Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyến bay vừa hoàn thành lịch trình của mình, chiếc máy bay vừa hạ cánh an toàn xuống sân bay Tân Sơn Nhất sau một chuyến bay kéo dài hơn 5 tiếng. Em mặc quần áo kín, kéo chiếc Vali ra ghế ở sân bay ngồi nghỉ ngơi, lúc này em mới nhận ra điện thoại đã hết pin từ lúc nào. Mua ly nước cam từ quầy nước. Em nhìn qua khung cửa kính rộng lớn, quan sát dòng người qua lại, đã lâu rồi em không được nghe tiếng Việt Nam, cũng lâu rồi chưa được tận hưởng không khí mới đây. Đã hơn 8 năm rồi, tính từ lúc em nhận được thông tin em đã vượt qua hơn 1000 thí sinh để trở thành thực tập sinh chính chức của công ty, sau đó hơn 3 năm luyện tập gian khổ, bây giờ em đã trở thành một nữ thần tượng Hàn quốc hoạt động được gần 6 năm. Mọi thứ cứ như một giấc mơ vậy, tất cả đều quá đẹp. Nhưng điều tuyệt vời hơn cả với em bây giờ khi nhìn lại những thành quả mình đã đạt được sau khi quyết định xách balo lên đi tới một đất nước xa xôi ngoài việc đã thực hiện được ước mơ từ nhỏ của mình, mà còn là anh. Từ lúc em còn là một cô nữ sinh, đem lòng thần tượng BTS rồi vô tình thương anh.
Mỉm cười nhẹ nhàng sau lớp khẩu trang. Em đứng dậy kéo Vali ra ngoài sân bay, bắt một chiếc taxi đi thẳng về thành phố biển Phan Thiết. Sau khoảng 4 tiếng bon bon trên đường lộ. Hương gió biển phả thành từng làn . Chiếc xe rẽ vào một con đường nhỏ, hai bên trồng những hàng cây. Xanh mát một vùng. Đi được hơn 1km. Chiếc xe dừng lại, bác tài mở cốp xe lấy cho em chiếc Vali sau đó từ từ lăn bánh rời đi. Em quay đầu lại, tay cầm chiếc Vali, kéo gần tới cổng một ngôi nhà khang trang, cũng phải thuộc dạng có điều kiện. Đây chính xác là khác hoàn toàn với lúc em bắt đầu rời đi để thực hiện đam mê của mình. Ngôi nhà này do một phần tiền em gửi về xây dựng trang hoàng lại để ba mẹ có thể sống thoải mái hơn. Chút xíu nữa em đã không nhận ra, cũng may là còn nhớ số nhà. Chuyến đi về thăm nhà lần này, em đã đi trong im lặng để tạo bất ngờ cho mọi người. Tuy cũng thường xuyên gọi điện về thăm, gia đình em cũng thỉnh thoảng đi xem buổi trình diễn của nhóm. Nhưng nỗi nhớ nhà là không thể nào tránh khỏi. Em tiến lại gần hơn, đưa tay bấm chuông.
*king cong*
-Vâng. Ra đây ra đây

Là Nhật Nguyên, đứa em trai của Tb, còn nhớ hồi Tb đi nó lúc đó mới 8 tuổi, bây giờ cũng trở thành một nam sinh cấp 3. Hai chị em không hay gặp nhau nhưng thỉnh thoảng vẫn gọi diện thoại, nhắn tin tâm sự.

-Cho hỏi cô tìm ai...??!!! Chị ba..

-Nguyên

Thằng nhỏ chạy lại, ôm em vào lòng, khóc nức nở. Thiệt tình, lớn đầu rồi còn mít ướt như vậy, đã sắp trở thành đàn ông rồi nhỉ?

-Chị ba về sao không nói mọi người một tiếng. Trời ơi, chị vào nhà đi chị. Mau mau, ba mẹ với hai mà biết là mừng lắm cho coi

Nhóc Nguyên lấy tay chùi chùi nước mắt rồi nhanh tay kéo giúp em chiếc Vali vào nhà. Miệng không ngừng gọi

-Ba ơi. Mẹ ơi. Ra xem ai về nè

-Chi đó bây?

Ba em tay cầm tờ báo, mắt đeo kính lão. Từ trên lầu đi xuống cầu thang, vừa đặt chân xuống lầu trông thấy em. Ông bước từng bước tới. Ôm em vào lòng. Tay vỗ vỗ lưng em

-Bé ba

-Ba..con mới về

-Trời ơi. Mình ơi, bé ba về thăm vợ chồng mình nè

Mẹ em từ đằng sau nhà chạy vào, chắc bà đang chăm sóc cho mấy cây rau sau vườn, nghe tin con hấp tấp bỏ dở chạy vào. Trông thấy đứa con gái bé bỏng. Bà xúc động ôm con, áp tay lên má, Hôn con mình vài cái, hết vuốt tóc con, rồi không ngừng than sao dạo này gầy đi nhiều quá.

-Con ơi là con. Sao về không nói ba mẹ một tiếng? Ba mẹ ra đón con? Con về bằng gì? Ai chở con đi?

-Con đáp máy bay hồi sớm. Bắt taxi về. Con muốn tạo bất ngờ cho ba mẹ mà

-Con tôi.

-Đi. Đi lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi con. Ngủ một giấc, để mẹ kêu ba ra sau vườn bắt con gà rồi nấu nồi cháo tẩm bổ cho con. Gầy quá con ơi.

-Đúng rồi đúng rồi. Lên phòng lên phòng. Nguyên. Dắt chị ba lên phòng nghỉ ngơi

-Chị ba. Để em xách Vali cho

-Đi lên phòng đi con. Nằm ngủ nha. Ngủ cho mẹ. Nghỉ khỏe đi.

-Dạ
............
Căn phòng nhỏ của em giờ đã thay đổi thành căn phòng khang trang hơn trước rất nhiều. Mọi thứ đều đã thay đổi . Nhưng mấy tấm poster của các anh ngày xưa vẫn còn được treo trên tường. Em ngồi xuống chiếc giường đã được chuẩn bị chăn gối cần thận, vẫn còn mùi thơm nước xả vải. Chắc thời gian qua mẹ lúc nào cũng dọn dẹp phòng óc sạch sẽ. Đợi ngày em về thăm nhà.

-Chị ba. Chị về đây bộ có công việc gì hả chị?

-Không. Công ty cho chị nghỉ ngơi 1 thời gian

-Vậy chị về nhà được mấy ngày?

-Chắc gần tháng. Chị định vậy

-1 tháng. Quá đã

-Ùa. Chị về chơi với mọi người

-Hên thật. Vừa hay em mới nghỉ hè. Bây giờ chị về nữa. Vui quá trời luôn

-Haha. À Nguyên. Chị có quà cho em

-Trời ơi. Quả là chị ba.

-Nè ông tướng. Đúng ý nha. Quà sinh nhật muộn ha.

-Chà chà. Để đoán xem bà chị nổi tiếng tặng tui gì nha

-Chị biết chắc em sẽ thích đến phát sốc

-..............WHATTTTTTTTTTTT

-Haha

-Bà ba. Chịu chơi dậy?!?

-Xời. Chị ba mày mà . Xem vừa không ?

-Trời ơi. Omega Pre owned Seamaster Automatic....lạy chúa...Nike Jordan 1 với cả... SF AF1......má ơi....

-Cảm động lắm đúng không?

-Yêu chị ba nhất. Đỉnh thật. Vừa như y. Chị bả của em là tuyệt vời nhất. Chị ba siêu xinh đẹp

-Thôiiii. Khỏi nịnh nữa đi ông tướng. Lo học cho giỏi vào. Không có cho không đâu

Nhóc Nguyên ngồi bệt xuống đất thử giày sau khi đeo chiếc đồng hồ vào tay. Vì sở hữu dáng người cao ráo, gương mặt điển trai không thua kém ai nên trông rất hợp.

-À. Hai làm chưa về hả?

-Dạ. Tới tới chỉ mới về. Chắc tầm 6h á

-Công ty hai dạo này sao?

-Điều hành nguyên công ty thời trang lớn vậy. Thì bả cũng hay quạu lắm. Bắt em ăn hành miết à. Nói nhỏ cho ba nghe thôi chứ lâu lâu bả cũng còn chút tình người. Thỉnh thoảng mang về cho mấy mấy bộ đồ được phết

-Mày đó. Ăn nói cho liệu vào. Tao mét bà hai bây giờ

-Tưởng gì. Em suốt ngày chọc bả gần 30 tới nơi rồi mà không có người yêu coi chừng ế tới già. Bây giờ chị về rồi, em có nên chuyển qua chọc chị với anh Su không nhỉ?

-Nè nè. Hay muốn tao mách mẹ chuyện mày mấy lần trốn học đi chơi còn chụp hình khoe tao

-Haha

Hai chị em ngồi nói chuyện được một lúc lâu thì trời cũng dần chiều. Em xuống bếp phụ mẹ nấu cháo, trong khi ba với Nguyên đang hý hoáy dọn sân vườn phía trước. Cả nhà hôm
nay ngập tràn tiếng cười.
Trong căn bếp không nhỏ lăm, trên một chiếc bàn ăn to to. Gia đình chúng ta vỏn vẹn 5 người nhưng tiếng cười rộn rã.

-123 dô. Chào mừng bé ba về thăm nhà

-Bé ba. Bình thường chị thích ăn nhất là cánh gà, hôm nay nhường em

-Haha cám ơn chị

-Ủa chị hai. Bộ hôm nay đi làm có anh nào tỏ tình chị hay sao mà nay  hào phóng vậy?

-Cái thằng. Tin tao cho mày ăn dép không?

-Hahaaaa

-Hai cái đứa này. Chị em bây á. Bé ba. Ăn đùi gà nè con. Để mẹ gắp cho

-Con cám ơn mẹ

-Sao mình không gắp cho tui?

-Gì? Ông cũng đòi tui gắp cho nữa hả?

-Ba đang ghen tỵ với chị ba đó mẹ

-Cái thằng

-hahaaaa

-Vui quá. Nay mở dàn karaoke lên quẩy đi

-Duyệttttttt
———————-
Em mở cửa ra, đứng ngoài ban công hóng mát. Từng làn gió cứ vậy mà vờn từng lọn tóc em.Mở chiếc điện thoại vừa được sạc đầy pin ra. Em bật cười. Là hàng tá mấy dòng tin nhắn của anh

"Em lên máy bay chưa?

Anh gọi em không được

Khi nào tới nhớ gọi anh nhé

Tb ah~ anh gọi em mãi không được

Anh mới diễn xong chuẩn bị đi chuyển qua show kế tiếp

Khi nào được nhớ gọi anh nhé. Nhớ em

Cẩn thận nha
Em về nhà vui vẻ
Anh đợi em về"

-Có người nhớ em kìa?

-Ừ. Em về tới nơi lâu chưa?

-Em tới từ trưa rồi. Do điện thoại hết pin nên không gọi anh được

-À. Hôm nay em đã làm những gì?

-Em...bla bla bla

-Vui quá nhỉ

-Nae

Bla bla bla

...-
-Thôi bên anh cũng 1h rồi. Ngủ đi

-Ừ. Em đi đường cũng mệt rồi. Nghỉ ngơi đi

-Anh đừng thức khuya nha

-Ừ. Vui vẻ ha

-Nae

-Ừ

-Vậy em cúp máy nha

-Ừ. Ngủ ngon

-Bai bai anh

-Bai

-Saranghea

-Ừ

-Sarangheaaaa

-Saranghea

...........
-*cốc cốc*

-Em vừa gọi cho anh YG hả?

-Dạ

-Hmm...hai người cố gắng lên. Chị thấy rất đẹp đôi

-Hì hì

-Thật đó. Anh YG  là một người tốt. Sau này anh ấy chắc chắn sẽ trở thành người chồng người cha tốt.

-Dạ. Bây giờ anh ấy cũng đã là một người bạn trai tuyệt vời rồi mà

-Haha. Hồi đó chị em mình mê anh ấy như điếu đổ . Thật không ngờ hai người có thể quen nhau

-Haha. Sao? Đừng nói chị ghen nha

-Còn khuya.

-Haha. Phải không?

-Đương nhiên

-Khi nào có dịp em sẽ dẫn anh ấy về nhà chơi

-Ừ. Dẫn cả Bangtan nữa.

-Dạ. Mấy tấm poster đó vẫn còn nguyên sau đợt sửa nhà như vậy. Là chị đã giữ gìn nó đúng không?

-Ừ. Chị gỡ ra rồi treo ở đó cho em. Còn album của BTS chị để chung với album của em

-Oaaa. Yêu chị hai nhất

-Đương nhiên

-hahaaaaaa

..............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net