Chương 462: Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm Pháp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhiếp Ly cảm thấy Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm giống như một cái lỗ đen lớn đang hấp thụ tinh thần lực của hắn.

Hắn liền hiểu ra rất nhiều chuyện.

Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm mặc dù cường đại nhưng lại là một kiện bảo vật không có khí linh.

Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm bởi vì quá mức cường đại, bình thường thì không sao, nhưng sau khi thu nạp lực lượng của Thánh Tổ Chi Kiếm, nó đã bắt đầu điên cuồng hấp thu linh hồn Nhiếp Ly.

"Nó muốn biến ta trở thành khí linh của nó" Nhiếp Ly nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh chảy ướt sũng cả người.

Một khi trở thành khí linh của Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, vậy thì nhục thân của mình sẽ bị phá hủy hoàn toàn.

Khó lắm mới trùng sinh trở lại, còn có hai lão bà như hoa như ngọc đang đợi, ta làm sao có thể trở thành khí linh?

Nhiếp Ly gầm thét một tiếng, điên cuồng vận chuyển hồn hải đối kháng với Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, nhưng hắn lại cảm thấy linh hồn lực của mình không ngừng bị nghiền nát.

Trong lúc chuyển vận linh hồn lực cho Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi, Diệp Tử Vân cũng không khỏi rên khẽ một tiếng, các nàng cũng đều cảm nhận được cảm giác linh hồn bị xé tan, loại đau đớn kinh khủng này làm các nàng thống khổ rên rĩ một tiếng.

Thấy cảnh này, trong lòng Vũ Diễm Nữ Thần lo lắng vạn phần.

Tình huống bây giờ phi thường nguy cấp, nàng cũng không còn cách nào, sự cường đại của Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm vượt qua năng lực của nàng rất nhiều, nàng chỉ có thể không ngừng cung cấp linh hồn lực cho Nhiếp Ly, nhưng vẫn chỉ là hạt cát trong sa mạt mà thôi.

Từ trước đến nay, Vũ Diễm Nữ Thần đều cho rằng Thánh Tổ Chi Kiếm là thánh vật cường đại nhất trong toàn bộ Long Khư giới.

Hiện tại nàng mới hiểu ra, Thánh Tổ Chi Kiếm nếu so sánh với Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm thì chẳng đáng là gì.

Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm chắc chắn không phải đồ vật của Long Khư giới!

Có lẽ nó là một món đồ cao cấp ở thế giới khác.

Thấy dáng vẻ thống khổ của mấy người Nhiếp Ly, Kim Đản có chút hiếu kỳ.

"Lộc cộc lộc cộc." Kim Đản loạng choạng rơi xuống trên vai Nhiếp Ly.

Trong giây phút nó rơi xuống vai Nhiếp Ly, một cỗ lực hút cường đại cấp tốc hút lấy năng lượng từ trong người nó, giống như muốn đem nó hút khô.

"Lộc cộc lộc cộc!"

"Lộc cộc lộc cộc!"

Kim Đản không ngừng giãy dụa, nhưng mặt kệ nó giãy dụa như thế nào cũng không thể thoát ra được. Thân thể Nhiếp Ly giống như một cục nam châm hút chặt lấy nó.

Nhiếp Ly đang chìm đắm trong linh hồn hải của mình, vì để tránh cho linh hồn bị Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm hút đi, Nhiếp Ly đã tiến vào một loại trạng thái kỳ diệu, hắn dùng hồn hải của mình kết thành một trận pháp thần bí ngăn cản lực hút kinh khủng của Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm.

Mặc dù vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết, nhưng trong thời gian ngắn sẽ không bị Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm hút khô.

Ý thức Nhiếp Ly cảm nhận được Diệp Tử Vân và Tiếu Ngưng Nhi cũng đang bị vây hãm trong thống khổ vô tận, hắn muốn phản kích nhưng lại không có biện pháp nào.

Không thể cứ tiếp tục như thế!

Trong lúc hắn đang cấp rút nghĩ đối sách thì một cỗ lực lượng cuồn cuộn không dứt mãnh liệt tràn vào.

Nguồn lực lượng này mãnh liệt như hồng thủy vô tận, so với lực lượng của hắn thì còn mạnh hơn gấp mấy chục lần.

"Rốt cục là ai lại có lực lượng mạnh như thế!" Nhiếp Ly có chút bất ngờ, hắn tập trung cảm nhận một chút, thì ra là Kim Đản.

Kim Đản trước giờ tựa như một tên quỷ đói ăn mãi không no, bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ ăn không ngừng, Nhiếp Ly không thể tưởng tượng được trong cơ thể gia hỏa này lại ẩn chứa lực lượng to lớn như thế.

"Có rồi!" Nhãn tình Nhiếp Ly sáng lên, hắn dẫn dắt cỗ năng lượng này vào trận pháp trong hồn hải.

Gốc dây leo trong hồn hải không ngừng vươn ra, chạm tới Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm.

Cỗ lực lượng này giống như mạng nhện bao phủ lấy toàn bộ Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm.

Nhiếp Ly phảng phất cảm thấy mình và Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm đang chậm rãi dung hợp lại với nhau.

Người và kiếm hòa thành một thể.

Lúc này, Nhiếp Ly giống như đã đi vào một loại ý cảnh thần bí.

"Kiếm này đến từ thiên ngoại, sau khi có được, ta đã sáng tạo ra kiếm pháp 36 thức Thiên Vẫn Thần Lôi, đem kiếm ý dung nhập vào trong thân kiếm, kiếm quyết này có thể phá vạn pháp." Trong đầu Nhiếp Ly vang lên một âm thanh già nua.

Trong lòng Nhiếp Ly giật mình, bởi vì hắn biết giọng nói này.

Đây là giọng của Không Minh Đại Đế!

Ngay cả Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm cũng có quan hệ với Không Minh Đại Đế?

Kiếm quyết thần bí không ngừng diễn luyện ở trong đầu Nhiếp Ly.

Kiếm quyết thôi diễn liên tục làm cho Nhiếp Ly càng ngày càng kinh hãi, uy lực của kiếm pháp này không kém hơn Thiên Đạo Thần Quyết chút nào.

Nếu kết hợp kiếm quyết này với Thiên Đạo Thần Quyết, uy lực thậm chí có thể tăng lên gấp mấy lần.

Toàn bộ Vạn Lý Hà Sơn Đồ gió nổi mây phun, Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm không ngừng thôn phệ nguyên khí, liên tục lớn mạnh lên.

Lúc này, trong Thiên Âm Thần Tông.

Người Thiên Âm Thần Tông căn bản không biết động tĩnh bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, nội bộ Thần Tông vẫn hoàn toàn yên tĩnh.

Bởi vì có thánh dược, các trưởng lão Thiên Âm Thần Tông liền bế quan tu luyện, cố gắn tăng tu vi bản thân lên.

Trong khu đình đài lầu các, một đám nữ đệ tử đang oanh oanh yến yến trông vô cùng náo nhiệt, hiện tại chính là thời gian tập trung trong Thiên Âm Thần Tông, hơn năm mươi nữ đệ tử cùng tập hợp một chỗ, tiếng cười nói liên tiếp vang lên.

"Không biết Ngưng Nhi muội muội đang ở đâu a."

"Đúng vậy, tông chủ cũng tìm nàng không thấy"

"Không chỉ Ngưng Nhi muội muội, ngay cả Tử Vân muội muội cũng không thấy!"

"Các ngươi có nghe nói không, hôn phu của Ngưng Nhi và hôn phu của Tử Vân là cùng là một người đấy!"

"Ngưng Nhi và Tử Vân đều là thiên chi kiêu nữ, đến cùng là người ưu tú đến mức nào mới có thể để cho hai vị muội muội của chúng ta ưu ái đây!"

Một vài nữ đệ tử trong Thiên Âm Thần Tông nghị luận, các nàng vô cùng tò mò đối với Nhiếp Ly, muốn nhìn một chút rốt cục hắn là thần thánh phương nào.

Đúng lúc này, mấy đạo bóng đen xuất hiện trên lầu các, nhân ảnh từ từ hiện ra, một cỗ sát khí kinh khủng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ lầu các.

"Là ai dám can đảm tự tiện xông vào Thiên Âm Thần Tông ta!" Một nữ đệ tử quát lên, một tấm lụa trắng như hóa thành cương kiếm kích xạ thẳng vào hắc ảnh kia.

Một đạo hắc khí đánh vào mảnh lụa trắng này, "Bành" một tiếng, lụa trắng nổ tung.

"Chậc chậc, tiểu nữ tử của Thiên Âm Thần Tông cũng quá nóng tính đi, bất quá ta thích!" Một bóng đen hóa thành thực hình, bộ mặt chậm rãi hiện ra.

Người này dáng dấp cực kỳ xấu xí, con mắt màu đỏ tươi thần bí, khóe miệng mọc ra hai cái răng nanh thật dài, quanh người hắn có một cỗ hắc khí đang lượng lờ, khí tức tràn ngập kinh khủng.

"Người của Yêu Thần tông!" Nhìn thấy bộ dáng người trước mắt, trong lòng một đám nữ đệ tử Thiên Âm Thần Tông lập tức giật mình, các nàng cảnh giác lên, tùy thời có thể ứng chiến.

Người Yêu Thần tông lại dám xông thẳng vào Thiên Âm Thần Tông, bọn hắn rốt cục là có ý đồ gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net