Chương 3: Người mới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Người mới.

Edit: Tịch Lạc.

Bầu không khí trong giới giải trí ngày càng căng thẳng, nhân vật của công chúng lên tiếng cũng phải cẩn thận hơn trước.

Nếu Tần Lộ Lệ đã ra thông báo như vậy thì cho thấy cô ta đã kí hợp đồng với tổ tiết mục.

Chắc chắn cô ta sẽ tham gia ghi hình chương trình tình yêu.

Mặc dù lần này không nói đến chuyện gì khác nhưng chẳng khác gì khẳng định tin đồn lúc trước…

Trong tin đồn nặc danh, nếu có ba phần đúng thì bảy phần còn lại công chúng sẽ cho là đúng.

[Mẹ kiếp! Tần Lộ Lệ đúng là ánh trăng sáng của ảnh đế sao? Mẹ nó.]

[Vốn còn cảm thấy Lục Dã tham gia chương trình tình yêu là không hợp lẽ thường, nhưng bây giờ hmm… hoàn toàn hợp lý. Thì ra ảnh đế cũng là một người bình thường, sẽ đau khổ vì tình.]

[Không hiểu vì sao lại thương anh ấy.]

Thương cái con khỉ ấy.

Tô Yểm Tinh suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho chị Lưu.

“Có chuyện gì thế chị Lưu, sao lúc này lại bị người ta cướp thế?” Lúc bắt máy, trong giọng điệu Tô Yểm Tinh còn mang theo ý cười.

Chị Lưu vừa nghe đã biết tâm trạng của cô cũng không xấu.

“Không tức giận à?”

“Tức chứ.” Tô Yểm Tinh nói như thật như đùa: “Chị Lưu, cái bánh lớn chị vẽ cho em đã mất rồi, hay là cho em nghỉ ngơi đi?”

“Bánh còn chưa chia thì sao em biết là mất rồi?” Chị Lưu nói. “Em đợi một lát, chị nghe máy xong sẽ gọi cho em sau.”

Hình như bên chị Lưu rất bận, nói chưa được hai câu đã vội vàng cúp máy.

Tô Yểm Tinh nghe thấy loa truyền đến tiếng “tút tút”, bất đắc dĩ thở dài.

Ông lớn Lục bên chân ngẩng đầu nhìn cô một cái, lại đặt đầu xuống sàn lần nữa.

Điện thoại vẫn còn rung.

Trình Mạt đang đắm chìm trong kích động, gửi từng tin nhắn đến.

Là một đóa hoa nhài: [Hu hu, tớ thất tình rồi, Tần Cọ Cọ đã thông báo rồi, cô ta muốn yêu đương với nam thần của tớ!]

Là một đóa hoa nhài: [Sao nam thần của tớ lại thế chứ, có phải anh ấy bị mù không thế?]

Là một đóa hoa nhài: [Còn cả cậu nữa! Cậu nói xem nào, Tinh Tinh à, một đại mỹ nhân như vậy, còn từng đóng phim với anh Dã của tớ, hết lần này tới lần khác mà không phát sinh cái gì. Báu vật nhân gian như thế, cho dù ngủ một giấc thôi cũng được rồi, vậy mà còn để con nhỏ họ Tần kia được lợi…]

Tô Yểm Tinh nhìn từng tin nhắn được gửi đến, đủ thấy tâm trạng sôi sục của cô gái bên kia, cô suy nghĩ một chút rồi nhắn lại.

Tô Tô: [Nói cho cậu một bí mật.]
Là một đóa hoa nhài: [Bí mật gì?]
Tô Tô: [Lần đầu tiên của anh Dã nhà cậu là tớ cướp.]

Là một đóa hoa nhài: [!!!]

Ngay sau đó, điện thoại di động rung hai cái giống như trái tim kích động của Trình Mạt.

Là một đóa hoa nhài: [Vâng, tác phẩm ra mắt của anh Dã là quay với cậu, là cậu phá thân anh ấy, cậu giỏi lắm, rất vĩ đại. Cô gái à, sao không mơ lớn hơn chút nữa? Móc mũi.jpg]
Tô Yểm Tinh nói thầm trong lòng, không tin thì thôi.

Không chỉ lần đầu tiên của Lục Dã là của cô.

Nhiều lần sau cũng là của cô.

Hơn nữa khi đó, Lục Dã đúng ngây ngô quá mức.

Cô nghĩ rằng với ngoại hình đó của anh thì hẳn kinh nghiệm tình trường rất phong phú.

Nhưng bây giờ nhớ lại, lần đầu tiên anh còn không tìm được đúng chỗ.

Anh giống như bất kỳ thiếu niên bình thường nào trên thế giới này, khi đối mặt với cơ thể của cô gái cũng sẽ xấu hổ, luống cuống tay chân.

Màu đỏ lan từ hai má anh đến tận hai tai.

Mồ hôi tuôn ra trên khuôn mặt anh, theo sóng mũi rồi đến môi cô.

Bàn tay anh run rẩy, cơ thể cũng nóng bỏng.

Mọi thứ đều nóng rực.

Vào mùa hè nóng nảy đó, trong tiết trời nắng như đổ lựa, bọn họ nằm cạnh nhau, chân tay quấn quanh, luống cuống, lộn xộn, nhưng làm thế nào cũng chẳng thỏa mãn. Dường như trên da thịt sinh ra khao khát mãnh liệt, muốn gần gũi hơn, dù gần thế nào cũng không thỏa mãn.

Vì thế càng kịch liệt, càng nhiệt tình hơn.

Đây cũng là lần đầu tiên cô thấy Lục Dã như vậy, xé toạc vẻ ngoài xinh đẹp kia, ẩn giấu bên trong là dục vọng nguyên thủy mãnh liệt, dữ tợn như vậy, dã man như thế, nhưng tất cả những điều này càng khiến anh thêm mê người.

Cô cũng được nếm mùi.

Nghĩ đến đây, tính ra cô cũng không chịu thiệt.

Dù sao Lục Dã cũng rất giỏi.

Không biết cuối cùng là ai chiếm hời của ai.

Tô Yểm Tinh đi rửa mặt, chị Lưu gọi tới.

“Đúng vậy, Tần Lộ Lệ đã ký hợp đồng với tổ tiết mục.” Chị Lưu nói thẳng: “Đã đập tiền, 50 triệu.”

“Ồ, sức mạnh đồng tiền ha.” Tô Yểm Tinh nói.

“Đã hiểu.”

Cô chuẩn bị cúp máy.

Bây giờ dù thế nào cô cũng sẽ không bỏ ra 50 triệu để yêu Lục Dã.

(Em nghĩ tác giả nhầm á, chứ sao bỏ 172 tỏi để tham gia cái chương trình đó :v)

500 tệ* cũng không được.

*Khoảng 1tr7 VNĐ.

“Đừng cúp máy.” Chị Lưu nói: “Ngày mốt em đi với chị đến thành phố Đinh, trực tiếp ký hợp đồng.”

Tô Yểm Tinh trợn to hai mắt: “Là sao?”

“Quy tắc bên tổ tiết mục thay đổi, lúc vào không phải là ghép đôi một với một mà cho khách mời tự do lựa chọn, vậy nên…” Giọng điệu của chị Lưu có chút ý cười: “Cô ta có thể đi, đương nhiên em cũng có thể…”

“Quan trọng nhất là Tần Lộ Lệ phải đập tiền mới có thể tham gia, mà em thì…”

“Tiền kí hợp đồng là 20 triệu.”

Chị Lưu hỏi cô có muốn đi không, hai mắt Tô Yểm Tinh cong cong.

“Đương nhiên phải đi rồi.” Cô ngọt ngào nói: “Hai mươi triệu đấy.”

“À còn nữa, người thông báo đầu tiên là Tần Lộ Lệ, chị đoán có lẽ em và Lục Dã sẽ thông báo cuối cùng.” Chị Lưu nói: “Hiểu rõ chưa?”

Tô Yểm Tinh “ừ” một tiếng.

Chị Lưu: “Hiểu rồi còn không nhanh đi ngủ đi? Ngày mai còn phải chụp quảng cáo đấy.”

Tô Yểm Tinh ngọt ngào nói: “Chị Lưu, chị là tốt nhất, trên thế giới này em yêu chị nhất đấy, chị biết không?”

Chị Lưu tin mới lạ.

Cô nhóc này sinh ra để lừa người ta, khi vui thì có thể dỗ người ta, khi mất hứng thì cứ thế vứt đi.

Tuy nghĩ như như thế nhưng giọng điệu của chị cũng hạ xuống: “Đừng nịnh nữa, mau đi ngủ đi.”

“À, vậy hẹn gặp lại.”

“Chờ một chút.” Chị Lưu nghĩ đến gì đó, đột nhiên gọi Tô Yểm Tinh, hạ giọng: “Em nói xem Tần Lộ Lệ và Lục Dã có phải là…”

Chị ấy biết một chút chuyện của Tô Yểm Tinh và Lục Dã.

Sau khi bộ phim truyền hình đầu tiên của Tô Yểm Tinh và Lục Dã phát sóng, Tô Yểm Tinh lập tức hot lên, rất nhiều công ty quản lý muốn ký hợp đồng với cô.

Nhưng hình như cô không có ý định tiếp tục quay phim, im lặng trong một thời gian.

Sau đó, đột nhiên chạy đến Vũ Hoàn tự đề cử mình, nói muốn hát.

Đương nhiên cô ấy nhận ra cô bé chạy đến tự tiến cử này là nữ chính phim truyền hình vừa hot thời gian trước.

Sau đó, Tô Yểm Tinh hát cho cô ấy nghe một bài.

Chính bài hát đó đã khiến cô ấy quyết định ký hợp đồng với cô ngay tại chỗ, sau đó vẫn hợp tác đến bây giờ.

Chị Lưu không biết nhiều về những gì đã xảy ra giữa cô và Lục Dã.

Nhưng ấn tượng sâu sắc nhất là có một lần, khi chị ấy đến căn hộ tặng đồ cho Tô Yểm Tinh, Lục Dã là người mở cửa.

Có lẽ vừa mới tắm xong, trên người cậu ấy còn bốc hơi nước, hơi nước dính vào sợi tóc của cậu, phác họa khuôn mặt đẹp trai.

Cậu ta nhìn chị một cái: “Tìm Tinh Tinh à?”

Sau đó lui về phía sau rồi mở cửa ra, lộ ra Tô Yểm Tinh nửa nằm trên sô pha.

Hình như Tô Yên Tinh cũng vừa mới tắm xong, hất chân nũng nịu nói: “Lục Dã, táo của em đâu, gọt xong chưa, đói chết rồi đây này.”

Trong nháy mắt, hơi nước trong phòng mù mờ như lẫn thứ gì đó phả vào mặt chị.

Lúc sau chị Lưu nhớ lại cảnh đó, sẽ cảm thấy như một giấc mơ.

Chàng trai và cô gái trong căn hộ kia như cách một lớp sương mù.

Ngay cả chính chị cũng không nói nên lời, giống như đột nhiên xông vào một không gian u ám, mập mờ không thể nói với người ngoài, nhìn thấy một chút chi tiết khiến người ta đỏ mặt tía tai.

Sau đó, chị không gặp lại Lục Dã nữa.

Mập mờ giữa hai người giống như một tia lửa nhỏ, tắt ngúm trong nháy mắt.

Tô Yểm Tinh không nhắc đến, chị Lưu cũng chưa từng hỏi.

Bí mật giữa các nghệ sĩ, nếu không ảnh hưởng đến công việc thì chị không hỏi.

Ví dụ như lần này, cho dù chị biết Tô Yểm Tinh và Lục Dã trong quá khứ có chút mập mờ, cũng chỉ có thể tranh thủ…

Giọng nói của Tô Yểm Tinh bên kia hơi tức giận, chỉ là cô tức giận cũng giống như móng vuốt của mèo con, hơi mềm mại: “Sao em biết được, chị Lưu, chị tò mò thì tự đi hỏi anh ta đi.”

Chị Lưu: “Được rồi, chị không hỏi.”
Chị không biết sau khi Tô Yểm Tinh cúp máy, lúc nằm xuống giường lại không nhịn được mà kéo số Lục Dã ra khỏi danh sách đen, sau đó mắng một trận.

Ông lớn Lục ngậm đệm ngủ của nó chạy đến bên giường cô.

Tô Yểm Tinh đứng dậy, ném đệm của nó vào phòng khách.

“Không được, hôm nay mày ra ngoài ngủ.”

Ông lớn Lục chớp đôi mắt đen nhìn cô.

Tô Chuẩn Tinh chống nạnh: “Không được tỏ ra dễ thương, ai bảo mày họ Lục!”

Ông lớn Lục lại nhìn cô.

Tô Yểm Tinh hơi nhụt chí, hung dữ.
“Được rồi, không được nghiến răng đâu đấy!”

Ông lớn Lục vui vẻ ngậm đệm của nó đến, nằm xuống cạnh giường Tô Yểm Tinh lần nữa.

Tô Yểm Tinh tắt đèn, ngủ tiếp.

Ánh trăng xuyên qua khung cửa sổ, bao phủ một lớn một nhỏ trong phòng.

Dường như mọi thứ đều chìm vào yên tĩnh.

Hôm sau là ngày chụp quảng cáo.
Là một quảng cáo của thời trang cao cấp nội địa, nơi chụp quảng cáo là một studio, quá trình không phức tạp.

Tô Yểm Tinh chụp quảng cáo đã thành quen.

Chỉ có điều là tốn thời gian, có ba bộ quần áo cần phải chụp, mỗi bộ quần áo đều cần trang điểm khác nhau, thời gian tạo hình chiếm hơn nửa.
Tuy nhiên hiệu quả lại khá tốt.

Trong ánh mắt của nhiếp ảnh gia đầy thán phục, không ngừng khen ngợi Tô Yểm Tinh, thuận lợi chụp quảng cáo.

Mà đêm đó, lại có một khách mời thông báo tham gia chương trình tình yêu.

Tô Yểm Tinh nhận ra đó là người quen - Ôn Gia.

Ôn Gia không phải là nghệ sĩ trong giới giải trí.

Đúng hơn là cậu ta chỉ bước nửa chân vào giới giải trí.

Là một vận động viên quốc gia, Ôn Gia đã giành được huy chương vàng tại Thế vận hội Quốc tế năm ngoái, bởi vì về ngoài khá đẹp, chân dài cao ráo, khá nổi tiếng trên mạng nên đã ghi hình một số chương trình tạp kĩ.

Trong những chương trình này, vì tinh thần không chịu thua của thể thao, Ôn Gia chơi cái gì cũng nghiêm túc liều mạng, nhanh chóng giành được tình cảm của một nhóm fan chị gái, đạt được danh hiệu “Em trai quốc dân”.

Mà sở dĩ Tô Yểm Tinh biết cậu ta là vì Ôn Gia đã từng thổ lộ với cô rất nhiều lần trên weibo, tuyên bố cô là nữ thần của cậu ta.

Theo phỏng vấn của đồng đội, trong phòng Ôn Gia có một bức tường dán kín poster của Tô Yểm Tinh.

[Ôn Gia V: Mong được trải qua kỳ nghỉ tuyệt vời với chị. @Chúng ta ở bên nhau V, cậu ta cũng cũng @tổ tiết mục và chuyển tiếp như Tần Lộ Lệ trước đó.

Thông báo của Ôn Gia vừa xuất hiện, mức độ thảo luận trên mạng về mối tình này càng ngày càng cao.

Nhiều khán giả bắt đầu tự động giúp Ôn Gia @ê-kíp chương trình và @Tô Yểm Tinh.

[Hu hu, để em trai của chúng ta tỉnh mộng đi.]

[Xin cho một cơ hội, hãy để em trai và nữ thần của chúng tôi cùng ghi hình chương trình tạp kỹ, tổ làm chương trình là người tốt đi.]

Ngoài ra còn có mấy người hâm mộ phản đối.

[Từ chối người hâm mộ và chính chủ liên lạc riêng tư.]

[Hmm… chỉ có tôi quan tâm ảnh đi có đi không à?]

[Không, có tôi nữa.]

[Tôi nữaaaa.]

[Nếu như Tô Yểm Tinh đi nữa thì càng thú vị, nghĩ lại mà xem, ảnh đế và ánh trăng sáng, em trai quốc dân và nữ thần, ảnh đế và nữ thần từng quay phim, ánh trăng sáng và nữ thần có mâu thuẫn… Tổ tiết mục, nếu các anh có thể mời tất cả bọn họ đến, tôi xin gọi anh một tiếng hảo hán!]

Tổ tiết mục vẫn chưa đưa ra phản hồi, im lặng như tờ.

Hiển nhiên qua hai đợt thông báo này, chương trình tình yêu càng hot, độ chờ mong của khán giả với nó đạt tới đỉnh điểm, độ thảo luận càng cao, chưa phát sóng mà đã nổi tiếng.

Đúng lúc này, Tô Yểm Tinh trong đề tài đang đi theo chị Lưu, bí mật đến sân bay.

Cô phải đi thành phố Đinh.

Tổ tiết mục và chương trình tình yêu ghi hình ở thành phố Đinh, cô phải đi ký hợp đồng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net