groupchat 2
choiyuna: mọi người
choiyuna: có ai nhận được tin nhắn từ eunbi không?
hwangeunbi: em có làm sao đâu mà chị hỏi thế 후 ㅡ 후
hwangeunbi: em đã chết đâu... chị thật độc ác...
hwangeunbi: trái tim em đang rỉ máu...
hwangeunbi: á hự...
hwangeunbi: icon ôm tim
choiyuna: con bé này, đây không phải trò đùa!
choiyuna: ý chị là eunbi họ jung cơ!
jungyerin: nhưng chả phải nó đã chết...?
choiyuna: thế em mới hỏi!
choiyuna: chết, quên mất
choiyuna đã đuổi jungeunbi ra khỏi hội chị em bạn gái
kimsojung: eunbi nó đã chết rồi thì em còn làm trò đấy làm gì?
choiyuna: nhưng không thể chắc chắn là cảnh sát đang giữ điện thoại eunbi
choiyuna: nếu như họ nghe được thứ này thì chúng ta đã bị triệu tập vì có liên quan rồi
jungyerin: thứ nào cơ?
choiyuna: à quên mất, em xin lỗi
choiyuna đã gửi một tin nhắn thoại
hwangeunbi: đoạn cuối...
kimsojung: lại giọng nói đấy
kimsojung: đã thế eunbi lại hét tên yewon nữa
kimsojung: đừng nói là nó đang giữ điện thoại của eunbi?!
choiyuna: đúng rồi đấy ạ
choiyuna: thậm chí nó đã chặn em rồi
hwangeunbi: cái quái gì vậy?!
hwangeunbi: chả nhẽ con nhỏ đó muốn giết hết tất cả chúng ta à?!
hwangeunbi: cái thể loại bệnh hoạn gì vậy?!
jungyerin: eunbi, bình tĩnh ngay cho chị!
jungyerin: bây giờ chúng ta nên báo cảnh sát hay là để yên?!
jungyerin: điều này quan trọng hơn là chửi rủa con nhỏ đó!
kimsojung: theo chị nên để nguyên nếu như các em không muốn gặp rắc rối với vụ việc của eunbi và con nhỏ đó
kimsojung: hơn nữa, chắc gì việc giao nộp cho cảnh sát sẽ khiến chúng ta an toàn và không bị con nhỏ đó dòm ngó
kimsojung: có khi người đi báo cho cảnh sát lại là người bị giết tiếp đấy
kimsojung: đừng quên yewon là một đứa tâm thần bất ổn
jungyerin: nhưng em thực sự rất sợ
jungyerin: chị thấy đấy, eunbi đã bị giết
jungyerin: nếu như không có cảnh sát nhúng tay vào thì thực sự mỗi ngày em sẽ gặp ác mộng đó
jungyerin: vậy nên...
jungyerin: xin chị...
hwangeunbi: chị yerin
hwangeunbi: em nghĩ chị cần bình tĩnh lại
hwangeunbi: hãy cố gắng đừng nhúng tay vào quá sâu vào chuyện này
hwangeunbi: cũng như là động chạm vào yewon
hwangeunbi: chúng ta không thể biết tiếp theo nó sẽ làm gì, vậy nên đừng động đậy
hwangeunbi: làm ơn đấy, em không muốn mất ai nữa đâu...
choiyuna: em theo chị sojung và eunbi
choiyuna: chị yerin, em biết chị đang rất sợ
choiyuna: nhưng chị hãy thử tưởng tượng chị là em xem
choiyuna: đùng một cái yewon gửi cho một mình em thứ đó
choiyuna: thử hỏi ai không sợ?
choiyuna: nhưng em không nghĩ giao cho cảnh sát là tốt nhất
choiyuna: tốt nhất hãy tránh xa và quên đi chuyện này
choiyuna: eunbi đã chết, đây là sự thật
choiyuna: chị không muốn là người bị giết tiếp theo đâu, đúng chứ?
jungyerin: ừ...
jungyerin: được rồi
jungyerin: chị theo mọi người
đã xem
>>>
trốn tại cùng một địa điểm thì dễ bị tìm thấy lắm đó, biết không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net