Yêu Thần Ký (396-400)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 396: HẰNG HÀ CHI TINH

Đạo Tàng Tổ Sư thở dài một hơi, không nói gì nữa.

Hắn muốn thuyết phục Nhiếp Ly, căn bản là chuyện không thể, bởi vì, Nhiếp Ly vốn không sai.

Chẳng qua, chuyện ở đời, cũng không phải dăm ba câu có thể nói rõ.

- Cho dù không có trợ giúp của hắn, ta cũng kiên quyết phá giải Thời Không Phong Ấn của Thánh Đế!

Nhiếp Ly ngưng mắt nhìn hư không, thần sắc kiên định.

Mặc dù Yêu Chủ kế thừa đạo thống của Đạo Tàng Tổ Sư, nhưng Nhiếp Ly vẫn sẽ giết Yêu Chủ, báo thù cho Diệp Tông!

Nếu như Yêu Chủ là một cái trong sáu cái Chuyển Thế Chi Thân, thì việc mượn sáu cái thái cổ lực lượng để phá vỡ Thời Không Phong Ấn, có chút không thể thực hiện được, chỉ có Thời Không Yêu Linh Chi Thư mới có thể giúp hắn. Chẳng qua hắn không biết Thời Không Yêu Linh Chi Thư hiện đang ở nơi nào.

Trong lòng Nhiếp Ly thở dài một cái, cũng may còn có ít nhất hai trăm năm, hắn có thể chậm rãi tìm kiếm.

- Ta đã chọn người kế thừa đạo chính thống, cũng đưa Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang cho ngươi, sứ mạng của ta coi như hoàn thành, không bao lâu, ý niệm của ta sẽ tiêu tán. Ngươi đã lựa chọn con đường của chính mình, ta cũng không có cách nào chi phối. Con đường phía trước gian nguy, ngươi tự giải quyết cho tốt. Tuy Hư Ảnh Thần Cung này do ta khống chế, nhưng cũng không phải do ta tạo ra, trong đó cất giấu rất nhiều bảo vật, nếu ngươi muốn thì cứ lấy đi, bất quá trong Hư Ảnh Thần Cung nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, số người chết ở nơi này không dưới ngàn vạn, ngươi nên cân nhắc!

Thanh âm của Đạo Tàng Tổ Sư dần dần mờ ảo, tan biến không còn dấu tích.

Cảm giác được thanh âm của Đạo Tàng Tổ Sư dần biến mất, Nhiếp Ly trầm mặc một lát, ngẫm nghĩ lại số thông tin vừa đạt được. Tuy hiểu được sự cường đại của Thánh Đế, nhưng mà hắn vẫn quyết tâm đối kháng Thánh Đế đến cùng.

Không biết trong Hư Ảnh Thần Cung còn ẩn giấu loại bảo vật nào.

Nhiếp Ly đang chuẩn bị tìm kiếm trong Hư Ảnh Thần Cung bảo vật, liền nghe được một tiếng cười càn rỡ. Truyện được copy tại

- Ha ha ha, ý niệm của Đạo Tàng Tổ Sư cuối cùng cũng biến mất, nơi này liền để ta tiếp quản đi!

Tiếng cười kia vang dội khắp Hư Ảnh Thần Cung.

Nhiếp Ly nhíu mày một cái, người này là ai?

Lúc này, ngoại điện Hư Ảnh Thần Cung.

Toàn bộ đều nghe được thanh âm như sấm sét này, bọn hắn ngẩng đầu. Nghi ngờ nhìn vào hư không, không hiểu thanh âm này đang nói cái gì.

Ly Hỏa Thánh Tử nhíu mày, nhìn lên bầu trời, thủ hạ của hắn đã diễn toán ra sinh môn, một đoàn cao thủ đang theo hắn tiến vào chủ điện, chẳng qua thanh âm kia làm hắn có chút nghi kị, chẳng lẽ trong Hư Ảnh Thần Cung này che giấu một vị tuyệt thế cường giả?

Đám người Viêm Dương cũng mới mang người đi tới Hư Ảnh Thần Cung, ngoài ra còn có các cường giả của của Hoả Thần Tông, Vũ Thần Tông, Thiên Âm Thần Tông cùng các Đại Thần Tông chạy đến.

Bọn hắn không có cách nào phá giải đại trận của chủ điện.

- Quên giới thiệu với các ngươi, ta chính là Hư Ảnh Thần Cung sống ngàn vạn năm, tự tu thành lý trí. Lúc trước ta kiêng kị khí tức của Đạo Tàng Tổ Sư, không dám hiện thân, nhưng bây giờ, ta đã tự do. Cho nên, phàm là người có mặt tại Hư Ảnh Thần Cung, hết thảy đều phải nghe lệnh ta!

Hư Ảnh Thần Cung ý niệm ha ha cười lớn.

Hư Ảnh Thần Cung này đã tu thành lý trí cường đại!

- Tất cả đường ra cũng đã bị ta phong bế, nơi này hiện có tổng cộng hơn hai vạn người! Chúng ta cùng chơi một trò chơi đi, các ngươi có hai lựa chọn, một là chết trở về, hai là, nội điện này ẩn giấu một trăm vạn khối Hằng Hà Chi Tinh, sáu người tìm được nhiều nhất mới có tư cách phân chia Hư Ảnh Thần Cung bảo vật, rời khỏi Hư Ảnh Thần Cung! Ba canh giờ, bắt đầu!

Thanh âm kia quanh quẩn trong Hư Ảnh Thần Cung, phát ra tiếng cười chói tai, mang theo ý tứ trêu chọc, đùa cợt.

Nghe được câu này, Ly Hỏa Thánh Tử trầm xuống. Hắn có chút không hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

Viêm Dương cũng đang nghi hoặc.

Nhiếp Ly trầm mặc một lát, hắn cảm thấy chuyện này có chút vấn đề! Nhưng mà Hư Ảnh Thần Cung đã phong bế, muốn có được bảo vật, nhất định phải tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, nếu không chỉ có thể chết đi mà trở về.

Ngoại điện.

Người của các Đại Thần Tông đều đang nghi ngờ, không biết tìm kiếm Hằng Hà Chi Tinh ở đâu, chỉ thấy bên trên bầu trời có mấy vạn khối Hằng Hà Chi Tinh lơ lững đi đến.

- Là Hằng Hà Chi Tinh!

- Ta là ngũ lôi Thần Lôi Ma Tôn của Ma Tông, người nào tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh với ta, giết không tha!

Một thân ảnh phi thân lướt trên, hướng phía những Hằng Hà Chi Tinh kia đánh tới.

- Không thể để cho Hằng Hà Chi Tinh rơi vào tay hắn!

Cường giả kia của Thần Tông hắn cũng thả người bay vút lên, hướng phía Hằng Hà Chi Tinh phóng đi.

- Dám tranh giành với ta?!

Thần Lôi Ma Tôn tay phải khẽ động, từng đạo Chưởng Tâm Thần Lôi hướng phía cường giả phía sau oanh tới.

Rầm rầm rầm!

Mấy Thiên Tinh Cảnh cường giả né tránh không kịp, lập tức bị Chưởng Tâm Thần Lôi của Thần Lôi Ma Tôn đánh thành từng mảnh.

- Long Đạo Cảnh cường giả!

Mọi người đều biến sắc.

Bình thường Long Đạo Cảnh cường giả hiếm khi xuất hiện trong Đại thế giới. Bắt đầu từ Thiên Mệnh cảnh, trong cơ thể ngưng tụ Mệnh Hồn, tối đa có thể đạt tới cửu Mệnh cảnh giới, có thể chết chín lần. Cho nên, chết trong Đại thế giới cũng không có việc gì, nhưng mà đạt đến Long Đạo Cảnh, cửu mệnh quy nhất, nếu chết thì rất phiền toái.

Cường giả Long Đạo Cảnh thường rất quý trọng tánh mạng của bản thân, không muốn mạo hiểm đến Đại thế giới, trừ phi có chút bí pháp đặc biệt để bảo mệnh.

Cho dù có bí pháp, bọn hắn cũng cực kỳ cẩn thận.

- Hừ! Nếu có người dám tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh với ta, giết!

Thần Lôi Tôn Giả thần sắc lạnh lùng.

Thế nhưng, ngay khi hắn vừa dứt lời, phía xa đã có mấy cường giả Thiên Chuyển Cảnh giành lấy một phần Hằng Hà Chi Tinh.

Thần Lôi Tôn Giả mặc dù bá đạo, cũng không cách nào ngăn cản nhiều người như vậy, hắn tranh thủ thời gian bắt đầu cướp đoạt Hằng Hà Chi Tinh.

Những người còn lại tuy sợ hãi thực lực của Thần Lôi Tôn Giả, nhưng vẫn quên mình cướp đoạt.

Chỉ vì mấy vạn khối Hằng Hà Chi Tinh mà dẫn phát năm, sáu ngàn người hỗn chiến. Một lát sau đã chết hai, ba ngàn người.

Không một ai giải thích được tại sao Hằng Hà Chi Tinh lại xuất hiện nhiều như vậy, chỉ lo tranh đoạt kịch liệt, khắp nơi đều hỗn loạn.

- Thánh tử, chúng ta làm sao bây giờ, bên ngoài bắt đầu tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, chúng ta cũng đi ra ngoài cướp đoạt Hằng Hà Chi Tinh sao?

Một người bên cạnh hỏi Ly Hỏa Thánh Tử, bọn hắn đã rất vất vả mới diễn toán ra sinh môn!

Ly Hỏa Thánh Tử trầm mặc một lát, trầm giọng nói ra:

- Đừng quan tâm nhiều, cứ mặc cho bọn hắn chém giết, tất cả mọi người theo ta tiến vào chủ điện!

Sau khi nói xong, Ly Hỏa Thánh Tử liền đi vào trong đường hầm, toàn bộ thủ hạ đi theo sau.

Lúc này, Viêm Dương cùng đám cường giả của Hoả Thần Tông ở trung tâm chiến trường, bọn hắn tuy giành lại trên nghìn khối Hằng Hà Chi Tinh, nhưng lại tổn thất vô cùng nghiêm trọng, chốc lát thời gian liền đã tổn thất vài trăm người, tất cả mọi người đều vì Hằng Hà Chi Tinh mà điên cuồng.

CHƯƠNG 397: KHÔNG CHO PHÉP LẤY

Tất cả đang điên cuồng tàn sát lẫn nhau để tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh. Tình hình ngày càng nghiêm trọng.

Viêm Dương cúi đầu nhìn thoáng qua những thi thể, từng tia lực lượng từ những thi thể này thẩm thấu vào trong đất.

Nhìn đám người đang tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh kia, Viêm Dương nhíu mày, hắn mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không đúng ở đây.

- Tất cả quay trở lại, không cần đoạt Hằng Hà Chi Tinh nữa, đi theo ta!

Viêm Dương trầm giọng nói ra, sau đó bay vút về phía khác.

Mặc dù đám cường giả của Hoả Thần Tông không hiểu tại sao Viêm Dương lại hạ lệnh như vậy, nhưng vẫn là đi sát theo Viêm Dương.

Trung tâm Chủ điện.

Nhiếp Ly tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm thấy chút Hằng Hà Chi Tinh nào, đành phải đi tiếp, chuyển qua một cái cửa nhỏ, tới hậu điện.

Trong hậu điện có mấy chục bức tượng điêu khắc, trên những bức tượng đều khắc rõ rất nhiều Minh văn.

Chứng kiến mấy chục bức tượng điêu khắc này, Nhiếp Ly mỉm cười, dựa theo phương vị mà suy tính, chỉ có một cái là điểm mấu chốt chân chính.

Những bức tượng này có thể mê hoặc được người khác, nhưng đừng hòng thoát khỏi ánh mắt của Nhiếp Ly, hắn dừng lại suy ngẫm.

Ngay lúc đó, bên ngoài Chủ điện, Thủy Tinh Ngọc Bích đột nhiên ầm ầm sụp đổ, một đường hầm thật dài xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Toàn bộ đám người đang cảm ngộ trước Thủy Tinh Ngọc Bích đều ngẩn ra. Trước đó, bọn hắn đã làm đủ mọi cách, thử mọi loại phương pháp nhưng vẫn không thể tiến vào. Vậy tại sao bây giờ Thủy Tinh Ngọc Bích lại mở ra?

- Đi thôi!

- Vào xem!

Sưu sưu sưu, từng thân ảnh bay vào trong, trong mắt của bọn hắn, Hư Ảnh Thần Cung khẳng định cất giấu vô vàn bảo vật.

Bên ngoài pháp trận, sinh môn rộng mở, vô số cường giả tràn vào chủ điện.

Nhiếp Ly đi qua một pho tượng khác, đã xác định bảy cái không phải là điểm mấu chốt của trận pháp.

Một tiếng hừ lạnh từ sâu trong Hư Ảnh Thần Cung truyền đến:

- Người phương nào dám cả gan quấy nhiễu ta. Còn không mau mau rời đi, nếu không, đừng trách ta không khách khí!

Thanh âm tựa như chấn lôi này đánh vào tai của Nhiếp Ly.

- Ngươi là ai?

Nhiếp Ly ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong Hư Ảnh Thần Cung.

- Ta chính Hư Ảnh Thần Cung này, mọi thứ trong này đều do ta khống chế, nếu muốn, ta có thể đem toàn bộ sinh linh trong Thần Cung này hóa thành tro tàn. Nơi này không phải là nơi ngươi nên đến, mau rời đi!

Thanh âm kia mang theo một tia sát khí.

- Ồ!

Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, sau đó tiếp tục quan sát những điêu khắc này.

- Rốt cuộc ngươi có hiểu lời của ta không? Rời đi ngay lập tức, bằng không, đừng trách ta không khách khí!

Cái thanh âm kia mang theo chút giận dỗi.

- Vậy thì ngươi cứ không khách khí đi. Dù sao ta chỉ có Thiên Mệnh cảnh giới mà thôi, chết cũng không thành vấn đề.

Nhiếp Ly bình tĩnh nói.

Nhiếp Ly hoàn toàn không quan tâm sinh tử!

Cái thanh âm kia trầm mặc một lát, nói ra:

- Nếu ngươi đã không sợ sinh tử, tại sao không tham gia tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, như vậy, ngươi sẽ có cơ hội lấy được bảo vật được giấu kín trong Hư Ảnh Thần Cung!

- Ta chỉ có Thiên Mệnh cảnh giới. Mà ở ngoại điện, người yếu nhất đều là Thiên Tinh, Thiên Chuyển Cảnh, ta không phải là đối thủ của bọn hắn, tranh giành Hằng Hà Chi Tinh với bọn hắn, không phải là muốn chết sao?

Nhiếp Ly vừa nói, vừa đi về phía trước vài bước, bức tượng thứ tám cũng không phải điểm trọng yếu của trận pháp.

- Tuy rằng ngươi chỉ có Thiên Mệnh cảnh giới, nhưng mà cũng chưa chắc không có cơ hội. Ta đã ẩn giấu mấy chục vạn khối Hằng Hà Chi Tinh trong mật thất của chủ điện, chỉ cần ngươi nghe theo chỉ dẫn của ta, liền có thể tìm được Hằng Hà Chi Tinh. Như vậy, ngươi có thể thoải mái mà đạt được bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung rồi!

Cái thanh âm kia tiếp tục nói.

- Thật ư?

Nhiếp Ly kinh ngạc nói.

- Đương nhiên là thật rồi! Ta chỉ là đám ý niệm được sinh ra từ Hư Ảnh Thần Cung mà thôi, bảo vật trong này không có một chút tác dụng nào với ta. Chẳng lẽ ta lại lừa ngươi?

- Trong đây cất giấu bảo vật gì? Bạn đang đọc chuyện tại

Nhiếp Ly đi qua bức tượng thứ chín. Cái này cũng không phải mấu chốt của trận pháp.

- Bảo vật trong Hư Ảnh Thần Cung có rất nhiều, chỉ tính riêng Linh Thạch Tinh Kim thì đã có mấy chục triệu khối, còn có vô số bảo khí, chỉ một phần nhỏ trong đó cũng có thể sánh ngang với tài phú của một Thần Tông!

Thanh âm kia phát ra từng lời mê hoặc.

- Ta không có hứng thú với những tài vật này!

Nhiếp Ly tiếp tục nói, hắn còn đang nghiên cứu những bức tượng này.

- Trừ những thứ này ra, trong Hư Ảnh Thần Cung còn ẩn giấu rất nhiều kiện thượng cổ Thần vật, cường đại thượng cổ Thần vật, ngươi chỉ cần nhỏ máu nhận chủ là có thể sử dụng, sức mạnh vô cùng to lớn!

Thanh âm kia tiếp tục.

- Không hứng thú!

Nhiếp Ly lắc đầu.

- Rốt cuộc ngươi hứng thú với cái gì!

Thanh âm kia trầm giọng, phẫn nộ.

- Ta cảm thấy những bức tượng này rất có ý nghĩa, thật ra ta là một nghệ nhân ngao du bốn phương!

Nhiếp Ly có chút hăng hái mà nhìn những điêu khắc trước mặt, hắn vẫn còn diễn toán những Minh Văn được khắc trên đó.

Ngay lúc này, ánh mắt của Nhiếp Ly rơi vào trên chân bức tượng điêu khắc, một khối Linh Thạch Tinh Kim thất lạc đã hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Chỉ là một khối Linh Thạch Tinh Kim mà thôi, tuy không phải là tài phú kinh người gì, nhưng có còn hơn không, Nhiếp Ly xoay người đem khối Linh Thạch Tinh Kim này nhặt lên.

Ngay tại thời điểm Nhiếp Ly nhặt lên khối Linh Thạch Tinh Kim, chỉ nghe một thanh âm thê lương vang lên.

- Buông khối Linh Thạch Tinh Kim này, nó là của ta!

- Nếu như ngươi dám cầm nó đi, ta sẽ giết ngươi!

- Mọi thứ trong hư ảnh thần cung này đều thuộc về ta, không ai được di chuyển! Ai dám động đến liền giết không tha! Sát sát sát, ta muốn giết tất cả đám người này, ta không cho phép ai mang bảo vật từ trong Hư Ảnh Thần Cung ra ngoài...

Thanh âm kia cuồng loạn kêu gào, tựa như Ma Âm, đánh vào trong lỗ tai của Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly tay phải cầm khối Linh Thạch Tinh Kim kia, âm thanh kia sắc nhọn chói tai, làm Nhiếp Ly không khỏi nhíu mày, quả thực muốn thủng màng nhĩ.

Cầm một khối Linh Thạch Tinh Kim thất lạc mà thôi, có cần phải kích động như vậy không?

Tựa hồ là nghĩ đến cái gì, Nhiếp Ly khóe miệng có chút nhếch lên, hắn lại tiếp tục nghiên cứu những bức điêu khắc.

- Ngươi có nghe lời của ta không? Bỏ khối Linh Thạch Tinh Kim xuống rồi cút cho ta, bằng không, ta sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!

Thanh âm kia cuồng nộ chửi bới, tựa như là một chửi đổng người đàn bà chanh chua vậy

Nhưng Nhiếp Ly cũng không quan tâm, hết sức chăm chú mà diễn toán Minh Văn trên tượng.

Trong chủ điện, từng thân ảnh bay vút đến, một đường thông suốt, cho nên bọn hắn không dùng lại chút nào, tiến thẳng vào chủ điện.

- Nơi đây đã là chủ điện!

- Rốt cuộc bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung giấu ở nơi nào?

Đám người kia tìm kiếm khắp nơi, chớp mắt thời gian, bọn hắn phát hiện một cánh cửa nhỏ được đóng chặt.

- Chẳng lẽ, trong này?

CHƯƠNG 398: NHỊ VỊ THÁNH TỬ

Nhiếp Ly không biết thanh âm kia có phải ý niệm của Hư Ảnh Thần Cung hay không nhưng có thể xác định hắn để mọi người tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh là để bọn họ tự giết lẫn nhau.

Sáu người đoạt nhiều Hằng Hà Chi Tinh nhất sẽ có được bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung??? Hư cấu!

Một tên keo kiệt đến mức không nỡ bỏ một Linh Thạch Tinh Kim mà dám tặng tất cả bảo vật ra ư? Đừng có mơ nữa!

Hơn nữa Nhiếp Ly có thể xác định, tên kia cố ý để các cường giả đánh nhau ở bên ngoài, chính là không muốn bọn hắn tới gần nơi này!

Hắn sắp tìm được cái Minh Văn Pháp Trận mấu chốt nhất rồi!

Ngay tại lúc này, Tiêu Ngữ cùng Vô Nhai Tử bay vút đến.

Nhìn thấy Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ gấp giọng:

- Nhiếp Ly, cường giả bên ngoài đều tràn vào, chúng ta làm gì bây giờ?

Nghe nói thế, Nhiếp Ly nhíu mày, đám cường giả bên ngoài đều vào đc? Muốn phá giải trận pháp này sẽ rất khó khăn đây.

- Đi theo ta!

Nhiếp Ly trầm giọng, mang theo Tiêu Ngữ cùng Vô Nhai Tử nấp ở gần đó.

Hơn trăm cường giả xuyên qua Minh Văn Pháp Trận, bay vào trong, bắt đầu tìm kiếm bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung.

Ba người Nhiếp Ly đứng gần đấy, lẳng lặng quan sát đám cường giả này lục lọi, không có bất kỳ hành động gì cả.

Vô Nhai Tử tăng cường đề phòng.

Theo lý thuyết, những người này muốn phá vỡ Thủy Tinh Ngọc Bích để tới đây, là chuyện vô cùng khó khăn, nhưng mà cùng lúc lại có nhiều cường giả xông tới như vậy, Nhiếp Ly có thể xác định, những cường giả này nhất định bị ý niệm của Hư Ảnh Thần Cung dụ dỗ đến đây, mục đích chính là ngăn cản mình phá vỡ Minh Văn Pháp Trận!

- Hằng Hà Chi Tinh!

- Nhiều quá!

Trong Minh Văn Pháp Trận, đột nhiên bay xuống mấy chục vạn khối Hằng Hà Chi Tinh, đám cường giả lập tức đỏ mắt lên, nhao nhao tranh đoạt.

Cuộc hỗn chiến lập tức bộc phát.

Rầm rầm rầm!

Kình khí đảo qua, máu tươi tuôn trào.

Chỉ vì tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh mà một đám cường giả thực giống như đang điên.

Nếu có thể đoạt được mấy chục vạn khối Hằng hà Chi Tinh này thì có khả năng lọt vào top 6 rồi.

Nhìn mọi người tranh đoạt, Vô Nhai Tử cũng nhao nhao muốn thử. Nhiều như vậy mà không lấy được một ít thì quả là đáng tiếc.

- Không nên manh động, cứ để cho bọn hắn đoạt đi!

Nhiếp Ly giữ chặt Vô Nhai Tử, trầm giọng nói ra. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

- Tại sao?

Vô Nhai Tử khó hiểu, nhìn về phía Nhiếp Ly.

- Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Chút Hằng Hà Chi Tinh đó là cố ý để cho những người này chém giết!

Nhiếp Ly truyền âm cho Vô Nhai Tử.

Sau khi nghe được, trong lòng Vô Nhai Tử rùng mình. Hắn thoáng suy nghĩ một chút thì đã minh bạch, liền bảo vệ Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ ở phía sau.

Nhiếp Ly đến nơi này trước hắn, rất có thể đã phát hiện bảo vật gì đó, chỉ cần bảo vệ ở Nhiếp Ly là hắn có thể hưởng lợi rồi!

Cường giả xông vào ngày càng nhiều, tăng lên gần 600 người, hỗn chiến không ngừng.

Một lát sau lại có một đám người bay vào, khoảng 200-300 người. Đúng là thủ hạ của Ly Hỏa Thánh Tử. Ly Hỏa Thánh Tử nhìn lướt qua chiến trường với Hằng Hà Chi Tinh trên đất, trầm giọng nói:

- Người nào có mặt ở đây, GIẾT, không chừa một ai!

Nghe được lời của Ly Hỏa Thánh Tử, các cường giả phía sau bay đến, bắt đầu điên cuồng giết chóc.

Phốc phốc phốc!

Chỉ một ít cường giả Yêu Thần Tông đã giết được hơn trăm người. Trận chiến nghiêng hẳn về một bên.

Năm cường giả của Yêu Thần Tông đánh về phía ba người Vô Nhai Tử.

Vô Nhai Tử liền lấy ra lệnh bài, quát:

- Ta thuộc Yêu Thần Tông!

Nhìn thấy Ngân bài trong tay Vô Nhai Tử, bọn họ dừng lại một chút, liền hướng địa phương khác đánh tới.

Đám cường giả đang tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh liền nhận ra, nếu bọn hắn còn tiếp tục tàn sát lẫn nhau thì sẽ bị người của yêu Thần Tông tiêu diệt. Bọn họ liền tập hợp lại với nhau, bắt đầu đối kháng lại Yêu Thần Tông.

Ly Hỏa Thánh Tử nhìn lướt qua, hừ lạnh một tiếng:

- Không biết tự lượng sức!

Nhiếp Ly truyền âm cho Vô Nhai Tử:

- Người kia có lai lịch gì?

Vô Nhai Tử tỏ ra vài phần chột dạ, nói ra:

- Ngươi cùng Tiêu Ngữ phải cẩn thận một chút, thu liễm khí tức, ngàn vạn lần không nên lộ ra thân phận của các ngươi, nếu như hắn biết ta thi triển Yêu Huyết Tế với các ngươi. Ta đây nhất định phải chết. Hắn chính là Ly Hỏa Thánh Tử của Yêu Thần Tông, rất có thể là người sẽ kế nhiệm chức vị tông chủ!

Ly Hỏa Thánh Tử?

Kiếp trước, Nhiếp Ly đã nghe qua cái tên này, Ly Hỏa Thánh Tử này, thế nhưng là bá chủ tương lai, Yêu Thần Tông Chưởng Khống Giả, đã từng mang theo cường giả của Yêu Thần Tông tiến đánh Vũ Thần Tông, hủy diệt Vũ Thần Tông Hồn Điện. Tuy rằng Vũ Thần Tông vẫn đánh lui Yêu Thần Tông, nhưng từ đó bắt đầu suy sụp, vô số cường giả thất lạc.

Không nghĩ rằng có thể gặp được Ly Hỏa Thánh Tử ở nơi này!

Nhiếp Ly thu liễm khí tức. Quả thật, nếu như để Ly Hỏa Thánh Tử biết mình có hình dáng của Yêu Tộc nhờ vào Yêu Huyết Tế, thì Tiêu Ngữ hay Vô Nhai Tử đều sẽ chết!

Ly Hỏa Thánh Tử lạnh lùng nhìn lướt qua chỗ ba người Vô Nhai Tử đứng, liền thu hồi ánh mắt. Mặc dù địa vị của Vô Nhai Tử ở trong Yêu Thần Tông cũng tạm được, nhưng vẫn còn kém hắn quá xa. Bất quá, nếu là người của Yêu Thần Tông thì hắn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net