Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần sau lời khuyên của Namjoon . Em vẫn phân vân không biết nên làm thế nào. Đã lâu rồi không được gọi điện cho anh, không nhắn tin cho anh. Và cũng lâu rồi em không còn nhận được liên lạc từ anh. Bây giờ mọi thứ đã theo ý muốn của em rồi. Nhưng lòng vẫn đau lắm mỗi lúc nghĩ đến anh. Một khoảng trống, một vết thương không thể lấp đầy, và không có cách nào chữa khỏi.
Đêm nay lại mất ngủ, đã là lần thứ 4 trong tuần rồi, hạn chế hết mức sử dụng thước ngủ, em chọn cách lang thang dọc con đường Seoul đêm khuya. Đúng vậy. Sở thích của em là dạo bước trên con đường vắng như thế này. Thưởng thức cảnh thành phố về đêm. Thời tiết đêm nay lạnh buốt, em đưa tay lên vuốt vuốt hai bên cánh tay
*Giá mà bây giờ có anh bên cạnh nhỉ? Anh chắc chắn sẽ nắm lấy tay mình rồi đưa vào túi áo anh...Yoongi lúc nào cũng vậy mà...*

Đi vào hẻm nhỏ, em đứng lại nhìn tiệm bánh phía trước. Là tiệm bánh của Minhyunh -Một người bạn của em. Tại đây, năm nào em cũng đến để mua bánh mừng sinh nhật anh. Nhớ quá..

-Tb? Có phải Tb không?

-Minhyunh.

-Sao giờ này cậu còn ở ngoài đường?

-Mình mất ngủ nên đi dạo. Cuối cùng lại đến đây

-Mình chuẩn bị đóng cửa tiệm. Cậu vào chơi không?

-Ừ. Cũng được. Dù sao mình cũng chưa định về

-Vậy cậu vào đi
.......

-Chà nhanh thật. Mới ngày nào mình còn gặp Tb ở trường nghệ thuật. Bây giờ cậu đã trở thành một thần tượng hàng đầu rồi.

-Cũng không có gì quá ghê gớm đâu

-Ya. Ước mơ của bao người đấy

-Cậu cũng vậy còn gì. Bây giờ đã trở thành chủ tiệm bánh như thế này

-Mình vốn cũng muốn theo nghệ thuật nên mới học trường đó. Nhưng sau này lại muốn làm công việc này hơn

-Cậu sẽ cảm thấy hạnh phúc nếu làm được điều mình thích. Vậy nên mình nghĩ quyết định này của cậu là đúng

-Yà. Cậu nói chuyện giống anh Suga thật. Cũng phải, 2 người quen nhau cũng lâu rồi nhỉ. Mình nhớ không nhầm cũng được 3 4 năm gì đó. Năm nào cậu cũng đến chỗ mình lấy bánh mà.

-...tụi mình chia tay rồi

-Hả?.sao lại...

-Cậu biết khó khăn của giới nghệ sĩ mà..

-Cậu muốn uống rượu không? Chiều nay mình mới được một người khách tặng, định rủ ai đó uống chung. Bây giờ có cậu. Cậu uống được không?

........
- Minhyunh à. Cậu biết không. Sở dĩ lúc anh ấy nói muốn công khai quan hệ của hai đứa mình, mình đã rất sợ rồi. Nhưng mà mình vẫn đang suy nghĩ. Tự nhiên có bà nào đó tên là..tên là gì nhỉ? À Hang Yung. Đúng rồi là Hang Yung đến gặp mình và nói toàn những điều mình đang lo sợ. Thế là..thế là *hức* huhuhu...mình đã chia tay anh ấy. Anh ấy khóc nhiều lắm. Vậy mà mình.. mình lại nhẫn tâm kệ anh ấy. Mình cứ nghĩ việc làm của mình là tốt. Nhưng mà mình không biết là con mẹ Hang Yung đó thích anh YoonGi từ lâu rồi. *hức* phải làm sao đây? Mình nhớ anh ấy quá

-T..Tb..Cậu đừng uống nữa. Cậu say rồi.

-Mình không say

-Cậu là nghệ sĩ đấy. Mình..mình không biết cậu ở đâu mà đưa cậu về đâu.
" chết rồi... chết thật rồi...tại sao lại rủ cậu ấy uống chứ. Mình điên thật mà"

-Aaa. Phải làm sao đây. Mình đúng là một đứa yếu đuối. Vốn dĩ chỉ cần cố gắng xíu nữa thôi thì mình và anh ấy có thể sẽ vượt qua được. Mình đúng là một đứa yếu đuối.

-T..Tb

*reng reng*
Tiếng chuông điện thoại của Tb vang lên. Màn hình hiện lên hai chữ "Namjoon oppa"
"Namjoon? Là RM. May quá"

-Alo

-Ủa? Đây rõ ràng là số của Tb mà
Namjoon nhìn vào màn hình điện thoại của mình

-Nae Nae. Đây đúng là điện thoại của Tb ạ

-Vậy..vậy cậu là ai?

-Tôi là Minhyunh.là bạn của Tb. Lúc nãy cậu ấy tới chỗ tôi chơi. Và đã uống say. Tôi không biết làm thế nào để đưa cậu ấy về. Nếu có thể, anh hãy đến đón cậu ấy giúp tôi được không ạ?

-Em ấy đang ở đâu vậy ?

-Ở tiệm bánh Hokbong trên đường XXX

-Đường XXX là đường nào ấy nhể???

-....
Anh chủ tiệm bánh cạn ngôn luôn. Không biết nói gì nữa.
"Ôi trời. Lời đồn là thiệt. Sống ở Seoul bao năm mà không biết đường XXX. Ông trưởng nhóm BTS là thánh hậu đậu...là có thật"

-Bây giờ từ trung tâm thành phố anh đi vào vào đường AAA, sau đó đi tới ngã 3 rẽ trái vào BBB, đi thẳng gặp ngã tư thì đi thẳng tiếp, sau đó tới ngã ba tiếp anh lại rẽ trái vào đường CCC. Đi thẳng tới một cái hẻm nhỏ phía bên phải đường,cạnh cái tiệm Dior, anh rẽ vào, đó là đường XXX. Đi thẳng khoảng 500m nữa là tới tiệm bánh của tôi, tên là Hokbong. Màu gỗ. Tôi ở đây đợi anh.

-......

-Anh nhớ đường rồi chứ

-......tôi không chắc

-Nae????
"Ôi cái ông này. Thôi không trách ổng được."

-Vậy tôi nói lại lần nữa....bla bla bla..Anh nhớ chưa?

-.........

-...-_-

-Hờ hờ...lại..lại lần nữa....

-hừmmmmm. Bla bla bla...được chưa vậy anh Namjoon?

-òoooo...tôi sẽ bắt taxi đi..

- -_- tôi cũng nghĩ vậy. Tôi đợi anh nhé
*cúp máy*

"Trời ạ. Ông này phải là tưởng nhóm nhạc  BTS không vậy? Điên mất"

.........
-Gì nhỉ? Tiệm bánh gì ý nhỉ? Uầyyyy.
.....YG hyung. Chắc hyung ấy biết

*cốc cốc*

-YG hyungggggg....

-Gì vậy?

-Namjoon đâyyyyyy...

-Anh đang bận

-YG hyungggggg

-Anh bận lắm. Em về ngủ trước đi

-Em có chuyệnnn

-Chuyện gì mai tính

-Chuyện gấp lắmmmmmm

-hmmm. Vào đi

-YG hyung. Anh có biết cái tiệm bánh nào mà muốn tới tiệm đó phải đi ngoằn nghèo.

-....em đang nói cái gì vậy?

-Tiệm bánh Hok..Hok gì đó. Mà chủ tiệm bánh là bạn của Tb

-....ừ anh biết. Ý em là Hokbong

-À à đúng rồi đúng rồi. Hokbong

-Sao vậy?

-À. Nãy em gọi cho Tb. Chủ tiệm bánh nói em ấy uống say đang ở đó. Chủ tiệm bánh không biết làm cách nào đưa em ấy về nên nhờ em...

-Cái gì? Tb uống say?

-Nae. Tới mức điện thoại còn không nghe được

-Em nói lắm lời thế làm gì. Đi mau lên. Đi đón em ấy về

-A a. Hyung đợi em

——————
-A anh Namjoon may quá anh cũng tìm được đường đến...Yoongi?

-Chào em. Anh đến đón Tb. Cám ơn em 
Tb ah~ dậy đi em. Mình về thôi

-ưmmm...Yoongi. Thả em ra..em muốn uống thêm

-Anh YG

-Hở. Sao vậy Minhyunh?

-Em có chuyện muốn nói với anh.

-Nói với anh?

-Nae. Chuyện về Tb..

-Được em nói đi.

-Vậy hyung..em ra xe trước.

-Ừ

-Anh ra xe nhe Minhyunh

-Nae.

-Chuyện gì vậy Minhyunh?

-Tb...thật ra..thật ra Tb bạn ấy rất yêu anh. Bạn ấy cực kỳ đau khổ vì chia tay với anh. Bạn ấy không muốn làm vậy đâu. Nhưng Tb sợ dư luận. Tâm lý Tb vốn đã rất yếu nên bạn ấy sợ. Với lại lúc say, bạn ấy nói với em là có người nào đó tên là Hang Yung đã gặp Tb để nói về khó khăn của 2 người nếu tiếp tục quen nhau và khuyên cả hai nên chấm dứt. Tb còn muốn tốt cho anh và các thành viên ABC và Bangtan mới làm vậy. Bạn ấy sợ việc hẹn hò công khai sẽ ảnh hưởng đến hoạt động của 2 nhóm. Tb..Tb vì khó ngủ nên mới đến đi dạo thì vô tình đến đây..

-Là thật sao?

-Nae...

-Ra là vậy. Anh biết rồi. Cám ơn em

Anh đặt tay lên vai Minhyunh mỉm cười. Sau đó anh từng bước tiến tới chỗ em nhấc bổng em lên ( bồng theo kiểu công chúa ấy).

-Ưmmmm...không muốn..

-Được rồi được rồi. Tới giờ về rồi

-YoonGi....em xin lỗi...

-Anh biết rồi

Namjoon từ trong xe bước ra, mở cửa sau để anh đặt Tb vào trong

-Bọn anh về nhé Minhyunh. Cám ơn em

-Nae. Các anh đưa Tb về cẩn thận

-Em yên tâm. Anh về nhé

-Nae. Chào hai anh

——————
-Hyung. Bây giờ mình đưa em ấy về KTX của em ấy trước rồi mới về đúng k?

-Không

-Wể ?!?

-Anh đưa em về KTX. Rồi đưa em ấy qua nhà anh

-Hyung...hyung...không được...tuyệt đối không được

-Em đang nghĩ cái gì trong đầu vậy ? Bây giờ mà đưa em ấy về thì dễ bị phát hiện lắm. Qua nhà anh vẫn an toàn hơn. Với lại anh không phải em..đừng có nghĩ bậy

-Ừ nhỉ..như vậy cũng đúng. Không chừng hai người còn có cơ hội quay lại với nhau thì sao

-.....

——
"tb ah~ chơi đủ rồi. Đến lúc về với anh..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net