chap45:có vẻ như tôi là số một và duy nhất của cô ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: "Bởi vì trước đây lời nói của undead, các linh hồn và những suy nghĩ của nhân vật đều được để bên trong dấu 『』 nên sẽ rất khó phân biệt, nên tôi nghĩ mình sẽ thể hiện những suy nghĩ của nhân vật bên trong dấu ()"

=====================================================

Sau khi nghiền nát linh hồn của Sercrent, và cho những con zombie khủng long ăn thịt của hắn và biến nó thành kinh nghiệm, Vandalieu đưa Eleanora đến phòng ăn.

Chủ yếu là cậu ấy muốn tập hợp mọi người lại, để có thể nghe mọi việc từ Eleanora.

「Tôi thực lòng rất xin lỗi!」 (Tarea)

Người đang quỳ xuống với tư thế dogeza và đang xin lỗi không phải là Eleanora, mà đó lại là Tarea.

「Tôi đã bị mê hoặc một cách dễ dàng, tôi đã nói ra bí mật của Van-sama và bất cẩn đi ngủ! Tôi sẽ làm bất cứ thứ gì để có thể sửa chữa lỗi lầm này ... 」 (Tarea)

「Không không, xin đừng bận tâm」 (Vandalieu)

Vandalieu đã rất hoảng hốt khi được nghe về Tarea từ Eleanora, thật không tốt chút nào nếu bất cẩn ngủ trên sàn nhà bằng đá vào lúc nửa đêm trong mùa đông thế này. Bởi vì cậu ấy đã không nghĩ gì nhiều hơn, nên cậu nghĩ rằng cũng không cần phải xin lỗi đến như vậy.

「Tarea à, cô cũng đâu còn sự lựa chọn nào khác. Ngay cả khi cấp độ kỹ năng 【Kháng trạng thái bất thường】 và 【Kháng ma pháp】 cao, thì cũng chưa chắc đã chống lại được đôi mắt ma pháp đó mà」 (Zadiris)

「Ngoài ra, dù cô có xin lỗi bao nhiêu đi nữa, thì Van vẫn gặp phải rắc rối thôi」 (Basdia)

「Uh, cảm ơn mọi người rất nhiều. Nhưng mà ... tại sao chuyện này lại có thể xảy ra được chứ?」 (Tarea)

Tarea hỏi Vandalieu đang ngồi ngay bên cạnh. Hai người này đang ngồi cạnh nhau trong một chiếc ghế lớn chỉ dành cho một người ngồi, nhưng đó là đối với người titan. Không chỉ nghe được hơi thở của nhau, mà cơ thể họ còn tiếp xúc với nhau.

「Tôi nghe nói rằng cô cảm thấy đau khổ và xa cách với tôi, vậy nên tôi cố gắng để không tạo ra khoảng cách.」 (Vandalieu)

「A,ai đã nói vậy chứ!?」 (Tarea)

「Eleanora」 (Vandalieu)

「Waaaah! Thật là một người phụ nữ không biết giữ bí mật gì cả mà!」 (Tarea)

「Tarea, Tarea, giọng điệu của cô đang trở nên khó chịu đó. Và đừng có vặn vẹo nữa, khủy tay của cô đụng trúng cậu bé bây giờ.」 (Zadiris)

Khi Tarea đang ôm đầu và vặn vẹo người khi nhận ra rằng Vandalieu đã được nghe những lời nói trước khi bất tỉnh của cô ấy, khủy tay của cô ấy đã va trúng đầu của Vandalieu.

「Vậy tại sao người phụ nữ này lại ở đây?」 (Tarea)

Sau khi nhanh chóng phục hồi, Tarea nhìn chằm chằm vào Eleanora. Cô ấy không nhìn thẳng vào mắt Eleanora mà nhìn xuống cổ, dường như cô ấy cảnh giác với 『Quỷ nhãn mê hoặc』

Lườm Eleanora, người đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế. Tuy nhiên, cô ấy lại không bị trói tay chân hay bịt mắt. Nếu muốn, cô ấy có thể bay đi và trốn mất.

「Tất nhiên, tôi ở đây để nói với Vandalieu-sama mọi thứ mà tôi biết」 (Eleanora)

Vì một lý do nào đó mà Eleanora lại gọi Vandalieu với hậu tố sama, và hành động như thể là thuộc hạ của cậu ấy.

(Sau những việc đó thì thật khó mà ngăn cô ấy lại được) (Vandalieu)

Cô ấy đã tôn vinh nữ thần Vida dù Vandalieu nói rằng việc đó không cần thiết, và sau đó, cô ấy còn hôn tay và thề nguyện trung thành với cậu. Nếu cậu không dừng cô ấy lại thì có khi cô ấy còn hôn lên chân cậu nữa ấy chứ.

Hơn nữa, Eleanora nói chuyện một cách khá là căng thẳng, nên cậu ấy đã yêu cầu cô nói chuyện một cách thoải mái hơn. Cô ấy đã nói rằng 「Sao tôi dám làm một điều khủng khiếp như vậy」, cậu đã phải giơ một ngón tay lên và nói rằng 「Đó là mệnh lệnh」

Không hiểu sao mà lúc đó cậu không thể hiểu được cô ấy đang sợ hãi hay vui vẻ với vẻ mặt đó nữa.

『Ano, chúng ta sẽ nói chuyện sau khi lắng nghe những gì mà Eleanora nói được không? Sau khi tôi thức dậy thì đã có rất nhiều thứ đã xảy ra, tôi không biết đã xảy ra những chuyện gì nữa』 (Darcia)

『Đây là những gì mà Darcia-sama đã nói, sao chúng ta không làm như vậy đi?』 (Sam)

Sam đã liều lĩnh đánh xe của mình vào phòng ăn của lâu đài hoàng gia và chuyển lại lời của Darcia, sau đó Eleanora đã giải thích lý do mà cô ấy và những kẻ khác đã đến đây, cô ấy đã nói cho Darcia và Vandalieu biết về những vampire đi theo 【Ác thần hoan hỉ】 Hihiryushukaka.

Tình cờ, lý do mà Eleanora, Sercrent và lũ thuộc hạ của hắn đến bây giờ vẫn không bị linh hồn của những người mà chúng đã giết theo ám, là bởi vì chúng đã đổ nước thánh lên khắp cơ thể họ. Đó là cách để đối phó với 【Tinh linh sư】, Dường như chúng đã phải chịu đựng những vết bỏng toàn thân để ngăn chặn bất kỳ linh hồn nao có thể thông báo cho Vandalieu về nơi ở của chúng.

Đó là một phương pháp rất hiệu quả để chống lại Vandalieu, một biện pháp triệt để.

「Chuyện này lớn hơn mình nghĩ」 (Vandalieu)

Sau khi nghe chuyện này, Vandalieu thở dài. Lũ vampire đã giết cha của cậu, Valen, chưa bao giờ liên quan trực tiếp đến cậu kể từ khi cậu ấy lấy lại ký ức của mình cho đến giờ, và cậu ấy cũng không bao giờ có thể biết thêm gì về chúng nên cậu cũng không thực sự có cảm xúc mạnh mẽ với chúng.

Chắc chắn chúng đã đứng sau hành động của linh mục cấp cao Gordan và Hentz, với một sự hiện diện mơ hồ.

Bên cạnh đó, để chế Amid tôn thờ thần Alda, vị thần của luật pháp, và là kẻ thù tự nhiên của chúng, nên cậu không bao giờ nghĩ rằng chúng lại là kẻ giật dây đằn sau một nước chư hầu của chúng như là tấm khiên xứ Mirg.

Nếu chúng ủng hộ việc xem loài vampire là kẻ ác, thì ít nhất chúng cũng nên ngăn chặn việc vampire kiểm soát chúng chứ.

「Mà tấm khiên xứ Mirg và đế quốc Amid ngay từ đầu đã là kẻ thù của mình rồi」 (Vandalieu)

『Đời không như là tiểu thuyết』 (Sam)

Thậm chí việc này còn khiến Sam, một cựu công dân của tấm khiên xứ Mirg cảm thấy sốc.

Tất cả những vampire quý tộc và vampire thuộc hạ đều phục vụ cho những vampire thuần huyết Birkyne, Ternecia và Gubamon. Và ngay cả nguyên soái Thomas Palpapek cũng vậy.

Ngay cả khi tiêu diệt được một kẻ thù, những kẻ thù của cậu vẫn sẽ tiếp tục tăng lên và bùng nổ về số lượng

『Hơn nữa, các ngươi cũng đã tham gia vào cuộc chiến hai trăm năm trước sao? Ta tự hỏi điều gì đã xúi giục các ngươi làm việc đó!?』 (Borkus)

Bên cạnh đó, những kẻ tôn thờ 【Ác thần hoan hỉ】 rất ác độc. Chúng cũng đã đứng sau trận chiến mà tấm khiên xứ Mirg đã phá hủy Talosheim.

Không có gì đáng ngạc nhiên khi mà Borkus giận run người đến như vậy.

「T, tôi không được sinh ra vào lúc đó, nên tôi cũng không biết chi tiết! Nhưng mà tôi nghe nói rằng Gubamon đã sử dụng chiến tranh và để các thuộc hạ thu thập xác chết của những anh hùng ở Talosheim」 (Eleanora)

Có lẽ vì sợ Borkus nên Eleanora đã vội vàng nói như vậy.

Theo như giáo lý của 【Ác thần hoan hỉ】 Hihiryushukaka, trong thế giới này chỉ có những kẻ đùa giỡn với mạng sống của nguời khác và những người bị đùa giỡn mạng sống. Bằng cách đùa giỡn với sinh mạng của kẻ khác, chúng sẽ trở thành những sinh vật vượt trội hơn.

Với sự bảo hộ của một ác thần như vậy, rõ ràng là chúng sẽ có thể chế ngự undead mà người thường sẽ không thể nào chế ngự được ... hoặc ít nhất là tạo ra được undead và biến chúng thành thuộc hạ.

Và một trong ba vampire được ác thần bảo hộ, có vẻ như vampire thuần huyết Gubamon có sở thích thu thập những undead của những người được xem là anh hùng.

Do đó, có vẻ như hắn ta đã yêu cầu thuộc hạ của mình gây ra chiến tranh và khiến cho những anh hùng titan mất mạng, và thu thập xác chết của họ.

Dường như trong trận chiến hai trắm năm trước, hắn cũng đã gửi thuộc hạ của mình tham gia vào.

『Ra là vậy, vậy nên mới không thể tìm ra xác của Jeena hay Zandia-jouchan. Nhưng mà, sao chúng lại không mang xác ta đi luôn?』 (Borkus)

「Có lẽ là vì cơ thể của anh đã bị hư hại nhiều quá chăng? Mất đi cánh tay thuận và thanh kiếm ma pháp cũng đã bị vỡ rồi, tôi nghĩ là chúng xem anh như không thể chiến đấu được nữa ngay cả khi đã trở thành undead」 (Nuaza)

『Nuaza, ý anh là tôi không thể chiến đấu sao?』 (Borkus)

「Ý tôi không phải vậy! Tôi chỉ nói rằng có thể lũ vampire nghĩ như vậy thôi!」 (Nuaza)

「Đây là những gì tôi nghe lỏm được ... vì cơ thể của anh đã bị hư hại quá nặng nề nên chúng đã ưu tiên mang những cái xác khác đi trước, và rồi Mikhail đã trở lại trước khi cơ thể của anh được mang đi」 (Eleanora)

Và trùng hợp là Mikhail và lũ vampire đã chạm trán nhau. Có khả năng những vampire đó đã nghĩ rằng nếu chúng giết chết Mikhail, kẻ với đầy vết thương trên khắp cơ thể và mất đi cây thương báu, và thay đổi xác chết thì chúng sẽ nhận được thêm phần thưởng từ Gubamon.

Tuy nhiên, là một mạo hiểm giả hạng S, Mikhail dù đã mất đi cây thương là nguồn gốc cho danh hiệu của mình vẫn có thể thành công trong việc đẩy lùi được lũ Vampire. Tuy nhiên, do sử dụng quá nhiều sức lực, và việc điều trị vết thương đã bị trì hoãn, hắn đã bị chết.

『Không ngờ lại có những chuyện như vậy xảy ra bên cạnh tôi sau khi tôi chết. Vậy là hắn đã đóng băng chỗ đó để bọn vampire không thể vào được bên trong』 (Borkus)

Không phải là do con rồng golem được nữ thần tạo ra, mà là do lũ vampire đến và thu thập những xác chết. Thật là một câu chuyện đáng ngờ.

「Nhưng mà như vậy thì ngay cả khi chúng ta đánh bại được con rồng golem, cũng không thể lấy xác của họ được」 (Vandalieu)

『Được rồi, Boss. Chúng ta sẽ cướp lại từ chúng, giành lại những người phụ nữ từ tay vampire Gubamon đó! Một người đàn ông trưởng thành là khi anh ta đánh cắp một người phụ nữ khác!』 (Borkus)

「Ah, nhưng còn Eleanora-san? Liệu điều này có nghĩa là tôi đã đánh cắp cô ấy từ tay vampire có tên là Birkyne không?」 (Vandalieu)

『Cô ta thì không tính!』 (Borkus)

「Eh, ... mà đó cũng là những kẻ mà tôi sẽ tiêu diệt trong tương lai, vậy thì đợi mười năm nữa đi.」 (Vandalieu)

Tôi ghét những thể loại tình yêu cướp bóc. Ngay cả khi tôi đã làm nó được thực hiện. Không, tôi nghi ngờ liệu mình có bao gồm thể loại đó ngay từ đâu không nữa. (Hình như đây là đoạn tác giả đang nghĩ)

Tuy nhiên, cuối cùng thì cậu cũng sẽ giết chết những vampire theo phe 【Ác thần hoan hỉ】, để Vandalieu có thể sống một cuộc sống hạnh phúc, bọn chúng là những kẻ cần phải bị tiêu diệt hơn cả linh mục cấp cao Gordan hay Hentz.

Vì chúng là vampire, chúng không có tuổi thọ. Nếu để chúng sống, chúng sẽ luôn âm hưu hại cậu ấy cho đến khi cậu ấy chết.

Bởi vậy, cậu thấy không có lý gì mà chúng không lấy xác chết của Jeena và Zandia và biến họ thành undead, hiển nhiên là khi họ đã thành undead thì chúng sẽ đánh cắp họ, nhưng ...

「Ngoài ra, sao anh cứ cố đưa tôi lên ngai vàng thế chứ?」 (Vandalieu)

Vì lý do nào đó mà Borkus đang gán ghép Vandalieu với nhị công chúa Zandia, người có khả năng kế nhiệm cao thứ hai trong hoàng tộc, và anh ta đang cố đưa Vandalieu lên ngai vàng của Talosheim.

『Sao cơ, cậu đã là vua rồi mà? Đừng có lo』 (Borkus)

「Cháu mà từ bỏ là tệ lắm đó」 (Zadiris)

『Nếu vậy thì sao cậu không xem nó như là một bài luyện tập để trở thành quý tộc nhỉ?』 (Sam)

『Bocchan, đừng có lo. Cậu không cần phải biết kiến thức về luật và thuế đâu, cậu đâu có đánh thuế ai đâu mà nhỉ?』 (Saria)

『Ngay từ đầu thì Talosheim đã không giống với một quốc gia thực sự rồi, vậy thì hãy xem như là cậu đang giả vờ làm vua đi』 (Rita)

「Em cũng có thể nhận được một danh hiệu mới và có thể cường hóa cho Borkus và mọi người nhiều hơn nữa đó」 (Basdia)

Hơn nữa, rắc rối nhất là tất cả mọi người trừ Vandalieu đều đồng ý với việc này.

『Thế này nhé, mọi người, chắc Vandalieu cũng không muốn chống đối lại việc này đâu. Thằng bé chỉ đang kiềm chế vì nghĩ rằng đại công chúa sama và những hậu duệ của người đang ở vương quốc Orbaume thôi』 (Darcia)

Darcia đã nói thay cho suy nghĩ của Vandalieu.

Cũng giống như khi đêm qua cậu đã hiểu lầm Eleanora là gián điệp từ quốc gia Orbaume, cậu nghĩ rằng có thể là đại công chúa đã trốn đến vương quốc Orbaume và những hậu duệ của cô sẽ tuyên bố lên ngôi và cố gắng phục hưng quốc gia của họ.

Từ cuộc chiến hai trăm năm trước, với tuổi thọ loài titan rơi vào khoảng ba trăm năm, có khả năng là cô ấy vẫn còn sống.

Nếu việc đó xảy ra, sẽ rất phiền hà nếu cậu ấy lên ngôi ở Talosheim này.

「Nếu là công chúa Levia và hậu duệ của người thì không biết ngài ấy có tôn vinh người đã hồi sinh Talosheim và vui vẻ từ bỏ ngai vàng không nhỉ? Xét cho cùng thì chính Miko là người đã phục hồi lâu đài hoàng gia, các bức tường và cảnh quan thành phố Talosheim trở lại vẻ huy hoàng xưa kia của nó mà」 (Nuaza)

Đúng như Nuaza đã nói, có thể nói rằng Vandalieu đã có những thành tựu xứng đáng. Dù cho việc loại bỏ cây và quái vật đều được những undead titan và ghoul thực hiện, nhưng nhờ có kỹ năng 【Biến đổi golem】 mà những tòa nhà trong thành phố mới được sửa chữa

Ngay cả khi đại công chúa có trở về Talosheim, nếu không có Vandalieu, thì cũng phải mất đến hàng thập kỷ cùng một lực lượng lao động khổng lồ và rất nhiều tiền bạc để có thể trang trải cho việc đó. Nhưng vì thành phố đã được xây dựng lại nên việc đó không còn cần thiết nữa.

「Nhưng tôi không nghĩ rằng họ sẽ từ bỏ ngai vàng đâu. Hơn nữa, dù đại công chúa có tốt như thể nào đi nữa thì cũng sẽ có nhiều người từ vương quốc Orbaume kỳ vọng vào cô ấy」 (Vandalieu)

Thậm chí là có khả năng sát thủ sẽ được phái đến. Tệ nhất là có khi một nhóm chinh phạt gồm những mạo hiểm giả cao cấp sẽ được gửi đi.

Bây giờ ở Talosheim này, ngoại trừ Vandalieu là Dhampir ra thì không có ai được công nhận là con người ở vương quốc Orbaume cả. Việc loại bỏ những người ở đây và chiếm lấy thành phố như thế này sẽ không có bất kỳ vấn đề nào theo luật cả.

「Vì vậy, tôi không thể thiếu kiên nhẫn chừng nào mà tôi còn chưa biết hành động của vương quốc ra sao cả. Mà dù sao thì tôi cũng nên nghĩ về nó. Từ giờ trở đi, không chỉ có quái vật mà chúng ta còn phải suy nghĩ về việc phòng chống con người nữa」 (Vandalieu)

Vì vậy, khi chưa biết tình hình nội bộ thế nào. Vandalieu không có ý định từ bỏ Talosheim. Đây là nơi mà cậu ấy đã rất khó khăn mới đạt được, nơi mà mọi người chung sống với nhau. Không đời nào mà cậu ấy lại từ bỏ nó một cách dễ dàng.

Ngoài ra còn có một cỗ máy ma pháp có thể hồi sinh cho Darcia trong tầng hầm. Ngay cả khi đó là vương quốc Orbaume, cậu ấy cũng sẵn sàng trở thành kẻ thù với họ nếu họ muốn cướp nó đi từ tay cậu.

「Vì vậy, chúng ta sẽ thảo luận về các biện pháp đối phó khác nhau càng sớm càng tốt」 (Vandalieu)

「Van-sama, xin ngài hãy quyết định chúng ta nên làm gì với người phụ nữ này trước đã!」 (Tarea)

Chặn lời Vandalieu, Tarea chỉ tay vào Eleanora. Có vẻ như cô ấy cảm thấy bị sỉ nhục khi bị lừa bởi 『Quỷ nhãn mê hoặc』 của Eleanora.

Tuy nhiên, Eleanora nhìn về phía Tarea mà không nhíu mày, và cô ấy cúi đầu xuống.

「Tôi rất xin lỗi về vụ việc đêm qua」 (Eleanora)

「Eh!? Cô ngoan ngoãn xin lỗi tôi vậy sao!?」 (Tarea)

「Tất nhiên rồi. Đó là lỗi của tôi. Tôi không muốn trở thành kẻ thù của Vandalieu-sama. Việc đó đáng sợ hơn bất kỳ thứ gì, dù có phải vứt đi niềm tự hào của một vampire quý tộc, thì tôi cũng không muốn việc đó xảy ra. Đó là những gì tôi nghĩ」 (Eleanora)

Tarea cảm thấy ngạc nhiên trước rồi xin lỗi của Eleanora, cô ấy đã giải thích một cách thẳng thắn lý do mà cô ấy nhận lỗi như vậy.

Sau khi phá hủy linh hồn của Sercrent, Vandalieu đã nghe những cuộc nói chuyện ngắn từ Eleanora và những linh hồn của bọn thuộc hạ vampire.

Và sau đó, Vandalieu đã phá vỡ tất cả các linh hồn của bọn thuộc hạ vampire để tiêu diệt chúng.

Không phải vì chúng muốn giết cậu. Đó là bởi vì chúng đã trực tiếp giết chết cha cậu, Valen, và còn định giết chết Tarea.

Và lý do mà Eleanora vẫn còn nguyên vẹn và không bị tổn thương gì, là vì Vandalieu đã xem cô ấy không phải là kẻ thù của cậu.

Cô ấy không liên quan gì đến cái chết của Valen, lúc đầu cô ấy đến đây để giết cậu, nhưng cô ấy đã mất đi ý chí trước khi làm điều đó, và cô ấy còn ngăn lũ thuộc hạ vampire giết chết Tarea. Với ba điểm đó, Vandalieu đã xác nhận Eleanora không phải là kẻ thù của cậu.

「Ano, tại sao lúc đó cô lại nói những lời như vậy với tôi thế? Về sự bảo hộ của thần, đó chỉ là một sự hiểu lầm」 (Vandalieu)

Và thế là Eleanora trả lời lại Vandalieu rằng 「Không, bằng cách nào đó mà ngài có một sức mạnh còn khủng khiếp hơn cả thần」

「Để có thể tiêu diệt linh hồn, thì chỉ có thể là vua quỷ trong truyền thuyết. Chưa kể đến chủ nhân của tôi, ngay đến 【Ác thần hoan hỉ】 cũng không thể làm được một việc như vậy」 (Eleanora)

『Tôi cũng từng nghe được một câu chuyện cổ tích như vậy khi còn là một đứa trẻ ... Nên tôi đã rất ngạc nhiên khi cậu có thể phá vỡ được linh hồn như vậy, Boss. Lúc đó tôi đã vô thức cứng đơ người. Tôi nghĩ rằng tôi đã trở thành một xác chết cứng đơ mất rồi』 (Borkus)

Bỏ trò đùa của Borkus sang một bên ...

Ở Lambda này, không một sự tồn tại nào có thể phá hủy linh hồn. Bởi vì, vòng luân hồi không phải là một quyền năng của bất kỳ vị thần nào trong Lambda này, mà đó là quyền năng của Rodcorte.

Ông ta là vị thần quản lý vòng luân hồi của nhiều thế giới bao gồm Trái Đất, Khởi Nguyên, Lambda. Do đó, trong mỗi thế giới các linh hồn không thể bị phá hủy một cách tùy tiện được.

Cho nên, dù là thần hay ác thần có mạnh đến đâu, cũng không thể phá hủy các linh hồn được. Bất kể người đó có bị tra tấn khủng khiếp đến thế nào, dù cho họ chết ra sao, ngay cả sau khi chết, linh hồn của họ bị ràng buộc trong thế giới này hàng trăm hay hàng ngàn năm, cuối cùng thì họ cũng sẽ quay trở về với Rodcorte. Và sau đó, họ sẽ được tái sinh dưới một dạng sống mới.

Người dân trong thế giới Lambda này, bao gồm cả Eleanora, đều không biết đến sự tồn tại của Rodcorte. Nhưng mọi người đều tin vào vòng luân hồi.

Kể từ khi vòng luân hồi được đảm bảo, mọi người đều có hy vọng sau khi chết. Một ngày nào đó, họ sẽ được tái sinh và có một cuộc sống mới.

Miễn là linh hồn không gặp phải vấn đề gì, sau khi chết, họ có thể được các vị thần chào đón đi theo họ. Một số anh hùng hoặc các vĩ nhân đến bây giờ đã được chọn như vậy và trở thành những vị thần hoặc tín đồ cấp dưới của những vị thần, và những hành động của họ cũng được ca ngợi ngay cả sau khi họ đã chết.

Và nếu một linh hồn được toàn vẹn sau khi chết, họ hy vọng rằng thần linh sẽ hồi sinh cho họ.

Điều phủ nhận tất cả những mong muốn và hy vọng đó chính là sự phá hủy linh hồn.

Cho đến giờ, chỉ có quỷ vương huyền thoại mới có thể làm được điều này, và bởi vì có sức mạnh tiêu diệt linh hồn này mà các vị thần đều sợ hãi quỷ vương và rất nhiều ác thần và quái vật theo chân hắn ta.

「Do đó, hiện giờ ngài là người có sức mạnh khủng khiếp nhất trên thế giới này. So với ngài, cả Birkyne hay Hihiryushukaka đều không thể sánh bằng. Do đó, tôi không muốn làm kẻ thù của ngài」 (Eleanora)

Eleanora trong quá khứ và ngay cả hiện tại đều là nô lệ của sự sợ hãi.

Cha mẹ cô ấy đã cai trị cô ấy thông qua nỗi sợ hãi và bán cô ấy đi như một nô lệ, và tên buôn nô lệ đã mua cô ấy không thấy có chút giá trị nào trong một cơ thể mong manh và làn da sẫm màu như vậy, và không thèm quan tâm đến những thương tích trên cơ thể cô ấy, hắn xem cô như một món đồ hết hạn cần được khai thác tối đa.

Và cô ấy đã được Birkyne mua lại khi hắn vô tình thấy được bản chất của cô, và từ đó cô bị cai trị với một sự sợ hãi còn lớn hơn nữa. Tuy nhiên, không giống như trước đây, Birkyne sẽ ưu ái cô ấy miễn là cô đưa ra được những kết quả tốt.

Nếu đưa ra được những kết quả tốt hơn so với những đứa trẻ khác, cô sẽ được khen ngợi thay vì phải nhận những nắm đấm cứng rắn.

Miễn là tuân theo mệnh lệnh, cô ấy sẽ nhận được những bộ quần áo mềm mại, xinh xắn thay vì những vòng dây lạnh lẽo quanh cổ.

Nếu cô ấy chịu thực hiện những công việc bẩn thỉu, khủng khiếp, cô ấy sẽ có thể được ăn những thức ăn xa hoa thay vì chỉ có súp với rau vụn thối.

Nếu cô ấy vẫy đuôi với chủ nhân mình, cô ấy sẽ dược trang trí bằng những món trang sức đẹp thay vì những vết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net