Ngoại truyện 24:Trỗi dậy ở phía tây và thiết lập ở phía đông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Kiri

Edit: Zen

***

Trans eng - TLN: Một số cá nhân tái sinh đã được sửa lại tên của họ, trong bối cảnh manga Death Mage phát hành đã làm rõ một số tên. Konoe Kyuuji bây giờ là Konoe Miyaji, Rikudou Akira bây giờ là Rikudou Hajiri và Akaki Akiko bây giờ là Akaki Shouko.

***

Một người đàn ông đẹp trai với chiếc mũi đẹp đẽ khuỵu gối với vẻ mặt lo lắng.

Trước mặt anh ta là một bức tượng, đã được một người thợ thủ công phục hồi gấp rút, mô tả Vida -nữ thần của sinh mệnh và tình yêu, cũng như tổng giám mục của nhà thờ Vida, người được phái đến từ vương quốc Orbaume, đang nở một nụ cười.

Và một số quý tộc và hiệp sĩ đang dõi theo họ, đảm bảo không bỏ lỡ thời điểm lịch sử này.

"Tôi, Rudel Sauron, xin thề sẽ tham gia cùng mười hai nhà cai trị và sử dụng thanh kiếm của tôi vì lợi ích của nhân dân" - người đàn ông nói.

Tổng giám mục gật đầu và nhận vương miện từ một linh mục gần đó. "Tôi xin thừa nhận ngài là Công tước Sauron. Cầu mong sự phù hộ của nữ thần sẽ đến với ngài" -ông ta nói với một giọng trang nghiêm.

Và Rudel đã nhận được vương miện... biểu tượng chỉ có thể được đeo bởi một trong mười hai công tước có quyền cai trị. Anh ta đứng dậy, và các quý tộc reo lên.

"Công tước Rudel Sauron muôn năm! Công quốc Sauron muôn năm!"

"Xin chúc mừng ngài, Công tước Rudel!"

Một số đang khen ngợi Rudel, và những người khác đã khóc vì xúc động. Nhiều người trong số họ là quý tộc, hiệp sĩ và những người hầu. Họ đã chiến đấu chống lại Đế quốc Amid khi cuộc xâm lược xảy ra.

Họ đã ở trong bóng tối và chờ đợi khoảnh khắc này trong nhiều năm. Lễ đăng quang của Rudel, con trai của cố công tước, là biểu tượng của sự trở lại thịnh vượng mà công quốc đã có trước cuộc xâm lược, và là một sự kiện trọng đại đánh dấu sự kết thúc của chiến tranh.

"Tôi đã gây ra cho mọi người nhiều đau khổ, nhưng tôi cảm ơn các bạn đã tin tưởng và dõi theo tôi cho đến nay. Tôi hy vọng rằng các bạn sẽ ủng hộ tôi cũng như các bạn đã ủng hộ cha tôi." Rudel nói và gật đầu điềm tĩnh.

Vượt qua sự xúc động một lần nữa, các quý tộc càng cổ vũ to hơn. Bản thân công tước đã thừa nhận những việc làm của họ và tuyên bố rằng ông mong đợi nhiều hơn nữa từ họ trong tương lai. Sự hồi sinh và những bước tiến xa hơn của họ đã được đảm bảo.

Mặt khác, cũng có những người vẫn bình tĩnh, theo dõi buổi lễ với nụ cười không chân thành trên khuôn mặt.

"Xin chúc mừng, Công tước Rudel."

"Nhưng điều gì xảy ra tiếp theo mới là điểm cốt yếu. Bởi vì anh ta phải cai trị những vùng đất đã bị bỏ hoang bởi đế quốc. "

"Tất nhiên, chủ nhân của tôi đã yêu cầu tôi thông báo với ông rằng ông ấy sẽ hỗ trợ hết mình."

"Chúng ta hãy hợp lực và cùng nhau hướng tới sự thịnh vượng của vương quốc."

Đây là những sứ giả được gửi bởi các công tước và những nhà quý tộc lỗi lạc khác từ các công quốc khác ủng hộ Rudel.

Họ cũng rất vui vì Rudel, người mà họ ủng hộ, đã chiến thắng trong cuộc tranh giành quyền lực và trở thành Công tước Sauron mà không xảy ra sự cố gì. Nhưng những sự kiện quan trọng đối với họ và chủ nhân của họ vẫn chưa đến.

Các khoản hoàn trả ngầm từ dự án khôi phục công quốc Sauron và thực hiện chính sách quốc phòng mới. Đối xử ưu tiên đối với những đứa con thứ của họ trở thành công nhân chính phủ và các quyền khi họ kinh doanh.

Họ đã lường trước tất cả các loại lợi ích cho mình.

"Tất nhiên" - Rudel nói. "Tôi còn trẻ và thiếu kinh nghiệm, nhưng xin hãy nói với họ từ bây giờ tôi sẽ chú ý đến họ"

Anh ta vẫn cần những chủ nhân của những sứ giả này để hỗ trợ cho mình.

Không có quá nhiều tiền cho việc khôi phục khu vực, chính sách quốc phòng mới và tái cơ cấu quân đội của công quốc. Mặc dù đế quốc Amid đã rút lui, họ không có đủ binh lính để bảo vệ biên giới giữa các quốc gia.

Rudel không thể tiếp tục nếu không có sự hỗ trợ.

So với những điều đó, đây là một vấn đề nhỏ, nhưng có khả năng sau này anh ta sẽ cảm thấy hậu quả của việc mất đi gần như tất cả các thành viên trong gia đình mà anh ta có thể tin tưởng khi chiến thắng trong cuộc tranh giành quyền lực.

Cha và anh trai của anh, con trai đầu của công tước, đã chết trong chiến tranh, còn chị gái và em gái của anh ta đã kết hôn trong các gia đình của các công quốc khác. Anh ta đã đánh bại người con trai thứ ba và thứ tư trong cuộc tranh giành quyền lực, và mối quan hệ của anh ta với người con trai thứ năm, người mà anh ta đã chiến đấu cho đến phút cuối cùng, đang ở trong tình trạng đặc biệt tồi tệ.

Em gái út của anh ta cũng đã bị đánh bại, nhưng cô ấy có thể được sử dụng đáng kể. Rudel có thể gả cô vào một gia đình có địa vị đáng kể nếu cô yêu cầu anh ta làm như vậy, nhưng dường như cô có một niềm kiêu hãnh kỳ lạ ngăn cản cô làm điều đó. Rốt cuộc, trẻ em bất hợp pháp là vấn đề.

Nghĩ lại, mình còn có một người anh em ngoài giá thú khác, nhưng anh ta cũng đã chết. À, quan trọng hơn, mình cần phải làm việc chăm chỉ trong một thời gian. Anh ta nghĩ rằng sẽ học được từ ví dụ của hoàng huynh như thế này... rốt cuộc, con nuôi không hiệu quả lắm.

Rudel đã hoàn toàn quên mất Raymond Paris, thủ lĩnh của Quân đội Công quốc Sauron tái sinh. Anh ta cảm thấy khó chịu khi nhận ra rằng mình cần phải xây dựng lại gia đình của mình, gia đình đã nhỏ dần do nhiều thế hệ của anh ta đã mất.

Việc anh ta có quá nhiều anh chị em là nguyên nhân dẫn đến xung đột để nối nghiệp gia đình, nhưng quá ít và quy tắc của gia đình sẽ trở nên không ổn định. Nếu điều gì đó xảy ra với người chủ gia đình hiện tại, hệ thống chính quyền vừa mới được lấy lại sẽ lại một lần nữa suy yếu.

Trên thực tế, rất có thể cặp anh em vì tranh giành quyền lực đã âm mưu ám sát Rudel. Vì Rudel không có con, nên nếu có chuyện gì xảy ra với anh ta, họ sẽ có thể tự mình đảm nhận vị trí công tước.

Tổng giám mục nói: "Bây giờ, thưa ngài, xin hãy trình diện trước mọi người."

Che giấu cảm giác lo lắng của mình, Rudel bước ra ban công vẫy tay chào và thể hiện bản thân với những người đã tụ tập để nhìn thoáng qua về tân công tước Sauron.

***

Rudel chìm vào chỗ ngồi của văn phòng mà bây giờ là của anh ta trong lâu đài đã bị chiếm đoạt và thở ra như thể trút ra từng hơi thở cuối cùng trong phổi.

"Có thể bởi vì vương miện và áo khoác ngoài quá chói lọi nên chúng nặng hơn vẻ ngoài. Không có gì lạ khi vai ta cứng đơ" - anh ta càu nhàu.

Có hai người khác trong phòng.

"Ngài chỉ cảm thấy như vậy bởi vì cơ thể ngài căng thẳng quá đấy ạ. Ngài sẽ quen với nó sau nửa năm thôi" -một trong số họ, một người đàn ông với mái tóc mỏng và đường cười sâu trên khuôn mặt nói, người đó tỏ ra có kỹ năng nịnh hót. Nếu có một người đàn ông và một người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy đứng cạnh ông ta, trông ông ta sẽ giống như một gã hề.

Tên ông ta là Fatherick Dolmad. Ông ta là một hầu tước danh dự từ trung tâm của Vương quốc Orbaume và là nguyên soái đương nhiệm.

"Ta đã quá quen với việc này đến nỗi ta thường quên lễ phục và chiếc áo choàng có in gia huy của mình" -anh ta nói.

"Bản thân ta nghĩ đó là điều khó chịu. Chỉ một lúc trước, ngươi còn bị một tên lính quèn nhầm lẫn với một viên chức dân sự kia mà -" người khác trong phòng nói với giọng chán nản.

Đó là một người đàn ông Elf tham gia vào cuộc trò chuyện giữa hai nhà quý tộc quan trọng. Tuy nhiên, ông ta khác xa với khuôn mẫu Elf lịch lãm, bảnh bao.

Ông ta có một khuôn mặt nổi bật, nhưng nó có một biểu cảm u ám, và mặc dù ông ta cao, nhưng ông ta khi ngồi trên ghế của mình thì lại hơi khom lưng, khiến cho ông ta trông chỉ có chiều cao bình thường. Tóc ông ta xõa xuống vai và có một cọng râu trên quai hàm. Cơ thể ông ta gầy nhưng có luyện tập thường xuyên. Ông ta đang mặc loại áo giáp da mà một mạo hiểm giả mới có thể mặc, và thắt lưng của anh ta cầm một vài con dao là loại được bán với số lượng lớn tại các cửa hàng vũ khí.

Nếu không có đôi tai dài, ông ta trông chẳng khác gì một lính đánh thuê trung niên già nua. Ít nhất, vẻ ngoài của ông ta khiến người ta nghi ngờ liệu ông ta có tư cách cho phép ông ta ở trong văn phòng này hay không.

Mặc dù vậy, người đàn ông vẫn tiếp tục phàn nàn với nguyên soái Dolmad, ông ta vẫn nhìn chằm chằm vào bàn khách trước mặt. "Chỉ cần dạo quanh nơi công cộng, ngươi sẽ bị nhầm là một quan chức dân sự vô giá trị mặc dù là một hầu tước, người hỗ trợ quan trọng cho tân Công tước Sauron. Ngươi có ý định tống cổ tất cả binh lính và người hầu của lâu đài vì không tôn trọng một nhà quý tộc sao?"

"'Quan chức dân sự vô giá trị' - một cách nói kinh khủng. Và mặc dù nói vậy, tôi tin rằng vẻ bề ngoài của ngài y như vậy đó, thưa ngài Randolf 'thực thụ'" - Nguyên soái Dolmad nói.

Người đàn ông Elf... một trong những mạo hiểm giả hạng S của Vương quốc Orbaume, Randolf 'thực thụ', khịt mũi. "Anh đã học được cách nói lên suy nghĩ của mình rồi đó, nhóc-Fatherick"

Rudel cảm thấy như thể nhiệt độ trong phòng giảm hẳn khi Randolf nói những lời này. Đây không phải là một người đàn ông bình thường...

Rudel đã lên kế hoạch trở thành tướng quân của Công quốc Sauron nếu anh trai của anh ta không bị giết bởi Đế quốc Amid. Vì vậy, anh ta giỏi chiến đấu hơn những quý tộc bình thường, và anh ta đã từng trải qua các chiến trường thực sự chứ không chỉ là những cuộc tranh giành quyền lực lộn xộn.

Mặc dù vậy, anh không thể biết Randolf mạnh như thế nào khi nguyên soái Dolmad giới thiệu họ với nhau.

Nhưng cho dù anh ta có cố gắng chống lại người đàn ông này như thế nào thì cũng sẽ không bao giờ đánh bại được ông ta. Anh hoàn toàn chắc chắn về điều này.

Randolf, người đã đạt được danh hiệu hạng S hơn một trăm năm trước, được mọi người ca ngợi là 'mạo hiểm giả thực thụ.' Tôi cho rằng điều đó có nghĩa là ông ta vượt trên cả 'Hỏa lam kiếm' Heinz, mặc dù cả hai đều là mạo hiểm giả hạng S.

Có lẽ không để ý đến nội tâm sợ hãi của Rudel, Randolf trông không hề bị xúc phạm, giống như Dolmad. Như thể không có chuyện gì xảy ra, ông ấy lấy một chai rượu nhỏ từ trong túi ra và ngoáy bên trong.

"Ta sẽ xác nhận nó trước khi chấp nhận yêu cầu. Không có quy định về trang phục và thứ duy nhất ta cho mượn là tên của mình. Ngoài trường hợp rất khó xảy ra, ta chỉ cần có mặt ở đây. Đúng vậy phải không?" - Randolf hỏi Dolmad, chủ nhân của anh ta.

Sự thật là Randolf đã là một mạo hiểm giả đã về hưu giả từ lâu. Hay nói chính xác hơn, ông ta đã tuyên bố nghỉ hưu với tư cách là một mạo hiểm giả hạng S.

Một ngày nọ, ông ấy nói với Chủ hội của một chi nhánh Hội Mạo hiểm giả mà ông ấy đang ở gần, "Tôi sẽ không chấp nhận bất kỳ yêu cầu nào nữa; Tôi chỉ sẽ tự mình đi vào Tổ quỷ và đi săn đủ để không gặp bất kỳ vấn đề gì khi tự kiếm ăn" - và cố gắng đưa ra thẻ Bang hội của mình.

Nếu ông ấy không còn là một mạo hiểm giả, ông ta sẽ không thể yêu cầu hiệp hội mạo hiểm giả mua nguyên liệu hoặc hàng hóa khác từ tổ quỷ hoặc Hầm ngục, chẳng hạn như bằng chứng về việc đã tiêu diệt quái vật. Ông ta sẽ phải bán chúng cho từng thương nhân hoặc cá nhân.

Nhưng Randolf là một mạo hiểm giả hạng S, mặc dù về mặt kỹ thuật, ông ta đã từng là một mạo hiểm giả. Ngay cả khi không được chứng nhận là một mạo hiểm giả và vị trí của mình trong xã hội, ông ta vẫn có những khả năng và kinh nghiệm tương tự. Chỉ cần ông ta có những thứ đó, bất kỳ thương gia nào cũng muốn làm ăn với ông ta.

Và Randolf chưa bao giờ có hứng thú với những thứ xa xỉ. Bởi vì ông ta thành thạo cách sống trong rừng như nhiều Elf, anh ta có thể tự nuôi mình mà không cần đi vào thành phố.

Ông ta là một người có thể thỏa sức săn những con mồi thích hợp, làm quần áo bằng sợi lấy từ thực vật và lông thú và làm rượu từ trái cây.

Ông ta đáng lẽ đã có được địa vị quý tộc danh dự trong vương quốc, nhưng anh ta đã nói, "Ta không cần nó, và ta cũng không cần tiền trợ cấp"

Không chỉ có chủ hội mà tất cả các quan chức cấp cao của vương quốc Orbaume vào thời điểm đó đều bị chấn động bởi những lời này.

Randolf, một mạo hiểm giả đại diện cho quốc gia, đã nghỉ hưu mặc dù vẫn còn nắm giữ quyền lực. Sẽ là một vấn đề nghiêm trọng nếu đế quốc Amid tuyển dụng ông ta.

Vấn đề lớn nhất của tất cả họ là không có cách nào ngăn cản được ông ta. Đó là lý do tại sao họ đã đáp ứng yêu cầu của Randolf ở mức độ cao nhất có thể và cầu xin ông ta hành động theo cách khiến Randolf 'thực thụ' vẫn còn sống và hoạt động, chỉ là không còn chiến đấu trên tiền tuyến của chiến trường.

Bất chấp tất cả những điều này, ông ấy đã chỉ ra các điều kiện cho thời điểm làm việc của mình trước đó.

"Tôi hiểu rồi" - Dolmad nói. "Và hiện tại, 'trường hợp rất khó xảy ra' đó sẽ không xảy ra. Có vẻ như tên của ông đã có tác dụng"

Đế quốc Amid, kẻ đã rút lui, giờ chỉ lặng lẽ quan sát bên kia biên giới của thuẫn quốc Mirg. Không có dấu hiệu của bất kỳ gián điệp đế quốc nào trong vùng Sauron, cũng như bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy có điều gì đáng kể sẽ xảy ra.

Nguyên soái Dolmad có một cái nhìn lạc quan, coi tình hình này là thuận lợi nhất.

Và giống như ông ta, sự cảnh giác của Rudel tập trung vào các cuộc chiến chính trị chống lại các công tước khác, cũng như cuộc chiến chính trị chống lại Dolmad đang có mặt ở đây. Họ là những người ủng hộ quan trọng, nhưng anh ta không có ý định trở thành con rối của họ.

Nhưng Randolf dường như có quan điểm khác.

"Nhóc Fatherick, ngươi có chắc chắn về quân kháng chiến không? Còn ngươi, thanh niên trẻ tuổi, ngươi định làm gì với lãnh thổ cũ của Scylla?" - ông ấy hỏi, quay sang Rudel.

Khuôn mặt của Rudel hơi nhăn lại khi được nhắc đến như vậy.

Nhưng Dolmad nở một nụ cười dịu dàng. "Không có gì phải lo lắng cả. Chúng tôi có nhiều khả năng đối phó với điều đó" - anh ta nói.

Sử dụng mạng lưới thông tin của vương quốc, Dolmad và Rudel đã cử rất nhiều gián điệp vào vùng Sauron, và họ đã thu thập thông tin từ rất lâu.

Trong số các thông tin có một báo cáo rằng một cột ánh sáng bị vỡ và một vụ nổ dữ dội đã được quan sát vào ngày mà 'Tốc Quang Kiếm' Rickert bị đánh bại.

Và sau đó là sự hỗn loạn trong quân đội của Công tước Marme và thông tin do đế quốc công bố. Và các động thái của quân kháng chiến sau đó... Sau khi phân tích chúng, Dolmad và Rudel kết luận rằng hiện tại, tổ chức kháng chiến được gọi là Mặt trận Giải phóng Sauron đã gần như bị xóa sổ hoàn toàn, và một số ít người sống sót đang liên lạc với gia đình của họ.

Không, Dolmad đã nghi ngờ liệu Mặt trận Giải phóng Sauron có tồn tại từ lâu hay không.

Cuộc điều tra của ông đã kết luận rằng thủ lĩnh của họ, Hiệp sĩ Công chúa Giải phóng, có khả năng là Iris, con gái duy nhất của gia đình hiệp sĩ Bearheart. Tuy nhiên, từ một thời điểm nào đó trở đi, toàn bộ quân kháng chiến, bao gồm cả bản thân Hiệp sĩ Công chúa Giải phóng, đã thay đổi quá nhiều.

Sự thay đổi đó không thể được giải thích bởi sự kết hợp của những tàn dư của Quân đội Công quốc Reborn.

Đầu tiên, họ đã chiến đấu thành công hơn trước rất nhiều. Và đây không phải là những chiến thắng sử dụng chiến tranh và chiến lược thông tin tiên tiến. Họ đã chồng chất chiến thắng chỉ với sức mạnh chiến đấu thuần túy. Họ đã trở nên mạnh mẽ trong một khoảng thời gian ngắn, như thể họ hoàn toàn là những người khác.

Trên hết, lượng hàng hóa mà họ tiêu thụ đã giảm rõ rệt. Dolmad đã điều tra và phân tích những người được cho là ủng hộ cuộc kháng chiến, thiệt hại mà quân đội chiếm đóng phải gánh chịu và hàng hóa bị đánh cắp từ họ, nhưng mọi thứ rõ ràng là không hợp lý.

Nhóm chính trong đội quân kháng chiến của Iris hầu như không nhận được bất kỳ vật dụng y tế nào kể cả thuốc, vũ khí hay thức ăn.

Ngoài ra còn có những chi tiết kỳ lạ khác, chẳng hạn như việc ngày càng có nhiều thành viên kháng chiến đeo biểu tượng thần thánh của Vida và việc Hiệp sĩ Công chúa Giải phóng không còn đọc những câu châm ngôn của Alda như cô đã từng làm nữa.

Dựa trên những dữ kiện này, Dolmad đoán rằng các thành viên cốt cán của Mặt trận Giải phóng Sauron đã bị thay thế, và họ đang ở trong tình trạng không cần sự hỗ trợ từ bên ngoài hoặc không cần tiếp tế của đối phương.

Nói cách khác, anh ta nghi ngờ rằng Mặt trận Giải phóng Sauron đã bị tiêu diệt bởi quân đội chiếm đóng của Đế quốc Amid cùng lúc với quân đội công quốc Sauron tái Sinh, và những kẻ mạo danh đã thế chỗ.

Họ có khả năng là một cuộc đánh lạc hướng, được tạo ra để tìm kiếm và tập hợp tất cả những người nổi loạn trong vùng Sauron vào một nơi, và họ thực sự nhận được tiếp tế từ quân đội chiếm đóng, không cần cho riêng họ.

Nhiều khả năng Scylla cũng đã bị giết bởi quân đội chiếm đóng hoặc bị ép sâu vào Dãy núi Ranh giới.

Họ đã tiến hành lễ hội hóa trang quy mô lớn này với mục đích cuối cùng là dụ quân đội của vương quốc Orbaume vào bẫy. Việc cử ra Thập Ngũ Phá Ác Kiếm chắc chắn cũng là một âm mưu nào đó.

Nhưng sau đó họ đã phải đối mặt với sự hủy diệt của mình dưới bàn tay của Undead mạnh mẽ đã vượt qua dãy núi ranh giới trong thời gian đặc biệt.

"Có vẻ như vẫn còn liên lạc, nhưng đó chắc chắn sẽ là những người cuối cùng may mắn sống sót. Chúng quá tầm thường để có bất kỳ ảnh hưởng nào. Chúng tôi hiện có kế hoạch truy tìm nguồn gốc của chúng và bắt giữ chúng. Nếu chúng tôi thông báo chúng đã chết, sau đó thu nhận những thành viên không biết gì và biến chúng thành những người nổi tiếng và hiệp sĩ trong làng và thị trấn, đó sẽ là dấu chấm hết" - Dolmad nói.

"Đó là một cách nghĩ khá tiện lợi... bẩn thỉu" - Randolf khịt mũi. "Ngươi không nghĩ rằng mọi thứ chính xác như chúng đã nói sao?"

"Không" - Dolmad trả lời ngay lập tức. "Tôi không thể tưởng tượng được rằng quân kháng chiến lại trốn thoát bình yên sau khi bị cuốn vào một trận chiến mà một Undead mạnh mẽ đã đánh bại Thập Ngũ Phá Ác Kiếm, một nhóm chiến binh tương đương với các mạo hiểm giả hạng A.

Họ đã biết rằng có những vụ nổ đáng sợ và hai tia sáng chói mắt có thể nhìn thấy ngay cả từ dưới chân núi. Lãnh thổ của Scylla rộng lớn đáng kể, nhưng không thể ngờ rằng quân kháng chiến có thể tránh bị cuốn vào đó.

"Đó không phải là những gì ta đã hỏi. Ta đang hỏi ngươi sẽ làm gì nếu phe kháng chiến vô tội" - Randolf gặng hỏi Dolmad.

Nhưng Rudel cắt ngang, vẻ mặt cứng đờ. "Randolf-dono, đó là kiểu nói chuyện chính trị mà ngài không thích. Tôi sẽ không tham gia vào nó" - anh ta nói.

Như Eleanora và Miles đã nghi ngờ, Rudel đã quyết định rằng đất đai sẽ được trao cho những đứa con sau này của những người ủng hộ anh ta và các chư hầu đã phục vụ anh ta. Đồng thời, anh biết rằng Iris và những người bạn đồng hành của cô rất có thể trở thành vật cản cho sự cai trị của anh trong tương lai.

Anh ta có thể sẽ thu hút sự ủng hộ của nhiều người nếu anh ta lấy Iris làm vợ, nhưng thật khó để tưởng tượng rằng cô ấy sẽ chấp nhận những thành viên khác của cuộc kháng chiến bị bỏ qua.

Trong trường hợp đó, tốt hơn là giả vờ rằng họ là những anh hùng đã chết để anh ta có thể sử dụng.

Rudel đã không nói với Randolf điều này, nhưng một số bức thư từ các thành viên kháng chiến gửi cho gia đình của họ đã được xác nhận là xác thực qua chữ viết tay của họ. Cho dù họ thực sự là thành viên của quân kháng chiến hay chỉ là những kẻ phản bội đã gia nhập đội quân chiếm đóng không quan trọng.

Đã có sẵn một kế hoạch để dụ họ ra ngoài, đưa họ vào trong, khiến họ tiết lộ thông tin họ có và sau đó biến mất. Những gì cần làm lúc này chỉ là làm theo kế hoạch mà thôi. Một cuộc điều tra về lãnh thổ của Scylla đã được lên kế hoạch diễn ra sau đó.

Nếu những người ủng hộ và các thành viên cấp dưới của quân kháng chiến muốn gây rối, họ cũng sẽ bị xử lý thích đáng.

Nhưng Randolf có thể đã đoán được điều này.

"Ta hiểu rồi. Mọi thứ đều được dùng làm khiên và vũ khí của Vương quốc Orbaume. Mọi thứ là vì sự ổn định của Công quốc Sauron và sự thịnh vượng của vương quốc" - ông ta nói, lấy một miếng gạc khác từ chai của mình trước khi đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

"Ngài đi đâu vậy?" - Rudel hỏi anh ta.

"Đi đâu đó" - Randolf nói."Ta sẽ ở lại thành phố này

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net