Yêu Thần Ký (391-395)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 391: LINH KHÔNG BÍCH

Đi về phía trước mấy trăm mét.Rốt cuộc thấy được tầng tầng cầu thang, một đường hướng phía trên.

Ba người Nhiếp Ly từng bước đi tới, tiến nhập một đại điện rộng lớn.

Cái đại điện này có phương viên mấy trăm mét, vô cùng rộng rãi, không có một cây cột đá nào, đỉnh điện có một bích họa thần bí, có dữ tợn yêu thú, có Nhân Tộc Cường Giả, chém giết kịch liệt. Trong vô tận tinh không, một đôi mắt đang lẳng lặng quan sát hết thảy.

Nhiếp Ly hướng đỉnh điện nhìn lại, ít yêu thú và Nhân Tộc Cường Giả này đều không có hấp dẫn chú ý của hắn, điều mà hắn quan tâm là đôi mắt ở vô tận tinh không kia, tựa như vua của chúng thần tồn tại.

Mặc dù chỉ là bích hoạ, nhưng tạo cho Nhiếp Ly vô tận áp lực, ngay cả hô hấp đều có điểm ngưng trệ.

Tuy rằng vẻn vẹn chỉ có một đôi mắt, nhưng Nhiếp Ly lại biết rõ đó là Thánh Đế.

Có người nói, Thánh Đế cũng không cường đại, thế nhưng ngàn vạn năm nay, vô số Đại Năng Cường Giả đã từng khiêu chiến Thánh Đế, nhiều người suýt thành công, Thánh Đế vẫn không có việc gì, đám Đại Năng Cường Giả kia, toàn bộ đều tan thành mây khói.

Vô tận thời không này đều dưới sự khống chế của Thánh Đế.

Không người nào có thể rung chuyển quyền uy tuyệt đối của Thánh Đế.

Kiếp trước, sau khi Thiên Thần Tổ Địa bị hủy diệt, Thánh Đế liền bắt đầu tàn sát cường giả bốn phương, cả Long Khư Giới Vực bị giết đến còn sót lại mấy trăm ngàn người, có vô số người mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng hội tụ, đều muốn vây công Thánh Đế, nhưng tất cả đều chết hết. Kiếp trước Nhiếp Ly dùng lực lượng một người, đột phá cực hạn Nhân tộc, có được thần lực, thậm chí áp chế Thánh Đế, nhưng cuối cùng vẫn bị chết trong tay của Thánh Đế.

Nếu không phải nhờ có Thời Không Yêu Linh Chi Thư, Nhiếp Ly sớm đã tan thành mây khói.

- Có chuyện gì với đôi mắt kia vậy? Bị chúng liếc nhìn, ta cảm thấy áp lực kinh khủng tựa như ngàn vạn đạo châm nhỏ đâm vào thân thể.

Tiêu Ngữ nhìn về phía Nhiếp Ly, nói nhỏ.

- Ngươi nói cặp mắt kia? Chúng thuộc về một vị cường đại Tổ Thần!

Vô Nhai Tử cười một tiếng nói:

- vị Tổ Thần này là Thánh Ma Tổ Địa Chưởng Khống Giả, là tồn tại tối cao mà yêu tộc chúng ta thành kính nhất. Nhân tộc các người không người có thể chống lại vị Tổ Thần này được!

Nhiếp Ly lông mày hơi hơi xếch lên, Yêu Tộc kính bái Thánh Đế, nhưng Thánh Đế chưa hẳn đem Yêu Tộc để ở trong lòng, Yêu Tộc bất quá là công cụ của Thánh Đế mà thôi. Bất quá Nhiếp Ly nói những lời này, đoán chừng cường giả của Yêu Tộc sẽ không tin tưởng.

Không biết vì cái gì, Hư Ảnh Thần Cung lại có một bức bích hoạ như vậy?

Nghĩ đến đủ việc mà Thánh Đế đã làm ở kiếp trước, Nhiếp Ly nắm chặt nắm đấm, trên cánh tay nổi gân xanh, muốn khiêu chiến quyền uy của Thánh Đế, cũng không phải chuyện đơn giản.

Nhưng đây là chuyện của hai trăm năm sau. Nhiếp Ly có thể chậm rãi bố cục,hắn sẽ không như kiếp trước, vội vàng khiêu chiến Thánh Đế. truyện được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y-y

Chính giữa chủ điện đứng sừng sững một tòa Thủy Tinh Ngọc Bích cao năm sáu mét, ngọc bích dịch trong suốt, đạo đạo ảo ảnh chảy màu, rực rỡ tươi đẹp chói mắt.

Phía dưới Thủy Tinh Ngọc Bích, có hơn một trăm cường giả, có nhân tộc, Yêu Tộc có, bọn hắn ngồi xếp bằng ở phía trước ngọc bích, bộ dạng khổ sở suy nghĩ.

- Nơi đây sao lại có những người khác?

Vô Nhai Tử ngây ngốc một chút. Những cường giả trên mặt đất này, có Thiên Tinh, Thiên Chuyển, thậm chí ngay cả Long Đạo Cảnh, nhưng không biết vì sao lại ngồi phía trước Thủy Tinh Ngọc Bích này đau khổ suy ngẫm.

Những ngững người này làm sao tới được nơi đây?

Nhiếp Ly suy đoán, những cường giả này, đều là những lần trước đó, thậm chí là sớm hơn, xông vào nơi này. Sau khi bọn hắn xâm nhập nơi đây, liền một mực lưu lại, đều muốn tìm hiểu khối Thủy Tinh Ngọc Bích ở trước mặt này.

Thủy Tinh Ngọc Bích này, chính là Linh Không Bích, chỉ có phá giải ngọc bích, mới có thể tiến nhập hạch tâm của Hư Ảnh Thần Cung!

Ba người Nhiếp Ly hướng phía Thủy Tinh Ngọc Bích đi đến, đi tới phương viên năm mươi mét quanh Thủy Tinh Ngọc Bích, tuy rằng tu vi không có bất kỳ cải biến, nhưng mà bọn họ đều phát hiện, hoàn toàn không cách nào điều động Thiên Đạo Chi Lực trong cơ thể, như là ngưng đọng lại vậy

Tiến đến trước Thủy Tinh Ngọc Bích thì ngay lập tức đánh mất sức chiến đấu!

Khó trách những này nhân tộc, cường giả của Yêu Tộc ngồi ở chỗ này, nhưng vẫn bình an vô sự, không có xảy ra ác chiến.

Phát hiện đám người Nhiếp Ly mới tới, những cường giả này cũng chỉ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó họ lại tiếp tục phối hợp tham ngộ Thủy Tinh Ngọc Bích.

Vô Nhai Tử rất kinh ngạc, đến cùng là cái gì hấp dẫn những cường giả này một mực ngồi ở đây?

Vô Nhai Tử ngồi xếp bằng xuống, ngẩng đầu hướng phía Thủy Tinh Ngọc Bích nhìn lại, chỉ thấy trên Thủy Tinh Ngọc Bích bắt đầu nổi lên từng đạo thần bí Minh văn, cùng với một ít khẩu quyết, hắn đối với Minh văn không có hứng thú gì, nhưng mà những khẩu quyết kia lập tức hấp dẫn chú ý của hắn.

Trên Thủy Tinh Ngọc Bích này, chẳng lẽ ghi lại cái gì tuyệt thế công pháp?

Vô Nhai Tử lập tức hiện ra vẻ trầm tư, ngưng nhìn phía trước Thủy Tinh Ngọc Bích.

Nhìn thấy dáng vẻ của Vô Nhai Tử, trong lòng Nhiếp Ly khẽ nhúc nhích, hắn cũng ngồi xếp bằng xuống, chuẩn bị tìm hiểu một chút khối Linh Không Bích này.

Tiêu Ngữ cũng ngồi ở bên cạnh Nhiếp Ly.

Bên cạnh một thanh niên Yêu Tộc hướng Nhiếp Ly ba người nhìn thoáng qua nói ra:

- Các ngươi thuộc tông môn nào hay sao? Đã lâu không nhìn thấy Yêu Tộc chúng ta vào đây, không biết đã trải qua bao nhiêu năm!

Yêu Tộc kia thanh niên nghĩ lầm Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ cũng đều là Yêu Tộc.

- Chúng ta thuộc Yêu Thần Tông.

Nhiếp Ly hồi đáp, tướng mạo hiện tại của hắn là Yêu Tộc.

- Ta cũng thuộc Yêu Thần Tông!

Yêu Tộc kia thanh niên mặt hiện vẻ hưng phấn nói ra.

- Ngươi đã ở đây trước Thủy Tinh Ngọc Bích này tìm hiểu bao lâu rồi?

Nhiếp Ly nhìn về phía than niên Yêu tộc này, hỏi.

- Ta cũng không biết trải qua bao lâu, ít nhất hơn sáu năm đi, chỉ tiếc ta tư chất ngu dốt, đến bây giờ cũng không thể tham phá huyền ảo của ngọc bích này!

thanh niên Yêu tộc lắc đầu, thở dài nói ra, bất quá khóe miệng của hắn mỉm cười:

- bất quá ta tu luyện ở chỗ này, tu vi tiến triển vô cùng nhanh, đã từ Thiên Chuyển nhất trọng, tu luyện tới Thiên Chuyển tam trọng!

Thời gian sáu năm, tăng thêm nhị trọng, xem như là nhanh, khó trách thanh niên này ở chỗ này sáu năm, còn lưu luyến, không muốn ly khai.

Giống như thanh niên này, những người khác cũng không nguyện ý ly khai.

- Không biết vị sư huynh này tên gọi là gì?

Vô Nhai Tử ở một bên hỏi, hắn thu hồi ánh mắt từ trên Thủy Tinh Ngọc Bích.

- Chân Nguyên.

Yêu Tộc thanh niên mỉm cười hồi đáp.

- Chân Nguyên sư huynh, không biết trên Thủy Tinh Ngọc Bích này ghi lại cái gì?

Vô Nhai Tử thăm dò mà hỏi thăm, hắn mơ hồ cảm thấy trên Thủy Tinh Ngọc Bích ghi lại khẩu quyết không phải tầm thường, đều muốn hỏi thăm một chút rồi tìm hiểu.

- Phía trên ghi lại, hẳn là công pháp tu luyện của chủ nhân Hư Ảnh Thần Cung khi còn sống, công pháp này không tầm thường, nếu có thể tìm hiểu một hoặc hai phần mười, nhất định có thể trở thành bá chủ một phương!

Chân Nguyên cảm khái nói ra:

- ta vẻn vẹn chỉ tìm hiểu được một câu khẩu quyết trong đó, cũng đã từ Thiên Chuyển nhất trọng tấn cấp thành Thiên Chuyển tam trọng cảnh, nếu là có thể lĩnh ngộ thêm nữa, haizz...

Nghe được lời nói của Chân Nguyên, Vô Nhai Tử không khỏi kích động trong lòng, nếu như là như vậy, công pháp kia quả nhiên không phải tầm thường!

Mặc dù không biết chủ nhân của Hư Ảnh Thần Cung khi còn sống đến cùng là dạng gì tồn tại, tuyệt đối là Đại Năng vô cùng mạnh mẽ, hắn lưu lại công pháp khẳng định không đơn giản!

CHƯƠNG 392: GẶP LẠI YÊU CHỦ

Nhiếp Ly ngưng trọng nhìn Linh Không Bích phía trước, từng câu khẩu quyết đập vào mi mắt.

Hóa ra là Linh Ngữ Thần Quyết!

Linh Ngữ Thần Quyết này do một vị đại năng sáng chế, tu luyện đến mức tận cùng có thể nắm giữ Thần cấp lực lượng.

Linh Ngữ Thần Quyết so với Thiên Đạo Thần Quyết, cũng không chút thua kém.

Chẳng lẽ chủ nhân của Hư Ảnh Thần Cung này, chính là Đạo Tàng Tổ Sư sáng tạo ra Linh Ngữ Thần Quyết trong truyền thuyết?

Vị Đạo Tàng Tổ Sư này là một thiên tài. Nhưng lại cực kỳ thần bí, không ai biết cuộc đời của vị Đạo Tàng Tổ Sư này như thế nào, chỉ biết vị Đạo Tàng Tổ Sư với Thánh Đế từng có một trận chiến, mặc dù ông ta không thắng, nhưng vẫn nguyên vẹn trở về, sau khi Thiên Thần Tổ Địa trấn áp Ma Cốt của Thánh Đế, vị Đạo Tàng Tổ Sư lại mai danh ẩn tích.

Không biết Hư Ảnh Thần Cung này có phải là nơi chôn cất của Đạo Tàng Tổ Sư.

Tu luyện Linh Ngữ Thần Quyết còn khó hơn Thiên Đạo Thần Quyết, cần có lòng thành kính mới có thể tu luyện. Tuy rằng đã trải qua hai đời tu luyện, nhưng Nhiếp Ly vẫn như cũ là một người bình thường, muốn tu luyện Linh Ngữ Thần Quyết đại thành là chuyện vô cùng khó khăn.

Nhiếp Ly lẳng lặng mà ngồi trước Linh Không Bích, ngắm nhìn đủ loại thần bí Minh văn pháp quyết trên đó.

Ngay tại thời điểm đám người Nhiếp Ly lẳng lặng tìm hiểu, một thanh niên sắc mặt tái nhợt từ một chỗ khác xuất hiện, đi về phía này.

Chứng kiến người thanh niên này, đôi mắt của Nhiếp Ly có chút co rút lại, trong đôi mắt xẹt qua một tia sát ý lạnh lẽo.

Yêu Chủ!

Không ngờ lại gặp ở đây!

Yêu Chủ cũng không phải từ sinh môn đi vào. Vậy hắn đến rốt cục là từ đâu tiến vào Hư Ảnh Thần Cung?

Yêu Chủ nhìn thoáng qua chung quanh, hoàn toàn không để ý ánh mắt của mọi người. Nhìn về phía trước Linh Không Bích. Nhiếp Ly hiện giờ có tướng mạo Yêu Tộc, ngồi giữa chúng nhân, Yêu Chủ không nhận ra hắn.Hắn dửng dưng ngồi cách Nhiếp Ly chỉ vỏn vẹn có mười mấy mét, từng cỗ khí tức thần bí lượn lờ trên người.

Từ khí tức trên thân Yêu Chủ có thể phán đoán, tu vi của Yêu Chủ đạt đến bát Mệnh cảnh giới. Nhưng mà trên người của Yêu Chủ có một cỗ khí tức thần bí cường đại, khiến cho Nhiếp Ly cảm giác được trong nội tâm có chút phát lạnh.

Trong khoảng thời gian này, bởi vì rắc rối trong cơ thể, Nhiếp Ly tấn cấp cũng không nhanh, nếu không nhờ Yêu Huyết Tế lực lượng chỉ sợ vẫn chỉ là ngũ Mệnh cảnh giới. Mà Yêu Chủ lại có vô thượng thân thể, tu vi đột nhiên tăng mạnh.

Nhớ tới chết trên tay Yêu Chủ Diệp Tông, trong lòng Nhiếp Ly tràn đầy nghiêm nghị sát ý, nếu không phải nơi này không thể giết người, Nhiếp Ly đã động thủ. Tuy rằng trên thân Yêu Chủ, ẩn chứa một luồng khí tức thần bí, nhưng mà Nhiếp Ly chưa chắc đã sợ hắn.

Chẳng qua là hiện tại, giết Yêu Chủ cũng vẻn vẹn chỉ làm cho tu vi của Yêu Chủ giảm xuống một tầng mà thôi.

Lúc này, Yêu Chủ không thèm để ý cái gì khác, chỉ yên lặng ngồi xếp bằng. Ngóng nhìn phía trước Thủy Tinh Ngọc Bích, ánh mắt thâm sâu.

Tiêu Ngữ cũng nhận ra Yêu Chủ, Yêu Chủ cũng đến từ Tiểu Linh Lung thế giới, nàng từng tại Tiểu Linh Lung thế giới bái kiến Yêu Chủ một lần, Nhiếp Ly cùng Yêu Chủ có cừu hận cực lớn. Tiêu Ngữ không khỏi lo lắng nhìn thoáng qua Nhiếp Ly. Nàng có một loại cảm giác, Yêu Chủ tuyệt đối là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.

- Không nghĩ tới rõ ràng có nhiều người như vậy đến nơi này. Bất quá các ngươi chung quy cũng chỉ có thể dừng bước tại đây, cùng Đạo Tàng Tổ Sư bí bảo vô duyên!

Yêu Chủ đối với người ngoài có vài phần khinh thường, hắn đứng lên, hướng phía Thủy Tinh Ngọc Bích đi đến.

Lúc này ánh mắt của tất cả mọi người, đều tập trung tại trên người của Yêu Chủ.

- Lại có người muốn phá giải Thủy Tinh Ngọc Bích!

- Ha ha, không biết tự lượng sức mình, muốn phá giải Thủy Tinh Ngọc Bích kia là chuyện không thể nào!

- Phỏng đoán hắn rất nhanh cũng sẽ tơi tả mà về!

Trước đây có vô số người muốn phá giải Minh văn trên Thủy Tinh Ngọc Bích nhưng cuối cùng đều thất bại.

Bọn hắn tự nhiên không cho rằng Yêu Chủ có thể phá giải.

Nhiếp Ly nhìn theo bóng lưng Yêu Chủ, hắn cảm giác, Yêu Chủ lúc này với lúc trước, có chút không giống nhau, nhưng mà cụ thể điểm nào hắn lại không nói ra được.

Yêu Chủ đi tới trước Thủy Tinh Ngọc Bích, đưa tay phải ra, khắc ở trên Thủy Tinh Ngọc Bích một tia thần bí quang văn lực lượng, dùng tay phải của hắn làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phía.

Thủy Tinh Ngọc Bích toát ra quang mang chói mắt, ánh sáng chói mắt làm mọi người nhao nhao lấy tay che chắn.

- Đây là chuyện gì?

Chân Nguyên khiếp sợ nói ra.

Vô Nhai Tử cũng là nghiêm nghị kinh hãi, người kia đến cùng đang làm cái gì?

Trong lòng Nhiếp Ly rùng mình, đứng lên trầm giọng hô:

- Nhanh ngăn cản hắn!

Nghe được lời của Nhiếp Ly, hai Yêu Tộc cường giả đứng gần Yêu Chủ bỗng nhiên đứng dậy, hướng phía Yêu Chủ đánh tới.

Đã thấy lúc này, thân thể của Yêu Chủ nhanh chóng tiêu ẩn, sau đó biến mất tiến vào trong Thủy Tinh Ngọc Bích, uyển như giọt nước mưa nhỏ vào mặt hồ, nhanh chóng trừ khử không thấy.

Hai Yêu Tộc cường giả kia đánh hụt, sững sờ nhìn Thủy Tinh Ngọc Bích trước mắt.

- Đây là chuyện gì?

- Người kia biến mất?

- Hắn tiến nhập Thủy Tinh Ngọc Bích!

Thấy một màn như vậy, một đám các cường giả ảo não không thôi, bọn hắn tìm hiểu Thủy Tinh Ngọc Bích lâu như thế, nhưng từ đầu đến cuối không có cơ hội tiến vào trong Thủy Tinh Ngọc Bích. Vậy mà một người chỉ mới xuất hiện hơn mười phút đã phá giải hết Minh văn trận pháp trên Thủy Tinh Ngọc Bích.

Nhiếp Ly nắm chặt nắm đấm, hắn có chút nghĩ không ra, Yêu Chủ làm sao có thể tiến vào chủ điện nhanh như vậy, hơn nữa lại mở ra Thủy Tinh Ngọc Bích.

Dựa theo thời gian suy tính, các cường giả bên ngoài mới vừa vặn mở ra ngoại điện kết giới không bao lâu mà thôi!

Trừ phi, khi Nhiếp Ly phá giải hết Thiên Huyễn Mê Hồn Trận lúc trước, Yêu Chủ đã ở trong Hư Ảnh Thần Cung rồi!

Xem ra bản thân đã đánh giá thấp Yêu Chủ rồi.

Mọi người thấy Yêu Chủ biến mất, chỉ có thể áo não ngồi xuống lại, tại nguyên chỗ tiếp tục tham ngộ Thủy Tinh Ngọc Bích.

Nhiếp Ly dừng ở phía trước Thủy Tinh Ngọc Bích, nhanh chóng đoán trên Thủy Tinh Ngọc Bích Minh Văn Pháp Trận, đại khái mất một lúc cũng diễn toán ra phương pháp phá giải Minh Văn Pháp Trận.

Nhiếp Ly truyền âm cho Tiêu Ngữ nói:

- Ngươi tiếp tục đứng bên cạnh Thủy Tinh Ngọc Bích này mà tìm hiểu đi! Nhớ kỹ, trước khi ta quay về, không nên rời khỏi nơi này, bên ngoài rất là nguy hiểm!

- Ừ.

Tiêu Ngữ đáp, nàng có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Nhiếp Ly cũng tìm đuợc phương pháp tiếng vào?

Nhiếp Ly đi đến trước Thủy Tinh Ngọc Bính.

- Lại có người muốn phá giải Minh Văn Pháp Trận trên Thủy Tinh Ngọc Bích!

- Có thể phá giải Minh Văn Pháp Trận, chính là thiên tài trong vạn người, trăm ngàn năm qua có thể xuất hiện một người cũng không tệ rồi, làm sao lại xuất hiện một người nữa!

Tất cả mọi người mang theo ánh mắt dò xét, nhìn xem Nhiếp Ly, khoảng cách gần đây mấy cường giả đối với Nhiếp Ly nhìn chằm chằm, mới vừa rồi Yêu Chủ mở Thủy Tinh Ngọc Bích quá nhanh, bọn hắn căn bản không có thời gian ngăn trở, nếu như Nhiếp Ly có thể mở Thủy Tinh Ngọc Bích, bọn hắn tuyệt đối sẽ không để cho Nhiếp Ly đi vào.

Nhiếp Ly lấy tay gõ trên Thủy Tinh Ngọc Bích, đông đông đông, trên Thủy Tinh Ngọc Bích truyền đến từng trận tiếng vang.

Mấy cường giả bên cạnh không thể nhịn cười, Nhiếp Ly làm vậy nhìn thế nào cũng không giống người có thể phá giải Thủy Tinh Ngọc Bích a.

CHƯƠNG 393: KHÍ TỨC THẦN BÍ

Mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.

Những cường giả này tiếp tục tập trung nhìn Thủy Tinh Ngọc Bích, cảm ngộ khẩu quyết trên đó.

Ngay lúc này, chỉ thấy Nhiếp Ly nhanh chóng viết ra từng đạo Minh văn.Những Minh văn này nhanh chóng bám vào trong Thủy Tinh Ngọc Bích. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

Ban đầu, mọi người còn tưởng Nhiếp Ly làm càn, thế nhưng đột nhiên, Thủy Tinh Ngọc Bích tỏa sáng, thân ảnh của Nhiếp Ly bắt đầu trở nên hư ảo.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

- Ngăn hắn lại!

Tất cả cường giả nhao nhao đứng dậy muốn ngăn Nhiếp Ly.

Chỉ thấy thân thể của hắn nhanh chóng tiến vào Thủy Tinh Ngọc Bích, biến mất không thấy.

Bọn hắn choáng váng, lại một người nữa tiến nhập Thủy Tinh Ngọc Bích!

Chẳng lẽ, phương pháp tiến vào rất đơn giản? Chỉ là trước kia không ai thử nghiệm mà thôi? Sớm biết như vậy thì đã cản Nhiếp Ly lại, ép hỏi phương pháp!

Vô Nhai Tử cũng ngây dại, hắn không nghĩ Nhiếp Ly có thể tiến vào, hắn nhìn về phía

- Nhiếp Ly biết phương pháp sao?

- Ta cũng không rõ lắm!

Tiêu Ngữ nhún vai:

- hình như hắn may mắn vào được thôi?

Vô Nhai Tử phiền muộn, rõ ràng Nhiếp Ly đi vào một mình, ko đem hắn theo! Chẳng lẽ bảo vật của chủ điện không có phần của mình hay sao?

Vô Nhai Tử nhìn thoáng qua bên cạnh, Tiêu Ngữ còn ở đây, Nhiếp Ly chắc chắn sẽ trở về, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Một đám cường giả đi đến trước Thủy Tinh Ngọc Bích, bắt đầu nghiên cứu phương pháp tiến vào.

Trong đó cũng có người bắt chước Nhiếp Ly, gõ gõ lên Thủy Tinh Ngọc Bích. Ngoại trừ từng trận hồi âm, không phát hiện gì khác.

Mới vừa rồi, hai người kia chỉ đem vài đạo Minh văn viết lên Thủy Tinh Ngọc Bích, liền có thể đi vào, hắn suy nghĩ một chút, viết lên đó từng đạo Minh, Thủy Tinh Ngọc Bích hào quang tỏa sáng.

Thành công rồi?

Hắn không khỏi mừng như điên, hưng phấn mà nhìn chằm chằm vào Thủy Tinh Ngọc Bích.

Ngay lúc này. Chỉ nghe oanh một tiếng, một cỗ lực lượng nóng bỏng từ trong Thủy Tinh Ngọc Bích bắn ra. Người này trực tiếp bị đánh bay ra ngoài mười mấy mét, nặng nề mà ngã rơi xuống đất, toàn thân cháy đen, khói bốc lên cao, hai chân duỗi đạp, sau đó thì không nhúc nhích nữa.

Thấy như, đám cường giả đang chuẩn bị thử nghiệm cách tiến vào Thủy Tinh Ngọc Bích ngẩn người ra. Cảm giác da đầu tê dại, ko dám thử lung tung nữa.

Minh Văn trên Thủy Tinh Ngọc Bích không dễ dàng phá giải như vậy được. Một khi phá giải không thành công, sẽ phải trả giá.

Vất vả lắm mới đi tới Hư Ảnh Thần Cung, có cơ hội tìm hiểu tuyệt thế công pháp trên Thủy Tinh Ngọc Bích, chẳng lẽ lại trở về?

Tất cả lại quay lại vị trí cũ, tiếp tục tham ngộ Thủy Tinh Ngọc Bích.

Vô Nhai Tử nhìn thoáng qua thi thể nám đen kia. Tên Nhiếp Ly này quả là bác học, có thể mở ra Thủy Tinh Ngọc Bích mà không hề làm cho người khác cảm thấy ngoài ý muốn. Còn người đi vào trước Nhiếp Ly, không biết có lai lịch gì? Xem ra bản thân hắn không có cơ hội tiến vào. Hay là thành thật ở lại nơi này tìm hiểu Thủy Tinh Ngọc Bích?

Tiêu Ngữ ngơ ngác nhìn phía trước Thủy Tinh Ngọc Bích, không biết vì cái gì. Trong nội tâm bỗng nhiên có chút xót xa, Nhiếp Ly người này, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ như sao băng bay vụt mất bỏ nàng ở lại một mình.

Hôm nay, tu vi của nàng đã kém Nhiếp Ly hai bậc, sau này nhất định càng ngày càng kém xa.

Đột nhiên, nàng cảm giác được bên trong cơ thể có hai cỗ khí tức thần bí, giao hội trong Linh Hồn Hải của nàng, sau đó hướng tứ chi bách mạch dũng mãnh lao tới. Hai đạo khí tức này cũng với chiếc nhẫn ở tay phải có một loại liên hệ thần bí.

Cho tới nay, Tiêu Ngữ luôn cảm thấy hai cỗ khí tức thần bí này luôn bảo vệ nàng, mỗi khi nàng gặp phải khó khăn, hoặc là tu luyện gặp vấn đề, hai cỗ khí tức này sẽ xuất hiện, trợ giúp nàng một tay.

Mặc dù không biết lai lịch của nó, nhưng Tiêu Ngữ có một loại cảm giác, hai cỗ khí tức cùng thân thế của nàng có quan hệ, đây cũng là nguyên nhân mà nàng muốn tìm kiếm thân thế của mình.

Từng tia khí tức tràn vào Linh Hồn Hải, đem Yêu Huyết Tế kích phát ra.

Tu vi của Tiêu Ngữ bắt đầu tăng lên điên cuồng, Linh Hồn Hải sôi trào mãnh liệt, không ngừng kích động.

Tiêu Ngữ khiếp sợ không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net