết định trước tiên, chợt nhanh chóng đi về đội ngũ chính đạo. Cho dù Thiên Âm môn này có liên hệ với Thiên Âm môn của Đại lục Thiên Huyền hay không, cứ hướng về ba chữ quen thuộc phía này, nàng liền lựa chọn vào chính đạo!

Lúc đám người Hàn Như Liệt nghe được ba chữ Thiên Âm môn cũng đã đoán được quyết định của Mộ Chỉ Ly, ngay cả bọn họ cũng nhất trí đồng ý lựa chọn chính đạo.

Mẫn Vô Song nhìn sáu người Mộ Chỉ Ly đột nhiên kiên định đi sang hướng bên trái thì kinh ngạc, hắn nói sai cái gì rồi phải không? Tại sao đám người Mộ Chỉ Ly lúc trước còn đang do dự, cứ như đột nhiên được chỉ dẫn vậy, lựa chọn chính đạo?

Hạ Trường Thanh vốn định phản bác lời nói của Mẫn Vô Song, sau khi hắn nhìn thấy mấy người Mộ Chỉ Ly không chút do dự lựa chọn chính đạo, lập tức mặt mày hớn hở. Chỉ cần bọn họ lựa chọn chính đạo, tất cả những cái khác hắn cũng không để ý rồi. Hơn nữa khi nhìn đến sắc mặt Mẫn Vô Song thay đổi, hắn lại càng cảm thấy vui sướng vô cùng, cuối cùng nhìn thấy Mẫn Vô Song kinh ngạc rồi!

“Ha ha, lựa chọn thật là tốt a, sau này các ngươi sẽ biết lựa chọn của các ngươi là chính xác!” Hạ Trường Thanh cười ha ha nói, hắn lúc này cũng không kiêng dè ánh mắt của những người khác, có thể thấy Mẫn Vô Song kinh ngạc chính là chuyện hắn vui nhất.

Khuôn mặt Mẫn Vô Song càng ngày càng khó coi, nhìn lướt qua Hạ Trường Thanh rồi liền ở một bên không nói thêm gì nữa. Mình vừa không được đắc ý một trận liền biến thành bộ dáng như vậy, nói ra thật đúng là mất thể diện.

Mộ Chỉ Ly càng thêm lúng túng, làm thế này vốn đã đắc tội Mẫn Vô Song, bây giờ Hạ Trường Thanh không phải là tự vạch áo cho người xem lưng sao? Khiến Mẫn Vô Song mất thể diện như vậy, nói vậy sau này gặp mặt càng thêm lúng túng.

“Hừ” Mẫn Vô Song hừ lạnh một tiếng, chợt nói: “Danh môn chính đạo này cũng không có cái gì tốt, một khi làm sai chút chuyện liền vạn người chửi mắng, đó giống ma đạo chúng ta, làm việc tùy tính, cũng có cái nên làm có việc không nên làm.”

Cố Kính Sơn cảm nhận được mùi thuốc súng nồng đậm, không khỏi mở miệng nói: “Nếu tất cả mọi người đã lựa chọn hai đạo Chính Ma xong rồi, tiếp theo liền do môn phái lựa chọn các ngươi. Nếu như các ngươi không muốn, cũng có thể trực tiếp buông tha cho trở về.”

Tuy nói như vậy, nhưng mà rất hiển nhiên, người ở chỗ này dù được lựa chọn tiến vào môn phái nào, cũng không có chuyện trở về. Có thể tiến vào Bồng Lai bí cảnh, đã là theo đuổi lớn nhất của bọn họ, sao lại sẽ bởi vì chút chuyện này mà không đi?

Cho đến khi Cố Kính Sơn mở miệng, không khí mới tốt hơn một chút, mọi người chậm rãi thu lại sự chú ý đối với đám người Mộ Chỉ Ly. Hoàng Phổ Vân nhìn Mộ Dật Thần một cái thật sâu, hắn lựa chọn chính là ma đạo, xem ra sau này bọn họ có không ít cơ hội so tài a.

“Hiện tại cứ dựa theo kết quả lần này để chọn chọn, hai đạo Chính Ma tách ra tiến hành.” Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, môn phái chính đạo tự nhiên là lựa chọn Tu Luyện Giả bên trái, mà môn phái ma đạo thì lựa chọn Tu Luyện Giả bên phải.

Mộ Chỉ Ly thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng không cần thu hút ánh mắt như vậy rồi. Mặc dù nàng cũng không thèm để ý ánh mắt của những người khác, nhưng là ánh mắt của Mẫn Vô Song rơi vào trên người khiến nàng như bị kim châm vậy.

Đám trưởng lão môn phái chính đạo Hạ Trường Thanh chậm rãi đi tới trước mặt các Tu Luyện Giả bên trái, nói: “Lần này các Tu Luyện Giả vượt qua huyết sắc đường là Mộ Dật Thần, Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt, Thiên nhi, Cung Tuấn Bân và Bắc Minh Hải, các ngươi là đến từ Trì Mân quốc ?”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, “Bẩm trưởng lão, đúng vậy.”

“Lần này Trì Mân quốc cũng xuất hiện không ít hạt giống tốt, không biết các ngươi có hứng thú gia nhập Thiên Âm môn của ta không? Thiên Âm môn là chính phái đệ nhất Bồng Lai bí cảnh, tiến vào trong đó rất có lợi cho các ngươi. Kể cả tài nguyên tu luyện hay là các khác, đều vượt xa các môn phái bình thường khác.” Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, ánh mắt nhìn về phía đám người Mộ Chỉ Ly lộ vẻ thỏa mãn.

Nếu bọn họ lựa chọn chính đạo, dù như thế nào, mình cũng được đưa bọn họ kéo vào Thiên Âm môn. Tu vi của Hoàng Phổ Vân kia không tồi, Mẫn Vô Song chắc chắn sẽ không bỏ qua cho, mình không muốn bị Mẫn Vô Song đè ép, thì phải kéo sáu người bọn họ vào Thiên Âm môn mới được.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gần như không hề do dự chút nào, liền trực tiếp đáp lại: “Chúng ta bằng lòng.” Đội ngũ vốn có của bọn họ là năm người, hiện tại Bắc Minh Hải cũng ở cùng với bọn họ, trông dáng vẻ dường như không có ý định tách khỏi bọn họ, cho nên nàng liền thay mặt đáp lại rồi.

Nếu lựa chọn gia nhập chính đạo, thì tất nhiên là lựa chọn môn phái đệ nhất thì tốt hơn, chỉ riêng tên tuổi nói ra đã rất vang dội. Khi ra ngoài, cái tên tuổi có thêm tác dụng không nhỏ, từ tình hình khi mình mới tu luyện trong môn phái trước kia có thể thấy được.

Nàng tràn đầy tò mò đối với Thiên Âm môn, thậm chí nóng lòng muốn đi vào Thiên Âm môn. Nàng muốn biết Thiên Âm môn của chủ thế giới và của Đại lục Thiên Huyền rốt cuộc có liên hệ hay không.

Nếu có liên hệ, thật là sẽ là cảnh tượng như thế nào? Trong đầu không khỏi nhớ lời Tử Thấm từng nói với nàng trước kia, khi xưa sư tổ đã bị người môn phái khác chèn ép, về sau không thể sinh tồn.

Liệu có khả năng, trong quá trình bị chèn ép, vô tình sư tổ tiến vào Chủ thế giới? Sư tổ biến mất khoảng hơn một nghìn năm, nếu bao năm nay sư tổ vẫn còn sống, vậy chưa chắc không thể có khả năng này.

Nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói, Hạ Trường Thanh vui mừng. Vốn tưởng rằng mình còn phải tốn thêm lời lẽ, không nghĩ tới bọn họ lại nhanh đồng ý như vậy, tức khắc nhìn Mộ Chỉ Ly càng thêm hài lòng.

Đệ tử tốt như vậy thật là khó có được a, trở về truyền tin tức này cho môn phái, chắc chắn được không ít người tán thành, quan trọng nhất chính là lần này đã đè ép được Ma đạo một bậc!

“Rất tốt, bắt đầu từ hôm nay, các ngươi chính là đệ tử của Thiên Âm môn! Sau này ở Bồng Lai bí cảnh, Thiên Âm môn chính là nhà của các ngươi.” Hạ Trường Thanh cười nói, bộ dáng hiền lành kia giống như là trưởng bối trong nhà.

Thấy thế, nét mặt của Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra ý cười, Hạ trưởng lão này cũng thật thú vị a. Đám người Mộ Chỉ Ly thậm chí không hề đi tìm hiểu môn phái khác, cũng không nghe điều kiện của môn phái khác đưa ra, liền quyết định luôn như vậy. Bọn họ tin tưởng, Thiên Âm môn thân là môn phái chính đạo đệ nhất, nhất định sẽ không bạc đãi bọn họ.

Đồng thời, các môn phái khác cũng đang lựa chọn Tu Luyện Giả, đối với sáu người Mộ Chỉ Ly, mặc dù trong lòng bọn họ cũng mong muốn, nhưng cũng biết Hạ Trường Thanh đã muốn nhất định phải giành được, cho nên cũng không nói lời nào, nếu không thì chẳng phải sẽ đắc tội Thiên Âm môn sao?

Rất nhanh, các Tu Luyện Giả đều được trưởng lão các môn phái chọn lựa, hiệu suất cao vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người. Khi môn phái chính đạo lựa chọn xong xuôi, ma đạo cũng đã lựa chọn xong rồi.

Mộ Chỉ Ly nhìn thoáng qua bên ma đạo, phát hiện Hoàng Phổ Vân đang đứng bên cạnh Mẫn Vô Song, rất hiển nhiên, Hoàng Phổ Vân gia nhập môn phái ma đạo đệ nhất —— Thiên Ma Tông.

Mộ Dật Thần cũng nhìn Hoàng Phổ Vân, Hoàng Phổ Vân như có linh tính quay đầu lại nhìn Mộ Dật Thần, tầm mắt hai người gặp nhau trên không trung, khóe miệng đều nở nụ cười. Đó là nụ cười chỉ nở ra khi nhìn thấy đối thủ mình, bọn họ không phải là bạn bè, nhưng cũng không hoàn toàn là kẻ địch, chính là một mối quan hệ kỳ lạ.

Mộ Chỉ Ly thì nói với Hàn Như Liệt bên cạnh: “Liệt, chàng cảm thấy có thể là cùng một cái Thiên Âm môn không?”

Nghe vậy, Hàn Như Liệt khẽ mỉm cười, “Chưa chắc không có khả năng, giữa Đại lục Thiên Huyền và Chủ thế giới vốn là có liên hệ.”

“Đi rồi sẽ biết, ta tin tưởng chúng ta thế nào cũng sẽ biết được tất cả.” Trong mắt Mộ Chỉ Ly lóe ra tia sáng tinh anh, nếu như thật là sư tổ mình, vậy có thể …

Thiên nhi thở dài nói: “Hiện tại cái nên nghĩ nhất là chúng ta không thể đi ra thì nên làm sao bây giờ?"

Chương 55: Vui Gặp Bạn Cũ

Nghe lời Thiên nhi nói, Mộ Chỉ Ly cũng nhíu mày, đây mới là vấn đề nàng nhức đầu nhất. Nếu như chỉ có mấy người bọn họ, đi Bồng Lai bí cảnh cũng được thôi, nhưng bây giờ không thể cắt đứt liên lạc với Đại lục Thiên Huyền. Hạn chế tự do của bọn họ cũng là ngăn cản sự trao đổi của hai thế giới.

Mộ Chỉ Ly nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Hiện tại chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, đến lúc đó rồi lại quyết định.” Quyền chủ động việc này không có ở trên tay nàng, cũng không phải là cố gắng liền có thể thành công, bởi vì cái gọi là thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đến lúc đó thì có kết quả.

Hạ Trường Thanh giao cho sáu người mỗi người một lệnh bài thân phận, chợt lên tiếng nói: “Cái này tượng trưng cho thân phận của các ngươi, phải giữ gìn kỹ. Đưa một tia linh thức vào bên trong là được.”

Nghe vậy, đám Mộ Chỉ Ly đều rót một tia linh thức vào bên trong thẻ thân phận, đồ chơi này bọn họ tiếp xúc cũng không ít, đã sớm quen tay hay việc. Chậm rãi để thẻ thân phận vào trong túi càn khôn, còn Mộ Chỉ Ly thì trực tiếp để thẻ thân phận vào căn cứ bí mật, cứ như vậy, dù thế nào cũng không thể mất rồi.

Sau một khắc, đám trưởng lão Hạ Trường Thanh và Mẫn Vô Song lần nữa đứng ở trên đài cao, nói với hơn trăm Tu Luyện Giả phía dưới: “Nửa tháng sau rót Thiên Lực vào trong thẻ thân phận là được, nhất định không được quá giờ, nếu không liền hủy bỏ tư cách.”

Nghe lời này, mọi người không tự chủ nắm chặt thẻ thân phận, đây thực sự quá quan trọng đối với bọn họ. Còn có nửa tháng, vừa lúc có thể truyền tin tức này trở về, có thể đi vào Bồng Lai bí cảnh là mơ ước của bao nhiêu người.

“Nửa tháng sau gặp ở Bồng Lai bí cảnh! Hiện tại đều trở về đi thôi!” Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, vung tay lên, mọi người chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh truyền đến, đúng như khi bọn họ đi tới Vô Tận Hải ban đầu, lần nữa mở mắt, mọi người giật mình đã đứng ở phía sau Vô Tận Hải.

Đám người Mộ Chỉ Ly không khỏi nhìn lại Vô Tận Hải Vực một cái, xoay người, cùng nhau đi tới Trì Mân quốc. Nửa tháng sau, bọn họ liền phải đi Bồng Lai bí cảnh, vừa vặn nhân dịp này sắp xếp vài chuyện.

Còn Thiên nhi và Mộ Dật Thần thì quyết định về Thiên Mạc quốc một chuyến, dù sao bọn họ là đến từ Thiên Mạc quốc, tất nhiên là phải truyền tin tức này về, huống chi Thiên Mạc quốc cũng là một điểm tiếp nối của Đại lục Thiên Huyền.

Sau khi đến Trì Mân quốc, mọi người liền tách ra, Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt và Cung Tuấn Bân thì cùng trở về Linh Viêm quốc. Lần nữa trở lại Linh Viêm quốc, ba người đều có chút cảm khái, hình như mỗi lần trở lại Linh Viêm quốc đều thay đổi không nhỏ.

Đáng giá kinh ngạc chính là tốc độ trở về của bọn họ rất nhanh, nhưng tin tức này đã được truyền về Linh Viêm quốc từ lâu, chắc là có phương tiện đặc thù, cho nên mới nhanh như vậy đi.

Hoàng thất.

Trên mặt Trọng Tôn Phong tràn đầy ý cười nồng đậm, nhìn về phía Giang Văn Đình trước mặt nói: “Xem ra, vẫn là ánh mắt của ngươi chuẩn nhất, lần này thế mà có sáu người có thể tiến vào Bồng Lai bí cảnh, hơn nữa gia nhập chính là môn phái đệ nhất chính đạo Thiên Âm môn, điều này thật sự là vượt ra khỏi dự đoán của

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#thiên