the last great american dynasty: the final chapter

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Buổi tối ngày mười lăm của tháng tám, trăng hôm nay tròn, bừng sáng giữa bầu trời đêm.

Tháng tám những ngày hạ, buổi tối có chút se se lạnh, War choàng chiếc khăn màu rêu quấn quanh cổ mình, cùng Yin đi đến siêu thị trong trung tâm. Cả hai cùng nhau mua chút nguyên liệu.

Yin mời War đến nhà dùng bữa tối hôm nay, cậu ta bảo mình mới học được một công thức món mới khá hay, muốn trổ tài mời người khác một chút. War không nói gì liền gật đầu đồng ý. Yin nhìn qua một miếng thịt thăn bò rất lớn, trông có vẻ rất đắt tiền, cậu chọn một hồi rồi bỏ vào chiếc xe đẩy miếng thịt thăn trông đẹp mắt nhất. Sau đó cùng nhau mua một ít rau củ cùng chút gia vị.

War nhìn sơ qua cũng đoán được đống nguyên liệu đó chắc là để làm bò bít tết.

Lúc về nhà thì chỉ mới sáu giờ ba mươi hơn, cả hai đều có thói quen ăn tối rất muộn, nên hiện tại chuản bị bữa tối là vừa đúng giờ.

Đúng như War dự đoán, miếng thịt thăn bò đó là để làm bít tết. Yin bảo: "Tôi học theo Gordon Ramsay trên Youtube đấy, đảm bảo ngon."

War cười, cậu bảo: "Được, tin tưởng hết ở anh."

Dù có hơi vụng về vì đây là lần đầu Yin thử món này, nhưng nói chung mọi thứ đang diễn ra vẫn rất tốt, miếng thịt trên chảo được chín đều.

"Tôi dùng dầu ô-liu nên có thể sẽ không ngon bằng mấy nhà hàng. Tối rồi, tôi không cho dầu vào nhiều, sẽ dễ bị đầy bụng." Yin nói.

"Được được, mấy món anh làm, tôi đều thích."

Yin nghe vậy, cảm thấy có chút hài lòng. Cậu bày ra hai miếng bít tết lên hai cái đĩa, dùng cần tây và tỏi trang trí một chút để đẹp mắt rồi chan nước sốt lên miếng bít tết cho đậm vị. Nhìn qua có thể thấy rất ngon mắt, hoàn toàn không giống là lần đầu làm.

Yin bày đồ ăn lên bàn, cảm thấy còn thiếu thiếu thứ gì đó. Cậu nghĩ một chút, chợt nhớ ra. Yin nói: "Tôi nghĩ chúng ta nên uống chút rượu."

"Sao cũng được!"

"Để tôi lấy."

Yin đem ra một chai rượu vang đỏ, rót ra hai ly chuyên uống rượu vang, đặt nó lên bàn. Một cho War và một cho cậu.

Bữa ăn rất ngon, miếng thịt vừa chín tới, không quá tái cũng không đến nỗi bị cứng lại. Ăn rất vừa miệng. War mỉm cười, vậy là món ăn thành công ngay lần đầu tiên thử nghiệm rồi. Cậu cười nói: "Hay thật đó, anh làm lần đầu đã thấy ngon, mai mốt phải chỉ tôi nấu đó!". Nói xong, cậu cắt thêm một miếng thịt cho vào miệng, thêm chút cần tây để hương vị thêm phong phú. War rất hài lòng với bữa ăn này.

Cả hai đĩa thịt rất nhanh chóng được vét sạch, đến giọt nước sốt cũng không còn. Cả hai dùng bữa xong thì vẫn ngồi trên bàn, cùng nhau uống chút rượu vang đỏ.

Màu đỏ trong ly rượu óng ánh, trông chúng thật quý phái và sang trọng.

Yin ngắm người đối diện mình đang cầm ly rượu trên tay, lắc nhẹ để thứ chất lỏng bên trong có chút rung chuyển, thật ngạo kiều và cũng quyến rũ. Yin nhớ về lúc trước, lúc cả hai uống rượu đến nỗi say đỏ cả mặt. Tối hôm ấy lại còn hôn nhau.

Người ta nói, rượu vào người, con người chỉ biết nói sự thật. Yin không giấu gì nữa mà thú nhận, chàng trai đối diện cậu lúc ấy rất đẹp, đẹp đến hút người. Đó là lí do Yin không khống chế được mình mà hôn cậu.

Yin cứ tưởng đó chỉ là khoái cảm bộc phát lúc đầu nhưng càng về sau, cậu không thể nào dứt khỏi những kí ức về đêm hôm ấy. Cứ nhớ đến đôi môi đỏ mọng vương chút mùi rượu. Có khi bị chính những điều đó đánh thức lúc giữa đêm.

Nhìn người trước mặt bây giờ, cũng thật đẹp, thật giống lúc ấy. Yin không suy nghĩ mà bảo: "War, cậu thật đẹp."

War ngừng tay, đặt ly rượu xuống bàn, nhìn người vừa nói câu đó thật lâu. Cậu khó hiểu bảo: "Hửm? Ý anh là?"

Yin nhận ra mình vừa nói gì đó rất kì lạ, cậu liền xua tay bảo: "Không, không có gì."

Nhưng những lời ban nãy đã được War khắc trong tâm trí. Cậu cảm thấy hơi bối rối, mang tai cũng từ từ chuyển màu hồng nhạt, có thể nhìn rõ cậu đang ngại ngùng.

Yin nhìn người kia ngại, không hiểu sao lại phát ra chút hứng thú, cậu nói: "War, cậu có người theo đuổi không?"

"Theo đuổi? Không, hiện tại thì không."

"Vậy... Tôi theo đuổi cậu hoàn toàn được đúng chứ?"

War không nói gì, cậu ngại ngùng nhìn anh. Phải, đầu óc của cậu bây giờ chưa tiêu hoá được đống thông tin vừa rồi. Bỗng nhiên một người đến và bảo cậu rằng người ta muốn theo đuổi cậu.

Từ trước giờ War đã làm gì có kinh nghiệm yêu đương? Cũng chẳng mấy tin vào tình yêu kể từ khi cậu kết hôn với tên kia.

Nhưng bây giờ có người mở lại, War thấy cảm giác này thật kì lạ, cậu không đồng ý, nhưng cũng không từ chối.

Yin nhìn War không nói lời nào, lòng cậu hiểu rằng người đối diện chắc là đang rất bất ngờ, vì chính cậu cũng cảm thấy đây không phải chuyện mà ngày một ngày hai phát sinh ra.

Tình cảm, phải một thời gian mới có thể lớn. Hiện tại cũng chỉ giống như Yin đang rất ấn tượng và thầm mến War. Chưa thể nói rõ ràng.

"Cứ để thời gian quyết định đi vậy..." Yin bảo.

...

Một tháng sau khi Yin tuyên bố mình muốn theo đuổi War. Mỗi ngày, Yin dành chút thời gian quan tâm đối tượng của mình, những việc nhỏ nhặt như là nấu ăn, đưa cậu ấy đi đây đi đó, thỉnh thoảng đến New York cùng nhau xem những buổi hoà nhạc. Tối đến còn gọi điện thoại với nhau. Yin hay kể những câu chuyện cổ tích, War rất thích, chúng làm cậu ngủ ngon hơn.

Cho đến một buổi chiều cuối tháng chín, khi mùa hạ dần không còn nữa mang chuyển sang đông. Gió biển ở Rhode Island thổi lên từng đợt, cảm giác giá lạnh truyền đến. War run người một cái.

War đang đứng ở đồng cỏ dại gần nhà của mình, bản thân nhìn ngắm ra biển. Trên người chỉ mặc một chiếc áo đan bằng len màu trắng. Cậu nhìn ra biển thật lâu, nhũng con hải âu vì khí trời mà cũng không còn xuất hiện nữa. Khoảng trời rất im ắng, chỉ có cậu đứng một mình ở đây.

Mười phút sau thì có người tiến lại gần cậu. Người choàng lên người cậu một chiếc áo măng-tô dài đến bắp chân của cậu. Mang đến một chút hơi ấm.

"Để cậu chờ lâu rồi, có lạnh không?" Yin bảo.

"Không lâu, tôi mới đến thôi. Cố tình đến đây để ngắm biển."

"Thơ mộng nhỉ? Tôi cũng muốn ngắm giống cậu."

Cả hai ngồi xuống nhìn ra hướng biển, từng đợt sóng cứ vỗ vào bờ. Buổi chiều, thuỷ triều càng cao, rất dễ nhìn thấy dòng nước chuyển màu hồng khi hoàng hôn.

"Này Yin, chuyện anh nói lúc trước...", War bỗng dưng lên tiếng.

"Ừm." Yin biết chuyện War sắp nói là gì, chắc chắn là chuyện mối quan hệ giữa cả hai.

"Anh sẽ không ngại nếu tôi nói rằng mình đã từng kết hôn đúng không?"

"Ừm, tôi biết."

"Sao anh lại biết?"

"Dorothea kể lại", Yin nói, cậu dừng một chút, nhìn qua gương mặt War. Yin lại nói tiếp: "Tôi hoàn toàn không để chuyện đó vào tâm trí, tôi nghiêm túc theo đuổi cậu."

"Vậy..."

"Nếu như cậu chưa sẵn sàng, tôi có thể chờ-"

Không để Yin nói hết câu, War đưa người đến gần anh một chút, vừa đủ để môi cả hai chạm nhau.

War cảm nhận được người cạnh bên cậu lúc này chính là mảnh ghép không thể thiếu trong cuộc đời của cậu. Ít nhất người này đã chắp vá chút nỗi buồn của cậu. Ít nhất người này yêu cậu và ít nhất cậu cũng yêu người. Cảm giác an toàn khi ở bên người này là điều War chưa từng cảm giác được trước kia. Những rung động không còn là nhất thời mà dần trở thành những cảm xúc nhất định mỗi khi ở bên người này.

War không nói gì, chỉ ngầm khẳng định. Người này! Chính là người này! Không phải một ai khác!

"Cậu..."

"Tôi đồng ý."

"..."

"Em muốn chúng ta yêu nhau."

"Anh cũng vậy."

...

Triều đại hoa lệ của nước Mỹ sụp đổ. Kết thúc một kỉ nguyên buồn bã, đồng thời mở ra một cuộc đời mới. Cuộc đời mà ở đó người sống sót ở triều đại cũ cuối cùng cũng tìm được triều đại của mình. Ơ nơi đó, người cảm thấy hạnh phúc.

the last great american dynasty: the end

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net