86:Vườn cây ăn quả của Thực Nhật Vương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối phó với việc di dân đã tiến triển tốt hơn mong đợi, vậy nên Vandalieu quyết định sẽ dọn dẹp dungeon ở trong khu rừng Ent bất tử và kiểm tra kỹ năng của cậu sớm hơn dự định.

"Lần này mẹ sẽ đi theo con" - Darcia kêu lên. "Mẹ đã rất cô đơn, nhưng Vandalieu ... mẹ nghĩ vẫn còn quá sớm để con rời xa mẹ đó"

"Không, mẹ vẫn ngủ khi con trở về mà?"

Linh hồn yếu đuối của Darcia đã ngủ lâu hơn trong khúc xương nhỏ mà cô ấy sống. Cô ấy vẫn như vậy cho đến khi Vandalieu trở về.

Tuy nhiên, cậu ấy nghĩ rằng có lẽ tốt nhất là Darcia không nên có mặt vào lúc đó.

"Vậy nên mẹ nghĩ nếu con biến mẹ thành Fire Ghost như Levia-san thì sao nhỉ? Mẹ cũng bị thiêu chết mà. Chắc là mẹ sẽ hợp với việc đó thôi"

"Chờ chút đã, con đã có cách để tạo ra Homunculi rồi, vậy nên xin mẹ hãy đợi thêm chút nữa" - Vandalieu nói với cô ấy.

"Nhưng nếu mẹ biến thành Ghost, mẹ có thể giúp con và có thể luôn bên cạnh con mà, Vandalieu" - cô ấy nói.

"Con xin mẹ đó, xin hãy đợi con thêm chút nữa thôi" - Vandalieu nói. "Ngoài ra, thứ gì đo có thể xảy ra với mẹ nếu lũ ác thần ở xung quanh đây"

Mình cần phải nhanh lên mới được - cậu ấy nghĩ.

***

"Chẳng phải quanh đây không có bất kỳ ác thần hay vị thần nguy hiểm nào sao?"

"... Này cậu bé, sao cháu cầm cái rìu đó trên tay vậy?" - Zadiris hỏi. "Ngoài ra, ta cũng không nghĩ có bất kỳ ác thần nào trong dungeon vừa mới xuất hiện đó đâu"

"Không, cháu nghĩ rằng có khả năng là sẽ có" - Vandalieu nhìn vào cái dungeon vừa mới xuất hiện ở rừng cây ent bất tử.

Các thành viên đang khám phá Dungeon lần này là Pauvina và những đứa trẻ khác, những người phụ nữ ngoại trừ Eleanora, Người xương, Vigaro, mười con Ong nghĩa trang và Luciliano - người mang hành lý.

"Nhưng tôi là loại người lao động trí óc mà, chủ nhân" - Luciliano phản đối.

"Ngươi không chỉ phải mang hành lý thôi đâu" - Vandalieu nói. "Hãy xem những ma pháp mà bọn ta sử dụng từ phía sau và nếu có bất kỳ cảnh báo nào thì hay lên và nói cho bọn ta biết"

Mặc dù Luciliano là một mạo hiểm giả hạng C độc nhất, khả năng của hắn ta trong trận chiến lại không quá ấn tượng. Tuy nhiên, mặc dù rõ ràng hắn ta đã bị trục xuất một phần, hắn ta lại là một pháp sư đã từng theo học một Chủ hội tại Hội pháp sư. Hắn ta có thể có kiến thức hoặc cách suy nghĩ mà Vandalieu và những người khác đã không có, vì họ chủ yếu là tự học.

"Không phải ngươi là học trò của ta sao? Hãy xem ma pháp của ta và nếu ngươi có thể áp dụng được nó thì hãy nói cho ta biết" - Vandalieu nói.

"Tôi sẽ làm vậy, thưa chủ nhân" - Luciliano nói.

Nghĩ rằng điều này là không thể, Vandalieu hy vọng rằng Luciliano sẽ từ bỏ.

"Nhưng nếu bên trong quá hẹp hoặc quái vật quá mạnh, chúng ta sẽ quay lại và bắt đầu lại từ đầu" - Vandalieu nói.

"Tôi biết rồi" - Kachia nói. "Nhưng sẽ ổn cả thôi, tôi cũng đã trở nên mạnh hơn trước đây rồi mà!"

"Cô sẽ không khóc đó chứ?" - Vandalieu hỏi cô ấy.

"Tôi sẽ không khóc đâu! Tôi nhất định sẽ không khóc đâu nhé!"

Họ tiến vào dungeon trong khi trêu chọc Kachia và thấy rằng có một khu rừng bên trong. Nó khác với rừng trong tổ quỷ - những khu rừng đầy cây lá rộng gần Talosheim hay là những khu rừng chứa đầy dương xỉ khổng lồ như ở trong thảo nguyên á long Borkus. Đó là một khu rừng với những cây thông và cây tuyết tùng.

Trong khi ngài đi vắng, chúng thần đã mạo hiểm vào tầng một để đảm bảo rằng sẽ không xảy ra bất kỳ đợt càn quét của quái vật nào sẽ xảy ra cả, và nó trông như thế này đây, thưa chúa tể của thần" - người xương nói. "Những con quái vật ... đều như thế này"

Người xương đang chỉ vào một cây nấm to lớn, có màu sắc rực rỡ đã hoàn toàn phá hủy cảm giác về việc nơi đây là một khu rừng lá kim ... một cây Poison Mushroom hạng 3.

Chúng trông giống như những cây nấm khổng lồ với tứ chi, nhưng mặc dù có vẻ ngoài quyến rũ, chúng là những con quái vật hung ác đã tấn công và giết chết các sinh vật sống khác, để lại bào tử trên xác chết để sinh sản.

Có 3 con đang đứng đó.

"Chúng đang đứng đó" - Vandalieu.

"... Ở khoảng cách này, chúng có thể nằm trong phạm vi cung tên, nhưng tại sao những con quái vật đó chỉ đứng đó thôi vậy?" - Basdia hỏi.

"Chắc có lẽ bởi vì chúng ta có nhiều người nên giờ chúng trở nên cảnh giác chăng?" - Darcia gợi ý.

"Không, nếu là vậy thì chúng đã chạy rồi" - Zadiris nói. "Mà tôi đoán là chúng ta nên tấn công chúng thôi"

Basdia, Zadiris và Kachia niệm phép để tấn công chúng. Tất cả đều là những phép nhằm kiểm tra, vì vậy không cái nào có nhiều sức mạnh cả.

Nấm độc vẫn bất động và nhận các đòn tấn công trực diện. Chúng bị cắt ra bởi những lưỡi gió và mùi thơm của nấm cháy bốc lên không khí.

"Chúng không di chuyển" - Vandalieu nhận xét.

"Hmm, thật kỳ lạ" - Zadiris nói.

"Mấy con quái vật cứ như vậy" - người xương nói. "Nhân tiện, tôi cũng đánh bại 4 con bằng những mũi tên của mình, jyuuh"

"Tôi đã ném rìu của mình để đánh bại vài con" - Vigaro nói. "Mặc dù vậy, chúng là những quái vật khác với những con này"

"Vậy là anh đã đánh bại chúng ... Tôi khá là tò mò về những thứ này, vậy thì hãy thử đánh bại những cây Poison Mushroom đó xem sao" - Vandalieu nói.

"Được thôi, cứ để đó cho ta" - với cây trượng mà Vandalieu đã lấy được từ biệt thự của Chủ hội Hội pháp sư, Zadiris đánh bại lũ Poison Mushroom chỉ trong chớp mắt.

Vandalieu nhìn vào những cây nấm hình người bị đánh bại một lúc trước và nghiêng đầu bối rối.

"Những cây Poison Mushroom đó không hề có linh hồn" - cậu ấy nói. "Không hiểu sao lại vậy nhỉ?"

"Đúng thật, mẹ cũng không thấy chúng" - Darcia nói.

"Không phải vì chúng chỉ là cây thôi sao?" - Bilde hỏi.

"Cô Bilde à, ngay cả cây cối cũng có linh hồn đó" - Vandalieu nói với cô ấy.

Cậu không biết những thế giới khác như thế nào, nhưng thực vật ở Lambda đều có linh hồn. Nói chính xác hơn, luôn có một linh hồn cư ngụ trong mọi sinh vật sống.

Dù cậu không biết là liệu những vi sinh vật và virus có linh hồn hay không. Cậu cũng không thể nhìn thấy chúng mà không cần dùng đến kinh hiển vi điện tử. Nhưng thực vật có linh hồn, vậy nên thật khó mà tưởng tượng được lũ Poison Mushrooms lại không có linh hồn.

"Mặc dù những cây Poison Mushrooms ở những chỗ khác khi bị đánh bại cũng đều có linh hồn" - Vandalieu chỉ ra.

"Vậy thì sao chúng lại không có được nhỉ?" - Darcia tự hỏi.

"Có thể nào chúng vẫn ở đâu đó bên trong không?" - Vigaro hỏi.

"Không, chúng thực sự đã chết rồi" - Vandalieu nói. "Nhưng để tôi kiểm tra xem chúng có đá ma thuật hay không đã"

Đá ma thuật thường xuất hiện trong nơi được xem là trái tim của quái vật khi chúng chết. Do đó, nếu đá ma thuật có trong cơ thể của quái vật, chắc chắn rằng con quái vật đó đã chết.

Việc phân tách cái xác Poison Mushroom đã tiết lộ rằng đá ma thuật thực sự đã xuất hiện. Những cây Poison Mushroom này đã chết, không thể nhầm đi đâu được.

"Hừm, mình không hiểu" - Vandalieu nói. "Chẳng phải là do mình đã phá vỡ linh hồn của chúng, nhưng chúng có thể tồn tại mà không cần đến linh hồn sao. Luciliano, ngươi có ý tưởng nào về việc này không?" - cậu ấy hỏi.

"Chủ nhân à, tôi là một pháp sư chứ có phải là hồn thuật sư đâu, vậy nên tôi cũng chẳng biết nữa" - Luciliano trả lời.

"Jyuuh ~ Thần đã không chú ý đến nó sớm hơn, nhưng nghĩ lại thì, mọi thứ thật lạ lùng" - người xương nói. "Có thể vì đây là một Dungeon mà ngài đã tạo ra chăng, thưa chúa tể của thần?"

"Thật vậy, ta chưa bao giờ nghe về một dungeon nhân tạo trước đây, nhưng ... Chà, ngoài Undead ra thì chỉ có hồn thuật sư và cậu mới có thể nhìn thấy được liệu chúng có linh hồn hay không thôi, cậu bé" - Zadiris nói.

Họ không thể chắc chắn bất cứ điều gì. Họ không rõ nguyên tắc và cơ chế nào đang hoạt động để tạo ra quái vật bên trong Dungeon, vì vậy rốt cuộc họ không thể biết được điều gì.

"Về lý do vì sao mà chúng không có linh hồn, lần tới mà mình có cơ hội gặp một vị thần, mình sẽ hỏi thử vậy" - Vandalieu nói. Nhưng không biết có vị thần nào sẽ trả lời câu hỏi của cậu không nữa.

Câu hỏi này đã vượt ra ngoài kiến thức của trần thế rồi.

Dungeon tạo ra quái vật hết lần này đến lần khác nhờ vào hệ thống luân hồi của Quỷ vương Guduranis. Vô số linh hồn đã chảy qua hệ thống được sử dụng để tạo ra những con quái vật trong Dungeon.

Điều này cũng được áp dụng cho những dungeon được các ác thần tạo ra.

Nhưng Vandalieu lại không hề có vòng luân hồi của riêng mình, cậu cũng không biết cách sử dụng các vòng luân hồi khác.

Bởi vì vậy, những con quái vật trong dungeon do Vandalieu tạo ra giống như những con robot vô hồn với cơ thể sống. Ngoại lệ là những con quái vật đã xâm nhập vào dungeon này từ bên ngoài hoặc những con quái vật có cơ thể trống rỗng đã bị linh hồn bên ngoài chiếm hữu.

Điều tương tự cũng được áp dụng cho các Hang động Skeleton của Heinz ở gần thành phố Niarki. Những con quái vật này đã được thiết lập để hành động dựa trên sự hận thù của Vandalieu với Heinz và tuân theo những thiết lập này ngay khi chúng được sinh ra. Khác với những con quái vật trong đợt càn quét ban đầu của quái vật, những con quái vật của Dungeon đó không hề có linh hồn.

Nhưng chỉ có thần linh mới biết được mấy thông tin này, vậy nên Vandalieu và những người đồng hành của cậu thậm chí không thể đưa ra phỏng đoán nào cả. Họ không có lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ chuyện đó qua một bên và tiếp tục.

"Thế cũng được sao?" - Darcia nói. "Con vẫn có thể nhận được điểm kinh nghiệm mà phải không?"

Vandalieu lắc đầu. Vẫn có thể, nhưng vì chúng chỉ đứng đó như những con bù nhìn, nên con không thể luyện tập cho các kỹ năng của mình được" - cậu ấy nói. "Sẽ tốt hơn nếu chúng tấn công con như bình thường"

Chỉ có những con khỉ đột với nước bọt có chứa độc gần đó, chúng chỉ đứng bất động như Poison Mushroom. Khoảnh khắc mà Vandalieu nói xong, như thể một công tắc nào đó đã được bật lên, chúng tấn công nhóm của cậu.

***

Sau khi bị những con Poison Ape tấn công bất ngờ nhưng vẫn có thể đánh bại chúng mà không gặp nguy hiểm nào, Vandalieu và nhóm của cậu điều tra lý do mà chúng bắt đầu di chuyển bằng cách kiểm tra những con quái vật khác.

"Dừng lại, nằm xuống, bắt tay, đứng đó, đến đây, dừng lại ... Um, có vẻ như chỉ có những từ như là 'dừng lại' và 'đến đây' mới hoạt động" - Vandalieu đang quan sát một cây Poison Ent đang đứng yên đó như là một con búp rối và tấn công bằng cách vung những cành cây dựa trên mệnh lệnh của cậu.

"Thật đáng kinh ngạc ... Không phải là việc này giống như là cậu đang thuần hóa chúng sao?" - Kachia hỏi.

"Ee, khác nhau mà" - Vandalieu trả lời. "Chúng không nghe theo bất kỳ mệnh lệnh nào khác. Ví dụ như là, hãy quắp lấy tôi và bay vòng quanh ba lần"

"Vov Vov Vov"

Những con ong nghĩa trang nắm lấy chân Vandalieu, bay lên và đưa cậu ấy đi vòng quanh ba lần trước khi để cậu nằm xuống đất.

"Giờ thì ... đưa tôi đi quanh đây ba lần" - Vandalieu cố găng đưa ra mệnh lệnh cho các Poison Ent, nhưng chúng vẫn đứng yên tại chỗ, không di chuyển một chút nào. "Thấy không, chúng không hề phản ứng với lời nói của tôi"

"Một người bình thường có thể bảo chúng quay vòng quanh ba lần sao?" - Lucilano lẩm bẩm. Câu nói của hắn ta đã bị phớt lờ khi mọi người đang hoang mang với những con quái vật kỳ lạ này.

"Có vẻ như việc này khác với việc thuần hóa" - Basdia nói.

"Không phải vì chúng không có linh hồn sao? Dù tôi cũng không biết nhiều về những sinh vật vô hồn" - Kachia nói.

"Có lẽ chúng nghe một số mệnh lệnh của Vandalieu bởi vì thằng bé là người đã tạo ra Dungeon này chăng?" - Darcia đề xuất.

"Thật vậy, giờ nghĩ lại thì có chúng có vẻ cũng giống như golem" - Basdia nói.

"Giống như golem sao?" - Luciliano lặp lại. Cảm thấy nhẹ nhõm vì lần này đã không bị phớt lờ, hắn ta giải thích. "Golem là những con rối được các Giả kim thuật sư tạo ra. Mặc dù có nhiều cách khác nhau để tạo ra chúng, nhưng điểm chung của chúng là chúng tạo ra Golem không có linh hồn. Do đó, để di chuyển, chúng cần nhận được những mệnh lệnh trực tiếp từ Giả kim thuật sư là chủ nhân của chúng hoặc chúng phải được cung cấp tính cách nhân tạo với các mệnh lệnh được thiết lập sẵn. Người ta nói rằng có những golem rất hữu ích và có khả năng đưa ra quyết định như con người tồn tại trong thời đại của các vị thần, nhưng giờ thì ngay cả những con golem có thể đáp lại giọng nói của chủ nhân và có thể tuân theo một số mệnh lệnh đơn giản đã được xem là sản phẩm cao cấp rồi, thưa chủ nhân"

"Mặc dù những con golem do Van tạo ra có khác một chút" - Basdia.

"... Không có một Giả kim thuật sư nào có khả năng tạo ra Golem có những khả năng như chủ nhân được" - Luciliano nói, khóe miệng hơi co giật. Nếu họ có thể làm vậy thì thế giới đã trải qua một cuộc cách mạng rồi.

Sau khi đến Talosheim và thấy mạng lưới giám sát Golem và các nhà máy sản xuất sử dụng Golem thay cho máy móc, Luciliano đã trải qua nhiều lần sốc và đã vô hiệu hóa kiến thức trước đây của hắn ta rồi.

Luciliano đã trở thành học trò của Vandalieu sau khi ngưỡng mộ cách cậu ấy sử dụng nhiều hồn ma đáng sợ, xinh đẹp để bắn phép vào một ngọn núi đá cao năm trăm mét mà không cần đọc bất kỳ pháp chú nào, nhưng thậm chí chưa đến vài ngày trôi qua kể từ khi đến Talosheim và sau khi thấy rất nhiều điều làm đảo ngược các khái niệm mà các pháp sư cho là điều hiển nhiên. Hắn ta thậm chí còn không muốn đếm chúng nữa.

"Luciliano bỏ cuộc cách mạng đó sang một bên, có vẻ như lý do khiến lũ quái vật cư xử kỳ lạ là bởi chúng không có linh hồn" - Luciliano nói.

Vandalieu vốn không hề biết đến những khái niệm bình thường đối với các pháp sư nên chỉ đơn giản là gật đầu chấp nhận những lời giải thích này.

Cậu cũng quyết định đốn hạ những Poison Ent này bằng móng vuốt của mình. "Chúng ta không thể nào luyện tập như thế này được, vậy nên tôi sẽ để chúng tấn công chúng ta bình thường" - cậu ấy nói.

Từ đó trở đi, lũ quái vật tấn công nhóm một cách bình thường như quái vật trong bất kỳ dungeon nào khác. Vandalieu không biết nó hoạt động như thế nào, nhưng ngay cả khi cậu ấy đi xuống tầng dưới, những con quái vật cũng vẫn vậy, vậy nên có vẻ như tất cả quái vật trong dungeon này đều như vậy.

"Sau đó, chúng ta sẽ kiểm tra xem những con quái vật đó có còn cư xử như vậy không khi Vandalieu không có ở đây" - Vigaro nói.

"Anh nói đúng" - Zadiris đồng ý. "Nếu lần nào chũng ta cũng cần có cậu bé ra lệnh cho chúng, chúng ta sẽ không thể dùng chúng để luyện tập được"

"... Các người có thể thu thập tài liệu và điểm kinh nghiệm một cách an toàn, vậy tại sao các người lại muốn khiến việc đó trở nên khó khăn hơn chứ?" - Luciliano tự hỏi.

Vigaro và Zadiris đều thuộc chủng tộc chiến binh, nhưng Luciliano lại bối rối nhìn họ, dường như hắn không thể hiểu được. Một Dungeon có thể săn quái vật hạng 4 trở lên - mọi quốc gia đều muốn Dungeon này nếu họ biết về nó.

"Ngươi đang nói gì thế?" - Zadiris hỏi. "Ngươi không phải là mạo hiểm giả sao?"

"Tôi là một mạo hiểm giả, nhưng không phải là mạo hiểm giả như những mạo hiểm giả khác" - Luciliano trả lời lại.

"Hmm, tôi đoán là sẽ có rất nhiều người sẽ tiếp tục làm theo cách này bởi vì họ không thể kiếm được điểm kinh nghiệm theo bất kỳ cách nào khác. Và ngay cả khi các kỹ năng của chúng ta không tăng cấp, chúng ta vẫn có thể lên được level, ... Tôi có thể đã hài lòng với điều này trước khi tôi trở thành một Ghoul" - Kachia nói. Cô ấy có vẻ đồng ý với lời của Luciliano.

Dường như không phải tất cả các mạo hiểm giả đều là chiến binh. Thực tế này khiến cho mọi người ngoài hai người này ngạc nhiên.

"Cô nói gì thế?! Không phải các mạo hiểm giả lúc nào cũng tràn đầy tinh thần chiến đấu sao?!" - Zadiris kêu lên vì sốc.

"Tôi cứ nghĩ mọi người ai cũng liều lĩnh như tôi chư" - Vigaro nói.

"Phải vậy không" - Levia hỏi. "Borkus thì lúc nào cũng nói rằng việc chiến đấu cũng giống như việc ăn cơm với các chiến binh ở Talosheim"

"Jyuuh, tôi cũng rất ngạc nhiên khi quai hàm của tôi ... Chúa tể của thần, xin hãy lấy nó cho thần với ạ" - người xương nói.

"Thật là khó tin. Em nghĩ sao, Van?" - Basdia hỏi.

Không phải chỉ có Ghoul - những người chỉ gặp phải những mạo hiểm giả đã đến để săn lùng họ mới nghĩ rằng các mạo hiểm gỉa đều thích chiến đấu. Công chúa Levia cũng đã tin vào điều này.

"Những mạo hiểm giả mà em biết là mẹ, Kachia, Borkus và những người khác ... em nghĩ rằng những người như Kachia chỉ là thiểu số" - Vandalieu nói khi cậu ấy nhặt hàm của người xương.

Có vẻ như những người này chưa biết nhiều về thế giới này.

***

Nhóm của Vandalieu đã đi từ tầng ba xuống tầng bốn, kiểm tra xem có quái vật hay cạm bẫy nào không.

Có một số khác biệt giữa các tầng của Dungeon này, chẳng hạn như những cái lá của cây và các mảng đất ngập nước, nhưng chúng chủ yếu là rừng.

Khác với vài tầng trên cùng, những con quái vật chủ yếu là quái vật loại thực vật từ hạng 4 trở lên. Những quái vật phổ biến theo thứ tự là côn trùng, lưỡng cư, bò sát, động vật và cá.

Nhiều quái vật có khả năng gây độc và bệnh tật, vì vậy bất cứ ai cố gắng dọn dẹp dungeon này mà không chuẩn bị trước có thể gặp phải những khó khăn bất ngờ. Đó là nếu họ không phải là Undead.

Cũng có khá nhiều bẫy. Cạm bẫy, lưới rơi từ trên cao xuống, dây leo kéo nạn nhân lên không trung. Thậm chí còn có những cành cây với những chiếc gai bay ra từ bên cạnh nữa.

Chúng có những loại bẫy sẽ được tìm thấy trong đống đổ nát. Chúng chủ yếu là những loại bẫy được sử dụng trong chiến tranh du kích.

"Nếu độ khó của dungeon này được phân loại chính thức, tôi nghĩ là nó sẽ được xem là hạng C" - Luciliano nói.

"Hạng C sao. Trước đây chỉ có mỗi Thảo nguyên á long Borkus là hạng C thôi, vậy nên ai cũng vui mừng" - Vigaro nói.

"Vì ngày nào nó cũng chật cứng người" - Basdia thêm vào. "Gần đây, nhiều người cố gắng dọn dẹp dungeon hơn, nhưng cũng không có gì kỳ lạ xảy ra"

"Trên thực tế, lúc này không ai đi dọn Dungeon hạng D ngoại trừ các thợ xây và ngư dân, vậy nên giờ đây chúng khá là trống" - Kachia nói. "Mấy ngày này, tôi cũng không có đến những chỗ đó nữa"

Có bốn Dungeon khác gần Talosheim, nhưng chỉ có một Dungeon hạng B và một Dungeon hạng C, vì vậy Basdia và Kachia đã gặp khó khăn khi tìm một nơi để luyện tập.

"Dung Dung Dungeon hạng C chật cứng người sao?! Có phải người dân ở đây là quái vật không vậy?" - Luciliano tự hỏi.

Thường thì những dungeon hạng C trở lên sẽ không thể nào kín người được. Có rất ít mạo hiểm giả có thể lên được hạng C hoặc cao hơn.

Mặt khác, Dungeons hạng D sẽ là nơi săn bắn của nhiều mạo hiểm giả hạng D.

Lần duy nhất khi Dungeon hạng C đầy người là khi vài tầng đầu tiên chứa các vật phẩm mong muốn cho các mạo hiểm giả hạng D kỳ cựu, hoặc khi một số sản phẩm hoặc vật liệu quái vật được bán với giá cao hơn bình thường.

Khó trách được việc Luciliano trở nên kinh ngạc như vậy.

"Dù vậy, mọi thứ không còn giống như hai trăm năm trước nữa rồi..." - Levia nói.

"Cho đến khi Vandalieu đưa Levia-san và những người khác trở lại, như thể cả quốc gia ngoại trừ tôi và những đứa trẻ đều trở thành mạo hiểm giả vậy" - Darcia nói.

"Và Undead chúng tôi cũng không biết mệt mỏi" - người xương nói. "Chúng tôi có thể huấn luyện trong dungeon nhiều ngày liền, jyuuh"

"Trên hết, tôi cũng tự huấn luyện trong dungeon, và các thành phần cho nước mắm, miso và nước tương chỉ có thể được tìm thấy trong dungeon. Vậy nên ai cũng làm việc chăm chỉ" - Vandalieu nói.

Kết quả là, các Undead không mệt mỏi và Ghoul thường hay lười biếng lại thường xuyên đến các dungeon. Mọi người đều lên cấp, và cho đến khi những cựu nô lệ chuyển đến Talosheim, hầu hết mọi công dân đều có khả năng chiến đấu như những mạo hiểm giả hạng C.

"Không có dungeon thì bọn tôi phải đi bộ khoảng nửa ngày trời mới có thể kiếm được quái vậy hạng 5 trở lên" - Basdia nói. "Tôi không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net