129:Các anh hùng an ủi nhà vua bằng cơ thể của họ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ý thức của cả hai đang ở trong trạng thái mơ hồ suốt hai trăm năm. Họ đã ở trong một trạng thái mà còn tệ hơn khi say rượu bia.

Khi say, mọi người thường có những suy nghĩ ngu ngốc và bộc lộ cảm xúc chân thật hơn bình thường, nhưng cả hai thậm chí còn không hưởng thụ được những điều đó.

Trong suốt hai trăm năm, họ không thể nhớ lại ký ức từ quá khứ, hoặc thậm chí là không thể tự do điều khiển cơ thể của mình.

Zandia và Jeena có một cảm giác rằng có một thứ gì đó làm trung tâm chia rẽ bản thân bọn họ ra khỏi những ký ức và cơ thể vốn thuộc về họ.

Nhận thức về thời gian của họ cũng bị mài mòn, chỉ sau này khi họ tình cờ lấy lại được nhận thức mới biết rằng khoảng hai trăm năm đã trôi qua kể từ khi họ rơi vào tình trạng này.

Tuy nhiên, những cảm giác đó đột nhiên biến mất khi họ gặp một cậu bé Dhampir với một con mắt đỏ thẵm cùng với một con mắt xanh tím sáng lên một cách lờ mờ. Và đằng sau cậu ta là một nhóm người cực kỳ quen thuộc với họ.

Họ cảm thấy một sự ghê tởm đối với mệnh lệnh được đưa ra từ giọng của một lão già nào đó, thứ mà họ chưa bao giờ nghe thấy trước đây.

Sau khi họ và những Zombies bị bắt giữ và đem đến một nơi mà họ nhận được 'phẫu thuật,' họ dần có lại ý thức.

Cả hai thấy bất ngờ về sự đau khổ mà họ đã trải qua đồng thời mà họ có thể cảm thấy đau khổ trở lai, và cách họ lấy lại được ký ức và khả năng suy nghĩ về một số khía cạnh nhất định.

Cả hai đồng thời cũng ngạc nhiên khi nhận ra họ đã chết và trở thành Undead. Họ cũng đã đờ đẫn ra khi biết rằng chỉ huy Borkus của họ đã trở thành Zombie, và Công chúa Levia, người đáng lẽ đã trốn thoát đến Công quốc Hartner, đã trở thành Ghost.

Và họ cũng nhận thấy rằng Talosheim đã bị phá hủy giờ đây đã phục hồi, và thậm chí còn mở rộng lãnh thổ của nó hơn hai trăm năm trước.

"Sự giận dữ của cô quá tệ hại vào lúc trước. Cô cứ gào lên những thứ kinh khủng, như việc cô muốn đến Công quốc Hartner ngay lúc đó để tàn sát hết gia đình Hartner và đặt dấu chấm hết dòng máu của bọn chúng. Và thậm chí khi cậu nhóc ngăn cô lại, cô chỉ đơn giản bế cậu bé lên và cố gắng để mang nhóc ấy đi với cô" - Borkus nói

"Đúng thế, Zandia. Em là Đệ nhị Công chúa, em phải học cách kiềm chế bản thân lại chứ."

"Không, Jeena-nee, em chỉ gào lên rằng em muốn giết hết tất cả bọn chúng thôi. Chứ người gào lên rằng muốn tru di cửu tộc Harter và định dùng Thiết trảo để đem diện hạ theo cùng là chị mà!"

"Còn một lần khác cũng không kém gì lần đó..." Saria nói.

"Đúng thật là lần đó Luciliano bị dẫm lên khi anh ấy đang cố gắng nhìn trộm vào kết quả phẫu thuật của chị. Và không ai tức giận về điều đó cả," Rita nói.

"Anh ta đã mất một cái xương sườn sau vụ đó, và cũng tại vì Jeena người bắt đầu chạy khắp nơi trong khi chỉ mặc một cái áo phẫu thuật" - Zadiris nói. "Nói gì đi nữa, bị nhìn thấy cũng đã xúc phạm lòng tự trọng của cô ấy."

Những bộ giáp sống Saria và Rita, cũng như Zadiris, vì một lý do nào đó mà đang hợp tác với bọn họ chỉ bởi vì tên của cô gần giống với Zandia, đang nướng những miếng thịt đã được tẩm gia vị trong cùng gật đầu đồng tình với nhau, cùng gợi nhớ về những sự kiện xảy ra cách đây vài tháng trước.

Jeena đã dẫm lên Luciliano và đè lên anh ta, giúp cho Vandalieu có được cơ hội để đỡ cô và khiến cô bình tĩnh lại. Bởi vì đạt được thành tựu này và đồng thời anh ta cũng bị gãy một cái xương sườn sau vụ đó, Luciliano đã được tha thứ vì đã nhìn trộm.

"Tôi cũng đang bị thất nghiệp, nên ổn cả thôi" - Jeena nói. "Giáo hội dưới quyền Nuaza-kun đang hoạt động rất tốt ... và tôi đã xin lỗi tất cả mọi người ngoại trừ cái gã râu ria kia, thậm chí là Điện hạ cũng đã tha thứ cho tôi, nên không sao đâu nhỉ? Ngài ấy đã nói rằng 'Lần đầu tôi biết được sự thật, tôi cũng cảm thấy một sự căm phẫn và ham muốn giết người mãnh liệt, nên tôi hiểu cảm giác nó mà.'"

"Chị nói đúng về vế sau, nhưng mà thật ra ... Nuaza-kun cứ quỳ lại và cầu xin chị quay lại Giáo hội mỗi khi cậu ấy nhìn thấy chị mà" - Zandia nói.

"Điều đó chỉ có nghĩa rằng sau khi chị chết thì cái khuynh hướng làm mọi thứ theo ý mình của chị cũng chẳng khá khẩm hơn là bao. Mà chắc cậu ta sẽ bỏ cuộc sớm thôi"

Sau đó, Zandia và Jeena, người đã trở nên yếu hơn sau khi những dị vật mà Vampire thuần huyết Gubamon gắn vào cơ thể họ đã được loại bỏ, bắt đầu thăng cấp ngay lập tức để lấy lại sức mạnh vốn thuộc về họ khi còn sống.

Tuy nhiên, họ lại gặp khó khăn hơn họ tưởng nhiều. Jeena đã từng là một Mạo hiểm giả hạng A, còn Zandia là hạng B. Họ đã từng đánh bại Thổ long và Thạch long mà không gặp bất kỳ khó khăn nào lúc trước, nhưng có lẽ bởi vì cơ thể họ đã bị xáo trộn với bàn tay của Gubamon, không giống như Borkus người đã trở thành Undead nhờ vào ý trí của ông, họ không thể tự do điều khiển cơ thể, và đồng thời cả ma pháp luôn.

Thậm chí họ chỉ có thể sử dụng Thiết trảo lên Vandalieu chỉ bởi vì cậu ấy đang đứng yên như một bức tượng, nên thật sự khó để chém vũ khí và niệm phép vào những con quái vật đang di chuyển liên tục được.

Vì thế, lúc đầu, họ phải phóng ma pháp liên tục và chém hàng chục nhát từ những cái Phủ thương (halberds) để có thể đánh bại được những con goblin.

Cho dù họ đang cảm thấy chán nản, nói rằng dù cả tập sự lần đầu cầm vũ khí cũng không khó khăn đến mức này, nhưng họ đã âm thầm học được cách điều khiển cơ thể mới bằng cách đối mặt với quái vật và Mikhail, và lấy lại sức mạnh vốn có của họ khi còn sống.

Và chỉ mới sáng này thôi mà mọi thứ đã chuyển biến tốt hơn. Legion đã đạt được kỹ năng Tư duy song song, và một trong số họ, Isis, đã sử dụng phẫu thuật để giúp Jeena và Zandia lấy lại sức mạnh của mình.

"Một người từng chỉnh sửa Undead trước khi chỉnh sửa cơ thể của một cơ thể mà họ chưa từng thấy qua thì điều này khá là đáng sợ đấy" - Jeena nói

"'Phẫu thuật' của Isis là bán Tử tính ma pháp, nên đừng lo lắng về việc này. Và cháu cũng không có tý tự trọng nào khi so sánh với nó" - Vandalieu nói, người đã không xem mình là một bác sĩ trong khi cậu cũng sử dụng phẫu thuật. "Đến đây nào" - Cậu nói với cả hai, đẩy họ đến trước Legion, thứ mà cả hai đang nhìn với một ánh mắt kinh ngạc.

"Chà bây giờ, tôi sẽ không từ chối đâu" - Isis nói.

"Người mà muốn từ chối là chúng tôi mà!"

"Đừng nói thế chứ. Tôi có cả hàng tá cánh tay với cơ thể này, nên tôi có cảm giác rằng tôi có thể phẫu thuật tốt hơn hồi tôi còn sống."

"Ah, chị vừa nhớ ra vài việc quan trọng cần với làm, nên hẹn gặp mọi người sau nhes~"

"Jeena-nee! Thật bất công khi chị bỏ đi với phần trên của mình!"

"Và đây là lần đầu của tôi với undead không phải là con người ... tôi rất muốn 'chơi' với nó đến mức không thể ngăn mình lại" - Isis nói.

Zandia cảm thấy lạnh cả sống lưng. "Cô vừa mới nói những thứ rất đáng sợ như 'chơi' và 'xáo trộn' đó hả?!"

"Uwah, tôi quên mất thứ này không thể đi xa quá khỏi nửa dưới của mình! Đừng đùa giỡn với vùng cấm của tôi đó!" - Jeena la lên.

"Vậy thì, cháu và gã cộng sự - chưa học được bài học từ lần trước của cháu sẽ đợi ở bên ngoài," Vandalieu.

Luciliano thét lên. "Họ đã bất tỉnh rồi, nên hãy cho phép thuộc hạ nhìn đi, Chủ nhân!"

***

Kết quả của cuộc phẫu thuật trông như trò chơi xúc tu, Jeena và Zandia đã thành công trong việc nhanh chóng lấy lại sức mạnh của họ, thông qua vài bước rút ngắn so với khi họ còn sống.

"Ở Khởi nguyên, mọi xác sống có thể di chuyển như lúc chúng còn sống, nhưng... tôi đoán rằng có lẽ rằng thế giới này khác biệt, không chỉ bởi vì định luật vật lí, mà thậm chí cả tính chất ma pháp cũng khác biệt nốt" - Isis nói

Có vẻ như 'phẫu thuật' được dùng bởi Isis có thể phục hồi hoàn toàn sức mạnh của một undead dưới hạng của Legion.

Vandalieu chưa từng suy nghĩ nghiêm túc về điều đó, nhưng có lẽ thật sự rằng những thứ như thế thì đều khác nhau cho từng thế giới. Hay có lẽ do cậu không thể đem những kinh nghiệm từ Khởi Nguyên đến Lambda bởi vì lời nguyền của Rodcorte, cậu đã phải học tất cả mọi thứ từ đầu khi mới đến Lambda.

'Gungnir' Kaidou Kanata đã chuyển sinh từng từ thế giới khác và sử dụng ma thuật, đồng thời hắn cũng không vấp phải bất kỳ điều gì khó khăn cả trước và sau khi đối mặt với Vandalieu.

Có thể chỉ đơn giản là hắn ta không có đủ thời gian để chú ý đến khó khăn đó, hoặc là Rodcorte đã điều chỉnh cho tất cả Chuyển sinh giả ngoại trừ Vandalieu để bọn chúng không gặp vấn đề gì khi sử dụng ma pháp.

Trường này có vẻ nghiêng về vế sau hơn.

Bỏ điều đó qua một bên, nhờ vào trò chơi xúc tu đã đùa giỡn với nội tạng và cơ bắp của họ, và mọi nỗ lực của họ, người đang hiện ở Hạng 6, đã lấy lại sức mạnh và trở lại Hạng 8.

Và bây giờ, họ đang thăng cấp ở Đọa Mệnh Sơn Barigen.

"Cả hai người chúng tôi đánh nhau với quái vật hạng 9 mà không có Borkus thì hơi khó đó. Cơ mà, cái thẻ Dungeon này rất tiện lơi nha. Thậm chí những Dungeon này còn tự động dịch chuyển đến gần thành phố nữa. Điện hạ-kun tuyệt thật đó nhỉ?" - Zandia, người có ngoại hình tuổi thiếu niên hoặc trẻ hơn vì cô trưởng thành trễ, triệu hồi ngọn lửa trong bàn tay trái đã được phục hồi bởi Vandalieu.

Làn da nâu của cô đậm lên như thể dòng máu đã lưu thông trở lại; cô đã trở lại thành một cô gái xinh đẹp ... nhưng cô vẫn cao hai mét vì cô là một Titan.

"Đúng rồi! Cậu chủ nhỏ thật tuyệt vời!" - Rita nói.

"Yeah, lượng mana của cậu ấy thật tuyệt vời, cậu ấy là vị anh hùng của Talosheim, cậu ấy đã cứu chúng ta, cậu ấy cũng đã cứu Nee-san và cậu ấy cũng cứu những người đã trở thành nô lệ bởi gia đình Hartner. Tôi không thể nào trả hết ơn nghĩa này cho cậu ấy được" - Zandia nói.

Đó là hình tượng của Vandalieu trong mắt Zandia. Cô biết rằng cô đã không còn là công chúa nữa mà là một Zombie, và Vandalieu là chủ nhân của cô, nên cô tự hỏi rằng cô nên xưng hô với cậu như thế nào. Nhưng Vandalieu đã bảo cô, "Thậm chí Borkus còn kêu em bằng 'nhóc' nên chị có thể kêu em bằng tên thôi."

Vandalieu đã phục hồi cả quốc gia đổ nát trong lúc cô vẫn đang trong vô thức, và cậu chỉ nhận được lòng biết ơn từ cô và những thứ còn lại của hoàng tộc.

"Vậy, đó sẽ là một cuộc hôn nhân, phải không?" - Saria hỏi.

"Điều này hơi quá sớm đó? Không phải nên đính ước trước sao?" Zadiris nói.

"Wow, chúc mừng!" - Rita nói

"... Yeah, đó đã từng là điều đã làm tôi kinh ngạc nhất. Hoặc có thể rằng, đó là vẫn là điều làm tôi kinh ngạc nhất" - Zandia nói, lườm Rita đang vui vẻ và những người khác qua nửa con mắt nhắm lại.

Thứ đã làm cô ấy kinh ngạc nhất là việc cô đã trở thành một trong những ứng cử viên cho cuộc hôn nhân của Vandalieu. (chính chủ còn chưa biết mình đã có hôn ước nữa -.-)

"Ý tôi là, tôi là một phần của hoàng tộc, Đệ nhị công chúa. Nói về vấn đề hôn nhân với gia đình Hartner bắt nguồn từ việc giao thương với Công quốc Hartner. Tôi chưa từng có một người nào để thích khi còn sống, và tôi cũng nghĩ rằng việc hôn ước sẽ là thứ gì đó sẽ được quyết định bởi gia đình cơ."

Cô không có định kiến gì với sự thật rằng Vandalieu sẽ cưới không chỉ cô, mà cả Levia trong tương lai, và cùng với hàng tá ứng cử viên khác, dù gì thì việc này cũng chưa chính thức quyết định.

Talosheim đã và luôn có những người với định kiến khác thường về mối quan hệ nam nữ với nhau, và khi xây dựng lại một Talosheim mới, mọi chủng tộc có thể lấy nhiều vợ thật sự là điều cần thiết.

Quan hệ huyết thống và hôn nhân có tác dụng trong việc củng cố sức mạnh và lòng tin của những cư dân của các quốc gia khác nhau, đặc biệt là những người sống trong một bộ tộc.

Là một thành viên hoàng tộc của Talosheim, thứ đã tồn tại qua hàng trăm ngàn năm với sự thiếu vắng chế độ cộng hòa, Zandia nghĩ theo cách này là lẽ đương nhiên.

Lòng tin và đức tin là những thứ cần thiết để tập trung mọi người lại một nơi.

Và cô cũng không có phàn nàn gì về bản thân Vandalieu. Sự thật rằng cậu ấy nhỏ không thể nào khác được bởi cậu thuộc về một loài khác, và cậu chắc chắn sẽ lơn hơn một chút trong tương lai. Cô cũng biết rằng cậu đã chăm sóc móng tay ở trên bàn tay trái của cô.

Cậu cũng đã giải cứu cô khỏi một Vampire độc ác, nếu bỏ qua việc cậu ấy đã làm điều đó sau khi cô chết. Thì chuyện này cực kỳ lãng mạn và hoàn hảo.

Đó là lý do cô không hề phàn nàn gì khi cô vô tình trở thành một ứng cử viên hôn nhân cho cậu. Cô không, nhưng mà - " Vấn đề là, tôi là một Zombie! Tại sao! Tại sao cậu ấy lại muốn cưới một Zombie kia chứ?!" - Zandia kết luận.

"Có vấn đề gì với việc là một Zombie ư ?! Chúng tôi cũng là những Bộ giáp sống kia mà!" - Saria nói.

"Chúng ta có một vấn đề cực lớn (siêu to siêu khổng lồ :v) với sự kế vị này đấy!"

Những gì Zandia nhìn nhận vấn đề là bởi vì cô là một Zombie, cô không nhìn thấy bất kỳ lý do nào cho cuộc hôn nhân này.

"Chà, tôi hiểu ý cô muốn nói. Ý cô là sẽ không thể tiếp quản huyết thống, đúng không?" - Zadiris nói.

"Đúng thế. Undead không thể có con, không giống như những chủng tộc Vida khác như Vampire và Ghouls. Tôi hiểu rằng những cuộc hôn nhân chính trị có thể có nhiều lý do hơn chỉ có con, nhưng... Điện hạ-kun là vua của Talosheim, đúng không? Cậu ấy có cả hàng tá bức tượng điêu khắc của cậu ở khắp thành phố kia mà? Vậy thì chẳng có lý do để cậu ấy cưới một người như tôi cả ...?" - Muốn thở dài nhưng vì nhận ra chả còn tý không khí nào trong phổi, nên Zandia hít vào và hi vọng cô có thể thở dài một cái. "Tôi có thể hiểu lý do có một hôn ước với Nee-san. Chị ấy có thể làm việc nhà, chị ấy cũng có đầu óc thông minh, và chị ấy có thể phát triển cơ thể hơn so với khi chị ấy còn sống, chị ấy có thể đốt, và với những đường cong cơ thể của chị ấy, đặc biệt là bộ ngực, chị ấy đã được công nhận là một trong hai người đứng đầu ở Talosheim cùng với Jeena-nee. So sánh với chúng, những gì tôi có chỉ là thiên phú trong lĩnh vực ma pháp, và chỉ nhiêu đó thôi. Làn da của tôi thì rám nắng, và -"

"Ah, nói thêm những thứ đó sẽ làm tổn thương cho Zadiris-san đấy" - Rita tạm ngưng.

"Eh? Ah, xin lỗi, đừng để ý những gì tôi nói làm ảnh hưởng đến cô!" - Zandia vội xin lỗi.

"Nói ra điều đó còn làm tổn thương hơn nữa ... Rita, tôi sẽ ghi nhớ điều này" - Zadiris nói.

"Aaaaah! Miếng thịt của tôi!"

"Bỏ qua những đường cong của em, điều đó ổn mà đúng không? Dù em có cưới cậu ta hay không thôi" - Jeena, người đang ăn xong miếng thịt với tốc độ nhanh nhất của cô, nói với Zandia bằng một tông giọng trầm ấm.

"Jeena-nee, đừng nói như thể nó đơn giản như thế chứ..."

"Ý chị là, đó chỉ là vấn đề nếu em trở thành một cô dâu hoặc một tình nhân đúng chứ?"

"Không! Chị hiểu sai rồi, Jeena-nee!"

"Phải không? Chị dự định sẽ trao cho cậu ấy cả cơ thể này lẫn trái tim của chị. Có vẻ như Điện hạ-kun cũng thích cơ thể của chị" - Jeena nói, người được mệnh danh là 'Thánh nữ hồi phục' ( Saint of Healing), trong khi chỉ vào bộ ngực khủng bố - à không, vào cái bắp tay đầy cơ bắp và bung ra (thật ra bị xé toạc ra ngay giữa phần bụng trên và một nửa phần bụng dưới) hàng tá cơ bụng.*

(GT: khúc này nó chủ yếu nói là khoe cơ bắp và cơ bụng nhưng bên Eng chơi chữ ripped ở ngoài ngoặc thì có nghĩa là bung ra, show ra còn trong ngoặc thì hiểu theo nghĩa là xé toạc ra)

Jeena đã ở độ tuổi hai trăm, thời điểm thích hợp để kết hôn cho một người phụ nữ Titan, nhưng quần áo và áo giáp của cô đều được thiết kế lộ liễu hết mức so với cái khiên cô hay dùng.

Đối với Titan, cơ thể của họ là một thứ đáng để tự hào, và đặc biệt đối với Jeena, người mệnh danh là thánh nữ của Vida, nữ thần của tình yêu và sự sống, biểu diễn sức sống của cô là một phần trong đức tin của Titan.

Dù là trở thành một Undead Zombie cũng không thay đổi điều đó.

"Những đứa trẻ và vài thứ tương tự vậy, thì không có vấn đề gì đúng không? Có vẻ như Điện hạ-kun có một tuổi thọ khá dài, nên những thứ đó không cần thiết lắm" - Jeena nói.

"Đúng vậy, nhưng..." - Zandia nói.

"Chị thật sự muốn cậu ấy cưới chị. Vì những thứ đi kèm với nó là đồ ăn ngon, Saria-chan, Rita-chan và Zadiris-chan."

"Wow, lần này chị đi quá xa rồi đấy, Jeena-nee."

Jeena, một người phụ nữ cao lớn thậm chí đối với cả Titan với chiều cao tận 2.7 mét, có một sự ưu tiên đối với những người nhỏ hơn cô.

"Ái chà chà, xấu hổ làm sao" - Saria nói.

"Tôi đã có cháu ngoại rồi đấy nhá. Đừng gọi kèm tên tôi với -chan. Không nói đến ngoại hình, thì tôi sắp được ba trăm tuổi rồi đấy" - Zadiris nói.

"Nếu cô tính cả thời gian tôi còn sống, thì tôi đã hơn bốn trăm tuổi rồi" - Jeena nói.

Họ cùng nhau tiếp tục đề tài ngu ngốc này đến khi họ vô tình nhìn về phía Borkus, người hoàn toàn giữ im lặng như một vật trang trí.

Borkus đã ở trong trạng thái suy tư một thứ gì đó thường xuyên kể từ khi nhóm bọn họ tiến vào Dungeon. Anh ta vẫn cư xử bình thường lúc chiến đấu, nhưng anh ta vẫn cứ như thế khi cả nhóm đang nghỉ ngơi.

"Anh đang nghĩ gì thế? Tôi chắc chắn rằng anh sẽ nói với Zandia rằng "cứ để cậu nhóc ấy lấy cô đi" nhưng điều này thật sự không thoải mái khi anh cứ ngồi đó và im lặng như chậu hoa vậy," Jeena nói với anh ta.

"Không thoải mái, chị nói là ... chà, người nào đó (GT: ở đây là 'It' nhưng dùng để chỉ Borkus nên để là người đó) thật sự không thoải mái thật" - Zandia nói.

"Có lời nào để miêu tả kiểu người của Borkus trong mắt hai người không" - Rita nói.

Với Jeena, Borkus là một đồng đội đáng tin cậy, và đồng thời, mà một người cha thân thiết đối với cô. Với Zandia, anh ta như một người cha thứ hai và một người bạn bè thân thiết.

Và với Borkus, Jeena là một người mà anh xem cô như một người em gái và Zandia giống như một người con gái đối với anh ta, một người cần sự chăm sóc. Mặc dù, họ vẫn khó có thể thành thật khi nói chuyện với nhau.

"Các cô đâu cần phải gọi tôi là ai đó một cách không thoải mái đâu chứ" - Borkus than." Tôi cũng cảm thấy khó chịu đây này, bằng việc vận dụng đầu óc nhiều quá."

Tuy nhiên, Jeena, Zandia và những người phụ nữ còn lại khá là vô tâm.

"Hãy quan tâm tới những thứ khác ngoại trừ cái gọi là 'sử dụng cái đầu' đi" - Jeena nói

"Đúng thế; nó khá đơn giản cho nhận thức về thời gian của chúng ta dần bị mòn đi bởi vì chúng ta là Undead, nên nếu anh nghĩ quá nhiều trong một thời gian dài, thì sẽ không có dấu chấm hết cho điều đó đâu." Zandia nói

"Nếu anh không phiền, thì hãy đưa cho chúng tôi miếng thịt của anh đi" - Rita nói.

"Chà, sao chúng ta không nói về những thứ trong đầu anh đi? Mặc dù tôi có thể tưởng tượng ra người mà anh muốn tham khảo ý kiến," Zadiris nói.

Có vẻ như mọi người đều nhận ra vấn đề của Borkus. Chắc có vẻ anh ấy nhận ra mọi suy nghĩ của mình đều hiện lên trên khuôn mặt dù phân nửa của chúng là xương, anh đặt một bàn tay lên trán ở bên phía hoàn toàn là xương.

Tuy nhiên, việc tâm sự và tìm kiếm sự giúp đỡ khiến anh cảm thấy giống như đang phản bội Zandia và Jeena, và cả Talosheim cũ vậy. Không ai có thể trách anh về việc anh hành xử không đúng với bản thân anh và gặp rắc rối.

"Vậy tôi sẽ nói thế này, mà ... tôi muốn thả tên khốn Mikhail ra khỏi cái thứ gọi là con rối tập luyện đó. Thật khó để nói rằng hắn nên được tha thứ và trở thành một người tự do, nhưng tôi đang muốn hỏi coi hắn ít nhất có thể mở cái mồm của hắn ra và trở thành một huấn luyện viên trên sân tâp chứ ... nên, tôi đang thắc mắc có nên hỏi cậu nhóc không..."

Thứ mà Borkus đang lo lắng rằng liệu sự đối xử với Mikhail vậy có quá tốt không, Thần băng thương, vị anh hùng của Thuẫn quốc Mirg, là kẻ chịu trách nhiệm cho sự sụp đổ của Talosheim cũ.

Hiện tại, Mikhail có hàng tá thiết bị an toàn làm từ Mảnh quỷ vương cũng như là những thiết bị phát nổ nằm trong cơ thể của hắn. Hắn ta hiện tại đang là một con rối tập luyện mà không hề có một chút tự do trong lối di chuyển và lời nói. Thứ duy nhất hắn có thể làm dựa trên ý chí của riêng hắn là đôi mắt mà thôi.

Đó là một định mệnh tàn khốc cho một vị anh hùng, nhưng đối với cư dân của Talosheim cũ, hắn là kẻ thù của toàn bộ cư dân, là kẻ đã phá hủy quốc gia của

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net