Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xuân Trường: Bé dậy rồi à ( cậu giật mình )

Minh Vương: Sao biết em dậy rồi vậy

Xuân Trường: Anh là anh em đấy nhóc con

Minh Vương: Anh đi đâu về đấy

Xuân Trường: Lên tắm rửa đi rồi lát anh dẫn ra chỗ này

Minh Vương: Anh cũng vậy

Dẫn chuyện: Cả 2 lên lầu vệ sinh cá nhân xong anh xuống nhà trước ngồi đợi cậu, khoảng 15h45 cậu mới xuống

Xuân Trường: Ăn nhẹ đi rồi lát ba mẹ về rồi đi

Minh Vương: Dạ

Dẫn chuyện: Cậu ngồi xuống ăn bánh anh đưa và lát sau ba mẹ cũng về

Ba + mẹ Trường: Chào 2 đứa

Trường + Vương: Chào ba mẹ

Xuân Trường: Ba mẹ lên tắm rửa đi rồi đi ba mẹ

Minh Vương: Đi đâu em tưởng ăn ở nhà

Ba Trường: Bí mật lát con biết

Mẹ Trường: Con muốn món quà gì Vương

Minh Vương: Cho con đi chơi nha

Xuân Trường: Không

Minh Vương: Ba mẹ cho mà sao anh cấm được

Xuân Trường: Tin bị nhốt không hả

Mẹ Trường: Thôi đi 2 đứa này mẹ cho con đi nha Vương
Mà 1 điều kiện

Minh Vương: Điều kiện gì mẹ? 🤔🤔🤔

Xuân Trường: Anh đi theo em
Mua vé máy bay rồi nè

Minh Vương: Gì lẹ vậy

Mẹ Trường: Ba mẹ lên lầu nha tí ba mẹ xuống

Trường + Vương: Dạ

Minh Vương: Đi đâu vậy

Xuân Trường: Qua Mỹ chơi 1 tuần được không

Minh Vương: Dạ được
Mà cho em tự do nha

Xuân Trường: Biết câu trả lời rồi đấy

Minh Vương: Cho em 1 tuần đi chơi mà cũng quản nữa

Xuân Trường: Anh vậy đấy không thích thì cho ở nhà

Minh Vương: Ép người quá đáng
Ngang ngược

Xuân Trường: Vậy ở nhà đi

Dẫn chuyện: Lúc đấy thì ba mẹ xuống nhìn thấy 2 anh em cãi nhau nên mới hỏi và cũng đã gần 17 giờ

Mẹ Trường: Vụ gì vậy 2 đứa

Minh Vương: Mẹ cho con đi chơi mà anh hai quản con kìa

Ba Trường: Anh hai quản là đúng rồi

Xuân Trường: Lên thay đồ đi rồi anh dẫn đi nè

Minh Vương: Đi đâu

Xuân Trường: Lẹ hong

Minh Vương: Hung dữ

Xuân Trường: Coi chừng đấy

Minh Vương: Anh định làm gì em

Xuân Trường: Từ từ đi biết nhé bé con
Ba mẹ tới trước nha lát con với em tới sau

Dẫn chuyện: Ba mẹ Trường đi tới chỗ đó trước. Cả 2 người lên lầu thay đồ xong thì xuống nhà anh lấy miếng vải đen bịt mắt cậu lại cậu thấy vậy thì liền tháo ra nhưng anh nhanh tay hơn đã trói tay cậu lại, cậu không thấy gì cả nên hỏi anh

Minh Vương: Anh định làm gì em vậy

Xuân Trường: Đi mần em ăn chứ làm gì
Nói thêm câu nữa đi biết anh

Minh Vương: Ơ này không được

Xuân Trường: Im ngay

Minh Vương: Thả ra, ba mẹ cứu con

Xuân Trường: Ba mẹ đi trước rồi giờ còn có anh với em và bác quản gia à

Minh Vương: Bác quản gia cứu con với bác

Xuân Trường: Suỵt 🤫🤫🤫🤫

Minh Vương: Anh suỵt gì mà suỵt

Xuân Trường: Đi này

Minh Vương: Đi đâu đây

Xuân Trường: Đi đi rồi biết

Minh Vương: Không thả ra đi

Xuân Trường: Xong hôm nay đi rồi nhốt trong phòng luôn không thả ra nữa la hoài

Minh Vương: Em im mà đi đâu

Xuân Trường: Tí biết

Dẫn chuyện: Cậu được anh dẫn lên xe bác quản gia chở anh và cậu trên xe cậu luôn hỏi anh là đi

Minh Vương: Chở em đi đâu đấy

Xuân Trường: Lát biết em hỏi hoài

Minh Vương: Nói cho em biết đi
Anh không nói rằng bịt mắt em rồi trói tay em lại

Xuân Trường: Im lặng ngồi yên đi

Minh Vương: Đau quá à tháo ra đi tay em đau

Xuân Trường: Rồi anh tháo ra cho

Dẫn chuyện: Anh tháo dây trói cho cậu và cũng lúc đó thì tới nên anh dẫn cậu xuống bác quản gia thì đi gửi xe và đi vô cậu nghe tiếng ồn

Minh Vương: Aaaaaa nhức đầu quá

Xuân Trường: Sau vậy

Minh Vương: Nhạc ồn quá anh dẫn đi đâu vậy ( Anh ra hiệu tắt nhạc )

Xuân Trường: Dỡ chưa nè

Minh Vương: Mà đi đâu vậy

Xuân Trường: Tự tháo đi này

Dẫn chuyện: Cậu tháo bịch mắt xuống thấy một màu đèn cậu hoảng sợ gọi anh

Minh Vương: Anh hai anh hai
Đâu rồi đừng bỏ em mà ( bật khóc )
Anh Trường

Mọi người: Happy birthday to you
Happy birthday to you

Happy birthday Minh Vương
Happy birthday to you

Xuân Trường: Chúc mừng sinh nhật em trai anh
Chúc em ngày càng đẹp trai và ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ nhé

Minh Vương: Anh.... anh.... ( Ôm chằm lấy anh )

Xuân Trường: Không khóc nè lớn rồi

Minh Vương: Anh không nói cho em biết hic... hic...

Ba Trường: Nói cho con biết còn gì là bất ngờ

Xuân Trường: Nín đi khóc xấu lắm ( lau nước mắt cho cậu )

Hải Con: Anh thổi bánh kem nhanh đi em mỏi tay lắm rồi

Văn Hậu: Nãy kêu em cầm cho không chịu

Hải Con: Kệ anh

Minh Vương: Ủa Hậu Hải, Phượng Thanh, Dũng Trọng có hết à

Phượng + Thanh + Dũng + Trọng: Được mời đấy có gì không

Hải Quế: Thiếu tao với Toàn nha thằng Vương kia ( bước từ ngoài bước vào )

Văn Toàn: Chào mọi

Xuân Trường: Tưởng không tới

Hải Con: Thổi bánh lẹ đi này

Minh Vương: Rồi

Dẫn chuyện: Cậu cầu nguyện xong thổi bánh vừa thổi xong thì cả tiệc đứng lại chụp bức ảnh vừa xong thì cậu bị Hải Quế up bánh sinh nhật

Hải Quế: Sinh nhật vui vẻ nhé Béo

Minh Vương: Anh được lắm

Xuân Trường: Lại đây lau mặt cho nè

Công Phượng: Định chừng nào cưới

Minh Vương: Cưới gì hả

Văn Thanh: Um.... thì...

Xuân Trường: Mày im nha thằng kia

Minh Vương: Vụ gì mà anh kêu Thanh im

Xuân Trường: Nói nữa khỏi lau mặt luôn giờ
Đứng yên anh lau coi
Mọi người vào bàn ăn đi đừng để ý tụi con

Ba Trường: Trông em cẩn thận đấy

Xuân Trường: Con biết rồi

Minh Vương: Ba mẹ với anh giấu em chuyện gì hả

Xuân Trường: Không có gì đâu nhóc đi chơi đi này

Minh Vương: Em lớn rồi anh nói đi mà
Không thì Thanh nói cho tao biết đi

Văn Thanh: Có gì đâu anh nghĩ gì vậy

Minh Vương: Chắc luôn mọi người giấu gì
Anh không nói em hỏi ba mẹ

Xuân Trường: Có gì đâu nói qua đây ngồi ăn đi này

Minh Vương: Em không tin
Ba mẹ có chuyện gì đúng không

Ba Trường: Đâu có đâu con trai

Mẹ Trường: Qua ngồi ăn đi nay sinh nhật con mà đừng suy nghĩ gì hết

Minh Vương: Con không tin, đó giờ trong nhà có 1 phòng không cho con vô nay thì Văn Thanh nói nữa
Mọi người giấu con gì đúng không

Xuân Trường: Minh Vương nè!
Khi nào đủ lớn đi anh nói cho nghe

Minh Vương: Thiệt hong

Ba Trường: Xuân Trường

Xuân Trường: Không thể để như vậy được ba mẹ à

Mẹ Trường: Mà đây không phải thời điểm thích hợp nói cho em con

Minh Vương: Khi nào anh hai nói sẽ nói con không hỏi nữa
Anh hai hứa rồi mà

Xuân Trường: Uk
Ngoan qua đây này

Minh Vương: Dạ

Dẫn chuyện: Cậu qua ngồi ăn chung với mọi người và chơi với nhau cùng tới gần 22 giờ thì mọi người về nghỉ ngơi cậu mệt nên lúc lên xe cậu đã ngủ rồi về tới nhà anh kêu cậu lên phòng nghỉ ngơi đi để trưa mai bay sang Mỹ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net