Chap 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Ya. Tb ah~ ở đây!

HS ngồi ở một góc khuất, vẫy vẫy tay với em. Em mỉm cười rồi bước tới. Càng gần hơn thì bóng dáng quen thuộc càng lộ ra. Đối diện HS, đằng sau giá sách, là  Anh đang cầm cốc cà phê nhâm nhi. Em chợt sững người, con ngươi không ngừng dao động. Một vài phút sau em mới lấy đc bình tĩnh để bước tiếp.

-Tb ngồi xuống đây.

HS kéo ghế cho em ngồi cạnh anh, đối diện với YG. Em đặt chiếc túi xách xuống. Từng cử chỉ của em YG vẫn luôn để ý, từ lúc em tới anh vốn dĩ đã luôn nhìn em như vậy.

-Em uống gì. Để anh gọi

-À. Lúc nãy em có order ngoài quầy rồi. Cám ơn HS Oppa

-Lần trước về em có mệt lắm không ? Xin lỗi vì đã rủ em đi uống nhiều rượu vậy nha.

- aaa. Em không sao ạ. Em phải cám ơn oppa mới đúng. Nhờ anh mà hôm đấy.......... em thấy khá hơn......

Bầu không khí bỗng chìm vào im lặng. Từ lúc bước vào, một cái nhìn cho YG em vẫn làm đc. Em ch đủ can đảm để đối diện với nó.

-À. Tb này. Hôm nay anh gọi em ra đây.... Cũng là  vì chuyện của em và YG hyung.....
..... anh nghĩ là cả 2 đều có chuyện cần nói với nhau, và đều cần đc nghe nhiều thứ từ đối phương. Hai người nên nghiêm túc cho nhau cơ hội để giải quyết hết những chuyện đã qua đi.....

-........

-Àaaa. Bây giờ anh có chuyện, anh chỉ giúp 2 người đc đến đâu thôi. Tb, anh về trước đây. Hẹn em khi khác nha.
Em về hyung!

HS đứng dậy, đặt tay lên vai YG rồi lặng lẽ bước đi.
YG vẫn hướng mãi về một hướng. Bầu không khí vẫn im lặng mãi cho đến khi nhân viên bưng một cốc nước trà chanh ấm đặt xuống bàn.
Em từ tốn cầm ly nước lên rồi uống một ngụm nhỏ, cái ấm nóng từ từ lan xuống cổ họng và xuống tận bụng. Em cảm thấy dễ chịu, cả người như vừa được sưởi ấm, đôi bàn tay nhỏ luôn áp lấy chiếc cốc để cảm nhận từ chút hơi ấm.
YG như đang ậm ừ gì đó trong họng rồi anh cũng phá vỡ bầu không khí im lặng bằng chất giọng trầm ấm của mình.

-Anh thật sự rất xin lỗi em.

Em đặt chiếc cốc lại lên bàn, từ khi bước vào, lúc này đây em mới nhìn về phía Anh.

-Có những chuyện em nghĩ thế nào cũng không ra được. Em thật sự đã rất đau đớn. Anh...

Có gì đó nghẹn lại ở cổ họng em, từ rất lâu em đã hứa với lòng sau này nếu có gặp anh cũng sẽ không bật khóc. Em bây giờ đã không còn khổ sở nữa. Thế nhưng ngay lúc này, em không chắc là mình có thể nói thêm được nữa. Em cảm nhận mọi thứ xung quanh như dừng lại, đôi mắt bắt đầu dần ngấn lệ, vẫn đăm đăm nhìn thẳng vào mắt anh như đang chờ đợi một điều gì đó.

-Em sẽ không tin anh là thằng đàn ông tồi tệ như vậy!

-Đúng. Dù mọi chuyện có như thế nào..em cũng sẽ không tin, và cũng sẽ không bao giờ tin anh là người như vậy. Nhưng...dù em có cố gắng như thế nào đi chăng nữa, không phải mọi thứ luôn hướng em buộc phải nghĩ anh là người như thế hay sao??? Trong studio hôm ấy, rồi tận mắt em thấy hai người hôn nhau. Làm thế nào để em phải suy nghĩ khác đi, làm thế nào để em có thể tin tưởng anh. Em đã cố gắng gạt bỏ suy nghĩ ấy ra ngoài, nhưng....em thật sự đã bất lực ...

-Anh xin lỗi.

-Có những chuyện không thể giải quyết bằng một lời xin lỗi đâu YG. Nếu anh không còn gì khác để nói với em...thì em về đây. Và...chúng ta đừng gặp nhau nữa.

Em quay người cầm lấy chiếc túi xách

-Mọi chuyện không phải như vậy đâu.

Em quay người lại, nhìn anh.

-Tb à. Chuyện ở studio anh thật sự không biết. Chắc chắn là có hiểu lầm gì đó. Anh không có gì với Yoonma và cũng sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra. Với anh cô ấy cũng chỉ là một người bạn, một người đồng nghiệp mà thôi.

-Một người bạn mà có thể tuỳ tiện thân mật vậy sao anh?

-Bởi vì tụi anh chơi với nhau đã lâu nên anh không hề để ý đến chuyện  Yoonma có tình cảm với anh. Hôm đấy anh không hiểu sao Yoonma lại đến đó là chủ động hôn anh. Anh đã nói thẳng với cô ấy rồi. Tb à, thật sự là như vậy. Anh không hề phản bội em, cũng không hề yêu một ai khác.
Tb à, xin em. Em hãy tin anh.

Em vẫn luôn nhìn anh, lần này em không kiềm nén hơn được nữa, nước mắt đã dần lăn trên đôi gò má. Anh thấy vậy vội vàng bước đến ngồi cạnh và lau đi những giọt nước ấy.

-Tb à. Anh xin lỗi. Đáng lẽ ra anh nên đến tìm em sớm hơn.

Em đứa mắt lên nhìn anh, anh cười nhẹ rồi khẽ hôn lên trán em, lau đi những giọt nước còn đọng lại ở khoé mi.
Đôi lòng mày của em hơi nhíu lại. Lần này em bật khóc, nhanh chóng ôm chầm lấy anh thật chặt, hai tay như ghì lấy tấm lưng rắn chắc của anh như sợ sẽ mất đi anh lần nữa, như vùi mình vào lồng ngực ấm áp của anh, hương bạc hà thoang thoảng. Cảm giác này, mùi hương này, vòng tay này, cả hơi ấm này nữa. Em đã nhớ, nhớ từ rất lâu rồi. 
Anh nhẹ nhàng vuốt nhẹ lên tấm lưng nhỏ bé của em, vuốt lên cả mái tóc màu nâu nhẹ.

-Đã để em phải chịu nhiều thiệt thòi như vậy.
...........
Anh là một người bạn trai tệ thật nhỉ.

Trong vòng tay anh, em lắc đầu không thôi, em vẫn khóc, khóc vì nhung nhớ, khóc vì chờ đợi quá lâu và khóc vì hạnh phúc.
YG khẽ cười, anh vẽ lên mặt mình một nụ cười mãn nguyện, anh khẽ khép hờ đôi mắt, đầu cũng tựa trên đầu em.
Trong góc quán nhỏ, âm nhạc du dương vẫn đều đều, ly cà phê nóng hổi và cốc trà vẫn đang bốc lên một làn khói mỏng. Tại đây có hai con người đang được bỏ đi gánh nặng trên vai, bỏ đi sư u uất, sự buồn bã. Chỉ còn niềm hạnh phúc lâng lâng trong tâm hồn. Và hình như 2 trái tim giờ đây đã lại hoà thành 1 giai điệu.

————
Một bàn tay to và ấm đặt lên bờ vai nhỏ nhắn nhưng kiên cường.

-Mình tự hào về cậu lắm HS à.

JH quay người, cười với chàng Leader của mình. Rồi anh thở nhẹ, mắt hướng về phía người con gái ấy. Sau đấy quay lưng bước đi

..
-Lâu rồi mình không đi dạo. HS, đi chung không ? Mình cần đi mua sắm, mấy cái kính của mình bị gãy hết rồi, với mình cũng cần mua lại cái đèn ngủ mới cho JK, nếu không thằng bé sẽ rượt mình mất.

-Aishhh. Đến khi nào thì cậu mới thôi phá hỏng mọi thứ trong nhà vậy? Ya. Cậu có làm phá thêm gì của mình không đó?

-Haha. Đi thôi

NJ cười gượng rồi khoát tay qua vai HS kéo cậu bạn đi theo mình

-Ya ya. Như vậy là sao? Cậu đã làm hư gì đó rồi đúng chứ?

-Aigooo. Chỉ là cái ly nước thôi mà....và...một chai nước hoa ....bé tý..

-Aishhhh. Cậu muốn chết à. NJ đứng lại đó mau lên. Mình sẽ bắt cậu phải đền gấp đôiiiii

——————
Cả hai nắm tay nhau rảo bước, YG đang đeo chiếc túi xách của em.

-Cám ơn em.

-Tại sao?

-Vì đã đồng ý quay lại bên anh.

Em khẽ cười. Gật gật đầu
Bên kia đường có hai đứa bé đang chơi xích đu, chạc chừng 5 tuổi trông rất yêu. Tiếc cười khúc khích của em bé khiến anh và em nhìn qua bên đó.

-Sau này anh sẽ làm thêm xích đu ở trước nhà.

-Anh và em sẽ nhìn con của chúng ta chơi thật vui vẻ như thế.

-Ai sinh con cho anh chứ. Anh đừng có mơ

-Nếu không cho anh thì cho ai?

-......hmmmm...em thích có con trai

-Anh thích con gái hơn

-Nhưng em là người sinh, em sẽ sinh con trai

-Vậy thì cả trai cả gái luôn nhé

-Aish. Anh tham lam quá đấy

Cả hai cùng bật cười và lại cùng nhau bước tiếp trên con đường phía trước với một niềm hạnh phúc vô bờ.

——————-
Xin chào mn. Lâu quá không gặp rồi nhỉ? Mình vừa hoàn thành kỳ thi Đại học, sau vài ngày nghỉ ngơi mình đã quay lại rồi đây. Mong các bạn vẫn sẽ đón nhận câu chuyện của mình nhé.
Dịch bệnh phức tạp quá, mong các bạn giữ gìn sức khỏe nhé❤️. Cám ơn mọi người ❤️. Hãy ủng hộ mình hơn nữa nhé ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net