Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày 25 tháng 9 , ngày sinh nhật của cô , thế là cô sắp 18 rồi . Không biết mẹ có tặng gì cho cô không nữa , đi vào phòng cô thấy cái gì đó trên giường , thì ra đó là một cuốn tiểu thuyết sấn sẩm còn đề to chữ : Tặng con , con gái yêu của mẹ . Ít ra bà cx quan tâm đến mình , có thể cô không thích tiểu thuyết nhưng đây là món quà sinh nhật do mẹ mua tặng mình nên cô cũng nên tôn trọng món quà của mẹ . Cô cầm quyển sách nhảy lên giường đọc . Mở ra chang đầu đã giới thiệu về nhân vật . Nói thật thì cô thấy nhân vật phụ còn xinh hơn nhân vật chính nhưng mà tại sao 2 anh chính và phụ đều thích nhỉ ? bất công dãi , đó là điều vì sao thiên bình không thích tiểu thuyết . Cô bắt đầu đọc quyển sách , ukm thì cx nói là hay nhưng buồn ngủ lắm , đọc hết quyển sách cô buồn ngủ quá nên thiếp đi . Ngủ dc một giấc ngon thì cô tỉnh dậy. Oáp ... đói quá .
- Thiên Bình dậy đi con
Bây giờ cô mới chú ý đến người phụ nữ đang đứng trước cửa phòng . Người phụ nữ ấy tầm ngoài 50 nhưng vẫn giữ vẻ đẹp mặn mà

Thiên Bình ngơ ngác nhìn người phụ nữ
- Con lại giở trò gì nữa đây hả , muốn trêu tức ta à !
- Cháu nói thật đấy cháu không biết bác là ai ?
- Ta nói lại cho con nghe ta là Lưu Ái Thiên vợ của Lâm Thiên Hoàng và ta là mẹ con còn Lâm Thiên Hoàng là bố con nghe chưa hả !
- Ơ .... ơ ... ơ ... ơ   WTF mình xuyên không ư ? Đây không nhân vật trong truyện tiểu thuyết hay sao ? mà lại là ba mẹ của cô nhân vật phụ nữa chứ ! A...a không chịu đâu , người ta xuyên không thì toàn nhân vật chính , được mọi người yêu quý , yêu thích còn mình thì xuyên không vào nhân vật phụ , mà nhân vật phụ này còn bị ghét , cái chết thảm chứ . Hơ hơ vui quá cơ , thật vinh dự khi được là nhân vật chính đầu tiên bị chết thảm thương nhất cho lịch sử nhân loại
Thôi thì đã xuyên không và nhân vật này rồi thì đóng đến cùng vậy . Sợ chi
- À vừa nãy con chỉ trêu mẹ tí thôi mà , hí hí
- Thôi tối rồi con xuống ăn cơm đi , hôm nay mẹ nay mẹ nấu món cá chiên mà con thích đấy ( ước gì au cũng có một người mẹ như zậy )
- Á đù mình không thích món này , ghê quá
Thật ra món cá chiên này dầu mỡ quá nhiều nên Thiên Bình không thích , nhìn những đồ chiên nhiều dầu mỡ quá Bình Bình nhà ta nhìn muốn ói
- Mẹ ơi con không muốn ăn món này đâu
- Tại sao vậy , đây là món yêu thích của con mà !
- Nhưng con đang giữ dáng mẹ ạ
- Chồ ôi , tôi không ngờ cũng có ngày chị giữ dáng cơ đấy , ngày nào đi học về cũng lao vào ôm cái ti vi còn một đống bịch bánh , kẹo chén luôn chứ . Thảm nào chẳng có đứa con trai nào vác mặt đến tỏ tình chị , người thì béo học thì dốt còn đòi yêu minh tinh , đại gia ...v...v
- Mẹ ... mẹ !
- Thôi đi cô nương ăn đi rồi lên học bài , nhớ là ngủ ngay không chít chát nhớ chưa
- Tuân lệnh thưa đại ca mẹ
Sáng sớm , chồ chồ ôi là chồ ôi , ngày xửa ngày xưa có một cô gái trong phòng có một dáng hình tuyệt đẹp : cả thân người ở dưới đất , 2 cái chân ở cái giường , gương mặt của cô gái ấy tựa như nàng Mô - na - ly - già, quả là bức tranh " tuyệt đẹp " .
- BÌNH BÌNH CON CÓ MAU DẬY KHÔNG HẢ !
Á ...  á ... á  ác quỷ nơi phương nào mới đến đây vậy, im mồm cái coi
- Con mới nói gì
- Cái gì hả đừng nói nữa bổn cô nương đang ngủ
- CÓ MAU DẬY KHÔNG , MUỘN HỌC RỒI ĐẤY !
Bọn trẻ trâu hàng xóm :
- ê mày có con chim chết rồi này
- đâu tao xem
- đây này
- ờ ha chết luôn 5 con này hí hí
Nếu con chim đã chết vì cái giọng oanh vàng của mẹ thì Bình đã nằm trong quan tài rồi , may là Bình chuẩn bị 2 cục bông đút vào tai rồi nên cũng tạm nói không chết thì cũng ù tai vài tháng
- Mẹ đừng có hét như thế nữa, mẹ muốn con điếc à !
- Tôi mà không hét thì chị đi học muộn học à lại còn kêu gì nữa
- Bây giờ mới có 7 giờ rưỡi thôi mà mẹ
1  2  3   . - Đù muộn học mất rồi
- Chị nhanh làm vscn đi rồi tôi mời chị vào trong xe tôi chở đi học , cái gái con đứa như thằng đàn ông ý
Thiên bình nhanh chóng đi làm vscn ( phải nói là nhanh như chớp )
Vâng , kỉ lục Guiness mới làm vscn trong vòng 1 phút của chuỵ Bình nhà ta
- Nè chị có mau lên xe không ?
- Vâng , mẫu hậu vĩ đại
Trên đường đến trường học , được mẹ chở cô vui lắm vì ở thế giới thực mẹ cô thì đi làm sớm , bố thì đã mất , cô luôn phải lủi thủi một mình cô đơn đi học
Đến trường , cô chào mẹ , ngay trước cổng trường cô đã tháy một người con trai cao ráo đang cầm quyển sổ , cái mắt cứ nhìn chằm chằm vào cô đầy sát khí
- Cậu lại đi học muộn , cậu vẫn muốn trực nhật lớp 3 tuần miễn phí cho lớp à
Cậu con trai nói cứ như hét vào mặt Thiên Bình
- Nè cậu là ai vậy ?
- Nè mới vấp ngã đập đầu vào đá chắc
- Ờ
- Tôi là Kết ok , hôm nay tôi sẽ tha cho cậu , lần sau mà đi muộn nữa là phải trực nhật cho cái trường này đấy , có tin đồn là trường đêm đến có ma đấy !
- Ừ
- Không sợ à ?
- Sợ quá cơ . Này cậu chỉ tôi lớp ở đâu được không ? hôm qua đầu đập đá nên quên luôn lớp mình ở đâu rồi he he
- WTF , lại muốn thế nào nữa đây
- Chẳng muốn thế nào cả
- Tôi chỉ chỉ câu thôi đấy
- Nhanh lên
- Cậu đi lên tầng 2 cậu nhìn thấy dãy B bên phải ý cậu đi thẳng vào đấy rồi vòng trái đi thẳng rồi cậu sẽ thấy lớp 11B
- Thanks ( chuỵ cười )
- Ờ ... ờ
Kết hôm nay mày bị sao vậy , nó hôm nay mưu mô hãm hại mọi người mà mày lại thích nó , no no no never trích từ suy nghĩ của Kết
Quay lại với Thiên Bình , chị vẫn đang loay hoay tìm lớp , đang đi thì đụng chúng phải một cô gái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net