Chương 7: Livestream.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7: Livestream.

Edit: Tịch Lạc. (wattpad: tichlac230123)

Sau khi lên xe Tô Yểm Tinh mới phát hiện ghế sau có người quay phim.

"Bây giờ đã livestream rồi à?" Cô ngạc nhiên.

"Không, livestream chỉ ở mấy nơi cố định trong phòng nhỏ, bây giờ chỉ quay để chỉnh sửa sau, vậy nên, cô Tô, bây giờ chúng ta bắt đầu quay." Người quay phim nói.

"Ừm."

Tô Yểm Tinh gật đầu, không có ý kiến gì.

Dù sao cũng ở trong giới giải trí năm năm, chút phối hợp này cô vẫn có.

"Cô Tô có căng thẳng khi tham gia chương trình không?"

Người quay phim bắt đầu đặt câu hỏi.

Khi Tô Yểm Tinh trả lời "không căng thẳng" thì anh ta lại hỏi tiếp: "Tại sao cô Tô lại tham gia chương trình của chúng tôi?"

Tô Yểm Tinh nghiêm túc nhớ lại lời dặn dò của chị Lưu trước đó, tổ tiết mục không cho người đại diện và trợ lý tham gia, vậy nên trước khi đến chị Lưu hung dữ bổ túc cho cô kiến thức chung về chương trình kiểu này, ví dụ như "khiêm tốn", "vẻ ngoài đẹp nên chỉ cần nói ích làm nhiều", "không kén chọn", "không giả tạo"...

Cuối cùng, cô bấm điện thoại: "Vì tiền."

"Hơn nữa mọi người đều nói tôi hát tình ca rất kém." Thấy ống kính của người quay phim hơi lệch, cô chỉ chỉ, để đối phương quay về phía mặt phải cô, nói mặt phải cô đẹp hơn, sau đó lại nói tiếp: "Tôi bận quá nên không có thời gian yêu đương, người đại diện nói cứ nhận chương trình tình yêu này, vừa có thể yêu đương lại có thể kiếm tiền, nên tôi đến."

Anh quay phim: "..."

Đúng là thẳng thắn.

Thậm chí anh đã nghĩ ra tiêu đề cho phần hậu kì: [Đúng là khiến tim người đi làm đau xót, vừa yêu đương vừa làm việc.]

Anh quay phim phấn chấn: "Vậy thì trong khách mời lần này, cô Tô định chọn ai đầu tiên?"

Tô Yểm Tinh nhìn đối phương: "Anh à, tôi không quen ai hết."

"Không, cô có quen một người đấy." Anh quay phim ám chỉ: "Hai người cùng quay bộ phim truyền hình trong nửa năm đấy."

"À, vậy bây giờ cũng hết quen rồi."

Anh quay phim: "!!!"

Nhưng mà anh ta lại thích nghệ sĩ trong sạch nói chuyện thẳng thắn không lên giọng như thế.

Có chút bùng nổ.

Đến lúc phát đoạn này, bọn họ có thể thêm phụ đề: [Tô Yểm Tinh tự mình chứng nhận không quen ảnh đế.]

"Còn có..."

"Anh à."

Tô Yểm Tinh mệt mỏi nhìn anh ta.

Nhìn gương mặt xinh đẹp này gần như thế đúng là bùng nổ, mặc dù gương mặt kia tỏ vẻ hơi phiền nhưng không làm anh quay phim phản cảm chút nào, anh ta ho một tiếng: "Câu hỏi cuối cùng."

"Cô Tô cảm thấy trong ngày đầu tiên sẽ nhận được bao nhiêu phiếu?"

Tô Yểm Tinh nghiêm túc suy nghĩ một chút: "Ba..." À không, chị Lưu nói phải khiêm tốn một chút: "Hai... phiếu?"

Anh quay phim: "..."

Anh ta ho một tiếng: "Vậy cô Tô cảm thấy ai không có khả năng bỏ phiếu cho cô."

"Anh, anh đã nói câu hỏi cuối rồi."

Tô Yểm Tinh bắt đầu mệt mỏi.

"Đây sẽ là câu hỏi cuối cùng." Anh quay phim nói: "Cô trả lời thì tôi sẽ nói với hậu kỳ chỉnh cho cô đẹp hơn."

"Tôi vốn đã rất đẹp rồi mà." Tô Yểm Tinh lẩm bẩm, cuối cùng từ từ nói...

"Thầy Lục."

"Ý của cô Tô là thầy Lục là người có khả năng cao nhất không bỏ phiếu cho cô ư?" Anh quay phim hỏi xong mới nhận ra đã hỏi quá rồi.

Tô Yểm Tinh cho anh ta một ánh mắt u oán, người quay phim vội vàng câm miệng.

Nhưng mà anh ta đã cảm thấy mỹ mãn rồi.

Cuộc phỏng vấn ngắn ngủi này đã đủ tư liệu rồi, chắc chắn sau khi phát sóng sẽ có phản ứng khá tốt, chỉ là không biết câu trả lời của thầy Lục là gì...

...

Ba giờ rưỡi chiều, cuối cùng tổ tiết mục cũng lên mạng tuyên bố chương trình chính thức phát sóng.

Chúng ta ở bên nhau V: [Hôm nay, "Chúng ta ở bên nhau chính thức bắt đầu! Con tim vô cùng rung động! Vô cùng mập mờ! Trong ngôi nhà nhỏ tình yêu, tám khách mời sẽ tạo ra tia lửa gì đây? Tình yêu sẽ đến khi nào? @Tần Lộ Thấm phải cố gắng nha V, @Ôn Gia V, @Tô Yểm Tinh star V, @Sầm Mạnh Xuân V, @Cố Kiểu V, @Giang Lâm V, @ Lâm Bưu V.]

[Tôi xin tạ ơn.]

[Chỉ có bảy người, tổ chương trình đếm xem nào, người cuối cùng bị mấy người ăn rồi à?]

[Tôi thảm ghê, vì biết ảnh đế tham gia chương trình nên tôi cố đặt đồng hồ báo thức lúc năm giờ sáng, bây giờ đã ba giờ chiều, tổ tiết mục còn đang dắt mũi tôi. Hủy diệt hết đi!]

Ngay lúc tinh thần quần chúng đang phấn khích, tổ tiết mục lặng lẽ đăng thêm một bài viết nữa.

Chúng ta ở bên nhau V: [Chương trình sẽ áp dụng chế độ livestream tại vị trí cố định kết hợp với livestream không thường xuyên, sau này video được cắt ghép sẽ được phát sóng 8 giờ tối mỗi thứ bảy hàng tuần trên đài chuối, tất cả tiền thu được trong livestream sẽ được sử dụng làm từ thiện, được quyên góp bởi nhóm chương trình tổ chức từ thiện thay mặt cho tất cả các khách mời.]

Chúng ta ở bên nhau V: [Bây giờ khách mời bí ẩn thứ tám đang livestream trong phòng livestream của của chương trình, hỏi đáp chuyện tình cảm bắt đầu, xin bấm vào link sau...]

[!!!]

[Có phải đúng như tôi đang nghĩ không?]

[Không ngờ đấy tổ tiết mục, mặt doge.jpg]

Nhiều người còn không thèm bình luận, lập tức vào phòng livestream.

[!!!]

[Không nhịn được mà hét lên, mẹ hỏi tôi sao lại học gà gáy, tôi nói là vì thấy ảnh đế đấy.]

Đọc truyện ở wattpad để ủng hộ editor ạ :3

Trong ống kính là khuôn mặt Lục Dạ.

Cả khuôn mặt lớn như thế mà lại không có chút khuyết điểm nào.

Da trắng lạnh, mày rậm sắc bén.

Nhưng nổi bật nhất trên khuôn mặt kia lại là đôi mắt, đôi mắt kia như có ánh sáng trú ngụ, đôi mắt vừa di chuyển đã có thể cướp tim người ta.

"A, livestream rồi."

Anh nói.

Có lẽ vì out nét nên người quay phim quay xa ra, vì vậy có thể thấy Lục Dã ngồi trên ghế sau xe, ánh sáng ngoài cửa sổ rọi vào, chiếu sáng bóng dáng lạnh lùng.

Lục Dã hiếm khi mặc âu phục, âu phục có hoa văn tối, áo sơ mi đen, ở trong xe hơi tối tạo thành đối lập mạnh mẽ với làn da trắng kia, khiến cho người ta có cảm giác sang trọng, nhưng ý cười tỏa ra lại khiến chút sang trọng kia trở nên quyến rũ.

[Gào khóc mất, chồng ơi! Anh đợi đấy, vợ sẽ đi làm để nuôi anh!]

[Điên mất thôi.]

[Tổ chương trình, tôi thừa nhận lúc trước hơi quá lời. Mọi người đúng là mời Lục Dã đến! Trời ơi! Chúa ơi! Thánh mẫu Maria! Chúa Jesus và Ngọc Hoàng đại đế ơi! Mọi người đã nghe được mong ước của con rồi!]

[Được rồi không cần nương nhờ đâu, tổ tiết mục đúng là người tốt! Hu hu hôm nay dậy sớm đúng đắn quá mà!]

[Ảnh đế tham gia chương trình tình yêu hừm...]

Bài viết #Chúng ta ở bên nhau Lục Dã# nhanh chóng leo lên top 1 hotsearch, mấy diễn đàn lớn và tổ hóng hớt cũng đang bàn về chuyện này.

1L: [Ảnh đế đúng là tham gia chương trình tình yêu.]

3l: [Không phải là thích cái cô Đại Lệ kia chứ, hai người đứng chung cũng chẳng hợp gì, ảnh đế chính là người đàn ông có thể dùng mặt thống trị cả giới giải trí chứ đừng nói đến thành tích tam kim trong tay. Mà Tần Cọ Cọ có cái gì? Mặt thì cũng không bằng Tô Yểm Tinh, thành tích cũng kém người ta.]

6L: [Đồng ý, tôi thà nhìn ảnh đế đứng chung với Tô Yểm Tinh chứ không muốn thấy đứng chung với mẹ Tần đâu.]

9l: [Đừng đánh giá người ta qua vẻ ngoài! Đại Lệ của chúng tôi rất dễ thương, trong MV "Ám Dạ Lưu Quang" và MV "bươm bướm" đấy.]

125l: [Sinh thời cũng có thể thấy anh Lục yêu đương rồi.]

223l: [Ảnh đế thích ai thì thích, yêu ai thì yêu, liên quan gì đến đám yêu ma quỷ quái các người!]

333l: [Thất tình khóc ngất trong nhà vệ sinh rồi, tôi thoát fan đã.]

338l trả lời 333l: [Muốn thoát thì thoát đi, anh Lục không cần dựa vào fan! Địa vị bây giờ của anh ấy được gầy dựng từ phim ảnh, không cần fan giả, năm năm mười bộ phim. Miễn là anh ấy vẫn còn quay phim, tôi sẽ tiếp tục theo dõi.]

496l: [Mẹ kiếp! Xem kìa! Trả lời câu hỏi!]

Trong phòng livestream, người quay phim đã bắt đầu đặt câu hỏi.

Bởi vì đối mặt với diễn viên gạo cội nên anh ta hơi hồi hộp, trong livestream có thể nghe thấy tiếng người quay phim nuốt nước miếng: "Tại sao thầy Lục lại tham gia chương trình của chúng tôi?"

Trong ống kính, Lục Dã lười biếng dựa vào lưng ghế, tay bấm điện thoại, nghe thấy câu hỏi thì quay đầu lại: "Kiếm tiền, trả nhân tình, tìm bạn gái... Ba đáp án, anh cứ chọn một cái đi?"

[Ha ha ha ha, cho anh chọn một cái, đúng là chu đáo.]

[Anh quay phim: Cảm ơn, tôi không cần.]

[Lục Dã đúng là Lục Dã, nhưng có thể làm gì anh ấy chứ?]

Anh quay phim thành thật nói: "Không đoán được."

[!!!]

[Sao lại có anh quay phim hiền lành thế chứ, để tôi cho, anh quay phim cứ để tôi! "Có phải vì Tần Lộ lệ không?"]

Đương nhiên anh quay phim không nghe thấy tiếng lòng của quần chúng, cẩn thận hỏi câu tiếp theo: "Vậy trong khách mời lần này, dựa vào ấn tượng đầu tiên, thầy Lục sẽ chọn ai?"

Lục Dã nhướng mày: "Anh... Đoán xem?"

[Ha ha ha, lại là anh đoán xem.]

[Anh quay phim: Rõ ràng là tôi phỏng vấn anh, cuối cùng lại biến thành anh phỏng vấn tôi.]

Có người phản đối: [Mấy người không thấy trả lời như thế cáo già lắm à?]

Dưới phần bình luận này lập tức có người trả lời:

[Có quy định nào phải trả lời không?]

[Anh Lục làm gì cũng đúng.]

[Chỉ với khuôn mặt đấy, tôi chấp nhận tha thứ cho anh ấy.]

Có người bình luận mắng: [Nông cạn!]

[Tôi mê nhan sắc tôi chả sợ ai, anh Lục chỉ sống thôi cũng đã thanh lọc không khí, làm sạch mắt, mày khó chịu thì cút đi.]

Đám người ầm ĩ qua lại.

Mà lúc này anh quay phim đã hỏi câu thứ ba: "Thầy Lục thấy ngày đầu tiên sẽ được mấy phiếu?"

Vốn dĩ tất cả đều cho rằng Lục Dã lại trả lời: "Anh đoán xem?"

Ai dè anh lại thôi bấm điện thoại, thành thật trả lời: "Ba phiếu."

Không phải bốn phiếu à?

Anh quay phim giật mình, cảm giác có triển vọng, lập tức hỏi: "Vậy thầy Lục cảm thấy ai không có khả năng bỏ phiếu cho anh?"

Lục Dã cười như không cười, nhìn anh ta một cái.

Đôi mắt trong ống kính đẹp đến quá đáng, tựa như có ánh sao trong đó, anh cười: "À, là cô Tô."

[!!!]

[Cha mẹ ơi, có thể trực tiếp như vậy sao? Thẳng thắn chuyện không ưa nhau luôn, đúng là anh Lục có khác!]

[Tự dưng rất tò mò câu trả lời của Tô Yểm Tinh là gì.]

Anh quay phim cũng ngây người: Lần này không vòng vo nữa à?

Anh ta không quen chuyện này.

Lúc này, dường như Lục Dã mệt mỏi, nhắm mắt lại: "Đến thì gọi tôi."

Nhìn trong ống kính, lông mi của anh cong dài, cộng thêm làn da trắng ngần kia càng khiến người ta có cảm giác như đứa bé vô tội.

[Hu hu, muốn ôm Dã Dã vào lồng ngực quá.]

[Còn tôi thì khác, tôi chỉ muốn ép anh ấy vào ngực thôi.]

Anh quay phim thấy Lục Dã nhắm mắt, định hỏi tiếp nhưng không biết vì sao lại im lặng.

Có lẽ... anh đẹp quá.

...

"Cô Tô, đến rồi."

Đọc truyện ở wattpad để ủng hộ editor ạ :3

Thân xe chấn động, Tô Yểm Tinh lập tức tỉnh lại.

Lúc này cô mới phát hiện ra chỉ một chặng đường ngắn mà cô lại thiếp đi.

Không quay được gì cả.

Cô nhìn gương sau ốp điện thoại theo bản năng...

Tốt lắm.

Không chảy nước bọt.

Tóc không rối.

Hoàn hảo.

Sau đó vẫy tay chào máy quay: "Đến rồi, tôi xuống trước đây."

Anh quay phim mở miệng thật to, nhìn cô đổi vẻ mặt trong một giây, xấu hổ không nhắc nhở cô: vừa rồi cô ngủ mở miệng.

Nhưng mà đáng yêu quá.

Tô Yểm Tinh đẩy cửa xuống xe, tài xế chạy xe ra sau.

Tài xế cũng xuống xe để giúp cô xách hành lý.

Lần này cô xách theo ba cái hộp lớn

Một cái đựng mỹ phẩm.

Một cái đựng quần áo.

Ngoài ra còn đựng nệm, vỏ gối, nước hoa, còn cả mấy con gấu bông giúp ngủ ngon nữa.

Và một cây đàn guitar.

Tài xế xách cái hộp màu hồng nhạt đầu tiên, mới nhấc lên lại đặt xuống, vẻ mặt bỗng cứng lại. Anh ta nhìn Tô Yểm Tinh, nhưng mà vẫn yên lặng, cắn răng xách hộp ra ngoài cho cô.

Ba cái hộp, một cây đàn guitar chất đống bên cạnh Tô Yểm Tinh, cô nhìn cầu thang dài gần trăm mét kia.

Cuối cầu thang có một căn biệt thự ẩn mình trong cây xanh, tường trắng kính lớn, dường như có ánh sáng chiếu ra.

"Ở kia ư?"

Tô Yểm Tinh chỉ vào, trợn tròn mắt.

Lúc này có xe chạy đến.

Các khách mời trong tổ tiết mục bắt đầu đến như đã hẹn.

Xe cuối cùng chạy đến là xe bảo mẫu màu xanh đậm.

Hầu như mọi người đều nhìn vào chiếc xe bảo mẫu kia.

Mọi người đều biết đây là xe của Lục Dã.

Lúc này, cửa xe mở ra.

Xuất hiện đầu tiên là ống quần âu phục mỏng.

Mắt cá chân lộ ra dưới ống quần, ngay sau đó một người đàn ông mở cửa xe đi ra.

Ánh sáng chiếu rọi mái tóc đen, thắp sáng đôi mắt anh.

Trong đôi mắt kia như mặt hồ tĩnh lặng, lúc này nhìn sang, cười với phía mọi người...

"Xin chào mọi người."

***

Vì cuối 12 rồi nên em ra chương hơi chậm ạ, sẽ cố tuần nào cũng ra chương mới, mong mọi người ủng hộ nheeee. Có lỗi chính tả thì cmt để em sửa ạ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net