Chương 130 - 139

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 130: Di tích

Theo thời gian trôi qua, lời đồn bên trong Quang Huy Chi Thành nổi lên bốn phía. Có người nói, Thần Thánh thế gia muốn phản bội Quang Huy Chi Thành, có người nói Phong Tuyết thế gia cùng Thần Thánh thế gia đã xảy ra mâu thuẫn, lấy mạnh hiếp yếu.

Những lời đồn này, tự nhiên là do người nào đó cố ý dựng nên.

Thần Thánh thế gia. "Hỗn đản, không nghĩ tới Phong Tuyết thế gia nhanh như vậy đã có động tác." Thẩm Hồng cực kỳ căm tức, Phong Tuyết thế gia chèn ép làm hắn trở tay không kịp, trong đôi mắt hiện lên một tia hàn quang, "Nếu đoán không lầm là do Thẩm Minh cái tên hỗn đản kia, lại để cho Phong Tuyết thế gia bắt được nhược điểm chúng ta, sớm biết như vậy ta nên giết hắn đi." Thẩm Minh với tư cách là Trưởng lão Chấp sự của Thần Thánh thế gia, nên biết rõ sự tình bên trong Thần Thánh thế gia nhiều lắm, một người như vậy vẫn trong tay Phong Tuyết thế gia thì sẽ càng ngày họa càng đến! "Thẩm Quý, ngươi đi đưa tin cho Hắc Ám Công Hội, Phong Tuyết thế gia đã bắt đầu chèn ép ta Thần Thánh thế gia rồi, ta cũng quả quyết không thể để cho bọn hắn sống yên ổn." Thẩm Hồng cả giận hừ một tiếng nói. "Vâng." Thẩm Quý khom người xác nhận, sau đó đi ra phía ngoài.

Đột nhiên, Thẩm Hồng trong đầu Linh quang lóe lên, trầm giọng nói: "Trở lại cho ta." Thẩm Quý ngẩn người, nghi ngờ nhìn Thẩm Hồng.

Thẩm Hồng bình tĩnh lại, vừa rồi giận quá, thiếu chút nữa rơi vào cái bẫy của Phong Tuyết thế gia. Phong Tuyết thế gia bức bách chúng ta, nhưng vẫn không có động thủ, hiển nhiên là chứng cứ còn chưa đủ đầy đủ, Thẩm Minh hẳn là cũng hiểu rõ, có một số việc không thể nói, một khi nói nhất định sẽ phải chết. Phong Tuyết thế gia đúng là muốn cho Thần Thánh thế gia hiện ra sơ hở lần nữa, Thẩm Quý một khi xuất môn, vừa vặn trúng quỷ kế Phong Tuyết thế gia.

Thẩm Hồng cười lạnh một tiếng: "Muốn tính toán với ta ư, không dễ dàng như vậy, từ hôm nay trở đi, đoạn tuyệt hết thảy liên hệ cùng Hắc Ám Công Hội. Nếu như Phong Tuyết thế gia chèn ép Thần Thánh thế gia, ta Thần Thánh thế gia cũng không phải loại vật ăn thực vật (ý nói là loại hiền lành đó), vậy ta cũng làm ầm ĩ lên, chỉ cần bắt không được chứng cứ Thần Thánh thế gia có liên hệ với Hắc Ám Công Hội liên, thì càng làm ầm ĩ lên càng có lợi, các ngươi đều không có được lý do gì diệt Thần Thánh thế gia ta!" tất cả các đệ tử gia tộc Thần Thánh thế gia, đều bị triệu hồi về gia tộc, chỉ có số ít một vài đệ tử gia tộc rời khỏi nhà các nơi sống.

Thánh Lan Học Viện đệ tử đến từ các địa phương quanh Quang Huy Chi Thành, nhao nhao về tới Thánh Lan Học Viện.

Tại lớp Thiên tài.

Theo lý thuyết Nhiếp Ly hoàn toàn có thể không cần trở lại Thánh Lan Học Viện để đi học, nhưng mà Nhiếp Ly vẫn phải tới, hắn xuất hiện ở Thánh Lan Học Viện, đối với Thần Thánh thế gia cùng Hắc Ám Công Hội mà nói, tuyệt đối là một cái hấp dẫn lớn.

Các học viên tại học viện liên tiếp đi trên đường nhỏ, cùng đi cùng trò chuyện với nhau. "Các ngươi có nghe nói không? Nơi cung cấp công pháp của Thánh Lan Học Viện tất cả đều thay đổi rồi, nghe nói là Phong Tuyết thế gia mở ra một cái bảo tàng nào đó, lấy được một ít cao cấp công pháp, Phong Tuyết thế gia đại công vô tư toàn bộ giao cho tất Thánh Lan Học Viện." "Thật ư? Đó là loại cao cấp công pháp gì?" "Những công pháp kia so với công pháp chúng ta tu luyện trước kia cường đại hơn nhiều!" Chuyện này tự nhiên là kiệt tác của Nhiếp Ly, nhưng Thiên Đạo Thần Quyết, Cửu Chuyển Băng Hoàng Quyết những cao đẳng công pháp này, hắn tuyệt đối sẽ không lưu truyền ra, nếu không bị Hắc Ám Công Hội cùng Thần Thánh thế gia cứ liên tục gây phiền toái, Nhiếp Ly chỉ có thể giúp đỡ Thánh Lan Học Viện thăng cấp một vài công pháp tu luyện, nhưng đối với những học viên này, cũng đã là công pháp phi thường cao cấp. "Này, huynh đệ, ngươi cũng là học viên lớp Thiên tài hay sao?" Một người mặc màu vàng trường bào đệ tử đi đến bên người Nhiếp Ly, hắn bận một bộ đồ vang chóe trông rất lòe loẹt. "Ngươi là?" Nhiếp Ly đánh giá đối phương một thoáng, đối với những tên đệ tử này, Nhiếp Ly là hoàn toàn không có chút ấn tượng nào.

Đúng lúc này, một thiếu niên dáng người thon gầy giống như Hầu Tử bu lại, ngạo nghễ nói ra: " hắn ngươi cũng không nhận ra? Hắn là Long Vũ Thiếu gia của Ngạo Vân thế gia, hôm nay tu vị đã là Thanh đồng Ngũ tinh cấp bậc, tại trong lớp thiên tài sắp tiến vị trí thứ mười trong mười hạng đầu siêu cấp thiên tài!" Thanh đồng Ngũ tinh? Nhiếp Ly suy tư một phát, Thanh đồng Ngũ tinh hẳn không tệ a. Về phần Ngạo Vân thế gia, là một trong bảy đại hào môn thế gia. "Tiểu tử, ngươi là học sinh mới đến lớp Thiên tài a, có hứng thú hay không về sau gia nhập phe của ta?" Long Vũ có chút ngạo khí mà nhìn Nhiếp Ly.

Làm lính cho ngươi? Có lầm không? Nhiếp Ly biểu lộ cảm xúc ngạc nhiên, hai tay ôm ngực, liếc xéo Long Vũ hỏi: "Nguyên lai là Ngạo Vân thế gia, ngươi ngay cả ta cũng không nhận ra?" biểu lộ của Nhiếp Ly chuyển biến quá nhanh đi? Long Vũ trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng. "Ngươi là ai?" Long Vũ cẩn thận hỏi, Nhiếp Ly nghe được danh tính của Ngạo Vân thế gia cũng không có vẻ sợ hãi, ngược lại khí thế càng tăng lên, nói không chừng đối phương địa vị lớn hơn.

Nhiếp Ly nhìn Long Vũ từ trên xuống dưới, nói: "Lần rồi ngươi không có tham gia tiệc tối tại Phủ Thành chủ a, ngươi trông rất lạ." Bữa tiệc đó, thân thể hắn vừa vặn hơi bệnh nhẹ, cho nên không có đi, Nhiếp Ly có thể tham gia bữa tiệc tẩy trần tại phủ thành chủ, thân phận tất nhiên là không đơn giản. "Ngươi là Thiếu gia của thế gia nào?" Long Vũ thu liễm thần sắc cao ngạo, thăm dò mà hỏi. "Ngươi còn chưa có tư cách biết, ngươi là người của ai? Diệp Hồng? Thẩm Phi? Hay là Trần Lâm Kiếm?" Nhiếp Ly hừ lạnh một tiếng hỏi.

Long Vũ lông tơ hơi dựng, Nhiếp Ly nói ba vị, đúng là ba vị đại lão lớp Thiên tài, Thẩm Phi, Trần Lâm Kiếm đến từ Thần Thánh thế gia cùng Thánh Minh thế gia, mà Diệp Hồng thì đến từ Phong Tuyết thế gia, là tộc huynh của Diệp Tử Vân, hắn cũng không dám khiêu khích cái kia ba vị đấy, dùng địa vị của hắn hoàn toàn chưa đủ nhìn. "Ta là người của Trần Lâm Kiếm lão đại đấy." Long Vũ yếu ớt nói. "Không tệ không tệ, có tiền đồ!" Nhiếp Ly vỗ vỗ bả vai Long Vũ, "Lần sau nếu gặp Trần thiếu gia, cho ta gửi lời chào." Sau khi nói xong, Nhiếp Ly khoan thai rời đi.

Long Vũ bị Nhiếp Ly hù cũng sững sờ ra đấy, hắn cẩn thận mà hồi tưởng, từng cái thế gia trong Quang Huy Chi Thành, tựa hồ không có một người như vậy a.

Long Vũ đang căm tức chuẩn bị đuổi theo, thiếu niên thân gầy kia thoáng một phát tại bên tai Long Vũ nói ra: "Thiếu gia, người này rất có thể chính là cái tên giết chết Thâm Uyên Cự Ma tên là Nhiếp Ly, nghe nói người này cực kỳ kiêu ngạo, đoạn thời gian trước thời điểm yến hội tại phủ Thành chủ hắn đã đại náo một cuộc, ngay trước mặt gia chủ Thần Thánh thế gia, dám đuổi Thẩm Phi, kết quả Thẩm Phi thực sự ngoan ngoãn cút." Nghe được thiếu niên kia nói, Long Vũ một thân mồ hôi lạnh, may mắn chính mình không có phát điên, người này trong yến hội Thành chủ cũng dám kiêu ngạo trực tiếp đánh vào mặt Thẩm đại thiếu gia, chính mình nếu đi lên gây sự, há không phải là tìm chết sao? May mắn hắn không phải là người của Thẩm Phi đấy, nếu không có thể tưởng tượng được hậu quả.

Long Vũ rụt rụt đầu, về sau nhân vật như thế, hay vẫn là ít gây vào, về phần nịnh bợ, Long Vũ cũng hoàn toàn không có ý tưởng, đến cái cấp độ kia rồi đoán chừng hắn cũng không coi trọng mình.

Ở bên trong lớp Thiên tài, Nhiếp Ly lẳng lặng yên ngồi ở một góc phòng học, Lục Phiêu, Đỗ Trạch... năm người đều ngồi ở bên cạnh Nhiếp Ly, nghiễm nhiên đã là một nhóm nhỏ. "Nhiếp Ly, chúng ta tiếp theo sẽ không còn phải đến trường a? Như vậy cũng quá nhàm chán!" Lục Phiêu hai tay vác sau đầu, vẻ mặt phiền muộn nói, tu vi bọn hắn trước mắt, coi như là tham gia vào một tiểu đội thăm dò ra khỏi thành thám hiểm cũng có đầy đủ tư cách.

Đỗ Trạch nhún nhún vai, đừng nói Lục Phiêu, hắn cũng cảm giác được có chút nhàm chán.

Nhiếp Ly suy tư hồi lâu, nếu như không có Thần Thánh thế gia uy hiếp, ngược lại là có rất nhiều nơi có thể đi, nhưng mà Thần Thánh thế gia ở một bên rình mò như rắn, Nhiếp Ly cũng không dám lỗ mãng, vạn nhất bị người Thần Thánh thế gia bắt được, với thực lực bọn hắn bây giờ thì không cách nào chống cự.

Bọn hắn phải mau chóng tăng lên tới Hoàng Kim cấp, tương lai đối mặt với cao thủ Thần Thánh thế gia, mới có lực đánh trả.

Nhiếp Ly bỗng nhiên nghĩ tới một chỗ, tại Quang Huy Chi Thành có một chỗ như vậy, đó là một tòa kiến trúc cổ xưa, rất nhiều người đều không biết, tòa kiến trúc này đến một năm sau mới bị Diệp Mặc đại nhân phát hiện, nơi đó là một tòa di tích do một vị siêu cấp cường giả lưu lại, hơn nữa bên trong ẩn giấu rất nhiều bí mật.

Về sau, Hắc Ám Công Hội vô số lần phái người đến đây dò, đều bị Diệp Mặc đại nhân đánh chết. Sau này, Quang Huy Chi Thành bị diệt, không biết là có hay không có liên quan đến tòa di tích này.

tòa di tích Này gần Phủ thành chủ, trước mắt mà nói, vẫn là địa phương tương đối an toàn. Thần Thánh thế gia coi như là lại kiêu ngạo, cũng không dám bên cạnh Phủ thành chủ lỗ mãng!

Suy nghĩ một lúc sau, Nhiếp Ly xác định mục tiêu. "Mọi người chuẩn bị, chúng ta một lúc nữa đi đến nơi này." Nhiếp Ly nhìn về mọi người khẽ mỉm cười nói, tin tức hắn trở lại Thánh Lan Học Viện, đoán chừng qua mấy ngày cũng sẽ bị Thần Thánh thế gia biết được, mục đích tới nơi này đã hoàn thành, không sai biệt lắm bây giờ có thể rời đi.

Đúng lúc này, xa xa đột nhiên truyền đến tiếng kinh hô trầm thấp. "Là Tiếu Ngưng Nhi!" Trong lớp một đám đệ tử thế gia đều đưa ánh mắt chuyển hướng về phía cửa ra vào, một thiếu nữ duyên dáng đi tới, trong nháy mắt, toàn bộ phòng học biến sắc. Tiếu Ngưng Nhi hiện tại đang mặc quần áo luyện công, nhưng dáng người thon dài vẫn động lòng người, khí chất nhàn nhạt lãnh diễm kia, làm tim trong lòng cũng không khỏi đập nhanh hơn vài phần.

Đây là một thiếu nữ mà bao nhiêu nam nhân cùng hướng tới và hâm mộ!

thời điểm Tiếu Ngưng Nhi vẫn còn ở lớp sơ cấp Võ giả Học đồ, cũng đã là chủ đề sôi nổi của các học viên lớp Thiên tài rồi, bọn hắn đều tại đang mong đợi, Tiếu Ngưng Nhi lúc nào có thể chuyển tới lớp Thiên tài, cho tới bây giờ, giấc mộng trong lòng bọn hắn rút cuộc đã được thực hiện.

Chẳng qua là, Tiếu Ngưng Nhi thần sắc lạnh như băng, có một loại cảm giác như là cao cao tại thượng, làm cho mọi người không dám tới gần. Giống như là một nữ thần thánh khiết cao quý, làm cho mọi người không dám không tôn trọng.

Phần đông đệ tử các thế gia nội tâm xúc động ai thán, tràn đầy phiền não, ai cũng không dám đi lên cùng nói một câu với Tiếu Ngưng Nhi.

ánh mắt Tiếu Ngưng Nhi đảo qua toàn bộ phòng học, rơi vào trên người Nhiếp Ly, nhãn tình sáng lên, thần sắc lạnh như băng kia trở nên nhu hòa vài phần, trực tiếp hướng phía Nhiếp Ly đi đến. "Aha, Ngưng Nhi, sao ngươi lại tới đây?" Nhiếp Ly phất tay chào.

Nghe được thanh âm Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi lộ ra một dáng tươi cười ngọt ngào, bước nhanh tới.

Nhiếp Ly vừa nói xong, chợt phát hiện, phòng học dị thường yên tĩnh, tất cả các học viên lớp Thiên tài đều gắt gao nhìn chằm chằm vào Nhiếp Ly.

sát khí Nặng nề!

Nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Nhiếp Ly đã chết trăm ngàn lần rồi.

Nhiếp Ly sờ lên cái mũi, đi vào lớp thiên tài này, hắn đã ít xuất hiện rồi, nhưng không nghĩ tới như vậy vẫn có người chú ý, quả nhiên người có tài năng, luôn bị đố kỵ.

Chương 131: Kim Giáp Địa Long

Nếu như các học viên lớp Thiên tài biết ý nghĩ trong lòng Nhiếp Ly giờ phút này, không biết có hay không sẽ bị phun nước bọt dìm cho chết đuối.

Không thể không nói, sau khi Tiếu Ngưng Nhi tu luyện Phong Lôi Dực Long Quyết, làn da trở nên tinh tế tỉ mỉ, khí chất càng trang nhã động lòng người. Cùng so sánh với Tiếu Ngưng Nhi, các nữ học viên lớp Thiên tài nguyên một đám cứ như là vịt con xấu xí so sánh với thiên nga. "Ta đến tìm ngươi." Tiếu Ngưng Nhi đôi má hơi đỏ lên, nhẹ giọng nói.

thanh âm Tiếu Ngưng Nhi, bị các học viên chung quanh nghe được, lập tức tan nát cõi lòng, từ thần thái Ngưng Nhi nữ thần biểu lộ hoàn toàn đó có thể thấy được, Ngưng Nhi nữ thần đây rõ ràng là lòng có đối tượng rồi. Bọn hắn nội tâm phiền muộn, không biết Nhiếp Ly rút cuộc là cái loại nhân vật gì, mà được Ngưng Nhi nữ thần ưu ái.

Có rất nhiều đệ tử bắt đầu phái người điều tra chi tiết về Nhiếp Ly, nếu Nhiếp Ly là một tiểu tử không có bối cảnh gì, hừ hừ, vậy đừng trách bọn hắn không khách khí. "Vừa vặn, chúng ta chuẩn bị đi đến một nơi này, ngươi cũng cùng đi nhé!" Nhiếp Ly khẽ mỉm cười nói. "Ân." Tiếu Ngưng Nhi đi tới bên cạnh, Lục Phiêu thấy thế, hướng phía Nhiếp Ly hì hì hặc hặc mà làm mặt quỷ, sau đó đem chỗ ngồi tặng cho Tiếu Ngưng Nhi.

Tiếu Ngưng Nhi ngồi xuống bên cạnh Nhiếp Ly, một mùi thơm thiếu nữ, thấm vào ruột gan.Nhiếp Ly có chút lúng túng, nếu như Tử Vân trông thấy, chỉ sợ lại sẽ hiểu lầm, thế nhưng là hắn cũng không thể để cho Ngưng Nhi rời đi?

Lúc đám học viên nhìn chằm chằm Nhiếp Ly, một người khác nữa đi đến, tổng cộng bảy người, đầu lĩnh là Thánh Minh thế gia Trần Lâm Kiếm, Trần Lâm Kiếm ánh mắt đảo qua toàn bộ phòng học, nhìn thấy Nhiếp Ly, con mắt có chút sáng ngời, hướng Nhiếp Ly đi tới. "Nhiếp Ly, đã lâu không gặp." Trần Lâm Kiếm chủ động chào hỏi. "Trần thiếu gia, đã lâu không gặp." Nhiếp Ly không có đứng lên, gật đầu.

Tuy rằng Nhiếp Ly không đứng lên, nhưng Trần Lâm Kiếm không có chút nào thấy Nhiếp Ly vô lễ, cười một tiếng nói: "Ngươi rõ ràng cũng có hứng thú đến lớp học sao?" Sau khi nói xong, tại hắn bước lên ngồi phía trước bàn Nhiếp Ly ngồi xuống. "Chỉ vào nhìn lớp một lúc là đi." Nhiếp Ly cười cười.

Trần Lâm Kiếm cúi đầu thấp giọng bên tai Nhiếp Ly nói: "Ngươi muốn coi chừng trong lớp thiên tài này có mấy người là tai mắt của Thần Thánh thế gia, bọn hắn hẳn là đã nhìn chằm chằm vào ngươi rồi, hơn nữa ta nhìn thấy Thẩm Tú cũng đã xuất hiện bên trong Thánh Lan Học Viện, có thể là đang nhằm vào người đấy." "Ta đã biết, đa tạ Trần thiếu gia nhắc nhở." Nhiếp Ly gật đầu nói, Trần Lâm Kiếm cũng không tệ lắm, mặc dù là một Thiếu gia, nhưng mà rất nghĩa khí.

Chứng kiến Trần Lâm Kiếm cùng Nhiếp Ly bộ dạng đàm tiếu, tất cả các đệ tử đều đem ánh mắt sát khí thu trở về, đừng có đùa, Trần Lâm Kiếm đều đối với Nhiếp Ly khách khách khí khí, bọn hắn sao dám láo xược? Nếu trêu chọc Nhiếp Ly, đoán chừng chết cũng không biết chết như thế nào. " đám người Các ngươi tốc độ tu luyện như thế nào nhanh như vậy? Có thời gian, ta cũng thật muốn hướng tới các ngươi lĩnh giáo một phen?" Trần Lâm Kiếm nhìn chung quanh một đám người, cảm khái nói ra, những người này tốc độ tu luyện, xác thực quá là nhanh, làm cho người không cách nào tưởng tượng.

Nhiếp Ly cười cười nói: "Sắp tới Thánh Lan Học Viện phổ biến công pháp tu luyện mới, Trần thiếu gia có thể thử một lần, hẳn là đối với tu luyện có trợ giúp rất lớn đấy." "A?" Trần Lâm Kiếm lông mày nhướng lên, hơi có chút hứng thú nói, "Vậy ta phải đi thử một chút." Đúng lúc này, các học viên lớp Thiên tài lại một hồi bạo động. "Diệp Hàn học trưởng đã trở về!" "Diệp Hàn học trưởng?" "Đúng vậy a!" trong lớp thiên tài Này, có người đã từng thấy Diệp Hàn, cũng có một ít người mới tới chưa từng gặp qua Diệp Hàn, bất quá đại danh Diệp Hàn, vẫn được mọi người chỗ biết rõ, lúc trước Diệp Hàn được xưng là thế hệ trẻ tuổi trong đệ nhất thiên tài tại Quang Huy Chi Thành.

Diệp Hàn mặc một thân trường bào màu đen, hai đầu lông mày lộ ra một cỗ túc khí chất lạnh lùng từ cửa chính đi vào.

Không khí lớp Thiên tài, dường như đột nhiên giảm xuống vài độ, tất cả các đệ tử đều nơm nớp lo sợ không dám nói lời nào.

Diệp Hàn? Hắn tới nơi này làm gì? Nhiếp Ly khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lại, vừa vặn nghênh tiếp ánh mắt lãnh ngạo từ Diệp Hàn, liền có chút ít hiểu ra, hắn đã có ý đồ bất thiện. "Hắn đang hướng tới ngươi đấy." Trần Lâm Kiếm thấp giọng nói, "Có muốn ta thay ngươi ngăn cản hắn một thoáng?" "Không cần, đa tạ Trần thiếu gia, Nhiếp Ly ta cả đời này Thần cản sát Thần, phật ngăn giết phật!" Nhiếp Ly bình tĩnh nói, biệt khuất cùng uất ức, kiếp trước cũng đã chịu đủ rồi, ở kiếp này, Nhiếp Ly quả quyết sẽ không như kiếp trước nhát gan như vậy, trùng sinh trở về, nếu như ngay cả một Diệp Hàn đều trốn, vậy không bằng trực tiếp đập đầu chết được rồi.

Thần cản sát Thần, phật ngăn giết phật? Tuy rằng Nhiếp Ly ngữ khí cực kỳ bình tĩnh, nhưng Trần Lâm Kiếm lại có thể cảm giác được bên trong sôi trào chiến ý, trong Quang Huy Chi Thành, chưa từng có người dám cuồng ngôn như vậy? Trần Lâm Kiếm cảm giác khí huyết bắt đầu khởi động, hắn mơ hồ có chút cảm giác, Nhiếp Ly không giống trước kia.

Một thiếu niên mười bốn tuổi, dám ở trên yến hội Phủ thành chủ, đối mặt phần đông thế gia cao tầng, dùng một loại tư thái ngạo nghễ, ngay trước mặt gia chủ Thần Thánh thế gia, đuổi Thẩm Phi đi. Hiện tại dám nói, Thần cản sát Thần, phật ngăn giết phật.

Nhiếp Ly là cuồng vọng sao? Hẳn là vô cùng tự tin!

Một cái Võ Đạo tu luyện giả, chính là muốn có nghiền ép hết thảy dũng khí, mới có thể đạt tới Võ Đạo chí cao đỉnh phong!

nội tâm Trần Lâm Kiếm, bỗng nhiên có chỗ cảm ngộ, trong Linh Hồn Hải tạo thành một loại ý niệm cường đại. "Thần cản sát Thần, phật ngăn giết phật, nói hay lắm." Trần Lâm Kiếm hặc hặc cười. Diệp Hàn ánh mắt rơi vào trên người Nhiếp Ly, trầm giọng nói: "Ngươi, đi ra!" Diệp Hàn trong thanh âm, lộ ra nghiêm nghị sát khí.

Tiếu Ngưng Nhi, Đỗ Trạch, Lục Phiêu đám người đều lo lắng nhìn về phía Nhiếp Ly. "Nhiếp Ly, đối phương là Yêu Linh Sư Hoàng kim Tam tinh, có cần chúng ta giúp ngươi không cứ nói." Đỗ Trạch bên cạnh Nhiếp Ly nói ra.

đám người Lục Phiêu, Vệ Nam, cũng đều hiển lộ ra chi sắc kiên định, đời này bất kể như thế nào, bọn hắn đều đã kiên định mà đứng ở bên cạnh Nhiếp Ly, mặc dù đối mặt với sống chết, cũng tuyệt đối sẽ không nhíu mày.

Nhiếp Ly đứng lên, đi ra phía ngoài, đám người Tiếu Ngưng Nhi, Đỗ Trạch, Lục Phiêu lập tức đuổi theo.

Thấy như vậy, chúng đệ tử lớp Thiên tài lập tức cảm giác được, có trò hay để nhìn, nhao nhao đứng dậy, hướng bên ngoài phòng học tuôn ra.

Thánh Lan Học Viện, sân tập võ.

Nơi đây từng đệ tử từ các lớp tụ lại càng lúc càng nhiều, ba tầng trong ba tầng ngoài, rất nhiều người không rõ chuyện gì, nhưng chỉ là tên của Diệp Hàn và Nhiếp Ly, cũng đủ để hấp dẫn nhiều người xem náo nhiệt.

Diệp Hàn cùng Nhiếp Ly đứng đối mặt, người chung quanh đều lui ra hơn mười mét, chỉ là khí tức linh hồn áp bách, làm bọn hắn cảm giác được hô hấp có chút ngưng trệ. "Không biết Diệp Hàn học trưởng tìm ta có chuyện gì?" Nhiếp Ly bình tĩnh mà nhìn thẳng Diệp Hàn, bên trên khí thế cũng không kém cỏi. "Ngươi đã gọi ta là học trưởng, hôm nay ta đây muốn giáo huấn ngươi, làm người không thể cuồng vọng như vậy, thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn." Diệp Hàn lạnh lẽo nhìn Nhiếp Ly, "Trước tại yến hội trong Phủ thành chủ, ta nhượng bộ, không phải sợ ngươi, lúc này đây ta tới cảnh cáo ngươi, về sau cách xa Tử Vân một chút." Nguyên lai hết thảy đều là bởi vì một nữ nhân, huống chi nữ nhân này vẫn là một trong mấy vị mỹ nữ xuất chúng nhất Thánh Lan Học Viện, các học viên Thánh Lan Học Viện, đều toát ra biểu lộ kinh ngạc cùng đầu heo. "Gọi ngươi một tiếng học trưởng, là bởi vì ngươi là nghĩa tử Thành chủ đại nhân, là Diệp Tử Vân nghĩa huynh, có một số việc, còn chưa tới phiên ngươi để ý tới. Diệp Hàn, ta biết Thành chủ đại nhân muốn đem chức thành chủ truyền cho ngươi, bất quá tư chất của ngươi, còn xa không đủ, huống chi ngươi là một người khác họ, có tư cách gì?" Nhiếp Ly bình tĩnh mà ngưng mắt nhìn Diệp Hàn, từ thần thái Diệp Hàn, Nhiếp Ly có thể chứng kiến rất nhiều thứ, Diệp Hàn đã rõ ràng, chức thành chủ đã không tới tay nên lúc này mới chó cùng rứt giậu. Hết thảy nguyên nhân, đều do Nhiếp Ly dựng lên, nếu như Diệp Hàn có thể đem Nhiếp Ly bức đi, với tính cách Diệp Tử Vân lạnh nhạt không tranh, quả quyết hắn sẽ nắm trong tay chức thành chủ.

Kiếp trước, Nhiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net