Chương 4:Lời thầy dạy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lăng Khải Thiên bắt đầu viết những chữ đầu tiên lên bảng.Người người khen chữ anh đẹp động lòng người thì cô bảo anh có vấn đề về giới tính.
Người người khen giọng nói anh ấm áp thì cô cho rằng đó là giọng lạnh như cơm nguội.

Người người khen anh giảng bài cuốn hút dễ hiểu còn cô thì một chữ cũng không bỏ được vào đầu.
Lăng Khải Thiên viết một bài toán lên bảng.Thật ra tiết học này chỉ ôn lại kiến thức lớp 11 nên bài tập cũng không có gì khó khăn mấy.Anh mở danh sách học sinh lớp và gọi tên một người lên giải bài tập.Trớ trêu thay:"Mời em Hạ Thiên lên bảng".Hạ Thiên giật thót tim,luống ca luống cuống hỏi bài Dương Minh Tuấn cậu bạn được cho là học giỏi xuất sắc của lớp.Đúng là cao thủ có khác chỉ với  ba câu nói ngắn gọn đã giúp Hạ Thiên biết hướng giải không như ai kia giảng cả tiết mà đối với cô như nước đổ đầu vịt.Hạ Thiên lững thững bước lên bảng.Tiếp đó cô nhận được ánh mắt sâu hun hút không rõ cảm xúc của Lăng Khải Thiên:"Tác phong của em quá chậm chạp".

Ngượng chết bé rồi!!!

Hạ Thiên cẩn thận viết từng con số lên tấm bảng đen đã từ lâu không còn nhẵn nhụi vì năm tháng.Kết quả cũng từ từ hiện ra.Cô hí hửng đặt phấn vô hộp,hiên ngang đi về chỗ ngồi làm cái phịch.

"Ừm!"Lăng Khải Thiên ra ý đồng tình nhưng lại bổ sung thêm câu:"Cách làm của bạn Hạ Thiên tuy đúng nhưng chưa phải lựa chọn tối ưu nhất.Đối với việc thi trắc nhiệm hoàn toàn như hiện nay,tôi sẽ gợi ý cho các em một cách làm nhanh gọn hơn".

"Hứ!Làm ra là được!Còn nhanh với chả gọn.Ông thầy khó ưa!"Hạ Thiên thì thầm với Lăng Di,Di cười cười gượng gượng.

Tiếng trống trường lại vang lên.Hạ Thiên cảm thấy mình như vừa chết đi sống lại.Rồi tiết học này nối tiếp tiết học khác và cuối cùng cô cũng được "thả khỏi lồng".Buổi chiều Di hẹn cô đi ăn kem.Nắng vàng óng ánh soi rọi vào từng phiến lá phản chiếu lại khiến người ta chói mắt.Thời tiết như vầy đi ăn kem là tuyệt nhất.Hai người cùng nhau đi vào một quán kem ăn một lúc hết 6 ly kem lận.Nhưng Di ăn 1 thì Thiên ăn 5 à!Bởi sức ăn thần thánh ấy nên Hạ Thiên nhìn hơi mũm mĩm chút.Nhìn qua có vẻ nhan sắc bình thường nhưng khi cười cô lại khiến người đối diện rất có thiện cảm.
Hết chương 4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net