chap44:không còn sau đó nữa, ngươi hoàn toàn kết thúc rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lúc trước

Vandalieu đột nhiên tỉnh dậy.

「... Các linh hồn ồn ào quá」(Vandalieu)

Có chuyện gì xảy ra sao? Borkus và mọi người đã chiến đấu trong dungeon, có vẻ như đã có một lượng lớn linh hồn quái vật đã tràn ra ngoài.

Nhân tiện, Borkus đã trở lại từ dungeon hôm nay, nên có lẽ anh ta đã về chỗ cũ rồi.

Nhưng có chuyện gì vậy nhỉ? Ngay cả khi tôi hỏi các linh hồn, tôi cũng không có ý tưởng gì về vụ này cả.

Nên tỉnh táo thì tốt hơn. Tuy nhiên, tôi cũng không thể cảm nhận được sự hiện diện của cái chết, do đó, có vẻ như là không có một con quái vật cấp cao được xem là thảm họa nào đang tấn công Talosheim cả.

Còn bây giờ, tôi sẽ thư giãn và chờ đợi. Có lẽ là Pauvina vừa mới thức dậy và sẽ đến đây thôi.

「Mẹ thì ... đang ngủ rồi nhỉ」 (Vandalieu)

Có một chiếc hộp nhỏ chứa phần còn lại của Darcia đang nằm ở trên cái bàn cạnh dường, nó khá là yên tĩnh.

Sau đó, trong khi đang suy nghĩ mình nên làm gì và chờ đợi, tôi đột nhiên cảm thấy một dấu hiệu.

「... 【Phát hiện sự sống】」 (Vandalieu)

Cảm nhận ma pháp trong một phạm vi rộng, tôi tìm kiếm những sinh vật sống đang đi vào trong tòa lâu đài. Ai đang đến đây vào lúc này được nhỉ? Bởi vì ma pháp này không phản ứng với undead, nên không biết họ có thể là ai được nhỉ?

Lúc này, trong lâu đài hoàng gia, ngoài nhà tắm ra thì không có ai khác ngoài Vandalieu, Pauvina với Borkus. Hôm nay, Zadiris vẫn đang càn quét dungeon, với cả Basdia đang thăm hỏi Bilde và các bà mẹ khác và đang ở với họ.

Tarea cũng sống trong lâu đài hoàng gia, nhưng cô ấy hiện đang bận công việc hội thảo, nên có vẻ như là cô ấy không thể cùng lúc ở đây và nơi làm việc được. Cô ấy dường như rất thất vọng, cô ấy nói là sẽ đến sau khi công việc lắng xuống.

Bỏ nó qua một bên, rốt cục những người này là ai vậy ta?

「Mình sẽ dùng 【Phát hiện sự sống】 lần nữa vậy ... Họ không đến khán phòng, mà đến đây sao?」 (Vandalieu)

Điều đó có nghĩa là họ đang đến chỗ tôi, nên tôi quyết định đứng dậy.

Tôi sẽ chờ đợi trong khi nghĩ mình giống như là một nhân vật phản diện vậy, tôi tự hỏi mình có nên nói những câu như 「Ya, ta đã mệt mỏi vì chờ đợi rồi」 hay là 「Các ngươi đến trễ thế nhỉ」 không đây.

Trong khi nghĩ như vậy, Vandalieu cảm nhận được sát ý mạnh mẽ đến từ phía bên kia cánh cửa, điều đó có nghĩa là ai đó đến đây với ý định giết chết cậu.

『Ai vậy nhỉ?』(Vandalieu)

Trong khi tự hỏi, cậu ấy lấy mảnh xương của Darcia từ trong chiếc hộp nhỏ trên bàn và đặt nó vào túi trên ngực để giữ nó an toàn.

Tôi đoán rằng nó cũng chưa quá cấp bách, nhưng từ những dấu hiệu cảnh giác, tôi cũng nên phòng hờ.

Tuy nhiên, có kẻ còn sống đang đến với ý định giết tôi ... sớm thôi, sẽ có không biết bao nhiêu kẻ chuyển sinh sẽ đến đây. Còn về động cơ giết tôi, có lẽ là Evbejia và thành viên trong nhóm cướp, hoặc là người từ tấm khiên xứ Mirg, nhưng không thể nào có chuyện đó được.

Chúng sẽ rất khó để có thể vượt qua dãy núi biên giới, và nếu chúng muốn thuê sát thủ thì cũng không có ai sẽ chấp nhận việc này.

Có thể là một con quái vật, nhưng xung quanh Talosheim này không có chủng loài quái vật nào có thể thành thạo trong việc lén lút lẻn vào lâu đài được.

『Uhm, có thể là gián điệp từ tấm khiên xứ Mirg chăng?』 (Vandalieu)

Có khả năng đó là một đội quan sát thủ có tay nghề cao. Với suy nghĩ như vậy, cánh cửa từ từ mở ra và một người phụ nữ lẻn vào phòng.

『Một cô gái? Hơn nữa, cô ấy còn không cố che dấu khuôn mặt mình』 (Vandalieu)

Người đột nhập vào, là một người phụ nữ mà mới nhìn sơ qua thì không thể nào biết được đó là một sát thủ hay quái vật. Cô ấy đang mặc một bộ quần áo dễ di chuyển, và cũng không trang bị giáp hay vũ khí gì cả.

Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp với mái tóc đỏ và làn da trắng, trông như đang độ đôi mươi.

Và rồi, cô ấy không lấy con dao nào ra khỏi túi, hay niệm phép, cô ấy ngẩng mặt lên.

「!?」 (Eleanora)

Và mở mắt ra. Cô ấy có vẻ ngạc nhiên. Cũng không thể đổ lỗi cho cô ấy vì đã ngạc nhiên vì gặp phải chủ nhân của căn phòng khi vừa mới lẻn vào phòng, nhưng nhưng cũng đâu cần phải kinh ngạc đến vậy nhỉ?

Tuy nhiên, cô gái ấy dường như nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi.

『Sức mạnh của đôi mắt thật đáng kinh ngạc』 (Vandilieu)

Mặc dù nghĩ vậy, Vandalieu cũng không từ bỏ việc nhìn vào cô gái đó. Lúc đầu, cô ấy là người xâm nhập trái phép căn phòng, cậu cảm nhận được một chút sát ý từ người phụ nữ đó, và bên cạnh đó, cậu cũng nghĩ rằng cô ấy đang chơi một trò chơi như kiểu 「Ai chớp mắt trước là thua」

Với một cái nhìn trống rỗng, họ cứ nhìn chằm chằm vào nhau. Sau đó, đột nhiên người phụ nữ ấy thả lỏng và mở miệng.

「Cậu là Vandalieu à?」 (Eleanora)

「Vâng, tôi là Vandalieu」 (Vandalieu)

Cô ấy hỏi tên tôi, nên tôi ngoan ngoãn trả lời. Trong khi trả lời, tôi ngày càng không hiểu được người phụ nữ này.

Tuy nhiên, sát khí từ người phụ nữ này ... phản ứng từ 【Cảnh báo tử vong】 đang dần yếu đi ... ?

「Nè, cậu nghĩ gì về tôi?」 (Eleanora)

Sau đó, vì một lý do nào đó mà cô ấy hỏi câu này

「Huh ... Tôi nghĩ cô là một người xinh đẹp」 (Vandalieu)

Tôi cố gắng để không trả lời một câu gây mất lòng. Thực sự thì cô ấy rất xinh đẹp

「Vậy sao, tôi vui lắm. Chúng ta sẽ làm bạn với nhau nhé?」(Eleanora)

Nếu cô ấy muốn vậy thì tôi cũng rất sẵn lòng, có người nói rằng muốn làm bạn với tôi. Nếu đây là một góc phố, có lẽ điều này sẽ ngược lại.

「Vâng ... tôi không phiền đâu, nhưng điều đó ổn chứ?」 (Vandalieu)

Tôi nghi ngờ rằng liệu mình có thể kết bạn được với một cô gái xâm nhập trái phép vào phòng tôi giữa đêm khuya hay không, có chúa mới biết được. Tôi sợ rằng nếu tôi từ chối, cô ấy sẽ nổi giận mất.

「Vậy thì, cậu sẽ tôn vinh vị ác thần Hihiryushukaka mà chúng tôi tôn thờ chứ? Nói rằng ngài ấy là một vị thần tuyệt vời」 (Eleanora)

Vì một lý do nào đó mà cô ấy muốn tôi tôn thờ vị ác thần và cô ấy tôn thờ. Bởi vì người trong thế giới này đều biết đến sự tồn tại của thần linh, trước khi tự giới thiệu, họ đều thể hiện sự tôn trọng với vị thần mà người kia tin tưởng, không lẽ đó là phép lịch sự của xã hội loài người sao?

Nhưng cũng không vấn đề gì. Nếu đó không phải là Rodcorte hay Alda, tôi thậm chí còn không biết ác thần Hihiryushukaka là ai cả, nhưng tôi vẫn tôn vinh hắn ta.

「Ác thần Hihiryushukaka là một vị thần tuyệt vời」 (Vandalieu)

Nhưng mà tôi tự hỏi rốt cục cô gái này là ai vậy?

Có vẻ như cô ấy không định làm tổn thương mẹ tôi, và cũng không cố gắng giết tôi ... không lẽ cô ấy tới truyền giáo.

Có lẽ nào cô ấy là gián điệp từ vương quốc Orbaume sao?

Khi Talosheim bị phá hủy, đại công chúa và khoảng 500 người khác đã chạy trốn đến chỗ Công tước Hartner của vương quốc Orbaume. Rõ ràng là họ đang muốn hồi sinh đất nước của họ vào một ngày nào đó.

Và vương quốc Orbaume cũng đã chấp nhận họ, nên họ cũng mong mỏi được hồi sinh Talosheim.

Nếu đại công chúa kết hôn với một chính trị gia, người đó có thể sẽ trở thành vua trong tương lai, việc biến Talosheim trở thành một nước chư hầu chắc chắn sẽ mang lại lợi ích.

Vì bây giờ không còn tuyến đường nào để gửi quân từ tấm khiên xứ Mirg nữa, nếu có những bức tường thành và chiến binh ngăn chặn quái vật, đất nước này có thể được duy trì, còn có cả bốn dungeon gần đó nữa, rất nhiều mạo hiểm giả cũng sẽ kéo đến.

Để làm điều này, có vẻ như họ đang điều tra tình hình của Talosheim. Vì vậy, khi họ đến thì đã thấy các bức tường và thành phố, ngay cả lâu đài cũng được phục hồi, nhưng cũng có những undead và quái vật sống. Hơn nữa, họ vẫn chưa xác định được danh tính của 『Vua』

Vì vậy nên hiện giờ cô ấy đang điều tra vua của Talosheim, người đang điều hành hiệu quả thành phố này sao?

Cô ấy dự định sẽ thương lượng nếu có thể. Nếu không thương lượng được, thì sẽ gọi những người ở ngoài phòng vào xử lý tôi.

Nhưng tại sao cô ấy lại yêu cầu tôi tôn vinh ác thần, tôi vẫn không thể nào hiểu được.

『Thôi thì cứ tiếp tục. Không đời nào cô ấy lại là gián điệp được, an ninh thì đầy lỗ hổng bởi vì mình chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ăn trộm nào lẻn vào đây』 (Vandalieu)

Không giống như cách di chuyển trên vách đá với 【Biến đổi golem】 của Vandalieu, sẽ rất khó để có thể vượt qua dãy núi với hàng trăm người, đường hầm đến vương quốc Orbaume cũng đã bị chặn rồi. Cậu không mong đợi sẽ có người đến từ bên ngoài trong tình huống này.

Những con quái vật cũng không thể leo lên tường, ngay từ đầu chúng đáng nhẽ đã phải nhận ra dấu hiệu của undead titan và không cố thử làm điều đó.

Do đó, những bức tường rất cao và chắc chắn nhưng lại không có lính gác, và có thể dễ dàng xâm nhập vào thành phố và tòa lâu đài nếu có một số kiến thức nhất định. Cậu vốn không suy nghĩ chút nào về vấn đề an ninh cả.

Trong khi tự nguyền rủa bản thân vì sự bất cẩn của mình, cậu thầm cảm ơn người đối diện mình vì cô ấy có thể nói chuyện nhiều hơn thay vì cố giết cậu giống như những mạo hiểm giả hay lũ cuồng tín ở tấm khiên xứ Mirg từng làm.

Dù sao thì, mình cũng nên hỏi tên cô ấy sớm.

「Cậu đã thuần hóa undead phải không? Sao cậu làm được vậy? Từ khi nào mà cậu lại nhận được sự bảo hộ của nữ thần vậy?」(Eleanora)

Khi tôi cố hỏi, thì lại bị thẩm vấn. Hơn nữa, đó đều là những câu hỏi mà tôi chưa từng nghĩ đến.

『Làm sao để thuần hóa undead ... Mình vốn đâu có làm gì đặc biệt đâu, nó cũng giống như là ra lệnh cho mọi người à?』 (Vandalieu)

Tôi không ném những quả bóng đặc biệt vào những undead đang bị suy yếu, cũng không đánh bại họ và biến họ trở thành bạn bè của mình, tôi chưa bao giờ làm như vậy cả.

Người xương và nhưng người khác thì do tôi tự tạo ra, Zadiris và những ghoul khác cũng như Nuaza và người dân của Talosheim là thì nhờ hiệu ứng từ kỹ năng 【Hấp dẫn tử tính】, Borkus thì là kết quả của cuộc đàm phán.

Tôi không cảm thấy mình đã làm gì quá nhiều.

Có một chức nghiệp gọi là thuần hóa sư trong thế giới này, nên tôi nghĩ rằng nó cũng không quá kỳ lạ. Không lẽ là về số lượng sao? Chắc cô ấy đang nghĩ tôi có bí mật gì đó khi có thể thuần hóa hơn một nghìn người và đang muốn biết về nó.

Vandalieu vốn không biết rằng undead không thể nào được thuần hóa, nên cậu ấy định giải thích với cô ấy như vậy.

『Còn nữa, sự bảo hộ của nữ thần ... À, đó có phải là lời tiên tri của nữ thần mà Nuaza từng nói không nhỉ?』 (Vandalieu)

「Đúng vậy, nhưng ngay cả khi cô hỏi tôi đã làm thế nào thì ... tôi chỉ làm điều đó thôi. Còn về sự bảo hộ ... đó có phải là về lời tiên tri không?」 (Vandalieu)

Khi nghe vậy, cô gái kia có vẻ ngạc nhiên, nhưng dường như cô ấy đã bị thuyết phục. Mặc dù thần linh có tồn tại, nhưng một lời tiên tri thì có vẻ hơi bất thường.

Tôi đã dùng cách hỏi để đáp lại cô ấy, nhưng có vẻ như là cô ấy không cảm thấy phiền.

... Oh? Hình như vừa rồi lại có sát khí.

「Vậy sao ... Vậy thì, cậu có biết về 【Vua kiếm】 Borkus không? Cậu có thể cho tôi biết anh ta đang ở đâu được không?」(Eleanora)

Tôi đã lỡ mất cơ hội hỏi tên cô ấy trong lúc đang suy nghĩ rồi. Lần này lại là về Borkus. Không biết vì sao mà cô ấy lại quan tâm đến Borkus ... cô ấy muốn tìm hiểu sức mạnh của chúng tôi chăng?

「Nếu là về Borkus, anh ta đang ở trong khán phòng」 (Vandalieu)

「Có ... có phải anh ta đã trở thành một undead rồi không?」 (Eleanora)

「Vâng」 (Vandalieu)

Vị trí của Borkus cũng như việc anh ta đã là một undead cũng không phải là thứ cần giữ bí mật, nên tôi đã trả lời cả hai câu hỏi này. Sau đó, cô gái vì một lý do nào đó mà lại đang suy nghĩ.

Sát khí từ cô gái xinh đẹp này lại một lần nữa biến mất, nhưng tôi vẫn cảm nhận được dấu hiệu nguy hiểm từ bên ngoài với 【Cảnh báo tử vong】, nên tôi sẽ gọi Borkus và mọi người để đề phòng. Sử dụng côn trùng undead, tôi lệnh cho nó bay xuống phòng ...

「Thêm nữa ... cậu đã sửa chữa lâu đài hoàng gia và thành phố sao? Đáng nhẽ nó đã bị hư hại đáng kể, nhưng cậu đã yêu cầu các undead sửa chúng sao?」(Eleanora)

Sau đó, tôi lại được hỏi về thành phố và tòa lâu đài. Có lẽ cô ấy đã rất ngạc nhiên khi thấy Talosheim từng trong đống đổ nát đã được sửa chữa lại.

「Không, tôi đã làm golem và sửa chữa chúng」 (Vandalieu)

Việc sửa chữa bằng golem có lẽ không phổ biến lắm. Ngay cả bây giờ, mana của tôi vẫn còn tới cả ngàn, trong một số trường hợp, nó có thể còn khoảng 10.000. Mặc dù về lý thuyết, điều đó sẽ là không thể với một giả kim thuật sư thông thường.

Bởi vì chức nghiệp 【Thợ biến đổi Golem】 chưa từng có trước đây, nên chỉ có người với hơn một trăm triệu mana như tôi mới có thể sử dụng phương pháp như vậy.

Vandalieu không có kiến thức chính xác về golem, khi cậu giải thích như vậy thì cô gái kia đã rất ngạc nhiên khi biết rằng việc đó là nhờ golem.

Sau đó, một người đàn ông đang bị kích động đã mở cửa với đằng đằng sát khí và tiến đến phía sau cô gái.

『Uh, tình hình thay đổi. Giờ thì mình sẽ biến sàn nhà thành golem』 (Vandalieu)

Những người bước vào phòng không che giấu khuôn mặt của họ, mặc dù chúng vẫn chưa rút vũ khí ra, nhưng chúng đã đặt tay lên kiếm, chúng liếc nhìn sang phía này với ánh mắt nguy hiểm. Nhân tiện, tất cả mọi kẻ ở đây đều có đôi mắt màu đỏ.

「Oi, cô định mất bao lâu nữa đây?」 (Sercrent)

Người đàn ông đó đang trở nên ồn ào với mấy lời như là không còn cần thiết nữa, loại bỏ nó đi. Hắn ta không cố che giấu mục địch giết người hay ác ý. Như một thói quen, hắn không thèm để tâm đến tôi mà chỉ về phía cô gái này.

Cuộc chiến cuối cùng cũng bắt đầu rồi.

Mặc dù Vandalieu đã nghĩ vậy, nhưng cô gái này lại tranh luận với người đàn ông kia trong khi vẫn nhìn vào mắt cậu ấy.

「Đứa trẻ này có thể sẽ hữu ích với chúng ta. Nó có thể thuần hóa undead, và chẳng phải sẽ rất hữu ích nếu nghe cách sửa chữa tàn tích bằng cách sử dụng golem nữa sao?」(Eleanora)

Cảm thấy thật dễ chịu khi có người nhận ra giá trị của mình, và cố gắng ngăn chặn người đàn ông đó để cứu mình nữa chứ. Nhưng làm thế nào mà cô ấy nói những lời đó trong khi cứ nhìn vào mắt mình vậy nhỉ?

「... Eleanora, cô có bị ấm đầu không? Nhiệm vụ của chúng ta là giết chết Dhampir này. Nó nên được ưu tiên hàng đầu, tất cả những thứ khác sẽ làm sau khi xong việc này. Dù cho Dhampir này có bí mật gì, hay có những kỹ năng hiếm như thế nào, điều đó cũng không quan trọng」(Sercrent)

Người đàn ông đó đáp lại cô gái này mà không cần nhìn nhau. Cuối cùng thì tôi cũng biết được tên cô gái này, nhưng có một vấn đề đáng lưu tâm hơn thế.

『Ưu tiên hàng đầu là giết Dhampir sao? Hắn là một tín đồ của thần Alda sao? Hắn không phải là người từ vương quốc Orbaume à? Vậy ác thần chỉ là lời nói dối thôi à?』 (Vandalieu)

Những dự đoán của tôi đến lúc nay đều đã sai. Nhưng tại sao người đàn ông này lại nói những điều đó trước mặt tôi một cách bình tĩnh như vậy chứ? Hắn tin tưởng vào khả năng của chính mình, hay chỉ đơn giản là hắn đánh giá thấp tôi vậy?

Dù là kiểu gì thì tôi vẫn thấy khó chịu.

「Eleanora, cô hãy làm đi. Nếu không thì ta sẽ báo cáo với Birkyne-sama rằng cô từ chối giết chết Dhampir đó」(Sercrent)

「Tch! Tên khốn... 」(Eleanora)

Và sau yêu cầu đó, Eleanora đã bị đe dọa phải giết chết tôi. Có vẻ như tên Birkyne này rất đáng sợ.

Tuy nhiên, Eleanora cũng không rời mắt khỏi tôi trong khi yêu cầu. Cô ấy không đau mắt sao? Nhưng tôi thì lại bị đau mắt một chút đó.

Khi nghĩ vậy, Vandalieu quyết định cách đối phó với chúng.

Tôi sẽ cố bắt sống chúng.

Sau khi giết chúng thì tôi vẫn có thể nghe thông tin từ linh hồn của chúng. Nhưng nếu chúng được vương quốc Orbaume cử đi, tôi có thể sử dụng chúng sau này nếu bắt sống chúng.

Và như vậy, Eleanora đã có ý định giết Vandalieu ba lần. Nhưng hình như cô ấy không định giết cậu như yêu cầu của Birkyne.

「Cậu có thể đến đây không?」 (Eleanora)

Dường như cô ấy đã quyết định rồi. Cô ấy muốn tôi đến gần cô ấy.

『Không còn cách nào khác. Đến gần cô ấy, vào lúc cô ấy cố giết tôi ... 』 (Vandalieu)

Tôi tiến gần hơn trong khi suy nghĩ như vậy. Nhưng dù tôi đã tiến vào phạm vi mà Eleanora có thể đá tôi, nhưng cô ấy lại không di chuyển. Sát ý của cô ấy nhanh chóng biến mất.

Thế rồi, tôi tiếp cận đến phạm vi mà cô ấy có thể vươn tay tới, cô ấy vẫn không di chuyển. Tôi không thể cảm nhận được chút sát ý nào.

Không có phản ứng nào ngay cả khi 【Cảnh báo tử vong】 luôn được sử dụng.

Dường như cô ấy không định giết Vandaleu, hoặc là không thể giết được. Với điều này, cô ấy đã không còn là kẻ thù.

Nhưng phản ứng từ người đàn ông phía sau cô cũng khá đáng chú ý. Sát ý của hắn ngày càng lớn hơn, trái ngược với sát ý của Eleanora đã biến mất.

Hơn nữa, nó không chỉ hướng đến Vandalieu mà còn cả Eleanora nữa.

『Là lục đục nội bộ à? Mà dù sao thì cô ấy cũng không đủ bị nguy hiểm đến mức đột ngột bị giết ... Ah, không ổn rồi』 (Vandalieu)

Khi Vandalieu tiếp cận Eleanora, cô ấy nâng đầu cậu lên bằng cả hai tay, nhưng những người đàn ông bắt đầu hành động.

「Khốn khiếp, làm đi! Loại bỏ cả Eleanora và Dhampir đó luôn! Cũng giống như cách mà bọn mày đã làm với thứ rác rưởi Valen đó」(Sercrent)

Một tên đàn ông hét lên với đôi mắt đẫm máu, những người đàn ông tuốt kiếm và cố gắng giết chết Vandalieu cùng với Eleanora.

【Cảnh báo tử vong】 cảm nhận được một động thái lớn ngoài mong đợi từ những phản ứng đó, và nó đã bị trì hoãn trong một khoảnh khắc/

Sử dụng 【Telekinetic】, Vandalieu bay ngược lại cùng với Eleanora. Cái giường kêu lên, máu bắn ra từ vết thương của cô.

Tuy nhiên, vết thương dù có chạm đến phổi cũng không gây nguy hiểm cho cô ấy. Điều đó cũng phải thôi, cả cô ấy và những người đàn ông kia đều là vampire mà.

Vả lại, Vandalieu cuối cùng cũng nhận ra là mình đang trong vòng tay của Eleanora, và đang nhìn những người đàn ông kia. Cậu ấy đang khóc vì một lý do gì đó, nhưng điều đó không còn quan trọng nữa.

「Vừa rồi, ngươi nói gì cơ?」 (Vandalieu)

Thứ rác rưởi Valen. Hắn nói rằng người chồng của Darcia, người cha của Vandalieu đã bị giết trước khi cậu ấy kịp chào đời, là thứ rác rưởi. Bọn chúng.

/*********************************************************/

「Hiệu ứng từ đôi mắt quỷ mê hoặc đã đã bị ngắt! Giết nó đi trước khi nó gọi undead tới!」(Sercrent)

Sercrent rút thanh kiếm ra, đồng thời ra lệnh cho các thuộc hạ của mình, những kẻ đang cảm thấy bị một áp lực đè lên và hành động một cách chậm chạp. Bất kể Vandalieu có nói gì đi nữa, hắn ta cũng sẽ không nghe.

Nếu Eleanora tự chữa lành vết thương và chiến đấu, hắn sẽ không phải là đối thủ của cô. Nếu Vandalieu gọi undead tới, hắn cũng sẽ bị đè bẹp bởi số lượng.

Và nếu cả hai điều đó kết hợp với nhau thì sẽ cực kỳ tồi tệ.

Ngay bây giờ, hắn phải giết hết tất cả!

Lũ thuộc hạ vampire cũng vậy, chúng định giết cả hai với thanh kiếm và móng vuốt của chúng.

「Thả」 (Vandalieu)

Tuy nhiên, lúc này sàn nhà đã biến mất. Tầng này đã được Vandalieu sử dụng 【Biến đổi golem】 để biến nó thành một golem, và ngay lập tức khiến nó trở thành một cạm bẫy.

「Một cái bẫy sao!?」 (Vampire)

「Không thể nào!」 (Vampire)

Cả vampire và chiếc giường đều rơi xuống mô cách bất lực. Chỉ có sàn nhà chỗ cái bàn phụ canh giường là vẫn không thay đổi hình dạng, nhưng chúng thậm chí còn không nhận thấy điều đó và vội vàng lao tới chỗ của Eleanora và Vandalieu.

「Đ,đây là ... ?」 (Eleanora)

Chiếc giường rơi xuống một cách từ từ so với cái trọng lực của nó, khiến cho Eleanora bị sốc. Có quá nhiều điều xảy ra trong một khoảng khắc khiến cô ấy không kịp xử lý hết thông tin.

Cô ấy chớp mắt, dường như quên đi mất vết thương trên lưng mình, khi nghĩ rằng cô ấy rất dễ thương khi có biểu hiện như vậy, Vandalieu cũng cảm thấy bớt căng thẳng hơn.

Cậu ấy ước có thể nói những lời tốt đẹp với cô ấy ở đây, nhưng giờ có một kẻ mà cậu cần phải bận tâm hơn là cô ấy.

「Xin hãy đợi thêm chút nữa nhé」 (Vandalieu)

Eleanora là một người tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net