Yêu Thần Ký (361 -365)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 361: THÍCH KHÁCH

Ngũ Mệnh cảnh giới.

Nhiếp Ly cảm giác được, Thánh Huyết Dực Giao thân thể cũng theo đó tăng cường rất nhiều.

Đạt tới Ngũ Mệnh cảnh giới, năm đạo Mệnh Hồn trôi nổi bên trong Linh Hồn Hải, càng không ngừng vây quanh, năm đạo Mệnh Hồn liên tục không ngừng mà cung cấp cho Thiên Đạo chi lực.

Lúc này Quách Hoài phiền muộn cực kỳ, hắn liên tục thi triển Phong Pháo nhiều lần như vậy, hầu như đã lấy hết Thiên Đạo chi lực toàn thân rồi.

Mặc dù sử dụng nhiều lần Phong Pháo như vậy, vẫn như cũ không thể hạ thủ được Nhiếp Ly, không nói tới rõ ràng còn để cho Nhiếp Ly tấn cấp Ngũ Mệnh, thân thể Thánh Huyết Dực Giao trọng thương rõ ràng tất cả đều hồi phục.

Quách Hoài một tiếng gầm lên giận dữ, toàn thân nhảy lên, đánh về phía Nhiếp Ly, cự chưởng vung lên hướng phía đầu Nhiếp Ly đập xuống.

Tuyệt đối không thể để cho Nhiếp Ly tấn cấp Ngũ Mệnh cảnh giới thành công!

- Cẩn thận!

Long Vũ Âm cùng Tiêu Ngữ không khỏi đồng thời kinh hãi hoảng sợ lên tiếng.

Ngay tại cự chưởng U Nguyệt Long Thú, sắp vỗ vào đầu Nhiếp Ly, chỉ thấy Nhiếp Ly bỗng nhiên mở mắt, trong đôi mắt đột nhiên hiện lên một đạo hào quang sắc bén.

Người bình thường từ Tứ Mệnh cảnh giới tấn cấp đến Ngũ Mệnh cảnh giới, đoán chừng ít nhất phải mấy canh giờ mới có thể hoàn toàn mà nắm vững uy lực Ngũ Mệnh cảnh giới, thế nhưng Nhiếp Ly không như thế, sau lúc tấn cấp đến Ngũ Mệnh cảnh giới, Nhiếp Ly đã nhanh chóng vận hành Thiên Đạo Thần Quyết, thúc giục năm đạo Mệnh Hồn, thông qua nhiều phương pháp, đã đem sức mạnh Ngũ Mệnh cảnh giới hoàn toàn mà nắm trong tay.

Làm sao lại có thể nhanh như vậy? Quách Hoài chứng kiến Nhiếp Ly mở to mắt, trong nội tâm rùng mình.

Cơ mà hắn muốn phản ứng đã không còn kịp rồi, chỉ thấy Nhiếp Ly gầm nhẹ một tiếng, mãnh liệt vũ dực chấn động, có chút nghiêng người, dùng lưng hướng phía U Nguyệt Long Thú hung hăng mà đánh tới.

Bành!

Một tiếng trầm đục trầm trọng, thân thể hai con Cự thú cực lớn va chạm.

Thấy như vậy một màn, xung quanh tất cả học viên Đông viện cũng không khỏi cảm giác được trên đầu run lên. Nhiếp Ly chính là dùng cả một thân gai lưng, đụng vào người U Nguyệt Long Thú!

Quả nhiên, chỉ nghe U Nguyệt Long Thú ngao ô o o o điên cuồng kêu lên, trên người Nhiếp Ly, chừng mấy trăm cây gai xương bén nhọn, mỗi một cây đều sắc bén vô cùng, U Nguyệt Long Thú các vết đâm trên người rỉ ra nhiều lỗ máu rất sâu, máu huyết chảy ròng.

Quách Hoài thảm thiết gào lên, hắn quả thực đem Thánh Huyết Dực Giao cùng Nhiếp Ly căm hận thấu xương, cùng Nhiếp Ly thoáng một phát va chạm như vậy, U Nguyệt Long Thú toàn thân đều lỗ chỗ rỏ máu, hơn nữa cảm giác đau đớn này, hắn hẳn có thể cảm nhận được!

Không chờ đợi Quách Hoài có chút phản ứng nào, chỉ thấy Nhiếp Ly phẫn nộ quát to một tiếng, thêm lần nữa hướng phía U Nguyệt Long Thú ập tới.

Bành bành bành!

Trên đài tỷ võ kình khí không ngừng bộc phát, U Nguyệt Long Thú liên tiếp bị Thánh Huyết Dực Giao công kích, càng không ngừng phát ra thanh âm thê lương thảm thiết.

Đối với U Nguyệt Long Thú mà nói, trận đòn này quả thực so với Địa Ngục còn khủng bố hơn nhiều!

Tấn cấp Ngũ Mệnh cảnh giới, Nhiếp Ly lại nắm giữ hai loại chiến kỹ mới từ Thánh Huyết Dực Giao, bất quá Nhiếp Ly cũng không cần phải thi triển ra, như thế này đã đủ để hạ gục Quách Hoài rồi, tin tưởng bản thân đã biểu hiện ra đầy đủ thiên phú, còn dư lại hai đòn chiến kỹ, coi như là át chủ bài tiếp tục che giấu đi.

Trải qua đủ thứ tại kiếp trước, Nhiếp Ly hiểu một đạo lý, mặc kệ đụng phải cái dạng tình huống gì, cũng phải có át chủ bài mà giấu đi, không nắm chắc, không biết trước đường đi nước bước người khác hẳn sẽ chết rất nhanh.

U Nguyệt Long Thú tại phía dưới Nhiếp Ly điên cuồng va chạm, thân thể bay ngược ra ngoài, nặng nề rơi trên mặt đất, toàn thân huyết nhục lẫn lộn gục ở đây, có muốn đứng cũng không nổi nữa rồi.

Vô Diễm Tôn Giả hoàn toàn không thể nghĩ rằng, thậm chí ngay cả Quách Hoài cũng bị đả bại, trong lòng căm tức cực kỳ, phẫn nộ lạnh lùng quát:

- Phế vật!

Chứng kiến U Nguyệt Long Thú ngã xuống không gượng dậy nổi, Nhiếp Ly thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại, thu hồi Thánh Huyết Dực Giao, thả người từ trên đài tỷ võ hạ xuống, nhìn về phía Vô Diễm Tôn Giả xa xa, Hoàng Vũ cùng Nam Môn Thiên Hải, hỏi:

- Nhị vị Trưởng lão, đã xong hai trận thi đấu, khảo thí có thể kết thúc được chưa a?

Toàn bộ học viên Đông viện từ lúc khiếp sợ hồi lâu cũng chưa kịp hoàn hồn.

Chỉ là một học viên mới đến, rõ ràng liên tục đánh bại nhiều cường giả Đông viện như vậy, trực tiếp đứng vào danh sách hạng 200 người, đây tuyệt đối là sự tình cả mấy trăm năm qua đều chưa từng có!

Nhiếp Ly thiên phú, thật đúng là quá kinh người. Nhất là lại có dị biến Thần cấp phát triển tính Thánh Huyết Dực Giao, khiến cho mỗi người đều có một ấn tượng khắc sâu vào tâm khảm.

- Nhiếp Ly chiến thắng hai vị sư huynh, hôm nay đối với hắn khảo thí nên dừng ở đây thôi!

Hoàng Vũ cười sang sảng một tiếng, nhìn về phía Vô Diễm Tôn Giả bên cạnh hỏi:

- Không biết Vô Diễm Tôn Giả có ý kiến chăng?

- Vậy cứ như thế đi!

Vô Diễm Tôn Giả trầm giọng nói ra, nhìn lướt qua Nhiếp Ly, lúc này đây không thể ám toán được hắn, chỉ sợ về sau lại càng khó có cơ hội, mặc dù có điểm không cam lòng, nhưng rút cục cũng chẳng có biện pháp, hắn đã cảm thấy được, Thiên Vân Thần Tôn rất có thể đã chú ý tới nơi này, hắn đã không còn bất cứ cơ hội nào nữa, chỉ có thể cứ như vậy quên đi thôi.

Sau Nhiếp Ly, đám người Lục Phiêu, Cố Bối cũng đi lên tỷ thí.

Tuy rằng Lục Phiêu, Cố Bối biểu hiện cũng ưu tú phi thường đấy, nhưng mà Nhiếp Ly phía trước là châu ngọc, các học viên Đông viện tất nhiên không thể không chấn kinh rồi.

Kể từ hôm nay trở đi, đám Nhiếp Ly liền trở thành học viên của Đông viện, bất quá mục tiêu của Nhiếp Ly muốn là tranh thủ thời gian tiến vào Trung viện, mau chóng bên trong nội bộ Vũ Thần Tông khống chế quyền vị, hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy để phung phí a!

Tỷ thí sau khi chấm dứt, tràng người theo dõi lúc này mới từ từ tản đi.

Nhiếp Ly tiến Đông viện, tin tức sát nhập danh sách hai trăm, rất nhanh truyền khắp toàn bộ Thiên Linh Viện, thời gian dần qua, cũng về phía Vũ Thần Tông lan rộng. Các đệ tử thuộc Vũ Thần Tông, đã bắt đầu chú ý thiên tài mới nổi tên Nhiếp Ly.

Cùng Quách Hoài sau khi chấm dứt luận võ, Nhiếp Ly liền không còn nghe tin tức từ Thiên Vân Thần Tôn nữa, không biết Thiên Vân Thần Tôn rút cuộc là nhìn nhận thấy cái gì. Nếu như Thiên Vân Thần Tôn có chuyện, nhất định sẽ phái người tìm đến mình, vừa mới tiến vào Ngũ Mệnh cảnh giới, Nhiếp Ly tranh thủ thời gian này tiếp tục tu luyện, củng cố tu vi.

Về phần Lý Hành Vân, Lục Phiêu, Cố Bối, vẫn tiếp tục áp dụng kế hoạch của bọn họ, đoạn thời gian gần nhất, bất kể là Yêu Minh hay Thiên Hành Minh, đều liên tục có thiên tài gia nhập vào. Ngoại trừ việc Yêu Minh bên ngoài đãi ngộ đầy đủ, danh khí của Nhiếp Ly cũng có ảnh hưởng rất lớn.

Như Nhiếp Ly thiên phú kinh người như vậy, tương lai ai biết sẽ trở thành cái cảnh giới gì? Đi theo Nhiếp Ly tuyệt đối là một việc rất có tiền đồ!

Sắc trời dần dần muộn.

Nhiếp Ly như thường lệ tiếp tục tu luyện, Mệnh Hồn đã ổn định, đợi ngày mai liền có thể đem Mệnh Hồn ký thác vào bên trong Hồn Điện, tiếp tục tiến tới Đại Thế Giới phía trước, ở Hồn Điện gởi gắm mệnh hồn, tương đối an toàn rất nhiều.

Nhiếp Ly lặng yên ngồi xếp bằng, từng luồng khí tức cường đại quấn quanh thân thể, Thiên Đạo Thần Quyết công pháp thiên thứ nhất vài câu pháp quyết mở đầu, đã tu luyện xong, không biết khi nào mới có thể đem thiên thứ nhất hoàn toàn mà luyện thành!

Lẳng lặng suy tư Thiên Đạo Thần Quyết áo nghĩa (độ thâm sâu), trong lòng cảm ngộ từng hồi xẹt qua.

Nhiếp Ly đang chuẩn bị tiến vào Vạn Lý Hà Sơn Đồ, đột nhiên chợt cảm thấy có gì đó khác thường, lập tức đem Vạn Lý Hà Sơn Đồ thu vào, cảnh giác nhìn cửa ra vào.

Chỉ thấy một hồi gió lớn quét qua, bành một tiếng, cửa phòng bị mở.

- Ai?

Nhiếp Ly lạnh quát to một tiếng, nhìn chằm chằm bên ngoài, chỉ thấy cảnh ban đêm u tối, hoa viên không có một bóng người.

Nhiếp Ly cảm giác được mối nguy cường liệt, cửa nhà không tự dưng vô duyên vô cớ bị gió cạy mở, bên ngoài nhìn không thấy bất kì ai, cũng hoàn toàn không cảm nhận được bất kì một tia khí tức nào, rõ ràng chứng tỏ thực lực đối phương, vượt xa chính mình. Không biết đối phương ẩn núp nơi nào, Nhiếp Ly lập tức huy động Thiên Đạo chi lực, dự tính bất cứ lúc nào cũng có thể đánh một trận.

Chẳng lẽ là...

Vô Diễm Tôn Giả phái thích khách tới?

Nhiếp Ly tay phải khẽ động Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, trên người cũng là một thân Lục phẩm Bảo Khí sáo trang (bộ đồ), tuy là như thế, nhưng hắn không hề có lấy một chút cảm giác an toàn, đối phương rút cuộc là tu vi đạt tới cảnh giới gì vậy?

CHƯƠNG 362: CHẾT CHO RÕ RÀNG

Nhiếp Ly cảnh giác nhìn chằm chằm ra bên ngoài, cảm giác luồng sức mạnh đã khuếch trương đến mức tối đa.

Thế nhưng vẫn không cảm nhận thấy sự tồn tại của đối phương!

Nhiếp Ly trên trán rịn ra một giọt mồ hôi, tu vi của hắn đã đạt tới Ngũ Mệnh cảnh giới, cảm giác năng lực đã đạt đến trình độ cực kì kinh người, chỉ cần nội trong phạm vi khoảng năm mươi mét, liền Thiên Chuyển Cảnh cường giả tu vi, cũng có thể miễn cưỡng cảm ứng ra một chút khí tức của đối thủ, nhưng trong cảm nhận của hắn đối phương lại hoàn toàn ẩn thân!

Thực lực đối phương lúc này, tồn tại ít nhất phải là Long Đạo Cảnh!

Mặc dù không có cảm giác tới khí tức đối phương, nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu từ kiếp trước, Nhiếp Ly mẫn tuệ mà thấy rõ sự nguy hiểm cường liệt.

Trong Thiên Linh Viện dám ám sát đệ tử, sự tình này tuyệt đối không được phép xảy ra, đây là môn quy Vũ Thần Tông nghiêm lệnh cấm đấy, cứ cho là Vô Diễm Tôn Giả thân phận lừng lẫy, giả như làm chuyện như vậy, kiểu gì cũng bị truy cứu đến cùng, phải đền mạng đấy.

Môn quy Vũ Thần Tông, bất luận là kẻ nào cũng không được vi phạm!

Nếu như là Vô Diễm Tôn Giả, Nhiếp Ly nghĩ mãi mà không rõ tại sao Vô Diễm Tôn Giả phải làm như vậy.

Suy cho cùng Vô Diễm Tôn Giả che giấu chuyện này, cũng sẽ bị năm vị cự đầu Vũ Thần Tông điều tra ra, hắn làm như thế chẳng nhẽ không tính đến bất kể hậu quả gì sao?

Nhiếp Ly hơi thở buông lỏng, ánh mắt lạnh lùng tìm kiếm, chỉ cần đối phương dám ra tay, hắn sẽ ác liệt phản kích!

Giả như đối phương thực lực thật sự quá mạnh mẽ, vậy cũng chỉ đành thi triển mấy đạo bí pháp Thiên Đạo Thần Quyết, cùng đối phương quyết một trận tử chiến! Hy vọng trong lúc đánh nhau phát ra động tĩnh khí tức chập chờn, có thể khiến cho Vũ Thần Tông trên cao vài phần chú ý.

Nhiếp Ly đang lúc ngước mắt nhìn quanh, bất kì lúc nào cũng đều có thể chiến đấu, bất thình lình, xung quanh hư không, từng đạo lực lượng vô hình hướng về phía Nhiếp Ly khóa chặt lại.

- Chết rồi!

Nhiếp Ly nội tâm run lên, trong tay vung ra Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm, hướng phía trước một chém.

Từng đạo Lôi trụ trống rỗng hình thành, hướng cỗ lực lương vô hình kia oanh tới.

Thế nhưng, Lôi trụ mới vừa phóng thích được một nửa, chỉ nghe bành một tiếng. Vỡ vụn tiêu tán.

Sao lại có thể như vậy? Nhiếp Ly đồng tử kịch liệt mà co rút lại, đối phương thực lực thật quá mạnh!

Đạo khí tức vô hình kia tiếp tục hướng phía Nhiếp Ly khóa lại.

Nhiếp Ly thanh âm gầm lên giận dũ, ngay tức thì định bụng dung hợp Ảnh Yêu Yêu Linh, bất quá ngay tại lúc Nhiếp Ly vừa mới điều động Linh Hồn Hải bên trong cơ thể. Thời điểm tưởng có thể dung hợp Ảnh Yêu Yêu Linh, một đạo sức mạnh quái dị oanh hướng về phía Linh Hồn Hải Nhiếp Ly, Linh Hồn Hải chấn động tản ra, nháy mắt đã ngăn chặn được quá trình dung hợp Yêu Linh.

Ngay sau đó một đạo lực lượng vô hình khác quấn lấy chân phải Nhiếp Ly, đem toàn thân Nhiếp Ly xách lên giữa không trung.

Tốc độ công kích của đối phương thật sự quá nhanh. Nhiếp Ly nội tâm kinh hãi, toàn bộ thân thể, vung lên Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm hướng phía chân đạo vô hình kia chém tới.

Ngay tại thời điểm Nhiếp Ly vừa mới có chút động tác, lại là hai đạo lực lượng vô hình quấn lấy hai tay Nhiếp Ly, một cỗ lực lượng ép vào huyệt mạch Nhiếp Ly, hắn liền cảm thấy cổ tay bị đau, Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm thoáng rơi xuống.

Giờ này chân tay hắn cả thảy đều bị lực lượng vô hình kia hoàn toàn mà khóa lại rồi.

Dưới tay của đối phương hoàn toàn không có một chút gì lực lượng đối địch, Nhiếp Ly thậm chí ngay cả đối phương ở chỗ quái nào cũng không biết, thực lực người này ít nhất phải đạt đến Long Đạo Cảnh đỉnh phong! Nhiếp Ly khuôn mặt lông mày hơi nhăn lại, hay là tự mình nghĩ lầm rồi. Đối phương rất có thể không phải người của Vô Diễm Tôn Giả.

Loại cường giả tu vi như này, e rằng không phải Vô Diễm Tôn Giả có thể điều động được.

Tuy rằng biết rõ đối phương thực lực rất mạnh, nhưng Nhiếp Ly chắc chắn sẽ không cứ như thế bó tay chịu trói, ví như nói trên người mình, có có thể đối phó với thủ đoạn che giấu thực lực cấp bậc loại này, vậy chỉ có cái dây leo thần bí kia thôi!

Nhiếp Ly lập tức thúc giục Linh Hồn Hải bên trong dây leo, cảm giác được lực lượng dữ dội trong Linh Hồn Hải mãnh liệt truyền đến nơi tay chân.

Chỉ thấy Linh Hồn Hải trong dây leo kia nhanh chóng sinh trưởng, cuồng bạo mà hấp thu lấy đạo lực xung quanh, túm chặt lấy tất thảy đạo lực vô hình tiến nhập vào cơ thể Nhiếp Ly, song bị thứ dây leo kia thôn phệ.

Sức mạnh vô hình trói chặt tay chân Nhiếp Ly tức thì sụp đổ. Hắn thả người trên không rơi xuống, hướng Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm nhào tới, vẫn muốn một lần nữa đem Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm nắm trong tay.

Tựa hồ có chút ngoài ý muốn, Nhiếp Ly rõ ràng thoát được, trong hư không một thanh âm kinh ngạc ồ lên một tiếng.

Mắt thấy Nhiếp Ly sắp tóm được Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm. Liền thấy lúc này Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm dường như bị lực lượng nào đó vỗ một phát, bắn nhanh ra chỗ khác, đâm vào một nơi xa trên mặt đất, càng không ngừng rung động mãnh liệt, Nhiếp Ly cảm giác được vô số đạo lực lượng vô hình lần nữa lại trói chặt hắn, thêm lần nữa đem hắn nhấc bổng lên không trung.

Nhiếp Ly vội vàng thúc giục Linh Hồn Hải bên trong dây leo. Nhưng liền thấy bên trong Linh Hồn Hải đột nhiên kim quang đại phóng, một đạo pháp trận Minh Văn thần bí đem Linh Hồn Hải Nhiếp Ly bên trong dây leo triệt để mà khóa kín tại.

Liền ngay cả dây leo cũng hoàn toàn không xài được nữa!

Nhiếp Ly bị lực lượng vô hình trói gô, tứ ngưỡng bát xoa(*) cứ như vậy vắt ngang trên không trung.

Nhiếp Ly cười khổ không ngừng, đối phương thực lực cường đại, căn bản không phải bản thân có thể đối đầu, thậm chí ngay cả cơ hội dung hợp Yêu Linh cũng không có! Coi như chống cự cũng không có ích gì, cho dù thi triển trong Thiên Đạo Thần Quyết mấy mục bí pháp, chỉ sợ cũng không phải đối thủ!

Nhiếp Ly suy đoán thân phận của đối phương, đối phó chính mình, lại phải điều giám cả cao thủ cường đại như vậy sao?

Chỉ thấy lúc này, một thân ảnh từ hư không xuất hiện, thân hạ trên mặt đất.

Người này mặc một thân hắc y dạ hành bó sát, ngay tại khuôn mặt phía dưới cũng đều bị khăn choàng che lấp, khiến người ta thấy không rõ lắm, khí tức người này dường như hoàn toàn biến mất vào hư không, căn bản làm cho người khác không thể cảm nhận thấy, quả thực giống y lúc Ảnh Yêu Yêu Linh hư hóa.

Chậm rãi hướng phía Nhiếp Ly đi tới, tuy rằng mặc y phục dạ hành, nhưng có thể cảm giác được phía dưới y phục người này, dáng người kinh diễm nóng bỏng, cặp mông kiều đĩnh phong mãn(*), cặp đùi thon dài mỹ lệ, lại còn trước ngực hai trái hồng đào đầy đặn kinh người(*), tất thảy lộ ra mị hoặc cực hạn.

Từng bước đi của nàng, dáng người uyển chuyển, đều có một dạng quyến rũ kinh hãi, một cỗ hương thơm nồng nàn cuốn theo làn gió đập vào mặt.

Chỉ riêng dáng hình cháy bỏng này, e rằng quá đủ để khiến vô số nam nhân thần hồn điên đảo, chết mê chết mệt.

Tuy rằng thấy không rõ mặt của đối phương, nhưng Nhiếp Ly có một loại trực giác, đối phương tuyệt đối là một đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành.

Nàng chậm rãi từng bước một hướng phía Nhiếp Ly đi tới, một nét sát khí thoáng hiện trực xuyên thấu qua tim Nhiếp Ly, khiến hắn toàn thân huyết dịch như bị đông lại, nàng từ từ tiến đến phía trước Nhiếp Ly, Nhiếp Ly cứ như thế tứ chi chổng vó vắt ngang trước mặt nàng, giống như một con cừu trắng bị lột sạch.

Nàng tay phải khẽ động, trong tay xuất hiện một thanh chủy thủ sắc bén, hàn quang lóe lên.

- Có người bảo ta tới lấy mạng của ngươi, bất quá... Cứ như vậy mà giết chết ngươi thật sự là đáng tiếc, rõ là quá lãng phí, thể xác tốt như vậy, cho nên ta có ý định tốt hơn nên chơi đùa với ngươi một chút, giả như ngươi hầu hạ khiến lão nương cao hứng, nói không chừng có thể cho ngươi được chết thoải mái một chút!

Thanh âm của nàng mang theo một tia yêu mị, lăng lệ ác liệt, trong tay Chủy thủ chậm rãi rờ đến phần đùi Nhiếp Ly, chỉ thấy "Phốc" một tiếng, Nhiếp Ly quần bị cắt rách, lộ ra làn da bên trong, phía trên xuất hiện một vết máu nông nhợt nhạt.

Nhiếp Ly cảm giác đũng quần lạnh lẽo, khoảng cách Chủy thủ đến vị trí mấu chốt chỉ xa có một tấc, Nhiếp Ly da đầu run lên.

- Tiền bối xin chờ chút đã, không biết đến tột cùng là ai phái người tới? Ta đã đắc tội người nào, cho dù có chết, cũng phải để cho ta chết một cách rõ ràng cái a?

Nhiếp Ly sốt ruột suy nghĩ, tự hỏi đối phương người kia có mưu đồ gì.

giải thích:

1*.tứ ngưỡng bát xoa: đơn giản là một cái dáng nằm ngửa mặt hướng lên trời tứ chi dãn ra, trong trường hợp này thì nó bị trói. Chó mèo thường là rất thích nằm kiểu này.

2*. Dễ hiểu nghĩa là "mẩy":

- cặp mông căng mẩy

:

- cặp mông căng ưỡn đầy đặn

3*. Nguyên văn tác giả chỉ nói là "cái kia" thôi cơ mà mình nói toạc móng heo ra luôn.

CHƯƠNG 363: TRONG HAI CHỌN MỘT

- Tiểu tử, ngươi bây giờ đã biết sợ hay chưa? Ngươi đắc tội nhiều người như vậy, người muốn giết ngươi có nhiều lắm, bất quá ta cũng làm cho ngươi chết một cách rõ ràng, chính là Vô Diễm Tôn Giả phái ta đến đấy!

Hắc y nhân yêu mị vừa cười vừa nói:

- Kế tiếp ngươi là muốn chết một cách thoải mái, hoặc là chết một cách đau đớn, liền ngươi tự chọn một cái đi!

Hắc y nhân ngón tay mảnh khảnh, trên đùi Nhiếp Ly chậm rãi lướt qua làn da, cái khí tức lạnh buốt kia làm Nhiếp Ly ngược lại hít một hơi lạnh.

Bẹn đùi thỉnh thoảng truyền đến từng hồi uy hiếp, Nhiếp Ly có thể da đầu không run lên!

- Vị tiền bối này, không cần cùng vãn bối như vậy đùa giỡn!

Nhiếp Ly cười khổ nói.

- Nói đùa? Ngươi cảm thấy ta là đang nói đùa sao?

Hắc y nhân tay phải cầm Chủy thủ vỗ vỗ vào hạ bộ Nhiếp Ly, tựa như cười mà không phải cười nói. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

- Tiền bối khẳng định không phải người Vô Diễm Tôn Giả phái tới, Vô Diễm Tôn Giả có thể sai khiến được tiền bối có quỷ mới tin. Vô Diễm Tôn Giả cùng lắm chẳng qua chỉ là tả hữu Long Đạo Cảnh tam trọng mà thôi, mà tiền bối, ít nhất đã đạt tới Long Đạo Cảnh bát trọng trở lên rồi! Tiền bối thủ chỉ lay động, có thể đem Vô Diễm Tôn Giả bóp chết, làm sao lại nghe Vô Diễm Tôn Giả sai khiến chứ?

Nhiếp Ly nhìn Hắc y nhân nói.

Hắc y nhân hiển nhiên có chút giật mình, nàng hoàn toàn không nghĩ tới, Nhiếp Ly lại có thể phán đoán được cấp độ tu vi của Vô Diễm Tôn Giả cùng thực lực của nàng.

Dù sao Nhiếp Ly chỉ mới có Thiên Mệnh cảnh giới mà thôi, Thiên Mệnh cảnh giới người bình thường, nào ai biết được Long Đạo Cảnh cường giả ai mạnh ai yếu?

- Nói tiếp, nếu ngươi có thể nói được nguyên do vì sao mà ta tới đây, ta hôm nay khả năng có thể tha cho ngươi!

Hắc y nhân hai tay ôm ngực, khẽ cười nói, nguyên do bị hai cánh tay đè ép, bộ ngực của nàng lại càng phồng lên một làn đường cong kinh người.

Nhiếp Ly cười khổ không thôi, bằng với

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net