Chương 74

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm sao Giang Xuyên lại là em trai của Giang Nhã được? Dù cô không biết nhưng chẳng qua chuyện Giang Xuyên và Nhã Nhi là chị em cũng không liên quan gì đến chuyện của cô, vì cô không có hứng thú với Giang Xuyên, hơn nữa gặp mặt Giang Xuyên cũng chủ một hai lần ngẫu nhiên. Nếu Giang Xuyên có tình cảm với cô đúng như lời Giản Chiến Nam nói thì cô cũng nghe lời ông xã tránh gặp mặt với cậu ta, dù sao thì cuộc sống cô đơn giản hơn cũng sẽ tốt hơn, nhiều một chuyện không bằng ít đi một chuyện, cô có một ông chồng như thế cũng đã đủ phiền toái rồi.

Đạt được thỏa hiệp cuối cùng với Mạc Mạc Giản Chiến Nam mới vừa lòng, cũng cho qua chuyện này. Cuộc sống vẫn cứ tiếp tục, Mạc Mạc từng nghỉ rồi lại đi học, Giản Chiến Nam ngoài chuyện bận bịu việc công ty, cưng chiều cô, cũng càng cưng chiều đứa bé kia, thường đưa Tiểu Hoành đi chơi, hoặc sẽ đón tới ở một hai ngày, Mạc Mạc cũng từ từ chấp nhận cuộc sống như thế.

Hôm nay, sau khi Mạc Mạc lên lớp, bỗng nhiên cảm thấy không thoải mái lắm, rất muốn nôn, ngồi xổm nôn khan ở thùng rác bên cạnh, nhưng nôn đến nửa ngày cũng không được gì, cô từ từ đứng dậy, chờ cảm giác không thoải mái qua, bỗng nhiên trong đầu cô xẹt qua một ý, có phải cô có cục cưng rồi không? Mạc Mạc vội tính tính, hình như chu kỳ của cô đã trễn đến 10 ngày rồi, hơn nữa biểu hiện rất giống với lần đầu thiên cô có thai, chẳng lẽ là có thật sao? Bỗng nhiên cô phấn chấn hẳn lên, cũng quên cảm giác không thoải mái của dạ dày, cô vội bắt xe đến bệnh viện.

Cô suy nghĩ dọc theo đường đi, nếu cô có cục cưng, có một đứa con của cô và Giản Chiến Nam, là chuyện trọn vẹn cỡ nào. Nếu cô thực sự có cục cưng, Giản Chiến Nam biết tin thì sẽ rất vui, nhất định sẽ dùng hai tay ôm cô lên cao rồi xoay tròn, vui vẻ giống như một đứa bé. Cô thích cảm giác khi Giản Chiến Nam ôm cô, thích tựa vào trong lồng ngực rắn chắt của hắn, nghe tiếng tim đập của hắn, được hắn ôm cô như đã tìm được toàn bộ thế giới của mình.

Mạc Mạc tới một bệnh viện gần đó, tâm trạng chờ mong khi chờ kết quả, lúc cô biết được kết quả cô vui đến mức nhảy dựng lên, đôi mắt ướt sắp khóc đến nơi. Cô có con rồi, thật sự có con rồi, chờ lâu như thế cuối cùng cũng chờ đến rồi, trong bụng cô đã có con của Giản Chiến Nam, 40 ngày, đứa bé đã được 40 ngày, Mạc Mạc kích động ôm lấy bác sĩ nữ kia, kích động nói "Bác sĩ, tôi sắp làm mẹ rồi, tôi sắp làm mẹ rồi,"

Bác sĩ mỉm cười với cô, bảo cô chú ý nhiều hơn, Mạc Mạc gật đầu liên tục, đi ra ngoài, định lập tức gọi điện báo tin tốt cho Giản Chiến Nam, nhưng nghĩ lại, cô quyết định nói trực tiếp với hắn, như vậy cô mới có thể nhìn được sự vui vẻ trên gương mặt đẹp trai đó, nhìn bộ dạng ngốc ngốc của hắn, nhất định là chơi rất vui.

Đúng, bây giờ cô phải tới công ty tìm hắn, nói tin tức kinh động này cho ông xã đại nhân biết, Mạc Mạc ra khỏi bệnh viện với vẻ mặt hành phúc, lúc đang muốn bắt xe về nhà thì thấy một chiếc xe dừng trước mặt cô.

Một gương mặt quen thuộc, nhưng lạnh lùng, đôi mắt cũng thế, là băng sơn vạn năm, luôn ngẫu nhiên gặp mặt như thế hình như hơi không hợp cho lắm? nhưng Mạc Mạc vẫn lễ phép chào hỏi với anh ta.

"Đi đâu, mình đưa cậu đi." Giang Xuyên xuất hiện với gương mặt lạnh lùng, nói với Mạc Mạc.

Mạc Mạc không thèm nghĩ, cự tuyệt thẳng: "Không cần, mình bắt xe là được rồi,"

Con ngươi đen của Giang Xuyên nhìn chăm chăm vào Mạc Mạc, nói thản nhiên "Mình có việc tìm cậu."

"Có việc tìm mình?" Mạc Mạc hỏi nghi ngờ.

"Lên xe rồi nói sau, ở đây không cho phép đỗ xe."

Mạc Mạc chần chừ một chút, không biết phải từ chối như thế nào "Mình còn có việc, hôm sau liên lạc sau nhé?"

Giang Xuyên lại nói "Chỉ mất mấy phút của cậu thôi."

"Nhưng mà..."

"Cậu đang tránh mình?" Giang Xuyên nhướng mày hỏi.

"Đâu có, đâu có." Mạc Mạc vội phủ nhận, cũng chỉ đành mở cửa lên xe, chiếc xe từ từ rời đi.

Mạc Mạc cười ngại ngùng, thử nói chuyện "Chúng ta hay gặp mặt, thật là khéo."

"Mình tới trường học tìm cậu, lại thấy cậu tới đây." Mắt Giang Xuyên nhìn về phía trước, gương mặt lạnh lùng nhìn không ra cảm xúc gì.

Lúc này Mạc Mạc mới tỉnh ngộ, cô đã nói mà, sao lại khéo như thế được, cười cười: "À, thì ra là thế, trách gì lại gặp cậu."

"Hình như cậu rất không tình nguyện gặp mình?" đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Giang Xuyên liếc nhìn Mạc Mạc.

"Sao lại thế được." Mạc Mạc dùng nụ cười để che giấu tâm tư của mình, thự c sự hơi không muốn gặp cậu ta, không đơn giản là gì Giản Chiến Nam không cho phép, mà chủ yếu là vì Nhã Nhi "Cậu tìm mình có việc gì à?"

"Tới rồi nói sau." Giang Xuyên nói xong thì lái xe nhanh hơn, chỉ trong chốc lát đã dừng lại trước một nhà hàng, Giang Xuyên mở cửa xuống xe, Mạc Mạc cũng xuống theo, Giang Xuyên không nói gì chỉ kéo tay Mạc Mạc, Mạc Mạc không nhịn được nhíu mày, giãy tay ra "Cậu bỏ tay ra."

"Chỉ là nhờ cậu giúp chút việc vội thôi." Giang Xuyên lạnh lùng nói xong thì túm tay Mạc Mạc đi vào trong cửa hàng, Mạc Mạc cũng không dám dùng sức quá lớn, bây giờ cô là hai người, còn cục cưng trong bụng của cô nữa, bác sĩ nói, ba tháng đầu là quan trọng nhất, cô phải cẩn thận nhiều hơn.

Bị Giang Xuyên kéo đi vào, vất vả lắm Mạc Mạc mới đứng vững được, tay cậu ta như mọc rễ ở cổ tay cô, làm sao cũng không bứt ra được, Mạc Mạc tức giận nói: "Giang Xuyên, bỏ tay ra, cậu như thế rất không lịch sự."

Giang Xuyên không để ý tới lời tức giận của Mạc Mạc, lập tức kéo Mạc Mạc ngồi vào bàn ăn, Mạc Mạc nhìn thấy bàn ăn có hai người phụ nữ đã ngồi đó, một là trung niên, một là cô gái còn rất trẻ, hoàn cảnh sao lại quen thuộc như thế, Giang Xuyên cần xem mắt sao?

Lúc Mạc Mạc đang nghĩ thì bị kéo qua, Giang Xuyên kéo Mạc Mạc ngồi xuống, nói với người phụ nữ đối diện "Bác, đây là bạn gái của cháu."

Cái gì? Hai mắt Mạc Mạc mở to nhìn, vội nói: "Không phải, đừng nghe cậu ấy nói bậy, tôi và cậu ấy chỉ là bạn bè, là bạn học đã nhiều năm không liên lạc, không phải là bạn gái của cậu ấy, hơn nữa tôi đã kết hôn rồi, thật đó, bác xem." Mạc Mạc muốn đưa bàn tay có đeo nhẫn kết hôn ra cho mọi người xem, nhưng lại bị Giang Xuyên giữ chặt, không có cách nào để cho mọi người thấy được.

"Tiểu Xuyên, con đừng tùy tiện tìm một cô gái đến để lừa bác, bác giới thiệu cô gái không hợp tâm ý của cháu sao?"

"Mấy người là ý gì đây, thật quá đáng." Một người phụ nữ khác đi tới kéo tay cô gái trẻ "Dù có bạn gái thật hay không, thì mấy người cũng thật quá đáng." Người phụ nữ trung niên đi tới tức giận kéo tay cô gái trẻ kia đi.

Mạc Mạc cứng cả họng nhìn một màn trước mắt, không phải cô cố ý, hơn là cô còn không tình nguyên đến cơ.

Người phụ nữ ngồi đối diện sắc mặt tái xanh "Tiểu Xuyên, cháu đừng tưởng tìm một người phụ nữ tùy tiện như thế thì bác sẽ tin."

"Bác gái, bác anh mình, tôi thật sự không phải là bạn gái cậu ấy..." lúc Mạc Mạc giải thích, Giang Xuyên đột nhiên nâng mặt của Mạc Mạc lên rồi hôn xuống, Mạc Mạc kinh hãi mở to hai mắt, đầu lưỡi cậu ta vậy mà còn tiến vào, tức giận khiến Mạc Mạc muốn cắn cậu ta, nhưng cậu ta lại rút lui đúng lúc, mặt Mạc Mạc không hồng mà trắng bệch, lúc phục hồi lại tình thần thì muốn cho Giang Xuyên một tát, nhưng không ngờ tay đã bị cậu ta bắt được.

Giang Xuyên cười ảm đạm "Bác, cô ấy đang tức giận con xem mắt đó,"

Bác gái như hơi tin, cầm túi xách đứng dậy "Bác sẽ nói chuyện với ba của cháu, bác đi trước đây.'

Bác gái nói xong thì đi, bên bàn chỉ còn lại Mạc Mạc và Giang Xuyên, Mạc Mạc nhìn Giang Xuyên đầy giận dữ, trong mắt đều là tức giận, đợi tới lúc Giang Xuyên bỏ tay cô ra, Mạc Mạc hung hăng cho cậu ta một bạt tai.

Giang Xuyên không né tránh, chỉ hơi nghiêng mặt một chút, Mạc Mạc tức giận đứng dậy: "Giang Xuyên, cậu thật quá đáng, mình hy vọng về sau không cần gặp lại cậu nữa." Mạc Mạc cầm khăn ăn dùng sức để chùi miệng, chẳng khác gì như bị rắn độc cắn trúng, trước khi đi cùng hung dữ ném khăn vào mặt Giang Xuyên, TMD, sao biến thái lại nhiều như thế.

Mạc Mạc đi ra nhà hàng, tâm tình rất bực bội, tâm tình vui mừng trước đó đã bị Giang Xuyên quấy nhiễu biến mất, cô bước nhanh, Mạc Mạc nhớ ra là mình đang mang thai cần phải đi chậm một chút, đừng kích động, đừng tức giận, cô hít sâu, vẫn về nhà trước là tốt nhất, nếu bị Giản Chiến Nam nhìn ra có gì khác thường thì không bị chỉnh mới lạ, Mạc Mạc buồn rầu suy nghĩ, cần thẳng thắn để được khoan hồng hay không, nhưng thẳng thắn cũng có được khoan hồng không, lừa chuyện Giang Xuyên hôn cô thì có phải cũng là một lần lừa dối, Mạc Mạc bối rối, cô rất để ý đến chuyện bị thân mật với một người đàn ông khác ngoài chồng mình, rất để ý, không thoải mái, cô phải về nhà đánh răng, đánh rất nhiều lần.

Giờ đây cô mới thấy lời của Giản Chiến Nam là rất có lý, Giang Xuyên là một người đầy ý chiếm đoạt, nếu cậu ta muốn làm gì với cô thì căn bản cô không thể phản kháng được, chỉ có thể bị bắt nạt như thế mà thôi.

Lúc ngồi trên xe, trong lòng cô nói với đứa trẻ đã 40 người ngày tuổi trong bụng rằng, cục cưng, người đàn ông vừa rồi không phải là ba của con, ba con đẹp trai hơn anh ta, vĩ đại hơn anh ta, ngàn vạn lần đừng nhận nhầm nhé, mẹ đưa con về nhà, tối sẽ thấy ba ngay thôi. Nghĩ xong thì tâm tình Mạc Mạc lại tốt hẳn lên, cô mang thai, cô đã mang thai rồi!

Giản Chiến Nam đi từ trong văn phòng ra, lại nghe hai người phụ nữ đang nói chuyện với nhau, chỉ nghe một người nói: "Vừa rồi tôi đi tiếp khách ăn cơm thì nhìn thấy vợ của Tổng Giám Đốc."

"Có gì phải ngạc nhiên chứ."

"Không ngạc nhiên gì, nhưng vợ của Tổng Giám đốc lại đang ở cùng một người đàn ông đẹp trai lạnh lùng khác, hai người còn kiss nữa cơ, rất nóng bỏng đó."

"Oa, không phải chứ."

"Ừ, tôi có chứng cứ đây". Người phụ nữ đó nói xong thì lấy điện thoại ra, tìm ảnh chụp "Nhìn xem, tôi không nhìn sai người chứ."

"Oa, thật sao, người đàn ông này nhìn rất lạnh lùng nha, hôn rất nhập tâm, vậy là vợ của Tổng Giám Đốc ngoại tình hả?"

"Hai cô không làm việc à?"

Một giọng nói lạnh lùng đột ngột cắt ngang mấy lời tám chuyện của hai người, hai người đồng thời cùng hoảng sợ, quay đầu lại thì thấy gương mặt lạnh lùng của Giản Chiến Nam " Tổng giám đốc.... chúng tôi đang cần đi làm việc..."

Hai người nói xong thì muốn quay về vị trí của mình, Giản Chiến Nam nói: "Hai cô đến văn phòng của tôi."

Giản Chiến Nam nói xong thì quay người đi về văn phòng của mình, hai nhân viên buôn chuyện thì run sợ trong lòng, lần này thảm rồi.

Giản Chiến Nam thấy bức ảnh hôn nhau của Mạc Mạc và Giang Xuyên trên di động, sắc mặt tái mét, thiếu chút nữa là ném cả chiếc di động, nhưng hắn không muốn thất thố, đành phải nhịn, Giản Chiến Nam tức giận rồi, hai nhân viên kia tự nhien cũng gặp tai họa.

Hắn cũng có chút không hiểu tâm tư của Mạc Mạc, rốt cuộc Mạc Mạc và Giang Xuyên sao lại thế, hắn đã từng nói với Mạc Mạc là ít gặp Giang Xuyên đi, mới nói chưa được bao laai, thế mà Mạc Mạc lại gặp mặt cậu ta, còn hôn nhau ở nhà hàng, là ngẫu nhiên, hay là...

Ngay lúc Giản Chiến Nam đang tức giận thì Mạc Mạc gọi điện tới, Giản Chiến Nam nhận máy thì nghe được giọng Mạc Mạc gọi hắn: "Ông xã, bây giờ anh có rảnh không?"

Giản Chiến Nam lạnh lùng ừ một tiếng, Mạc Mạc lại làm nũng "Ông xã, em không khỏe lắm, bây giờ anh về nhà được không?"

Không thoải mái, Giản Chiến Nam vẫn luôn lo lắng cho cô, hắn đã bị cô chọc giận sắp chết rồi, Giản Chiến Nam tắt điện thoại ra khỏi công ty, lái xe về nhà, dọc đường đi mặt mày hắn rất nhăn nhó, tốc độ lái xe cũng nhanh theo.

Về nhà Mạc Mạc đánh răng vài lần, nhưng vẫn cảm thấy lạ lạ ở miệng, cần ông xã hôn thì mới có thể diệt được bóng ma đó. Lúc đang đợi Giản Chiến Nam về thì đã thấy xe của hắn đang gần dần.

Hắn đã về, tâm tình Mạc Mạc rất kích động, chốc nữa sẽ nhào vào trong lòng hắn, nói cho hắn biết, ông xã, em mang thai rồi, em mang thai cục cưng của chúng ta rồi, Mạc Mạc cui mừng nghĩ trốn sau cửa, tâm tình của cô thực sự rất tốt, bởi vì sự xuất hiện con của Nhã Nhi, đã lâu Mạc Mạc không có tâm tình nào đùa giỡn với hắn, nhưng hôm nay không giống thế, hôm nay tâm trạng của cô vô cùng tốt.

Một hai ba, ... cô đếm từng bước chân của Giản Chiến Nam, chờ tới lúc hắn vào phòng ngủ, cô ở phía sau thấy được bờ vai rộng lớn của hắn, mặt Mạc Mạc đầy ý cười, nhẹ nhàng bổ nhào lên trên lưng hắn, leo lên người hắn, trước kia hắn sẽ cõng cô trên lưng rồi xoay tròn, Mạc Mạc nghĩ lần này cũng thế, nhưng không nghĩ đến Giản Chiến Nam lạnh lùng bứt hai tay cô ra, kéo cô xuống từ trên lưng hắn, thiếu chút nữa là Mạc Mạc không đứng vững.

Mạc Mạc ngây ngốc nhìn Giản Chiến Nam, hắn quay đầu lại, vẻ mặt lạnh tanh, con ngươi lạnh lùng nhìn cô nhưu băng mùa đông, rất lạnh, khiến cô cũng đông cứng không biết phải nói năng vui vẻ thế nào nữa, ông xã, em có thai rồi, nhưng cô chỉ có thể nói rằng: "Ông xã, anh sao thế...?"

Đôi mắt lạnh lùng của Giản Chiến Nam nhìn Mạc Mạc, nhớ đến lúc Mạc Mạc và Giang Xuyên hôn nhau, thì lời nói của hắn không còn tốt đẹp nữa "Mạc Tiêu Hữu, cô có thể trưởng thành chút được không, đừng làm những chuyện ngây thơ như thế nữa, hành động nhàm chán, không khỏe à? Lừa tôi chơi rất vui sao, hả? ngoại trừ ngây thơ, cô còn học gì để lừa người nữa?"

Ngây thơ nhàm chán? Trước kia hắn sẽ nói là cô nghịch ngợm, rồi sẽ chơi với cô, dùng tấm lưng rộng lớn để cõng cô xoay tròn, bây giờ thì lạnh lùng nói rằng cô ngây thơ nhàm chán. Đây là lần đầu tiên hắn nói nặng lời với cô như thế, thì ra ngọt ngào quá nhiều đến một chút đắng cũng không thể chịu nổi.

Thì ra hắn luôn ghét sự ngây thở của cô, thì ra trong đầu hắn hành động của cô đều là nhàm chán, ngây thơ, nếu cô ngây thơ và nhàm chán thì vì sao hắn không nói ra sớm đi, còn tỏ vẻ hưởng thụ, bây giờ mới nói ra lời nói đã giấu từ trong lòng.

Đúng, cô không được thoải mái lắm là lừa hắn, cô không thoải mái, là ở nơi Giang Xuyên đã hôn cô, cô cũng muốn ông xã hôn cô. Cô sai rồi sao, không nên ngây thơ như thế, không nên chơi đùa nhiều như thế, không nên nói không thoải mái mà lừa hắn về, có lẽ, bây giờ hắn đang đàm phán một cuộc làm ăn.

Cô sai rồi sao?

Cô chỉ đùa với hắn một chút thôi.

Cô sai rồi sao?

Cô chỉ muốn cho hắn chút kinh ngạc, nói cho hắn biết, ông xã em mang thai rồi, nhưng dáng vẻ kích động ngốc ngốc của hắn.

Mạc Mạc ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, trong mắt cô hắn hoàn toàn trở nên xa lạ, trong mắt Mạc Mạc đã đầy nước, đã sắp chạy ra nhưng dùng sức hít vào, nói nghẹn ngào "Nhàm chán, ngây thơ, tôi luôn khiến anh cảm thấy như thế sao, anh chịu không nổi, thì sớm nói cho tôi biết, tôi sẽ thu lại vẻ ngây thơ nhàm chán đó..."

Tiếng chuông di động của Giản Chiến Nam vang lên, hắn nhíu mày lấy di động ra, giọng nói rất khó chịu, bên kia truyền tới tiếng khóc sướt mướt của Nhã Nhi: "Chiến Nam, Tiểu Hoành bị bệnh.... Anh mau tới đây đi, em không biết phải làm gì bây giờ nữa....em ở bệnh viện nhân dân thành phố C...."

Giản Chiến Nam nghe xong thì lập tức tắt điện thoại đi ra khỏi phòng ngủ, Mạc Mạc nhìn bóng dáng Giản Chiến Nam rời đi, tim lại đau, sau khi kết hôn hắn chưa từng đối xử với cô như thế, dù là 6 năm kia, hắn vẫn luôn cưng chiều cô, dỗ cô, cô không sợ một chút đau nào, một chút khổ sở nào, hắn sẽ luôn dỗ cô, nhưng bây giờ hắn lại lạnh lùng rời đi như thế.

Cô không muốn loại tình cảm này, vô vội tiến lên kéo ống tay áo hắn "Anh đi đâu vậy? Là Nhã Nhi gọi tới phải không, em không cho anh đi, không cho anh đi!"

"Cô đừng cố tình gây sự như thế." Giản Chiến Nam bỏ tay cô ra, xú nha đầu, bị người đàn ông khác hôn còn gạt hắn, còn cho rằng chưa có chuyện gì xẩy ra sao, tưởng hắn là người chết hả?

"Tôi cố tình gây sự?" Mạc Mạc đau khổ nhìn Giản Chiến Nam, ngăn đường đi của hắn "Tôi cố tình gây sự đó, chỉ là tôi không muốn anh đi tới nơi của người phụ nữ kia, anh là chồng của tôi, không phải của cô ta, dựa vào đâu thì gọi là tới, tôi không muốn."

Hai tay Giản Chiến Nam nắm chặt vai Mạc Mạc, đẩy cô sang một bên, rồi bước nhanh đi, Mạc Mạc đứng cứng đờ ở đó, hắn lại lần nữa bỏ cô lại để đi tới bên người phụ nữ kia, nước mặt lại rơi dài xuống, Giản Chiến Nam anh là đồ khốn nạn.

Tiểu Hoành bị sốt phải vào bệnh viện, lúc Giản Chiến Nam tới thì Tiểu Hoành đang truyền nước biển để hạ sốt, nhưng sao cũng không hạ sốt, Nhã Nhi ngồi bênh cạnh nắm tay Tiểu Hoành khóc rất ghê gớm, hoàn toàn mất đi bình tĩnh, khóc còn nói với Giản Chiến Nam, lúc Tiểu Hoành 3 tuổi cũng đã bị sốt như thế, thiếu chút nữa đã không sống được, sau đó thì không nói chuyện nữa. Cô rất sợ, sợ Tiểu Hoành sẽ rời khỏi cô.

Giản Chiến Nam chỉ có thể đơn giản an ủi cô ta, sau đó nói chuyện với bác sĩ, hỏi bệnh tình của Tiểu Hoành. Tới nửa đêm, đột nhiên Tiểu Hoành mới hạ sốt, tâm tình lo lắng của Giản Chiến Nam mới được thoải mái, nhìn gương mặt nhỏ nhắn tiều tụy của con, trong lòng không kìm được mà đau nhói.

Bác sĩ nói hạ sốt là không sao, nằm viện hai ngày theo dõi, Giản Chiến Nam thấy Tiểu Hoành vẫn chưa tỉnh lại nên lo lắng, liền ở lại trông một đêm, hy vọng lúc tiểu tử kia tỉnh dậy thì có thể thấy được hắn.

Buổi sáng ngày hôm sau, Tiểu Hoành đã tỉnh lại, đôi mắt to nhìn Giản Chiến Nam, rồi đưa tay ra sờ sờ râu mới mọc ở cằm của hắn, sau đó quay đầu tìm gì đó, sau khi nhìn thấy Nhã Nhi thì vẻ mặt cậu bé có chút khác thường, cuối cùng quay đầu nhìn Giản Chiến Nam.

Giản Chiến Nam cầm tay Tiểu Hoành, hỏi "Bây giờ Tiểu Hoành có khó chịu không, khó chịu thì gật đầu."

Tiểu Hoành hơi lắc đầu, Nhã Nhi nói: "Em đi mua đồ ăn cho Tiểu Hoành."

"Không cần, lát nữa sẽ có người đưa tới." lúc Giản Chiến Nam nói chuyện, tầm mắt vẫn nhìn Tiểu Hoành, không thèm liếc mắt nhìn Nhã Nhi, nói với Tiểu Hoành: "Lát nữa bảo ông nội bà nội đến với con nhé."

Tiểu Hoành gật đầu.

Ba Giản và mẹ Giản nghe tin thì liền chạy tới, cháu nội bảo bối là ruột thịt của họ, còn mang theo bữa sáng cho Tiểu Hoành và Nhã Nhi, nhìn Tiểu Hoành bị bệnh mà ba Giản và mẹ Giản đều đau lòng.

Giản Chiến Nam nghĩ đã một đêm mình không về, hôm qua lại nói chuyện không thoải mái với Mạc Mạc, khoogn biết bây giờ cô thế nào rồi, hình như hôm qua mình quá tức giận... nhưng Mạc Mạc cũng rất kỳ lạ, hắn đã nói không cho cô gặp Giang Xuyên, cô xem lời hắn nói như gió thoảng bên tai.

Một đêm hắn không về thế mà cũng không gọi điện cho hắn, tuy còn giận, nhưng trong lòng vẫn vướng bận, đây là lần đầu tiên hắn không về nhà nên hắn quyết định về nhà.

Chào hỏi mọi người xong, nói tạm biệt với Tiểu Hoành, Giản Chiến Nam về nhà, một đêm không ngủ, hắn hơi mệt, lúc về tới nhà, dì Tố nói cho Giản Chiến Nam biết Mạc Mạc ở trong phòng ngủ, vẫn chưa rời giường.

Giản Chiến Nam kéo cà vạt rội bỏ trên sô pha, lập tức đi lên lầu, lúc đi đến trước cửa phòng thì nghe tiếng Mạc Mạc nói chuyện, chắc là gọi điện thoại, hắn đẩy cửa đi vào, hình như Mạc Mạc quá chăm chú nên không thấy được hắn đã về.

Cô nghe điện thoại của cô, hắn định đi tắm trước, nhưng lại nghe cô nói "Tôi không yêu anh ta, tôi chọn ở cùng với hắn là bởi vì anh ta yêu tôi, tôi muốn anh ta yêu tôi, sau đó sẽ vứt bỏ hắn, cũng khiến anh ta nếm thử chút mùi vị bị người khác đùa giỡn vứt bỏ, tôi sẽ không sinh con cho anh ta, tôi không có thai là vì tôi lén dùng thuốc tránh thai, sao tôi có thể sinh con cho một người đàn ông khốn nạn như thế. Ừ, chờ tới lúc tôi ly hôn với anh ta, còn có thể phân chia tài sản nữa."

Tim Giản Chiến Nam như bị ai đâm một dao thật mạnh, hắn đang nằm mơ phải không, người trước mắt đưa lưng lại với hắn, người phụ nữ đang nói chuyện là Mạc Mạc sao, hắn yêu người phụ nữ đó sao, cô nói cái gì, ở cùng hắn là vì trả thì năm đó hắn đã vứt bỏ cô, muốn vứt bỏ hắn, cho hắn nềm thử mùi vị sao?

Hắn không tin đây là lời của Mạc Mạc, hắn không tin, nhất định là vì hôm qua hắn tức giận với cô, Mạc Mạc đang tức giận, Giản Chiến Nam đi tới, túm lấy tay của Mạc Mạc , con ngươi đen nhìn chằm chằm Mạc Mạc rồi gầm nhẹ: "Mạc Tiêu Hữu, lời cô vừa nói là thật sao? Vì trả thù nên mới kết hôn với tôi, sau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net