Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Vương: Aaaaa

Xuân Trường: Vụ gì vậy em

Minh Vương: Em quên lấy hộp sữa rồi không có sữa uống

Xuân Trường: Cũng gần tới quán rồi vô ăn đi uống sữa chi

Minh Vương: Lát không có sữa uống chán miệng hic...

Xuân Trường: Trên xe có sẵn nè cầm lấy đi

Bác quản gia: Cậu Trường thương cậu Vương nhất rồi đấy
Tới nơi rồi 2 cậu

Xuân Trường: Bác về đi nhé có gì con gọi sau về ăn tối đi ạ con kêu ba mẹ ra đây luôn

Bác quản gia: Uk

Xuân Trường: Xuống xe nè ngồi đó mà nghịch điện thoại

Minh Vương: Dạ

Dẫn chuyện: Cậu với anh bước xuống xe anh gọi cho ba mẹ mình tới chỗ điểm hẹn còn cậu vừa đi vừa coi điện thoại anh thấy vậy thì lấy điện thoại của cậu

Minh Vương: Anh này trả điện thoại cho em

Xuân Trường: Vừa đi vừa coi lát đâm vô người ta rồi sao

Minh Vương: Mà điện thoại của em

Xuân Trường: Không nói nữa

Nhân viên quán 1: Quý khách đi mấy người

Minh Vương: 4 người á chị

Xuân Trường: Cho em phòng vip nha chị

Minh Vương: Chi vậy anh hai em thích ngoài trời cơ

Xuân Trường: Rồi chiều em

Cho em bán ngoài trời nha chị

Minh Vương: Hihi thương anh hai nhất

Nhân viên quán 1: Dạ được mời 2 anh lên lầu có 1 bàn mát lắm

Dẫn chuyện: Anh và cậu đi lên lầu ngồi thì nhân viên hỏi anh chỉ kêu nước trước và ngồi đợi ba mẹ tới rồi mới kêu đồ trong lúc đấy thì cậu xin lại điện thoại của mình

Nhân viên quán 2: Quý khách dùng gì vậy ạ

Xuân Trường: Em uống gì

Minh Vương: Em chai Pepsi nha

Xuân Trường: Vậy 2 chai Pepsi nha chị lát em gọi đồ ăn sau đợi thêm người

Nhân viên quán 2: Dạ

Minh Vương: Trả điện thoại cho em

Xuân Trường: Ngồi im lặng đó đi

Minh Vương: Điện thoại của em mà
Trả cho em

Xuân Trường: Nói thêm tiếng nữa là lát anh dẫn về luôn đấy

Minh Vương: Nhưng mà điện thoại của em 🥺🥺🥺

Dẫn chuyện: Thì cùng lúc đấy ba mẹ Trường cũng đã tới Trường chỉ ba mẹ lên lầu vào kêu thức ăn ba mẹ thấy mặt Vương buồn nên hỏi

Mẹ Trường: Sao vậy Vương

Minh Vương: Dạ con... ( Bị anh lườm )

Ba Trường: Nó ăn hiếp con à

Minh Vương:...

Xuân Trường: Con nào dám

Mẹ Trường: Vậy sao Vương nó buồn

Xuân Trường: Lo cấm mặt bấm điện thoại bị lấy rồi

Minh Vương: Cho em xin lại đi

Ba Trường: Trả cho em đi Trường

Xuân Trường: Em biết câu trả lời đấy
Chị ơi! Cho em gọi món

Nhân viên quán 3: Dạ món gì ạ

Minh Vương: Phần lẩu chua cay đi ạ

Xuân Trường: Em nhanh quá ha

Minh Vương: Hihi lúc nào trả vậy

Xuân Trường: Về nhà đi em biết ( nói nhỏ với cậu )
Ba mẹ uống gì ạ

Ba Trường: Cho chú chai coca

Mẹ Trường: Cô chai chai Pepsi nha

Nhân viên quán 3: Dạ

Minh Vương: Trả điện thoại cho em

Xuân Trường: Giờ muốn sao

Minh Vương: Dạ hong ( mặt buồn )

Xuân Trường: Điện thoại em nè mốt mà còn cấm mặt vào cái điện thoại nữa đi là anh cho em biết đấy

Minh Vương: Em biết rồi

Dẫn chuyện: Thì cả gia đình ngồi nói chuyện với nhau thì một lát sau đồ ăn cũng ra và cả gia đình vừa ăn vừa nói chuyện cũng tới 20h thì gia đình ăn cũng xong và tính tiền

Mẹ Trường: 2 đứa lên ba chở về luôn

Minh Vương: Anh hai nãy nói dẫn con đi công viên chơi

Xuân Trường: Đi về ba mẹ

Minh Vương: Ơ hứa với em rồi sao giờ đi về người thất hứa

Xuân Trường: Do nãy em không ngoan đấy nên đi về nhà thôi

Minh Vương: Em... em...

Ba Trường: Ba xuống lấy xe trước rồi 3 mẹ con xuống về

Xuân Trường: Dạ

Minh Vương:... ( Mặt ụ xuống )

Mẹ Trường: Con sao đấy Vương

Minh Vương:...

Xuân Trường: Ba mẹ về trước đi nha tí con về

Mẹ Trường: Uk cẩn thận đấy

Xuân Trường: Giờ sao nè đi đâu anh dẫn đi chơi

Minh Vương: Có thiệt hong

Xuân Trường: Thiệt không để em mình buồn được đâu

Minh Vương: Bờ hồ đó anh dẫn em đi đi

Xuân Trường: Uk cũng gần đây lội bộ nha

Minh Vương: Dạ

Dẫn chuyện: Cả 2 người đi ra bờ bồ dạo, đi được tí thì Vương mỏi chân nên không đi nữa 2 người ngồi xuống ghế đá gần đấy nói chuyện với nhau 1 lát rồi đi anh gọi bác quản gia ra đón về cậu cũng mệt nên lúc ở bờ hồ cậu đã buồn ngủ, xe vừa tới thì 2 người bước lên xe vừa lên thì cậu đã quá buồn ngủ nên đã dựa vào vai cậu ngủ

Bác quản gia: Bé Vương buồn ngủ hả Trường

Xuân Trường: Dạ chắc vậy rồi ạ

Bác quản gia: Vậy con lên ghế phụ ngồi đi để bé Vương nằm ở sau đó

Xuân Trường: Không sao đâu bác bác cứ chở đi con cho em nằm trên chân con được rồi

Bác quản gia: Uk

Dẫn chuyện: Anh đỡ cậu nằm xuống chân mình lấy áo khoác đắp lên cho cậu, bác quản gia chở 2 người về nhà anh thấy cậu ngủ say quá không dám gọi nên anh bế cậu lên phòng cho cậu ngủ rồi đi về phòng mình cả 2 ngủ tới sáng thì anh dậy vệ sinh cá nhân xong đi ra ngoài cậu cũng dậy nhưng nguyên nhà chỉ có cậu và quản gia anh đi tới trưa thì mới về cậu thấy anh thì mừng 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net