Yêu Thần Ký (406-410)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 406: HẮC HỎA

Ở nơi này đạo xích sắc hồng mang tiến nhập Nhiếp Ly Vạn Lý Hà Sơn Đồ chưa bao lâu.

Ầm ầm ầm.

Tựa như sơn băng địa liệt (núi lở đất nứt) tiếng nổ mạnh truyền đến.

Toàn bộ trên không trung đều có dấu hiệu sụp đổ, một cỗ lực lượng kinh hãn thâm nhập vào Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

Cảm giác được lực lượng cường đại này, Nhiếp Ly lông mày nhướng lên, lại là một Vũ Tông cấp cường giả khác.

Phía ngoài Thiên Huyễn Mê Hồn Trận bị phá, tất nhiên sẽ dẫn động Vũ Tông cấp cường giả!

Nhiếp Ly trong lòng khẽ động, nhìn về phía Tiêu Ngữ nói:

- Tiến vào bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ ngay!

Tiêu Ngữ có điểm ngờ vực, chẳng lẽ thứ không gian kia của Nhiếp Ly, còn có thể cho vật sống tiến vào hay sao, nàng chưa từng nghe Nhiếp Ly nói đến!Chẳng qua chỉ mơ hồ biết Vạn Lý Hà Sơn Đồ rất lợi hại, nhưng lại không biết rút cuộc có cái công dụng gì.

Nhiếp Ly tay phải giơ lên, Vạn Lý Hà Sơn Đồ rời khỏi tay đem Tiêu Ngữ hút vào.

- Phải nghĩ cách rời khỏi đây, bằng không mà nói tác dụng của Yêu Huyết Tế liền không có!

Nhiếp Ly không khỏi nghĩ thầm, không biết Hư Ảnh Thần Cung bên trong đến cùng có còn che giấu bảo vật hay không, Nhiếp Ly đã không còn thời gian đi tìm rồi.

Suy nghĩ một chút, Nhiếp Ly nhanh chóng tiến nhập chính giữa thạch trận, chuẩn bị rời đi, thạch trận sắp đến lúc tan vỡ, một khi thạch trận sụp đổ, Ly Hỏa Thánh Tử, Thần Lôi Tôn Giả đám kia đều sẽ thoát ra, như vậy sẽ rất phiền phức.

Nhanh chóng bay vút tới cửa vào, Nhiếp Ly cùng Viêm Dương liền chạm mặt.

- Ta cảm giác được Thần cung đang sụp đổ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Viêm Dương nhìn thấy Nhiếp Ly, đứng lên hỏi thăm.

- Có một Vũ Tông cấp cường giả, ý đồ phá vỡ kết giới Hư Ảnh Thần Cung, chúng ta phải nhanh chóng đi ra ngoài!

Nhiếp Ly nói:

- Ta cảm giác được khí tức cường giả Vũ Tông cấp này, có mùi của Yêu tộc, nhất định là người của Yêu Thần Tông!

Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, ngay cả Viêm Dương cũng không khỏi có vài phần kinh ngạc, Nhiếp Ly đến tột cùng làm thế nào biết được, hơn nữa lại cư nhiên có thể phán đoán đối phương là Yêu Thần Tông cường giả.

Bản thân Nhiếp Ly, có quá nhiều bí mật, làm cho người ta sản sinh lòng hiếu kỳ vô tận.

- Ta nhất định phải còn sống quay trở về Vũ Thần Tông, kính xin Viêm Dương sư huynh hỗ trợ nhiều hơn!

Nhiếp Ly chắp tay đối với Viêm Dương nói.

- Ta nhất định cố hết sức!

Viêm Dương gật đầu!

Hai cái thân ảnh hướng phía lối ra điên cuồng lao đi.

Khoảng chừng một lát sau, Không Linh Thạch Trận nhanh chóng sụp đổ, những người bị Không Linh Thạch Trận vây khốn đều được giải thoát.

Vô Nhai Tử nhìn nhìn nơi không trung xa xăm, lại nhìn một chút đường trở về, cười khổ không thôi, vốn là ban đầu muốn ngấm ngầm tính kế với Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ, trái lại không nghĩ tới đã bị Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ âm mưu lại, về sau hắn suy nghĩ mới hiểu, Tiêu Ngữ không nghi ngờ gì đã được Nhiếp Ly mang ra khỏi thạch trận rồi.

Không biết Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ đang ở đâu, Vô Nhai Tử suy nghĩ một chút, lập tức hướng phía cửa ra phi vút tới, chỉ có cách chặn cửa ra, mới có thể chặn đứng Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ!

Ly Hỏa Thánh Tử ngẩng đầu liếc một cái lên trên không trung, trong đôi mắt toát ra vẻ vui mừng, sư phụ rút cuộc cũng đã tới!

Chỉ cần có sư phó ở đây, vậy thì dù là ai cũng đừng nghĩ tới chuyện đem được bảo vật mà mang ra ngoài Hư Ảnh Thần Cung!

Ly Hỏa Thánh Tử ngẫm nghĩ, mang theo nhóm lớn hướng phía cửa ra bay vút đến.

Chỉ có Thần Lôi Tôn Giả, thoáng cái trầm tư nhíu mày, hướng phía nơi xa hư không vô tận lướt tới, hắn vẫn là như cũ không muốn từ bỏ, vẫn nghĩ phải tìm thấy bảo vật được che giấu bên trong Hư Ảnh Thần Cung!

Uỳnh oành oành!

Kết giới cuối cùng sụp đổ, một cỗ sức mạnh cường đại thâm nhập vào trong hư không, bắt đầu tìm kiếm bảo vật giấu kín bên trong Hư Ảnh Thần Cung.

Bằng với khả năng của Huyền Minh Thần Tôn, muốn tiếp tục tìm kiếm khắp toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung thì quá đơn giản, nhưng là rất nhanh hắn liền phát hiện chỗ sâu trong khoảng không Hư Ảnh Thần Cung, nơi đó giấu kín một đoàn liệt diễm màu đen.

- Đây là cái gì?

Huyền Minh Thần Tôn ngưng mày trầm tư, dùng kiến thức của hắn, cũng không biết cái đám hắc hỏa này lai lịch ra sao, ngẫm nghĩ một chút, có thể đây chính là nơi Hư Ảnh Thần Cung giấu kín bảo vật, hắn đem ý niệm hướng đến đạo hắc hỏa kia thăm dò qua. Bạn đang đọc chuyện tại

Ngay khi ý niệm của hắn tiếp xúc với đám Hắc Hỏa này, chỉ trong tích tắc, Huyền Minh Thần Tôn phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

- Là kẻ nào dám cả gan ám toán ta?

Huyền Minh Thần Tôn ý niệm bị đám Hắc Hỏa này không ngừng thiêu đốt, mắt trái của hắn bủng lên hắc hỏa nóng rực, cảm giác được cỗ Hắc Hỏa tựa như muốn đem ý niệm của hắn đốt cháy gần hết, Huyền Minh Thần Tôn lúc này như tráng sĩ đoạn tay(*), trực tiếp đem cỗ ý niệm này chặt đứt.

(*giải thích: 壮士断腕 - Tráng sĩ đoạn oản: anh hùng bị rắn độc cắn vào tay, để tránh độc tính khuếch tán toàn thân liền chặt đứt. Ý nói cần phải chớp thời cơ, không thể chần chừ sẽ hỏng việc)

Phốc!

Huyền Minh Thần Tôn ý niệm đứt thành hai đoạn, cỗ ý niệm bị chém đứt đang ở chỗ Hắc Hỏa thiêu đốt rất nhanh chóng tiêu tan.

Huyền Minh Thần Tôn từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, hắn cực kỳ giận dữ, mặc dù nguyên lai hắn quyết định dứt khoát, từ trảm ý niệm, chưa có bị đám hắc hỏa này tiêu diệt, nhưng mà tổn thương vẫn tương đối nghiêm trọng.

Từ Thiên Chuyển đến Long Đạo, cửu mệnh quy nhất, bất kì lúc nào cũng có thể bị đánh chết, mà đạt tới được Vũ Tông cấp, ngoại trừ có cửu mệnh quy nhất ở ngoài, còn đạt đến thân thể hư huyễn(*), hồn vía quy nhất, nói cách khác, Vũ Tông cấp cường giả hồn phách chính là thân thể, thân thể chính là hồn phách, một khi hồn phách bị thiêu, thế thì coi như xong rồi.

(*cái chữ "hư" này lại là "hư" trong hư hỏng, hư nát, hư hoại. Về mặt ý tứ mà nói thì có thể hiểu thân thể...có cái gì đấy không như người thường, cường đại hơn nhiều...cũng được, mặc dù nghe thì hiểu đấy nhưng chả biết nên giải thích như thế nào

Chỉ có đột phá Vũ Tông, đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết kia, mới có thể xưng là Thần!

Huyền Minh Thần Tôn hồn phách bị đốt mất một nửa, tu vi đại giảm, nổi trận lôi đình.

Nếu muốn khôi phục tu vi hiện tại, ít nhất phải khổ tu ba mươi năm!

Ba mươi năm tu vi, trong một đêm hóa thành hư vô, hắn làm sao có thể không điên tiết lên được?

Tìm kiếm cả Hư Ảnh Thần Cung, lại không phát hiện thấy một món bảo vật nào! Chẳng lẽ, bảo vật bên trong Hư Ảnh Thần Cung, đều đã bị người khác lấy hết rồi sao?

Huyền Minh Thần Tôn ngưng mắt nhìn toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung, tất cả mọi người đều đã bị hắn vây ở trong Hư Ảnh Thần Cung, quả quyết sẽ không để cho người nào mang theo bảo vật mà ra khỏi được chỗ này!

Huyền Minh Thần Tôn thanh âm trầm thấp vang dội toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung:

- Tất cả mọi người ở Hư Ảnh Thần Cung, hễ là ai muốn rời khỏi đây, đều phải để Không Gian Giới Chỉ lưu lại mới có thể đi, nếu không giết không tha!

Toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung, ngoại trừ ngoài những người của Yêu Thần Tông, mặt khác người của Bát Đại Thần Tông đều có, hơn nữa có không ít nhân vật cấp bậc Thánh Tử Thánh Nữ, tuy rằng Huyền Minh Thần Tôn thực lực cường thịnh, tại Yêu Thần Tông địa vị cao siêu, nhưng vẫn là không dám đem chuyện này vào bước đường cùng.

Nếu dám đem người trong Hư Ảnh Thần Cung đồ sát hết tất cả, thế thì đắc tội với người ở trên rồi!

Người bình thường muốn giết cứ giết, nhưng các đại Thần Tông Thánh Tử Thánh Nữ, tuyệt đối không dám tùy tiện giết chết. Yêu Thần Tông mặc dù khả năng địch được tới mấy Thần Tông, nhưng nếu như các đại Thần Tông cường giả Vũ Tông liên hợp đối phó Huyền Minh Thần Tôn, chỉ sợ Yêu Thần Tông nhiều nhất chỉ có thể cung ứng bảo hộ sơ qua, cuối cùng phiền phức vẫn phải do chính hắn đến giải quyết.

Hơn nữa, hắn vừa mới bị cái thứ Hắc Hỏa kia thiêu rụi ba mươi năm tu vi, đúng là thời điểm suy yếu nhất!

Ở lối ra Hư Ảnh Thần Cung, một đám Yêu Thần Tông cường giả canh giữ ngoài, bọn hắn như lang như hổ, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào nguyên một đám người từ trong Hư Ảnh Thần Cung đi ra.

- Đây là Không Gian Giới Chỉ của ta!

Một Vũ Thần Tông cường giả đem Không Gian Giới Chỉ ném cho mấy kẻ Yêu Thần Tông kia, trong đôi mắt hiện lên một tia phẫn nộ, sau đó đi ra phía ngoài!

- Đợi đã!

Một vài cường giả Yêu Thần Tông ngăn cản hắn.

- Mọi thứ đều đưa cho các ngươi rồi, các ngươi còn muốn làm cái gì nữa?

Cường giả Vũ Thần Tông bi phẫn hỏi.

- Vẫn còn dám tư tàng(*), không muốn sống nữa sao!

Mấy cường giả Yêu Thần Tông bắt lấy cường giả Vũ Thần Tông kia, trực tiếp lột sạch y phục, trong người hai kiện bảo khí rơi xuống.

(*bản thân chiếm giữ cái gì đấy nhưng không muốn người khác phát hiện ra)

- Giết!

Phốc!

Máu tươi bắn tung tóe, cường giả Vũ Thần Tông kia đã bị một kiếm chém chết.

CHƯƠNG 407: KHÔNG THỂ LÀM GÌ

Thấy một màn như vậy, đằng sau mấy người định bụng qua mặt đều run rẩy không thôi.

Muốn rời khỏi nơi đây, nhất định phải ngoan ngoãn đưa bảo vật ra giao nộp!

Vô Nhai Tử bốn phía bay vút dò tìm thân ảnh Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ, hắn không khỏi nhíu mày một cái, vị Huyền Minh Thần Tôn này cực kỳ khó dây dưa, cả Yêu Thần Tông là người hắn không muốn đụng phải nhất, Vô Nhai Tử buồn bực cực kỳ. Hôm nay coi như hắn có thể giết Nhiếp Ly, đoạt được bảo vật trên người Nhiếp Ly, nhưng đoán chừng những bảo vật kia cuối cùng đều sẽ rơi vào tay Huyền Minh Thần Tôn.

Ngay cả hắn, cũng đều phải đem tất cả bảo vật lấy được phun ra!

Dù là cái gì đều không chiếm được, chẳng lẽ hai tay trống trơn mà về sao?

Vô Nhai Tử phiền muộn cực kỳ, rất không cam lòng!

Ngay tại lúc Vô Nhai Tử thả người bay vút đi, trước mặt có hai người bay vút ra, đúng là Nhiếp Ly cùng Viêm Dương, lúc này Nhiếp Ly đã khôi phục hình thái nhân loại.

Nhìn thấy Nhiếp Ly, Vô Nhai Tử lông mày nhướng lên, vượt qua người đứng chắn phía trước Nhiếp Ly, tròng mắt nhìn chằm chằm vào hắn, trầm giọng nói:

- Nhiếp Ly, chúng ta lại gặp mặt!

Viêm Dương cùng Nhiếp Ly đều dừng lại, Viêm Dương nhìn về phía Nhiếp Ly, truyền âm hỏi:

- Kẻ đối diện này là người nào? Có muốn giết hay không?

Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, lắc lắc đầu, truyền âm nói:

- Không cần!

Vô Nhai Tử cảnh giác nhìn chằm chằm vào Viêm Dương đứng cạnh Nhiếp Ly, thực lực của Viêm Dương hắn đã chứng kiến qua, một khi Viêm Dương ra tay, hắn quả quyết không phải đối thủ.

Nhiếp Ly khẽ mỉm cười nói:

- Vô Nhai Tử huynh đệ, chúng ta hai bên đã hoàn thành giao ước, tiếp theo thì đường ai nấy đi rồi. Hy vọng lần sau gặp mặt, chúng ta không phải là địch nhân!

Vô Nhai Tử nhìn lướt qua xung quanh, trong lòng có điểm nghi hoặc, tại sao Tiêu Ngữ không ở một chỗ cùng Nhiếp Ly, chẳng lẽ lúc trước hắn hiểu lầm Nhiếp Ly? Tiêu Ngữ không hề được Nhiếp Ly mang đi, chẳng lẽ Tiêu Ngữ đã chết ở trong thạch trận?

- Trước chúng ta quy ước, tất cả bảo vật lấy được, chúng ta chia đều!

Vô Nhai Tử nhìn về phía Nhiếp Ly nói ra:

- Nhưng mà ta chẳng hề có được một phần nào ta đáng được có!

Nhiếp Ly gượng cười giang tay ra nói ra:

- Chúng ta tranh luận điều này còn có ý nghĩa sao? Một vị Vũ Tông cường giả từ Yêu tộc các ngươi đã nắm trong tay toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung, cứ cho là ta đem bảo vật lấy được phân cho ngươi một nửa, ngươi cũng không mang ra khỏi đây được!

- Mang được hay không mang được ra ngoài, không cần ngươi phải quan tâm!

Vô Nhai Tử nhướng mày nói.

- Việc này chỉ sợ không thể như ngươi mong muốn, ta ở trong Hư Ảnh Thần Cung cũng không có được món bảo vật gì.

Nhiếp Ly thản nhiên nói:

- Cho dù ngươi có lục soát khắp toàn thân ta, ta cũng chẳng có vật gì có thể cho ngươi!

Nhiếp Ly chắc chắn sẽ không để cho Vô Nhai Tử lục soát toàn thân mình, dù gì Vô Nhai Tử đúng thực đã tận mắt thấy hắn thu vào rất nhiều bảo vật, nếu bên trong Không Gian Giới Chỉ không có gì, Vô Nhai Tử nhất định sẽ hoài nghi.

- Ta mới là thực không tin chuyện quỷ ngươi nói!

Vô Nhai Tử phiền muộn cực kỳ, dọc theo con đường này hắn luôn cho rằng Nhiếp Ly đều nằm trong lòng bàn tay của hắn, nhưng cho tới bây giờ hắn mới phát hiện, Nhiếp Ly sớm đã có chuẩn bị, bên cạnh Viêm Dương nhiều cao thủ như vậy, Vô Nhai Tử không thể làm gì được Nhiếp Ly.

Chẳng nhẽ lại để cho Nhiếp Ly đem năng lực Yêu Huyết Tế mang ra khỏi Hư Ảnh Thần Cung?

- Ta có thể không truy cứu ngươi cuối cùng đã lấy được bảo vật nào, nhưng ngươi phải đem năng lực Yêu Huyết Tế trả lại cho ta!

Vô Nhai Tử truyền âm cho Nhiếp Ly nói, nhìn lướt qua Viêm Dương, hắn đang suy nghĩ làm thế nào dưới tình huống này khi Viêm Dương chưa có phản ứng gì có thể xử lý Nhiếp Ly.

Nhưng mà Viêm Dương ánh mắt lạnh lùng, làm Vô Nhai Tử hiểu rõ, hắn hoàn toàn không có cơ hội xuất thủ.

- Mang năng lực của Yêu Huyết Tế trả lại cho ngươi là điều không thể nào, nếu ngươi muốn cản trở ta rời khỏi Hư Ảnh Thần Cung, chúng ta đây không ngại diện kiến Huyền Minh Thần Tôn hoặc Ly Hỏa Thánh Tử trước mặt họ tranh luận một phát, thế nào?

Nhiếp Ly nhìn về phía Vô Nhai Tử nói, hắn sớm đã véo đúng tử huyệt của Vô Nhai Tử.

Vô Nhai Tử sắc mặt xanh lét, đi tìm Huyền Minh Thần Tôn hoặc Ly Hỏa Thánh Tử chỉ để tranh luận, khác nào tự đi tìm cái chết?

Nếu biết mình đem năng lực Yêu Huyết Tế cấp cho nhân loại, vậy nhất định chỉ còn đường chết.

- Ta biết ngươi đang nghĩ cái gì, ngươi đang nghĩ làm thế nào giết ta, ta hiểu được mặc dù có Viêm Dương sư huynh bảo hộ, ngươi vẫn có cơ hội, thậm chí có thể tìm được người so với Viêm Dương đây còn mạnh hơn để ra tay, nhưng ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Tiêu Ngữ đã đi đâu?

Nhiếp Ly truyền âm cho Vô Nhai Tử nói:

- Tiêu Ngữ dưới sự sắp xếp của ta đã an toàn rời khỏi đây, nếu chúng ta không nói gì, sau này nước giếng không phạm nước sông, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nếu ngươi vẫn muốn tìm ta gây phiền toái, đến lúc đó rất có thể đôi bên đều cá chết lưới rách rồi!

Viêm Dương không biết Nhiếp Ly đang cùng Vô Nhai Tử nói những gì, nhưng từ biểu lộ của Vô Nhai Tử có thể nhìn ra được, Nhiếp Ly đang cùng Vô Nhai Tử đàm phán!

- Không thể nào, Huyền Minh Thần Tôn nắm trong tay toàn bộ Hư Ảnh Thần Cung, ngươi căn bản không có khả năng đem Tiêu Ngữ đưa ra ngoài, nếu như ngươi có thể đem hắn đưa ra ngoài, vậy ngươi tại sao không tự mình đi ra?

Vô Nhai Tử ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Nhiếp Ly.

- Không có cái gì là không thể!

Nhiếp Ly giống như cười mà không phải cười nhìn Vô Nhai Tử nói ra.

Vô Nhai Tử nhớ tới Nhiếp Ly người này thần bí đủ kiểu, nội tâm của hắn trải qua mâu thuẫn đấu tranh kịch liệt, nếu như Tiêu Ngữ thật sự đã ra ngoài, coi như hắn có giết chết Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ cũng có thể khiến cho hắn chết không có chỗ chôn!

- Ngươi nói chúng ta sau này, nước giếng không phạm nước sông?

Vô Nhai Tử nhìn về phía Nhiếp Ly trầm ngâm do dự, tuy rằng đối với hắn sự tồn tại của Nhiếp Ly chính là uy hiếp rất lớn, thế nhưng hắn chỉ có thể khoan nhượng trước sự đe dọa này mà thôi.

- Đúng vậy.

Nhiếp Ly nhẹ gật đầu.

Vô Nhai Tử tròng mắt đảo một vòng, gật đầu nói:

- Tốt!

- Ngươi đừng nghĩ rằng mượn tay Huyền Minh Thần Tôn giết chết được ta, dù sao nếu lần này ta không có cách sống trở về, ta sẽ để Tiêu Ngữ đem sự tình Yêu Huyết Tế truyền đi, ngươi có thể thử một lần!

Nhiếp Ly giống như cười mà không phải cười nhìn Vô Nhai Tử.

Vô Nhai Tử trong lòng buồn phiền muốn chết, trong đầu dù hiện lên ý niệm gì cũng đều lập tức bị Nhiếp Ly xem thấu.

- Tùy ngươi! Dù sao ta chết rồi, các ngươi cũng chẳng tốt đẹp gì đâu, hễ là nhân loại có thi triển qua Yêu Huyết Tế, Yêu tộc đều sẽ không tiếc vận dụng hết thảy khả năng đuổi giết! Chỉ cần ta khai ra các ngươi, dù cho chạy đến chân trời góc biển, các ngươi cũng không cách nào giữ mạng, tông môn cũng không che chắn mãi được cho các ngươi!

Vô Nhai Tử hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi, nhắm mắt làm ngơ.

- Vô Nhai Tử huynh đệ, ta cũng không muốn khiến ngươi phải chết, về sau chúng ta không chừng còn có nhiều trao đổi hơn nữa, có thể không phải trở thành địch nhân, có khả năng làm bằng hữu cũng được đấy!

Nhiếp Ly cười mỉm mà truyền âm nói ra.

Vô Nhai Tử thiếu chút nữa một cước đạp hụt, lại có thể có một bằng hữu ngầm hãm hại nhau như Nhiếp Ly sao? nguồn t r u y ệ n y_y

Nhìn thấy Vô Nhai Tử rời đi, Viêm Dương nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi:

- Chuyện giữa các ngươi đã giải quyết xong chưa?

- Rồi.

Nhiếp Ly gật đầu, khẽ mỉm cười nói, nhìn bóng lưng Vô Nhai Tử đi xa, Nhiếp Ly có một cảm giác, hắn và Vô Nhai Tử sớm muộn gì cũng sẽ lại gặp mặt.

Viêm Dương cũng không biết giữa Vô Nhai Tử cùng Nhiếp Ly đàm phán cái gì, nhưng hắn có thể cảm giác được, Vô Nhai Tử hẳn là bị Nhiếp Ly đùa bỡn, không biết Nhiếp Ly đến cùng là dùng phương pháp gì khiến cho một người của Yêu tộc thay hắn che giấu. Viêm Dương càng lúc càng nhìn không ra Nhiếp Ly rồi!

- Chúng ta cần phải nhanh lên, nếu bị Ly Hỏa Thánh Tử đuổi tới, rất có thể sẽ gặp phiền toái!

Nhiếp Ly nói ra.

- Được.

Hai người thân mình lăng không bay vút mà đi.

CHƯƠNG 408: VƯỢT QUA KIỂM TRA

Lối ra Hư Ảnh Thần Cung.

Một đám người đang bị các cường giả Yêu Thần Tông kiểm tra, thỉnh thoảng lại có một ít cường giả Nhân tộc cùng Yêu Thần Tông phát sinh xung đột, sau đó trực tiếp bị đánh chết.

Huyền Minh Thần Tôn tại bên trong Hư Ảnh Thần Cung bị giảm tu vi, càng là căm tức, đám thủ hạ này cũng không kiêng nể người ta gì cả, chỉ hơi không vừa ý liền thẳng thừng mà giết người. Dù sao có Huyền Minh Thần Tôn ở đây làm chỗ dựa, bọn hắn còn có gì phải sợ?

Nhiếp Ly nơi xa xăm nhìn Huyền Minh Thần Tôn lăng không mà đứng, có một cường giả Vũ Tông cấp tại đây như vậy, cho dù có Viêm Dương hỗ trợ, hắn muốn thoát thân cũng không phải chuyện đơn giản.

Phải làm sao bây giờ?

Nhiếp Ly đầu óc nhanh chóng vận động.

Viêm Dương truyền âm cho Nhiếp Ly nói:

- Huyền Minh Thần Tôn này, là một người phi thường khó đối phó! Nhưng hắn vẫn là người có một ít kiêng kỵ. Ta là Hỏa Thần Tông Thánh Tử, hắn sẽ không có chuyện ra tay đối với ta, nhưng đối với người khác nói không chừng! Nhất là ngươi mới Thiên Mệnh cấp, nếu là cùng ở bên cạnh ta, vẫn là rất nguy hiểm! Hắn tuy không dễ dàng đụng đến ta, nhưng rất có thể giết người bên cạnh ta lập uy.

Hỏa Thần Tông cùng Yêu Thần Tông từ xưa đến nay ở giữa luôn có mâu thuẫn, nhưng đó là chuyện đối địch giữa hai Thần Tông, về lý mà nói trong một số Vũ Tông cấp cường giả sẽ không dễ dàng khai chiến, chung quy đã đạt đến Vũ Tông cấp, mục đích của bọn họ vốn là tiên thêm một bước, tự dưng khi không mà tiêu hao thần hồn là việc làm không không ngoan! Trừ phi giữa các Thần Tông tranh đoạt có lợi ích, dưới tình huống bình thường bọn hắn đều vẫn là kiêng kỵ lẫn nhau.

Đánh chết Hỏa Thần Tông Thánh Tử, rất có thể sẽ dẫn đến việc cường giả Hỏa Thần Tông Vũ Tông cấp động thủ đối với Huyền Minh Thần Tôn, đây là chuyện Huyền Minh Thần Tôn không muốn thấy, nhưng mà nếu vẻn vẹn chẳng qua chỉ là người bên cạnh Viêm Dương, Huyền Minh Thần Tôn không việc gì phải băn khoăn.

- Viêm Dương sư huynh, thay vì ở chỗ này chờ đợi, không bằng đánh một phen. Ta nếu đi một mình, khẳng định càng nguy hiểm, người của Yêu Thần Tông nhất định sẽ ngay tức thì đem ta đánh chết. Nếu là đi theo phía sau sư huynh, ít ra còn có một cơ hội!

Nhiếp Ly nói, chỉ có thể hi vọng Huyền Minh Thần Tôn không có chú ý tới bọn họ.

Viêm Dương suy nghĩ một chút, nhẹ gật đầu, đúng thực như thế.

Nhiếp Ly một mình muốn rời khỏi Hư Ảnh Thần Cung căn bản là không có khả năng!

- Chúng ta cần

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net