Chương 28 : Chiếm lấy (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối hôm đó, ba người quyết định vứt đống bài tập sang cho Hoseok làm, Kai và Soobin đẩy Jimin đang ôm chồng sách đi đến trước cửa phòng của Hoseok.

Jimin quay đầu lại nhìn hai cậu bạn : " Làm vậy có kì quá không? "

" Kì gì mà kì, nếu không ngày mai ba chúng ta sẽ phải đi quét toàn bộ sân trường đấy, cậu và Hoseok thân thiết như vậy, chắc chắn hắn sẽ giúp, đi đi, chúng tôi ở đây chờ " - Kai nói rồi kéo Soobin nấp ở phía sau bức tường.

Jimin từ tốn đi về phía đó gõ cửa, một bạn cùng phòng của Hoseok đi ra : " Muốn gặp cậu ta sao? Đợi cậu ta một lát đi, người ta đang tắm "

" Cảm....cảm ơn.. "

Cậu lúng túng nói, hai má đỏ bừng bừng vì tiếng cười của mấy bạn nam trong phòng.

Lúc này Hoseok đi ra, trên người là chiếc quần dài và chiếc áo thun rộng, mái tóc ướt đẫm, một bạn nam cười : " Có người tìm cậu đấy, biết cậu đang tắm nên rất ngoan ngoãn đứng chờ "

" Phải....haha.. " - vài tên khác hùa theo.

Hoseok đanh mặt, lạnh lùng nhìn họ, tất cả liền im bặt, đi ra ngoài cửa, thấy cậu đang nặng nhọc ôm chồng sách vở liền nhíu mày định đỡ lấy.

" Làm gì mà cực khổ vậy? "

" Tớ.... "

" Có chuyện gì? " - Hoseok khó hiểu hỏi.

" Là thế này....bài tập hôm nay khó quá, chúng tôi không thể làm được, cậu có thể giúp đỡ không? "

Hoseok nhíu mày, vứt cái khăn lên đầu cậu rồi giơ tay ôm lấy chồng sách vở từ tay cậu, sau đó lạnh lùng đóng cửa lại.

Jimin định đưa lại thì cậu ta đã đóng cửa, cậu đành đi về phía bạn mình.

" Đại công cáo thành "

Jimin giơ chiếc khăn về phía bạn mình, Kai hít một hơi : " Thơm quá, sao cậu có nó thế? "

" Cậu ta đưa tôi, tôi chưa kịp trả đã đóng cửa, giờ phải làm sao? "

" Tính sau đi, giờ về phòng không thôi cô Hwang lại điểm danh "

Về đến phòng, cậu đành vắt nó lên giá treo đồ rồi ngồi xuống chỗ bạn mình

" Đây là xuân dược và nước hoa cậu cần, nếu bỏ vào nước uống thì sẽ bị nghi ngờ....tôi thấy cậu nên mua nước hoa "

" Không màu, không bị phản tác dụng "

" Vậy lấy nó đi "

" Tốt, tôi cũng thấy cái này hợp lí nhất "

Jimin nuốt nước bọt, cảm giác làm chuyện xấu thật tệ mà.

Chớp mắt đã đến cuối tuần, cậu gọi điện về nhà giả vờ báo là có tiết học gấp nên không về được, nhưng thực chất cậu đã ở trên xe. Chỉnh lại quần áo trên người mình rồi đưa tiền cho bác tài xế, đứng trước cổng bệnh viện mà tim cậu đập liên hồi.

Khẽ cau mày, Yoongi cũng thật đáng ghét, biết cuối tuần cậu được về mà cũng không thèm gọi cho cậu lấy một cuộc, bước vào trong liền gặp cô y tá lần trước, cậu vui vẻ chào hỏi rồi đi lên phòng anh.

Cậu lấy lọ nước hoa trong túi của mình ra, nuốt nước bọt rồi xịt lên cổ mình, lên vành tai sau đó là tay. Mà cái thứ này cũng thật đắt, tiền tiêu vặt ba tháng nay của cậu, cộng thêm tiền của Kai và Soobin mà cũng chỉ mua được một lọ nhỏ.

' Cốc....cốc.... '

Jimin đưa tay gõ cửa phòng, trong lòng vô cùng khẩn trương, bên trong là giọng nói trầm thấp của Yoongi phát ra : " Vào đi "

Cậu đẩy cửa đi vào, hít sâu một hơi : " Yoongi.... "

Cậu khựng người lại, bên trong đang là cảnh tượng trai tài gái sắc gần sát nhau, anh đang ngồi xem hồ sơ bệnh án, bên cạnh là Han Somi đứng sát vào, ánh mắt chăm chú nhìn anh.

Yoongi ngẩng đầu, anh đơ người, anh hình như đã quên mất hôm nay là cuối tuần.

Cậu nhìn chăm chăm vào Somi, cô ta cười gượng : " Viện trưởng, đây là.... "

" Ra ngoài đi, lúc nào có việc tôi sẽ gọi em " - Yoongi nhíu mày nói.

" Vâng, vậy em ra ngoài, có gì anh cứ nói nhé! "

Jimin nhìn cô bằng ánh mắt tình địch cho đến khi cánh cửa đóng lại rồi bước về phía anh : " Cô ta là ai? "

" Là một thực tập sinh, anh xin lỗi, bận quá anh quên mất hôm nay là cuối tuần không đến đón em được "

" Anh lừa em đúng không? Cả một tuần nay anh không nói chuyện với em, điện thoại thì tắt nguồn, nếu không tắt nguồn thì cũng không thèm nghe máy, có phải anh hết yêu em rồi không? "

" Ăn nói linh tinh, một tuần nay anh thực sự rất bận, chắc là chưa ăn gì, anh đưa em đi ăn "

" Không cần, anh đừng hòng lừa em, người ta nói lửa gần rơm lâu ngày cũng bén....anh và cô ấy ở cùng nhau lâu như vậy, chắc chắn sẽ có chuyện gì đó "

Yoongi kéo lấy tay Jimin, cả người cậu ngã vào ngực anh, ngồi trọn trên đùi anh : " Suy nghĩ đi đâu vậy? "

" Không suy nghĩ đi đâu cả, em chỉ nói những gì em thấy được, em cảm nhận được "

" Bảo em đến đó bớt trẻ con chứ đâu bảo em đến đó học cách ăn nói linh tinh " - vừa nói anh vừa bóp nhẹ hông cậu như trừng phạt.

" Ai cho ăn mặc kiểu này đây? Trước đây anh đã nói rồi cơ mà "

" Anh khi nào cũng lẫn tránh như vậy sao? "

" Ai cơ? " - anh nhíu mày, anh cảm thấy cổ họng mình khô khôc máu trong người chảy dồn về một chỗ, cả người nóng ran, nhất là khi cậu cựa mình.

" Ngoài anh ra có ai như vậy sao? "

" Jimin....em đang bày trò gì? " - Yoongi khàn giọng hỏi, ánh mắt đã chuyển sang đen láy, tràn đầy dục vọng.

" Em.... "

" Tránh ra cho anh " - anh nặng nề nói, được lắm, chỉ mới ra ngoài chưa đầy một tháng đã học ở đâu những trò này.

" Em không tránh đâu "

" Em đã làm gì? " - Yoongi nhíu mày, gấp gáp hỏi.

" Em....là em dùng nước hoa.... "

" Tránh " - anh nghiêm giọng ra lệnh.

" Không tránh, em mà tránh là từ sau sẽ không còn cơ hội nữa, anh hết yêu em rồi phải không? Giờ anh cần cô ta hơn em sao? "

" Anh bảo em tránh ra " - anh nắm lấy cổ tay cậu, vì quá kiềm chế nên anh đã làm cho cổ tay cậu đỏ ửng lên.

Jimin khẽ nhíu mày, một giây sau cậu áp môi mình lên môi anh, cánh môi mềm mại ma sát cùng môi anh.

Yoongi thở hắt, hành động này chẳng khác nào châm dầu vào lửa, anh đẩy cậu ra

" Anh nói lại lần nữa, mau tránh ra, anh sẽ xem chuyện này như chưa xảy ra "

Jimin mò mẫm ngực anh : " Không tránh, em đã phải suy nghĩ rất nhiều mới dám làm chuyện này, mặt mũi của Park gia sắp bị em làm cho mất hết rồi, nếu hôm nay em không có được anh thà em chết còn hơn "

Yoongi không biết rốt cuộc loại nước hoa này như thế nào nhưng nó quả thực rất có tác dụng, cơ thể anh phản ứng dữ dội gấp ngàn lần hơn lần trước uống món canh gà của cậu.

Cậu khẽ sờ ngực anh, cách một lớp áo sơ mi cũng có thể cảm nhận da anh nóng như thế nào, nhất là bên dưới, mạnh mẽ cạ vào người cậu.

" Jimin, nếu em không tránh ra, ngày hôm nay em nhất định sẽ hối hận.... "

" Nếu như hôm nay em không có được anh thì em mới hối hận "

Cậu cũng cảm thấy cổ họng mình khô khốc, khẽ liếm cánh môi rồi nói.

Yoongi nắm lấy hai cổ tay cậu giơ qua đầu rồi anh trụ gáy cậu, ngấu nghiến gặm cắn cánh môi cậu, anh như con sư tử dũng mãnh, chuẩn bị xử gọn con mồi.

Cánh môi đỏ ửng lên nhưng anh vẫn chưa thỏa mãn, càng hôn sâu hơn, anh thả cậu ra rồi bế phốc cậu lên đi về phía phòng nghỉ của mình, cậu thở gấp gáp vì loạn hơi thở.

Anh đè cậu vào cửa, một tay vòng ra sau khóa cửa lại, một tay ôm chặt hông cậu, tiếp tục hôn lên môi cậu, từ môi anh dần dần mơn trớn xuống phần cổ trắng ngần của cậu.

Nhẹ nhàng mơn trớn lên từng tấc da thịt ấy, sau đó Yoongi cởi từng cúc áo đến chiếc quần bó sát kia, trên người Jimin chỉ còn duy nhất chiếc quần nhỏ.

Cơ thể xinh đẹp ấy ẩn hiện trước mắt khiến dục vọng của Yoongi càng dâng cao.

Cả hai vừa hôn vừa tiến về phía chiếc giường, Yoongi đè cậu xuống, khàn giọng nói : " Cho em suy nghĩ kĩ lại lần nữa "

Đáp lại anh là sự táo bạo của cậu, cậu hôn lên yết hầu của anh, bàn tay mảnh khảnh khẩn trương cởi cúc áo của anh ra.

Anh cũng chẳng có thời gian suy nghĩ gì thêm, anh cởi nốt chiếc quần nhỏ còn sót lại của Jimin.

Yoongi thở hắt ra, chưa bao giờ anh làm chuyện này, tất cả đều theo bản năng, anh đã cố gắng hết mức có thể để không làm cậu đau, thực sự anh sắp không chịu nổi nữa.

Hôn lên ngực cậu, chiếc lưỡi ấm nóng của anh khiến cậu run rẩy không ngừng, hai bên ngực bị kích thích đến cương cứng.

Bàn tay mịn màng của Yoongi tách hai chân cậu ra, mơn trớn nơi đùi non khiến Jimin ướn mình, nắm lấy bắp tay anh, anh mút cánh môi cậu rồi bên dưới anh dùng một ngón tay khám phá huyệt động ấy.

Dường như bị kích thích đến quá độ mà bên dưới cậu trở nên ướt đẫm, anh khẽ tách hai bên cửa mình ra, cậu cắn môi nhưng tiếng rên rỉ ấy vẫn không thể giấu được.

" A....ưm....Yoongi ahhhh.... "

Anh thở hắt một hơi, đẩy nhanh tốc độ, anh cởi chiếc thắt lưng đắt tiền của mình ra, tiếp theo là chiếc quần dài, thân hình trắng ngần của anh hiện ra, trên người chỉ còn mỗi chiếc quần nhỏ, tiểu đệ của anh cộm lên một khoảng.

Cậu nuốt nước bọt, anh tiếp tục cởi ra, hai má cậu càng đỏ bừng hơn, nó lớn quá!

Trước đây chỉ cảm nhận cách một lớp vải, cậu không ngờ nó lại lớn như thế.

Yoongi kéo Jimin về gần mình, anh hôn nhẹ lên trán cậu, rồi môi cậu, hôn sang vành tai, nơi vừa rồi Jimin đã xịt nước hoa lên khiến máu dục vọng của anh càng nóng hơn, quyết đoán tách hai chân cậu ra, cậu nhắm mắt lại, chờ đợi mọi chuyện xảy ra.

Yoongi mút nhẹ vành tai cậu, giọng khàn đặc : " Em....thả lỏng một chút, gồng như vậy càng khiến mình thấy đau.... "

Jimin nắm lấy bắp tay anh, mắt rơm rớm : " Khoan đã....em....em suy nghĩ lại rồi.... "

" Muộn rồi " - anh nói rồi bóp chặt lấy hông cậu, dùng lực đưa tiểu đệ đi vào.

" A.... " - cậu bấu chặt vào người Yoongi, bên dưới vốn chặt khít, bây giờ bị thứ to lớn ấy xâm nhập khiến cậu thấy đau như chết đi sống lại.

Cảm nhận cơ thể đang bị tách làm hai, mắt cậu đỏ dần lên

" A....Yoongi anh đừng cử động....ư.... "

Yoongi xoa nhẹ hông Jimin, anh cũng không muốn làm cậu đau, nhưng để nguyên như vậy thì anh cũng thấy đau, bên dưới của cậu vừa ấm nóng vừa chật chội, co bóp chặt lấy anh.

Anh hôn lên mắt cậu, dỗ dành : " Ngoan, cố gắng một chút, anh biết em đau "

Anh hơi dùng lực nhấp vào bên trong cậu.

Qua vài giây sau, hai chân cậu kẹp lấy hông anh, anh nhấp thêm hai phút liền không kìm được đã xuất vào bên trong cậu, Jimin hơi đơ người, ánh mắt ngơ ngác nhìn anh.

Yoongi?

Yoongi đỏ bừng mặt, đàn ông lần đầu tiên ai cũng ra nhanh như vậy, không thể tránh khỏi, nhưng ánh mắt của Jimin rõ ràng chạm vào sĩ diện của đàn ông, anh không rút ra mà giữ nguyên, cúi đầu tiếp tục hôn lên môi cậu.

Bên dưới của anh nhanh chóng cương cứng lại, anh khẽ rút ra một nửa rồi lại nhấp vào, cậu cong người.

Yoongi giữ nguyên tư thế này thêm 10 phút, lần đầu đúng thật đã xảy ra lỗi lớn, nhưng lần thứ hai anh cố gắng điều chỉnh lại.

" A....đừng....Yoongi ahhh....anh nhẹ một chút.... "

Anh xoay người rồi kéo cậu quay người lại, nơi đó xoay một vòng khiến anh như tê dại đi, cậu nức nở rên rỉ

" Ưm....ư....Đừng....em không chịu được...." - cậu áp mắt vào gối, cố gắng kiềm lại tiếng rên rỉ của mình.

Yoongi ghé sát vào tai Jimin : " Vừa rồi em dùng ánh mắt gì nhìn anh? "

" A....em không có ý gì cả....Yoongi ahhh....đừng.... "

Anh nhấp mạnh hơn : " Không, vừa rồi em đã chạm vào sĩ diện của anh....anh đã nói em đừng hối hận "

" Yoongi....a....em....hức.... " - hai chân Jimin run rẩy, thực sự cậu không chịu nổi nữa.

Yoongi nghiêng người cho cậu nằm xuống, tiếp tục tấn công.

Không biết đã qua bao lâu, giọng của cậu đã khàn đi, nức nở cầu xin nhưng người đàn ông này vẫn không chịu dừng lại.

Đến cuối cùng, anh giữ chặt lấy hông cậu, từng đợt tấn công mạnh mẽ và dồn dập khiến Jimin nắm chặt lấy drap giường, cơ thể như bị dòng điện chạy qua, Yoongi 'hự' lên một tiếng rồi rút nó ra, dòng chất lỏng màu trắng bắn lên bụng cậu, một ít chảy xuống drap giường.

Qua ba mươi phút, trận hoan ái đã kết thúc, trong căn phòng vẫn chứa đầy mùi vị mê muội.

Yoongi ôm gọn lấy cậu : " Vừa rồi là ai nói phải chiếm lấy anh? Hình như từ đầu đến cuối chỉ có một mình anh làm việc "

Jimin kéo chăn : " Em không đùa với anh....em mệt muốn chết luôn rồi "

" Anh nghĩ là mình còn sức để hầu em trận nữa " - vừa nói bàn tay anh vừa mon men xuống phía dưới của cậu.

" Anh không được như vậy....đang là ban ngày...."

" Vừa rồi chúng ta làm là ban đêm sao? " - anh hỏi.

Jimin chùm chăn kín mít : " Nếu một trận nữa em sẽ bị tàn phế đó, em muốn đi ngủ "

" Em sẽ được ngủ, nhưng đó là chuyện của tối nay "

Nói rồi Yoongi giật phăng chiếc chăn ra vứt xuống sàn, nằm đè lên người cậu.

" Không....đừng....a....anh....anh...đồ sói già....mau dừng lại.... "

Hóa ra cậu đã nhìn nhầm sói già ra cừu non rồi sao? Kì này coi như tiêu đời cậu rồi!

- Hết chương 28 -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net