99:Điềm báo của sự thay đổi và những cư dân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Translator: Kar Hiro

Editor: FireFox

***

Những con ong nghĩa trang bay vào và chộp lấy Vandalieu, người đang nhảy điệu bonodori trong vòng tròn của những con skeletons của Knochen để chúc mừng Sam và Knochen tăng hạng.

"Ta đang muốn ăn sáng sớm mà." - Vandalieu nói với họ .

*Buzz-buzz-buzz.*

Dường như có một vấn đề cấp bách đang diễn ra.

Những con ong nghĩa trang không dừng lại dù Vandalieu có đang đói .

Vandalieu có thể hiểu được ý định của những con côn trùng mà cậu ấy đã thuần hóa ở một mức độ nào đó, nhưng cậu ấy không thể hiểu được chúng hoàn toàn.

Cậu ấy có thể  sử dụng thể linh hồn của mình để hợp nhất với chúng, nhưng ...

"Nữ hoàng đang gọi."

"Đang gọi, Nữ hoàng sao."

Vandalieu chỉ biết rằng ong chúa đang gọi cậu ấy.

Đây là những con quái ong. Suy nghĩ của từng con ong thợ khá là quá đơn giản để có thể nói chuyện một cách bình thường.

Khổ thay, Sam và Knochen chỉ đơn giản vẫy tay chào tạm biệt khi Vandalieu rời đi.

Vì đói quá, Vandalieu bắt đầu ăn các loại rau mọc ra từ cánh tay của mình bằng Kỹ Thuật ràng buộc thực vật.

Và sau đó, họ đến tổ ong nghĩa trang dường như còn đang phát triển lớn hơn nữa.

*BUZZ-BUZZ-BUZZ.*

Môt con ong lính nghĩa trang, lớn gấp ba lần so với một con ong thợ bình thường khác bay về phía Vandalieu.

Những con ong nghĩa trang sống theo cách tương tự như những con ong và kiến ​​bình thường, nhưng Điểm kinh nghiệm không được chia sẻ giữa tất cả những con ong trong nhóm.

Ngay cả khi chúng cùng săn lùng kẻ thù, chỉ những con ong đi săn riêng lẻ mới nhận được Điểm kinh nghiệm.

Những con ong nghĩa trang đi từ những con ong thợ đến những con ong lính từ cấp bậc của chúng sẽ tăng khả năng tách chúng khỏi Vandalieu và bắt đầu bảo vệ tổ. Đây là một mong muốn bản năng, vì vậy không có gì phải nói về nó.

Vandalieu hiểu rằng việc bảo vệ tổ và nữ hoàng là điều quan trọng nhất đối với lũ ong, vì vậy cậu ấy chỉ trang bị ong thợ trong cơ thể mình với Kỹ thuật ràng buộc côn trùng.

Vấn đề là -

"Ta đã nói với các ngươi rồi, ta không ăn đồ sống ! " - Vadalieu nói.

Những con ong lính đang giữ những con sâu bướm bằng chân trước.

Vandalieu không hẳn không muốn ăn bọ, mà chỉ là cậu ấy không thích ăn sống chúng mà thôi.

Cảm thấy do dự khi sử dụng lửa để nấu chín thức ăn bên trong tổ, cuối cùng, Vandalieu quyết định đơn giản là chấp nhận những con sâu bướm mà không ăn chúng.

"Nếu mình làm tóc mình thành kiểu uốn lọn xoăn thì sao nhỉ?" (tóc uốn lọn xoăn là kiểu của mấy anh rapper da đen, ai còn thắc mắc thì có thể tra từ "dreadlocks" trên Google để hiểu thêm) - Vandalieu nó, rồi một ý nghĩ đột nhiên hiện ra với cậu ta.

Darcia chớp mắt.

"Vandalieu, mẹ không thể biết được tóc uốn lọn xoăn là gì, vì vậy mẹ không biết nên biểu cảm như thế nào cả".

"Đó là một kiểu tóc như thế này."

Vandalieu đã sử dụng Tinh chế sợi để thay đổi hình dạng tóc của chính mình thành tóc uốn lọn xoăn để cho mẹ mình thấy.

Darcia, người đã bị tra tấn và thiêu cháy tại cọc và hiện đang trú ngụ trong một mảnh xương nhỏ như một linh hồn.

Cậu ấy có rất nhiều tóc để làm kiểu, rất thích hợp để có được kiểu tóc uốn lọn xoăn.

Có mái tóc được bó lại với nhau làm anh cảm thấy dễ chịu sau gáy và đôi tai nhọn .

Vandalieu nghĩ rằng có lẽ cậu ấy nên để kiểu tóc này cho đến mùa thu.

"Wow, nó thực sự trông giống như có những con sâu bướm trắng gắn trên đầu của con,mẹ hiểu rồi. Đây có phải là tóc uốn lọn xoăn, một từ dành cho 'sâu bướm trên trái đất? "-Darcia nói.

"Con không nghĩ là như vậy" - Vandalieu trả lời.

Trước một sự hiểu lầm không thể được coi là một trò đùa nếu nó lan rộng, cậu ấy nhanh chóng đưa mái tóc của mình trở lại bình thường.

Trong khi đó, con ong chúa, người thậm chí còn lớn hơn cả những con ong lính, đã đến, cùng với vô số những con ong khác. Cô ấy đã không xuất hiện trong tình trạng nguy hiểm đến mức cần phải gọi Vandalieu ở đây một cách không cần thiết.

*Buzz-buzz-buzz.*

*Kiri giji gigi.*

Với đôi cánh đập mạnh, quai hàm và xương đòn phát ra tiếng động, con ong chúa quay lại như thể đang nhảy múa.

"Mình hiểu rồi. Rồi sao nữa?" - Vandalieu gật đầu và nhắc cô ấy tiếp tục.

Thấy cuộc trao đổi này lặp lại nhiều lần, Darcia run rẩy thì thầm với bản thân "Mình-mình không tài nào hiểu được. Uhm, một người mẹ nên làm gì vào những lúc như thế này đây?"

Cô ấy không biết những gì con trai cô và bạn của cậu bé đang nói gì. Cô ấy phải làm gì?

Với bậc cha mẹ nuôi dạy con cái của mình thì những mối quan tâm như vậy cũng không phải là hiếm, nhưng khi người bạn đó lại là một con côn trùng khổng lồ thì nên nói thế nào đây?

Cô ấy đã yêu cầu con mình dịch lại những lời đó cho cô.

"Cô ấy nói rằng cô ấy muốn được tái sinh trong quả trứng mà cô ấy sắp đẻ để tiến hóa hơn nữa"

"Mẹ hiểu rồi" - Darcia nói. "Nhưng tăng hạn thôi vẫn chưa đủ hay sao vậy? Cô ấy vẫn còn tuổi thọ mà nhỉ?"

Mọi quái vật trong Lambda đều có thể đạt được Điểm kinh nghiệm, đạt cấp 100 và sau đó tăng hạng khi chúng đáp ứng một số điều kiện nhất định.

Do đó là nữ hoàng ong nghĩa trang chắc chắn có thể tăng hạng. Vậy thì hà cớ gì mà ong chúa lại phải từ bỏ cuộc sống hiện tại và yêu cầu Vandalieu tái sinh cơ chứ?

"Con cũng hỏi cô ấy rồi. Cô ấy rõ ràng là đã nhận được 'Hướng dẫn'" - Vandalieu nói.

"Ý con là từ chức nghiệp Lãnh đạo của con sao?" - Darcia bất ngờ hỏi lại.

Vandalieu gật đầu. "Dù con không nhớ là đã bắt cô ấy làm bất cứ việc gì như vậy"

Sam và Knochen đã nhận được hiệu ứng từ nó ngay lập tức, vậy nên không lạ gì khi những con ong nghĩa trang cũng bị ảnh hưởng.

Tuy nhiên, thật kỳ lạ khi mà Vandalieu, người được cho là lãnh đạo họ thì lại không có chút ký ức gì về việc đó.

Trong truyền thuyết và những câu chuyện anh hùng, những anh hùng với chức nghiệp lãnh đạo đã hướng dẫn mọi người, dạy họ hướng đi đúng, củng cố tình bạn và sự ràng buộc với những đồng minh của họ và cùng nhau vượt qua những hiểm nguy. Ảnh hưởng của những kỹ năng 'Lãnh đạo' trên đồng minh được cho là nguyên nhân dẫn đến những sự kiện như vậy.

Với Vandalieu thì cậu ấy chỉ đơn giản là tiệc tùng với mọi người trong ngày đầu tiên cậu nhận được chức nghiệp đó.

"Nếu ai cũng tăng hạng như vậy thì mỗi ngày đều có tiệc trong một khoảng thời gian cũng rất tốt" - Vandalieu nói.

Buzz-buzz-buzz

"Eh, một giấc mơ sao? Nghĩ lại thì hiếm khi nào tôi mơ lắm" - Vandalieu nói.

"Ôi trời, con thường không hay mơ sao? Vậy con hay mơ giấc mơ như thế nào vậy?" - Darcia hỏi.

"Trong giấc mơ, con đi bộ trong một nơi tối tăm, khi mà con cảm thấy cô đơn và tự hỏi liệu không biết có ai đến với mình không, thì mọi người đã tụ tập xung quanh con và chơi đùa cùng với con" - Vandalieu trả lời.

Cậu ấy đã đi dưới một bầu trời đêm không có sao, được dẫn đến một pháo đài kiên cố, giữa những thứ khác.

Giờ nhớ lại thì chắc đó là Sam và Knochen rồi.

"Fufu, thật tốt khi biết con có một giấc mơ đẹp" - Darcia mỉm cười với con trai cô.

Điều này đã dẫn đến sự ra đời của Cỗ xe ác mộng và Pháo đài xương. Từ góc nhìn của Nhà thờ Alda, nơi thù địch với Undead, và Hội mạo hiểm giả sẽ gửi yêu cầu tiêu diệt họ, đó là một cơn ác mộng với những kẻ đó chứ không phải là một thứ gì đó để mỉm cười.

"Trong mọi trường hợp, nếu con lãnh đạo họ thì con không thể dừng họ lại được" - Vandalieu nói. "Con đành phải làm như họ yêu cầu vậy"

Quai hàm con ong chúa rung lên vui vẻ khi cô ấy sinh ra một quả trứng vào bàn tay vươn ra của Vandalieu.

"Vậy thì, hẹn gặp lại" - Vandalieu nói.

Cậu ấy rút linh hồn của ong chúa. Cậu nghĩ rằng rút linh hồn từ một cơ thể sống thật là khó, nhưng vì ong chúa đã đồng ý rồi, hoặc có lẽ vì đây là một hiệu ứng khác của kỹ năng Lãnh đạo: Quỷ đạo, mà cậu ấy đã có thể rút linh hồn của cô ấy một cách trơn tru.

Quả trứng màu trắng bán trong suốt có hình dạng như một hạt gạo đã to bằng một đứa trẻ con người, giờ chứa đựng linh hồn của ong chúa. Cái cơ thể mà cô ấy đã sống cho đến bây giờ rơi xuống đất.

"Nhân tiện, Vandalieu này, ai sẽ chăm sóc quả trứng đó vậy?" - Darcia hỏi.

"Những con ong nghĩa .... Huh?" - Vandalieu nhìn xung quanh và nhận thấy rằng những con ong nghĩa trang khác đã trở lại với công việc hàng ngày của chúng.

***

Sau khi sử dụng Bảo quản để ngăn cơ thể ong chúa bị phân hủy, Vandalieu cuối cùng đã giữ và nuôi trứng.

"Hãy nghĩ rằng tôi sẽ nuôi đứa con thứ hai thật nhanh."

Nhân tiện, Pauvina là người đầu tiên.

Nhưng Pauvina, Jroe, Varbie và Rapiéçage dường như không hài lòng với điều này.

"Tôi không bao giờ bị đối xử như vậy" Pauvina phản đối.

"Tôi cũng không."

"Tôi .muốn .được .đối .xử .như .vậy."

Rapiéçage rên rỉ mong muốn.

Pauvina, người sẽ tròn 5 tuổi trong năm nay, đã cao bằng người trưởng thành. Ngay cả khi kích thước của cô ấy bị coi thường, cô ấy trông giống như một đứa trẻ tám tuổi. Các cô gái đã phát triển nhanh chóng hay đúng hơn, đây có thể là ảnh hưởng từ dòng máu của cô bắt nguồn từ Noble Orcs, một chủng tộc phát triển lên đến độ cao ba mét và phát triển nhanh hơn nhiều so với loài người.

Con gái của Bilde, Varbie và con gái Basdia, Jroe cũng đáng yêu như những đứa trẻ bốn và năm tuổi, trong khi Rapiéçage đã thay đổi. Đó là điều được mong đợi, vì cô ấy là một Zombie chắp vá.

Cách xử lý mà họ đang đề cập đến là Vandalieu kéo dài lưỡi và liếm trứng ong chúa.

"Tôi chỉ làm điều này để ngăn chặn nấm mốc phát triển trên trứng" - cậu ấy nói. Cậu ấy chỉ đơn giản là bắt chước cách côn trùng chăm sóc trứng của chúng, vì vậy cậu ấy hoang mang trước sự phản kháng của Pauvina và các cô gái khác.

"Vậy thì, hãy liếm tôi đi để nấm mốc không phát triển trên tôi!"

"Ý tôi là, cô nên đi tắm thay vì việc này? Mốc sẽ không phát triển ngay cả khi tôi không liếm cô mà."

"Eh, liếm tôi đi mà!"

"Được cậu liếm thì tôi thấy thú vị lắm"

Có vẻ như cảnh tượng lưỡi Vandalieu kéo dài đến khoảng bốn mét với kỹ năng Mở rộng cơ thể là điều thú vị với các cô gái. Có lẽ nó giống như một con mèo thích đồ chơi của mèo.

Đó là một hành vi dễ thương, trẻ con, nhưng cũng có vấn đề không kém.

"Augh?" - Rapiéçage rên rỉ.

"Không, cô thực sự không cần như vậy đâu" - Vandalieu, nhìn lên cô ấy và nghĩ về những hiểu lầm có thể xảy ra nếu cậu ấy liếm cô ấy.

Rapiéçage có đôi cánh của một pterosaur, một cái đuôi kéo dài từ hông của cô ấy với một cây  kim của ong nghĩa trang ở cuối, cánh tay và chân của Ogres qua khuỷu tay và đầu gối, một người phụ nữ gợi cảm và cơ thể của một phụ nữ trẻ đẹp.

Việc Vandalieu cảm thấy ngần ngại khi liếm cô ấy là điều hiển nhiên.

Ở Talosheim, sự thật rằng cô ấy là Undead hoặc có những vết khâu trên khắp cơ thể cô ấy sẽ được chấp nhận làm lý do.

"Thần xin lỗi vì làm gián đoạn cuộc trò chuyện của ngài, nhưng thần có thể nói một lời không, Danna-sama?" - Bellmond xen ngang.

Bellmond, người được hướng dẫn đến xưởng cá nhân của Vandalieu, bên dưới lâu đài, có vẻ băn khoăn khi cô gọi chủ nhân của mình, vì một số lý do, bị bao vây bởi đám trẻ trong khi chăm sóc một quả trứng côn trùng.

Dường như những trường hợp này nằm trong giới hạn chấp nhận được đối với Bellmond. Không, có một thứ khác gần đó mà cô tò mò hơn.

"Ah, Bellmond, cảm ơn vì cô đã làm việc chăm chỉ" - Vandalieu nói. "Tôi đã nghĩ đến việc cô nên xem qua kế hoạch phẫu thuật cho cô"

"Là Bellmond kìa!" - Pauvina kêu lên.

"Chào!" - Jadal nói.

"Xin chào các tiểu thư" - Bellmond chào lại đám trẻ. "Vậy thì, Danna-sama, kế hoạch phẫu thuật đó ... ngài có thể đề cập đến thứ đó không?"

'Thứ đó' mà Bellmond đang liếc nhìn chính là một vật thể được đặt bên cạnh cựu chủ nhân Ternecia của cô, người hiện đang chìm trong một viên nang và chìm trong một chất lỏng bí ẩn.

Nó giống như một người nộm nữ làm bằng đá trắng. Nó đã được thực hiện công phu. không có mặt, nhưng có vẻ như tay và chân của nó có thể di chuyển bất cứ lúc nào.

Nó có cùng chiều cao với Bellmond với cánh tay và chiều dài bằng chiều dài của cô, trong khi phần phình ở ngực và quanh hông của nó tương đương với Live-Dead Ternecia.

"Được thôi" - Vandalieu nói.

Thấy cậu ấy không có dấu hiệu mặc cảm gì, Bellmond ôm ngực.

" ... Danna-sama, ngài định làm gì với tôi sau khi trao cho thần một cơ thể với những đặc điểm hấp dẫn quá mức như vậy?" - cô ấy hỏi.

"Chà, khó mà thực hiện được những thay đổi nhỏ với hình dạng ngực hiện tại của cô, vậy nên tôi đã nghĩ đến việc đơn giản là cấy ghép ngực thẳng vào ngực của cô luôn" - Vandalieu giải thích.

"Tôi là người hầu của ngài, Danna-sama" - Bellmond nói. "Nếu bạn muốn làm xáo trộn cơ thể của tôi và làm theo ý của ngài để giải trí thì tôi cũng sẽ sẵn sàng chấp nhận số phận của mình, nhưng -"

"Nói như vậy về tôi thì thật là kinh khủng quá đó" - Vandalieu nói. "Tôi rất tự tin về cách đối nhân xử thế của mình kia mà"

"Tôi hiểu rồi. Theo ý ngài, Danna-sama"

Bellmond cuối cùng đã đồng ý, nhưng Vandalieu nghĩ rằng cô ấy kiểu gì cũng sẽ khiếu nại đủ kiểu một khi đã gắn đuôi thôi.

Tất nhiên, cô ấy dường như không có dấu hiệu phản kháng thực sự. Thực ra thì cô ấy còn có vẻ hạnh phúc nữa.

"Van nè, có phải loài vampire chỉ có một loại người như Eleanora thôi không vậy?" - Basdia hỏi với một ánh mắt nghiêm túc.

" ... Miễn mình luận" - Vandalieu từ chối trả lời. Cậu ấy không nghĩ vậy, nhưng cũng có thể lắm chứ ...

Nghĩ vậy, Vandalieu không thể phủ nhận hoàn toàn khả năng.

"Vandalieu này, con đã làm tổn thương cơ thể của một cô gái trước khi cô ấy trở thành cô dâu rồi, vậy nên con hãy chịu trách nhiệm đi" - Darcia nói.

"Uhm, Darcia-sama, suy nghĩ như vậy sẽ khiến cho bệ hạ không thể phẫu thuật cho bất kỳ cô gái nào khác nữa đâu" - công chúa Levia chỉ ra.

"Không, nó còn đi xa hơn cả chịu trách nhiệm rồi ..." - Bellmond giải thích rằng mọi thứ đã đi quá xa. Thực ra, cô ấy mong muốn được Vandalieu phẫu thuật cho.

Cô ấy đã có những hiểu lầm, nhưng niềm hạnh phúc của cô ấy khi nhận được mọi thứ từ Vandalieu đã vượt qua cả những điều đó.

Giống như trong giấc mơ đó.

"Nhưng tôi sẽ rất vui nếu ngài có thể tránh làm cho tôi trở nên quá không đứng đắn" - cô ấy nói thêm.

Cựu chủ nhân của Bellmond, Ternecia, rất xinh đẹp ngay cả trong mắt cô ấy. Tuy nhiên, đó không phải là một vẻ đẹp thanh lịch.

Dù lời nói và cách ăn mặc của cô ta có thể là nguyên nhân chính, cô ta trông giống như một ả gái điểm vậy ... mặc dù ấn tưởng này chẳng tồn tại được lâu bởi lẽ cô ta còn chẳng thèm liếc nhìn ai khác chứ đừng nói đến việc tán tỉnh họ.

"Tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng tôi nghĩ là mọi thứ sẽ ổn cả thôi" - Vandalieu nói.

Vandalieu chỉ đối mặt với Ternecia trong vài phút. Cậu ấy không đặc biệt cảm thấy ấn tượng về cô ta như một ả gái điếm, mà cậu ấy chỉ nghĩ rằng nếu cậu ấy thay thế mọi bộ phận từ phần cổ trở xuống của cô ta cho Bellmond thì cô ấy sẽ trông không được đứng đắn lắm.

"Bellmond này, cô sắp trở thành muchi-muchi (Trans eng: Đây chỉ là một từ ấu trĩ của trẻ con, có nghĩ là "bụ bẫm/ mũm mĩm" hoặc "khiêu dâm". Từ khiêu dâm mặc dù rất phù hợp trong trường hợp này, nhưng lại không phù hợp với vốn từ vựng của nhân vật nói ra từ đó ... là Pauvina đó) sao?"- Pauvina hỏi.

"Chẳng phải đức vua chỉ thích cơ bắp thôi sao?" - Varbie hỏi.

"Tôi không nghĩ cô ấy sẽ trở thành muchi-muchi đâu, nhưng tôi cũng không định cấy ghép thêm cơ bắp cho cô ấy" - Vandalieu nói. "Đằng nào thì cô ấy cũng có dư rồi mà"

"Cơ thể của tôi trở nên nặng nề hơn ... nhưng miễn là tất cả các ngón tay, ngón chân và lưỡi của tôi có thể di chuyển tự do thì cũng chẳng có vấn đề gì cả" - Bellmond nói.

"Đồng ... loại?" - Rapiéçage gầm lên.

"Chà, tôi nghĩ là cô ấy cũng sẽ là một dạng đồng loại kiểu chắp vá như cô thôi, nhưng ..." - Belmond nở một nụ cười cay đắng với những đứa trẻ ngây thơ so sánh cô với người nộm sau phẫu thuật và Rapiéçage, người đang tự hỏi liệu cô có được một đồng loại hay không.

Đột nhiên, Bellmond nhận ra một người im lặng suốt từ nãy đến giờ, nhìn thứ gì đó vặn vẹo với đôi mắt đỏ ngầu.

"Nhân tiện, anh ấy đang làm gì vậy?" - Cô ấy hỏi.

"Luciliano ấy à? Anh ta đang nghiên cứu Khối-thịt-chan thôi mà" - Vandalieu nói.

Một khối thịt không có xương sống hay nội tạng, được tạo ra nhằm cố gắng hồi sinh Darcia bằng cách sử dụng thiết bị tái sinh không đầy đủ, nhưng vẫn còn hoạt động được.

Khi các khối thịt do thiết bị tạo ra được ghép lại với nhau, chúng đã hợp nhất để tạo thành một khối thịt lớn hơn, nhưng dù có bao lâu hay Vandalieu có làm gì đi chăng nữa thì nó vẫn chỉ là một cục thịt.

Vandalieu đã thử thêm cả máu Quỷ vương, nhưng không có gì thay đổi cả.

Tuy nhiên, sáng nay, các chuyển động của nó đã trở nên nổi bật hơn. Có vẻ là những thay đổi đã bắt đầu xảy ra.

"Anh ta nói rằng đây có thể là sự ra đời của một sinh mệnh mới" - Vandalieu nói

"Một sinh mệnh mới sao?" - Bellmond lặp lại. "Tôi hiểu rồi"

Hai người họ đang nhìn vào cục thịt đang co giật dữ dội trong một cỗ máy giống như một ống nghiệm khổng lồ trước mặt Luciliano.

Nó đã tạo thành một món súp đặc, có màu da sủi bọt như thể nó đang sôi, và có những hình chiếu giống như thịt của người và đầu rắn nổi lên và kéo dài một khoảng cách ngắn từ bề mặt của nó trước khi sụp xuống thành cục thịt, hết lần này đến lần khác.

"Trông giống như những linh hồn bị hành hạ đang bị đun sôi trong vạc địa ngục vậy" - Bellmond nói.

"Thật là trùng hợp" - Vandalieu nói. "Tôi cũng đang nghĩ như thế."

"Thỉnh thoảng, một thứ gì đó trông giống đầu người xuất hiện, nhưng mẹ chẳng có cảm giác rằng nó giống mẹ một chút nào cả," darcia nói."Mẹ sẽ làm gì nếu mẹ mọc nhiều đầu đây?"

Dường như không có bất đồng nào cho rằng đây không phải là sự ra đời của một sinh mạng mới, mà là cảnh những linh hồn đã chết cố gắng bò ra khỏi địa ngục.

Vandalieu không thể nhìn thấy Trạng thái của nó, và Thẩm định chỉ hiện nên cho cậu ấy thấy "một khối thịt bí ẩn, co giật", vì vậy vẫn chưa rõ liệu đó có phải là một sinh vật sống hay không.

"Làm thế nào mà nó còn sống được chứ, thưa bệ hạ?" Công chúa Levia hỏi. "Thậm chí nó còn không có nội tạng chứ đừng nói đến xương."

"Thỉnh thoảng, chúng tôi đã cho nó ăn một ít thức ăn" - Pauvina nói.

"Nó trở nên hạnh phúc khi chúng tôi cho nó ăn thịt!" - Jadal nói thêm

Có vẻ như hai người họ đã cho nó ăn.

"Thật sự nó đã ăn đó" - Pauvina nói.

Mặc dù không có miệng hay nội tạng, không có gì ngoài thịt cho đến khi Vandalieu cho nó máu, khối thịt-chan rõ ràng ăn được thức ăn. Nó có khả năng thông qua cơ chế tương tự mà các sinh vật đơn bào hấp thụ thức ăn.

Nó hấp thụ bừa bãi mọi thứ nó tiếp xúc, nên cực kỳ nguy hiểm. Có lẽ tốt nhất là Vandalieu đã tạo ra một màn chắn xung quanh nó để bọn trẻ sẽ không tiếp xúc được.

"Tuy nhiên, nó không chịu ăn đồ sống" - Jigon nói.

"Ngay cả khi chúng ta cho nó ăn một con ếch sống, nó chỉ nhổ nó ra" - Pauvina nói. "Ngay cả khi chúng ta mắng nó và nói với nó rằng nó sẽ không bao giờ trở nên to lớn nếu nó quá kén ăn, nhưng nó còn không thèm lắng nghe."

"Tôi hiểu rồi, có vẻ như nó không ăn thịt sống"  Vandalieu nói.

Nó không có tai hoặc đầu để nghe lời trách mắng, nhưng có thể là nó tương đối an toàn. Có thể nó chỉ đơn giản là không thích ếch, vì vậy Vandalieu quyết định rằng cậu ấy sẽ thử xem liệu nó sẽ ăn chuột sống, cá hay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net